full

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


01

Trong căn phòng lớn mà hoa lệ, ở giữa chiếc giường rộng thùng thình, Vũ Thôn với tư thế cực kỳ xấu hổ, ngồi ở trên người Tiểu Điền. Tấm lưng trần dựa vào trong ngực Tiểu Điền, hai chân bị tách ra thật rộng khoá ngồi ở trên người Tiểu Điền, hai tay giơ lên về phía trước, bị trói vào thanh kim loại ở đầu giường, miệng thì bị nhét vào cái quần lót của chính mình. Phòng ở bốn phía đều là gương, mà ở trước mặt Vũ Thôn, là một màn hình tivi siêu lớn. Trên người Vũ Thôn, được vây quanh bởi một cái tạp dề làm bằng voan mỏng màu trắng gần như trong suốt, tạp dề rất nhỏ, chỉ che đậy nơi riêng tư cùng bụng của anh.

Hai người bọn họ là đối thủ cạnh tranh kịch liệt, từng cùng nhau tranh đoạt vị trí xã trưởng. Cuối cùng Tiểu Điền thắng cuộc, thế là anh trở thành cấp dưới của Tiểu Điền. Hôm nay, Tiểu Điền muốn anh đến trong nhà giúp anh ta công tác, anh không muốn vứt bỏ bát cơm, đành phải làm theo, ai ngờ sau khi uống hết một ly trà, toàn thân đột nhiên không có sức lực, tiếp theo liền bị bày ra tư thế như vậy. Tiểu Điền tựa vào bên tai anh, cười u ám nói:

"Thế nào, hiện tại hối hận cùng tôi tranh quyết liệt như vậy đi, tôi thật ra là người ngược đãi cuồng đó nghe, lúc mà bị tôi đùa, đừng khóc lóc quá khó xem nhé, hiện tại, chúng ta thưởng thức một vài thứ tốt trước đi."

Trên màn hình bỗng xuất hiện một cậu trai có gương mặt xinh đẹp. "Ta gọi là Nam Dã Minh Thanh, bởi vì cha mẹ đều mất, ta được một người chú, bạn của cha mẹ nhận nuôi. Hắn là một người rất đáng sợ, rất thế lực, cũng rất hung ác. Hắn là tên ngược đãi cuồng, thích đem ta cột vào trên giường cưỡng hiếp ta, "cái ấy" của hắn vừa thô vừa lớn, làm hậu môn của ta mỗi lần đều đổ máu, hắn còn thích làm cho ta dùng miệng hầu hạ hắn, nếu không hài lòng, khi trở về liền nghĩ ra rất nhiều trò chơi đa dạng để trừng phạt ta."

Một người đàn ông cường tráng cùng vẻ mặt hung ác xuất hiện ở sau lưng cậu trai, quát:"Đồ đê tiện, còn không lại đây hầu hạ lão tử cho tốt vào, lại ngứa da có phải hay không?"

Minh Thanh vội vàng đi qua:"Chú à, ta đến hầu hạ ngài đây, ngài muốn ta làm như thế nào?"

Hình ảnh đột nhiên thay đổi, đó là cảnh tượng Minh Thanh lần đầu tiên bị cưỡng hiếp. Trên cái giường rộng thùng thình, Minh Thanh cố chết giãy dụa:"Buông ra, chú, đừng như vậy, ta không phải từ nhỏ mặc đàn ông đùa bỡn , ô...... A a, không cần."

Nhưng mà, rất nhanh, Minh Thanh gầy yếu đã bị gã đàn ông cường tráng khống chế, hai tay bị cột ở trên giường, toàn thân bị cởi sạch sẽ, hai chân cậu bị thô lỗ tách ra, cơ hồ tạo thành một góc bẹt, đang thở hào hển. Bàn tay to của gã đàn ông ở trên mông tuyết trắng bóng loáng của Minh Thanh hung hăng ngắt véo, từ miệng cậu truyền ra một tiếng rên rỉ thanh thoát:"A......, đau, ô ô ô, đau quá......"

Gã đàn ông nhe răng cười, nói:"Sắp tới càng đau hơn nữa, nhìn cái mông dâm đãng này của ngươi, lập tức là có thể làm cho lão tử thích."

Minh Thanh mặc dù vẫn còn cố sức giãy dụa, lại thay đổi không được vận mệnh của cậu, rất nhanh, hai cánh mông bị dùng sức tách ra, lộ ra huyệt khẩu màu phấn hồng. Gã đàn ông cường tráng vẻ mặt hưng phấn, vươn hai ngón tay thô to, cố nhét vào bên trong huyệt động nhỏ hẹp.

"A." Minh Thanh phát ra một tiếng gào thét bi thảm, thân thể vì đau nhức mà không ngừng run run: "Chú, rút ra đi, đừng mà, đau......"

"Mẹ nó, so với xử nữ còn chật, thật là thú vị".

Phía ngoài huyệt khẩu nhỏ hẹp chỉ có thể cất chứa một ngón tay, thân thể tinh tế không ngừng run run càng kích thích thú tính của gã đàn ông, hắn càng thêm dùng sức hướng huyệt khẩu đâm tới, hai ngón tay liền toàn bộ đi vào.

"A...... Đau quá a...... Ô ô ô......"

Minh Thanh vặn vẹo thân thể, không ngừng kêu khóc. Dương vật của gã đàn ông kia đã hoàn toàn hưng phấn, thô to làm người ta líu lưỡi. Hắn rút ra ngón tay, đem phần eo của Minh Thanh nâng lên, dương vật cực đại đặt ở cửa vào đã bị chà đạp đỏ lên. Nhận thấy được "cái kia" thật lớn của hắn, Minh Thanh liều mạng giãy dụa, đồng thời lớn tiếng kêu khóc:"Cầu ngài buông tha ta đi, cứu mạng, cứu mạng."

Gã đàn ông khinh thường nở nụ cười, nói:"Ngươi cho là ai có thể cứu ngươi hả? Ngoan ngoãn làm cho lão tử fuck đi."

Nói xong, hắn dùng lực động thân, dương vật liền chen vào huyệt động đang nhắm chặt. Minh Thanh đau đến ngay cả khí lực giãy dụa cũng không có, tứ chi không tự chủ co rút, chỉ có thể một mặt khóc kêu:"A, a...... Ô ô ô...... A......"

"Thật là thú vị, không hổ là trai tơ, trời sinh chính là dùng để hầu hạ đàn ông."

Vừa phun ra ô ngôn uế ngữ, gã đàn ông vừa không ngừng động thân, rốt cục đem toàn bộ dương vật nhét đi vào. Bàn tay to vươn đến phía trước, bắt lấy tính khí phấn hồng sắc cùng đôi tinh hoàn phía dưới dùng sức xoa bóp, bởi vì đau đớn, hậu môn liền theo tính phản xạ co rút lại, gã đàn ông vừa hưởng thụ thật lớn khoái cảm này, vừa nhìn chằm chằm nơi hai người liên kết đang chảy xuống màu đỏ chất lỏng, khoái trá nói:

"Thật là giống như gái trinh mà, cũng có ra máu đây này, nhưng mà ngươi hơn hẳn xử nữ ở chỗ, nhìn huyệt khẩu dâm đãng của ngươi này, đang gắt gao cắn chặt lấy của ta, giống như sợ ta chạy trốn vậy, yên tâm, lão tử còn không có thích đủ đâu, sao có thể nhanh như vậy rời đi chứ?"

Gã đàn ông bắt đầu kịch liệt nắm lấy phần eo, đem dương vật cơ hồ toàn bộ rút ra, rồi lại hung hăng hoàn toàn tiến đi vào. Nhỏ hẹp động khẩu lần lượt bị bắt buộc khuếch trương đến cực hạn. Minh Thanh giống một con rối ghé vào trên giường, miệng không ngừng bật ra thoát phá rên rỉ cùng kêu thảm thiết, điều này làm cho gã đàn ông càng thêm hưng phấn, một cái kịch liệt động thân qua đi, một lượng lớn bạch trọc chất lỏng bay vụt vào trong cơ thể Minh Thanh. Nhìn Minh Thanh không ngừng thở dốc, gã đàn ông biết nếu lại tiến hành thêm một lần, thiếu niên mảnh khảnh nói không chừng sẽ chết ngất đi, như vậy vốn không có lạc thú, nhìn nhìn lại dương vật đang bành trướng lên, lại liếc mắt nhìn hậu môn còn không có khép kín, hắn mở dây trói cho Minh Thanh, sau đó đưa đầu cậu ấn vào giữa hai chân hắn.

"Giống như mấy ả đàn bà mà ngươi đã xem trong phim sex ấy, mau dùng miệng đến hầu hạ ta, nếu không ta sẽ giết ngươi."

Minh Thanh run run nâng lên dương vật thật lớn cùng hai tinh hoàn phía dưới, mặt trên dính đầy tinh dịch màu trắng. Cậu vươn đầu lưỡi, tinh tế liếm qua vật thể có bộ lông. Sau khi toàn bộ liếm sạch sẽ, cậu hé miệng, ngậm lấy thứ đang không ngừng nhỏ giọt tinh dịch...

"Phụt" một tiếng, hình ảnh bị tắt ngang, Tiểu Điền để sát vào bên tai Vũ Thôn:"Thật kích thích đúng không, nhìn nơi này của cậu mà xem, tạp dề đã muốn bị đỉnh lên rồi luôn nè. Chậc chậc, còn ướt một mảng đây này, xem ra cậu rất cảm giác nha." Vừa nói vừa lấy quần lót trong miệng Vũ Thôn ra.

Cởi tạp dề xuống, thân thể Vũ Thôn liền trần như nhộng lộ ra trọn vẹn, Tiểu Điền cầm lấy dương vật đang đứng thẳng.

"Ôi, toàn bộ đều ẩm ướt hết rồi, nếu không buộc cái này, nhất định đã bắn ra đi?"

Tiểu Điền vừa vỗ về chơi đùa vật không ngừng chảy ra mật dịch, vừa đẩy đẩy vào cái vòng thít chặt ở gốc của dương vật. Sau khi xác định nó không có thả lỏng, y càng thêm hưng phấn đùa bỡn dương vật của Vũ Thôn.

Dương vật bị vỗ về chơi đùa lại không chiếm được giải phóng, Vũ Thôn vì không chịu nổi loại này kích thích mà buồn khổ rên rỉ ."A, ư, a...... tha cho tôi đi, cầu anh đó...... A a a......"

Sự bất lực cầu khẩn đó càng kích phát tính ngược đãi trong Tiểu Điền, y buông dương vật của Vũ Thôn ra, hai tay dùng sức nắm lấy hai đầu vú vì kích thích mà đứng thẳng.

"A."

Vũ Thôn phát ra một tiếng ngắn ngủi rên rĩ, đau đớn làm cho anh rụt người lại, nhưng trốn không thoát hai tay Tiểu Điền. Dùng ngón cái cùng ngón trỏ càng thêm dùng sức nắm hai đầu vú no đủ, y vừa lòng nghe Vũ Thôn cầu xin tha thứ.

"Không dám, tôi không dám nữa, xin anh buông tha cho tôi đi, tôi sẽ ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ nghe lời mà."

Một bàn tay bỗng trượt đến rãnh mông, nơi mà làm cho người ta cảm thấy xấu hổ, làm Vũ Thôn hoảng sợ bắt đầu giãy dụa. Cố định thân thể Vũ Thôn, một bàn tay cẩn thận vuốt ve những tầng nếp nhăn chung quanh mật huyệt, sau đó, giống như cố ý muốn làm cho Vũ Thôn càng thêm hổ thẹn, y vừa xoa xoa bí huyệt, rồi hơi hơi dùng sức ấn, vừa cười hỏi:

"Nơi này, có bị người nào dùng qua chưa? Trả lời ta, nếu không ta liền cắt "của quý" của cậu ngay."

"Không có." Vũ Thôn thút thít, chịu đựng xấu hổ, đáp.

"Không có bị dương vật hay ngón tay đàn ông sáp nhập qua sao?"

Vừa tiếp tục hỏi, y vừa đem hai chân Vũ Thôn mở càng lớn, hai tay từ phía trước vươn tới đặt ở hậu môn của Vũ Thôn.

"Không có."

Nước mắt đã chảy xuống, Vũ Thôn quả thật không thể chịu được sự trơ trẽn của chính mình. Tiểu Điền chỉ chỉ rổ hoa quả trên bàn trà, ghé vào lỗ tai anh nhẹ nhàng nói:

"Cho cậu hai lựa chọn, một là dùng hai ngón tay của ta cắm vào? Hai là dùng một quả chuối cắm vào thì có vẻ lý thú hơn? Phải lựa chọn một trong hai đó."

Nghe thấy lời đó của y, Vũ Thôn hoảng sợ mở to hai mắt, liều mạng lắc đầu.

"Như vậy a, ta đây coi như cậu chọn quả chuối rồi nhé," Tiểu Điền nói xong, rứt lấy một quả chuối thô to nhất, dùng chân tách ra mông cánh hoa tuyết trắng, liền muốn dùng lực đem quả chuối đưa hướng cửa vào.

"Không, tôi muốn ngón tay." Vũ Thôn kêu to, anh vì chính mình đáng xấu hổ mà khóc lên.

"Muốn ngón tay làm gì?" Tiểu Điền biết rõ còn cố hỏi.

"Muốn ngón tay cắm vào."

"Cắm vào chỗ nào, của ai?"

"Hậu môn, cắm vào hậu môn của tôi."

Vũ Thôn xấu hổ cùng tiếng khóc làm cho Tiểu Điền càng thêm hưng phấn. Đem hai ngón tay để ở cửa vào vì khẩn trương mà không ngừng co rút lại, tay kia thì chuyển đến trước ngực xoa nắn một bên đầu vú.

"Mở mắt ra mà nhìn gương kìa, nhìn ta làm như thế nào "mở cửa" huyệt động nhỏ hẹp của cậu, khai quật bản chất dâm đãng của nó."

Tiểu Điền lạnh lùng mệnh lệnh. Như là cố ý làm Vũ Thôn thêm hổ thẹn, hai ngón tay của y không ngừng ấn xoa huyệt khẩu, sau đó đột nhiên mạnh mẽ đâm vào.

"A...... Đau......"

Thân thể Vũ Thôn một trận run run, phản xạ tính nhắm mắt lại, nhưng lập tức bị mệnh lệnh mở, anh khóc nhìn chính mình trong gương, đem hai chân rộng mở thành góc tù, mật huyệt ở giữa hai cánh mông bị hai ngón tay mạnh mẽ mở ra, lộ ra niêm mạc màu phấn hồng bên trong. Ngón tay lạnh như băng giống như hai con rắn, chậm rãi bò vào chỗ sâu nhất, gây cho Vũ Thôn mãnh liệt đau đớn. Cảm nhận được ngón tay Tiểu Điền ở trong cơ thể chính mình ác ý đâm chọc, đau đớn, nhục nhã, cùng với khoái cảm khó lòng ngăn cản, làm cho thân thể Vũ Thôn không tự chủ co rút, dương vật đứng thẳng cũng không tự kiềm chế hơi hơi rung động.

"Thật sự là một nô lệ dâm đãng, xem ra không cho chút trừng phạt là không được, ưhm, làm cho ta nghĩ xem, tốt nhất là đem lông nơi này của cậu đều cạo sạch hết luôn cho rồi."

Tiểu Điền chậm rãi vuốt ve dương vật đứng thẳng, cùng với hai tinh hoàn:"Như vậy cậu sẽ không có cách nào đi tìm phụ nữ nữa."

"Không, van cầu anh đừng làm như vậy."

Vũ Thôn hoảng sợ kêu to, đã thấy Tiểu Điền lấy ra đồ cạo râu. Mười phút sau, bộ lông của Vũ Thôn đã bị cạo sạch sẽ, bộ phận sinh dục hồng nhạt bởi vì không còn bộ lông che lấp, có vẻ yếu ớt đáng yêu. Tiếp theo, Tiểu Điền đưa anh xoay người đặt xuống giường, cái mông nhếch về phía sau, như vậy, lúc này cả người Vũ Thôn liền với tư thế quỳ úp sấp.

Tiểu Điền cởi sạch quần áo, dương vật thật lớn đã ở trạng thái bán cương. Một lần nữa đem hai căn ngón tay đâm vào huyệt động đã bị đùa bỡn sưng đỏ, đau nhức làm cho thân thể Vũ Thôn theo phản xạ co rụt lại. Tiểu Điền lạnh lùng cười, vươn hai ngón tay kẹp lấy đầu vú no đủ, hung hăng xoa nắn, véo mạnh.

"A, đau, đừng mà."

Vũ Thôn khóc giãy dụa, nhưng đầu vú lại càng ngày càng đau, tiếp theo anh nghe được thanh âm lạnh lùng của Tiểu Điền:

"Đem mông nâng cao một chút, chân tách ra bên ngoài, cậu biểu hiện càng dâm đãng, ta khiến cho cậu càng thoải mái."

"Không, không cần......"

Vũ Thôn liều mạng phe phẩy đầu, đầu vú bỗng nhiên bị móng tay bấm vào, giống như là bị xé rách. Nghe được Vũ Thôn liều mạng khóc cầu xin tha thứ, dương vật của Tiểu Điền hoàn toàn hưng phấn mà cương cứng, rút ra ngón tay, y tách ra huyệt động còn chặt chẽ, đem dương vật dùng sức cắm vào. Gần như là cắm vào trực tiếp, khiến cho Vũ Thôn phát ra bén nhọn tiếng kêu thảm thiết, Tiểu Điền dùng hai tay hung hăng ngắt véo hai đầu vú đã bị chà đạp đỏ lên, không ngừng động thân tiến lên, thật lớn dương vật rốt cục bị mật huyệt hoàn toàn nuốt hết, chỗ hai người tương liên, một dòng máu tươi uốn lượn chảy xuống, kích thích y càng thêm hưng phấn, nắm lên Vũ Thôn tóc, bắt buộc anh ngẩng đầu lên nhìn phía trước gương.

"Đừng giả dạng bộ dáng như một trinh tiết liệt nữ, chẳng qua cũng chỉ là một dâm nam trời sinh nên nằm ở dưới thân đàn ông, nhìn một cái nơi này của cậu xem, vừa nóng vừa chật, thật sự là quá tuyệt hảo, ôi, "thằng nhóc" ngẩng cao như vậy, bắn không được rất khó chịu đi? Chậc chậc, toàn bộ đều ướt thế này ."

Cầm lấy dương vật đứng thẳng, Tiểu Điền không ngừng lấy ngón tay vuốt ve phần đỉnh đang trào ra mật dịch, chịu không nổi mãnh liệt kích thích này, Vũ Thôn càng không ngừng cầu xin tha thứ.

"Rất muốn bắn đúng không? Vậy lay động mông của cậu đi."

Nhìn Vũ Thôn hàm chứa dương vật của mình bắt đầu lay động, Tiểu Điền vui, bắt đầu đưa đẩy thân thể. Theo trong miệng Vũ Thôn một tiếng tiếp một tiếng rên rỉ, y không ngừng đạt tới cao trào, ngay tại trong cơ thể Vũ Thôn liền bắn tinh bốn lần. Vừa lòng nhìn màu trắng tinh dịch không ngừng từ hậu môn Vũ Thôn chảy ra, Tiểu Điền lạnh lùng cười:

"Dục vọng giải phóng, trước đó nên cho cậu nếm thử mùi vị bị ngược đãi, đứa nhỏ đáng thương, cậu liền tận tình khóc đi, ai bảo cậu rơi vào trong tay ta chứ."

03

"A, không cần, buông, van cầu các ngươi, buông, tôi không muốn đến nơi đây."

Từ trong xe hơi màu đen, bốn năm gã đàn ông mạnh mẽ đem Vũ Thôn còn đang giãy dụa kéo vào biệt thự xa hoa.

Nơi này là một cái phòng khác, trừ bỏ khắp nơi đều là gương ra, còn treo dây thừng cùng với đủ loại dụng cụ thi ngược, có vài thứ thậm chí không biết gọi tên là gì. Trên sô pha, Tiểu Điền nhàn nhã ngồi, miệng phì phèo điều thuốc, lấy ánh mắt lãnh khốc mà lại khinh thường nhìn chằm chằm Vũ Thôn bị bắt buộc quỳ trước mặt y.

"Cậu cho là từ chức, tôi sẽ buông tha cậu, có phải hay không? Thật sự là ý nghĩ ngây thơ. Xem ra tôi phải dạy dỗ lại cậu mới được, cho cậu hiểu được đối chủ nhân phải tuyệt đối phục tùng."

Đối hai gã đàn ông hai bên nháy mắt, lập tức có người kéo Vũ Thôn cột vào trên giá. Địa ngục sm bắt đầu.

Vũ Thôn bị mấy tên đàn em cởi hết quần áo, mặt hướng xuống trên một cái bàn đặc chế, dương vật mềm mại bị nhét vào một cái lỗ tròn, sau đó cái lỗ đó bỗng nhiên rút nhỏ một vòng, như vậy liền gắt gao bấu lấy dương vật non mềm, làm nó thật trơ trọi phía dưới bàn.

Bởi vì toàn thân đều nằm ở trên bàn, mông liền có vẻ căng tròn phì nộn, hai chân thon dài trắng noãn cơ hồ mở ra hình góc bẹt, cố định ở hai bên cạnh bàn, huyệt khẩu hồng nhuận hoàn mỹ cùng hai tinh hoàn hoàn toàn bại lộ ra. Mấy tên đàn em lui đi ra ngoài, sau đó lại đi vào bốn người, mỉm cười hướng Tiểu Điền chào hỏi.

"Thế nào, tên nô lệ đang chờ dạy dỗ này còn có thể đi, làm cho hắn theo giúp chúng ta chơi đùa vài ngày hẳn là sẽ không làm các vị mất hứng đi?"

Tiểu Điền nhẹ nhàng nói, không quên đem thân thể run run của Vũ Thôn xem ở trong mắt, nghĩ rằng: Vẫn là nên dạy dỗ nghiêm khắc một chút, nếu không cái miệng nhỏ nhắn kia lại nói cũng như phản kháng làm mất hứng.

Bởi vì mấy người này đều là bí mật đến đây, cho nên chúng ta hãy dùng danh hiệu để xưng hô bọn họ.[ Lau mồ hôi, trên thực tế là vì tác giả lười đặt tên thôi ]

"Tiểu Điền lão đại nói đùa, mặt hàng tốt như vậy, sao có thể mất hứng chứ? Chỉ cần nhìn cái mông đầy đặn của hắn, lão Nhị của ta liền cứng rắn lên rồi nè."

Vài người đều phụ hoạ theo, đều đối Vũ Thôn thật vừa lòng.

"Nếu như thế, ta đây bắt đầu thôi." Tiểu Điền đứng lên, vươn tay từ trên giá cầm lấy một cái roi nhỏ dài chỉ có 40 mm.

"Chuyện thứ nhất là phải quất vào cái mông dâm đãng của hắn, trừng phạt hắn câu dẫn ta sau đó lại chạy trốn. Roi này đặc biệt ở chỗ là sẽ không thấy máu, nhưng cảm giác đau đớn lại hơn roi bình thường gấp mấy lần. Ở giữa hai cánh mông tuyết trắng này lưu lại hồng ấn rậm rạp, hẳn là một cảnh đẹp không tồi đi."

"Xoát" một tiếng, chiếc roi mang theo ôn nhu tiếng gió hung hăng đảo qua cánh mông bên phải, theo thịt rung động, ở mặt trên lưu lại một vệt hồng ấn xinh đẹp.

"Ư...... Ô ô ô......" Vũ Thôn phát ra rên rỉ không thành tiếng, vì miệng bị nhét vào quả cầu tròn trong suốt, tuy trương lớn nhưng muốn khẩn cầu mà không thể thốt nên lời, đầu của cậu vì đau đớn mà ngẩng cao lên, cũng rất nhanh lại gục xuống.

Roi thứ hai, thứ ba nối gót mà tới, trên da thịt trắng nõn, lần lượt che kín dày đặc hồng ngân, nhất là ở hai cánh mông mịn màng, đủ loại dấu hoa tinh mịn, quả thật là một loại hưởng thụ dành cho thị giác.

Mặt khác bốn nam nhân nhìn không chuyển mắt, dục vọng trong quần nâng thật cao, từ hai cánh mông ăn đau mà run run của Vũ Thôn, cùng miệng đứt quãng rên rỉ, đáng ghê tởm là chúng càng nâng càng cao, cơ hồ muốn xé toạt lớp vải quần để chui ra ngoài.

Ước chừng đánh mấy trăm cái, Tiểu Điền mới ngừng lại được, hướng mặt về phía bốn người kia thật có lỗi cười:

"Thực xin lỗi a, ta chỉ cố cho hả giận, nhưng lại đã quên thỉnh bốn vị cẩn thận nghiệm một chút hàng hoá, hiện tại xin mời, không cần khách khí."

"Lão đại thật sự là quá khách khí, chúng ta hẳn là cảm tạ ngài làm cho chúng ta thấy được một màn tiên hình xinh đẹp phấn khích như vậy, chẳng lẽ chúng ta còn có thể không tin hàng hoá của ngài sao?"

Nói là nói như vậy, bốn người vẫn là tụ lại bên cạnh Vũ Thôn. Tiểu Điền đương nhiên hiểu được bọn họ chỉ là muốn thoả mãn dục vọng trước mà thôi, cũng không phải thật sự muốn nghiệm hoá, cho nên cũng không trách tội, mỉm cười, đốt một điếu thuốc ngồi vào sô pha, thưởng thức vài người đến biểu diễn.

Số 1 là gấp gáp nhất, gã đi đến giữa hai chân Vũ Thôn, dùng hai tay cẩn thận búng tròn tròn huyệt khẩu, để sát vào trước mắt dùng sức quan sát.

Số 2 đi đến phía trên đầu Vũ Thôn, nắm tóc kéo đầu của cậu nâng lên, cẩn thận quan sát khoang miệng cậu.

Số 3 cùng số 4 đi qua hai bên sườn Vũ Thôn, đưa tay vuốt ve thưởng thức đôi tiểu nhũ tinh tế.

"Thế nào?" Qua sau một lúc lâu, Tiểu Điền mở miệng hỏi.

"Hậu môn hình dạng cực kỳ xinh đẹp, trực tràng vừa chật lại vừa nóng, co dãn kinh người, phỏng chừng nhét vào hai cái dương vật siêu dài siêu lớn cũng sẽ không có vấn đề gì, khả năng xé rách cơ hồ là bằng 0, thật sự là tao huyệt hoàn mỹ hiếm thấy." Số1 lên tiếng đầu tiên, dùng toàn là ngữ khí chuyên gia.

"Khoang miệng cũng không so với cái "miệng" phía dưới kém, phân thân ở trong này mà ra vào cảm giác nhất định sẽ tuyệt đến không chịu nổi." Số 2 cũng đơn giản nói phần trọng điểm.

"Vú thật mềm mại, điều này rất ít gặp ở đàn ông, mặc dù là dùng tốt nhất dược vật ngâm đi ra tính nô, cũng không thấy có thể có loại xúc cảm này." Số 3 cũng là hưng trí bừng bừng.

Số 4 tiếp theo bổ sung:"Đầu vú rất lớn, thật cứng, cũng thật nhô, vừa rồi ta đụng nó một cái liền cứng lại, đến bây giờ còn không có một chút dấu hiệu mềm xuống, là độ siêu mẫn cảm, vô luận là đeo vòng, dùng kim, hay là buộc dây kéo căng, đều là cảnh đẹp."

Tiểu Điền nở nụ cười:" Hoàn mỹ như vậy sao, ta trước kia thật đúng là không phát hiện đâu, xem ra ta có được một bảo bối rồi, tuy nhiên các ngươi lại chưa chú ý tới cái vật nhỏ đáng thương dưới bàn kia đi? Một tạo vật xinh đẹp như vậy, hình dạng khi bị trói buộc lên cùng tư thái khi bắn không được làm cho người ta thương tiếc, thật đúng là sẽ làm cho người ta hưng phấn không ngừng nha."

Thân thể Vũ Thôn bởi vì sợ hãi mà run nhè nhẹ, miệng phát ra mơ hồ tiếng cầu xin tha thứ, thế nhưng cũng không có ai để ý tới, bọn họ đang hưng trí bừng bừng thảo luận nên làm như thế nào ngược đãi cùng hưởng dụng con mồi tốt đẹp như vậy. Thương lượng nửa ngày, sau khi xác định vài loại ngoạn pháp, chúng ác ma tụ tập đến chung quanh Vũ Thôn.

Số 3 cầm lấy một chén nhỏ chế bằng bạch kim, đem mặt trên hợp với sợi dây gắt gao cột vào tính khí màu phấn hồng thuỳ ở phía dưới bàn, tuy rằng cái chén rất nhỏ, nhưng sức nặng của nó vẫn là đem dương vật đáng thương kéo dài ra không ít, cũng làm cho Vũ Thôn đau đến thở hắt ra.

Số 1 lấy đến một cây lạp xưởng bóng loáng, ở chỗ các nếp nhăn nơi cúc huyệt cọ vài cái, liền đem thô to lạp xưởng cứng rắn chen vào trực tràng nhỏ hẹp, chỉ để lại phần đầu lộ ở bên ngoài, phụ trợ thêm cho chung quanh huyệt khẩu càng xinh đẹp, nói không nên lời dâm mĩ.

"Ô ô ô......" Vũ Thôn đau đớn rên rỉ, không ngừng giãy dụa thân thể, lại vô ích. Tiểu Điền vươn tay ở trên mông mềm mại thật mạnh vỗ một cái:

"Không biết tốt xấu, như vậy mà đã bắt đầu rầm rì, chân chính kịch hay còn ở phía sau kìa."

"Nếu như khó chịu thì liền bắt nó đẩy ra ngoài giống như đi đại tiện ấy." Số 1 trêu tức mệnh lệnh.

Thấy Vũ Thôn không ngừng co rút lại mông, cây lạp xưởng to lớn kia liền run lên bần bật rồi dần dần rời khỏi cơ thể ra bên ngoài, gã hưng phấn đến thanh âm đều thay đổi.

"Các ngươi nhìn xem, hắn đẩy ra rồi kìa, wa, tốc độ nhanh như vậy, thật sự là làm cho người ta khó có thể tưởng tượng, đúng là tao huyệt hoàn mỹ a."

Vũ Thôn cơ hồ xấu hổ đến muốn chết ngất đi, nhưng mà cậu không thể, vì khi ở trên xe đã bị ép uống thuốc bảo trì thanh tỉnh, cho dù cậu có rơi vào bi thảm như thế nào đều phải thanh tỉnh thừa nhận. Lạp xưởng rốt cục đã rơi ra, nhưng lập tức còn có một cái khác để ở cửa vào, bên tai vang lên thanh âm lãnh khốc của Tiểu Điền:"Đoán thử xem đây là cái gì, nếu đoán đúng, trừng phạt liền giảm bớt một ít."

04

Vật gì đó thong thả chen vào cúc huyệt, lập tức làm cho Vũ Thôn phát ra bất thành tiếng gào thét. Cảm giác được vật ấy so với lạp xưởng còn muốn thô to, theo nó một chút tiến vào, Vũ Thôn bắt đầu cả người run run, đó là một vật thô to làm cho người ta sợ hãi, mặt trên che kín những viên trân châu tròn trịa, kích thích tràng vách tường của cậu, khôn cùng thống khổ hỗn loạn một tia khoái cảm, làm cho phân thân Vũ Thôn chậm rãi ngẩng đầu.

"Wow...wa..., thật lợi hại, thô như vậy, dài như vậy đều có thể nuốt vào, còn một chút cũng không có vỡ ra, này cơ vòng co dãn đủ kinh người a." Số 2 chậc chậc phát ra tiếng tán thưởng.

"Ta đã nói đây là một cái tao huyệt hoàn mỹ hiếm thấy rồi mà, cái này các ngươi tin đi." Số 1 đắc ý dào dạt nói, nhìn thấy mọi người đồng ý gật đầu, hắn càng thêm đắc ý.

"Số 3, đã trói chặt dương vật cậu ta chưa? Trăm ngàn không thể làm cho cậu ta bắn ra a, thứ này uy lực rất mạnh, ngươi xác định cậu ta sẽ không cởi bỏ được trói buộc đi?"

"Yên tâm đi, ba vòng bạch kim, bốn sợi dây bằng sợi bông, cột gắt gao, nếu cậu ta làm sút ra, ta bị các ngươi sm tốt lắm." Số 3 tin tưởng tràn đầy nói.

"Ha ha, xem ra số 3 thật đúng là định liệu trước rồi." Tiểu Điền cười nói. Hiểu ra bị ngược đãi đối với một tên ngược đãi cuồng mà nói, so với xuống địa ngục là sự trừng phạt còn muốn tàn khốc hơn. Số 3 dám nói như vậy, liền đại biểu hắn chắc chắn 100%.

Nãy giờ không nói gì số 4 bỗng nhiên mở miệng:"Các ngươi không biết là bỏ sót cái gì sao? Hai viên tinh hoàn tròn tròn, mềm mại chẳng lẽ không cần trói buộc một chút sao?"

"Ha ha, này thật đúng là chúng ta sơ sót." Số 3 cầm lấy một sợi dây thừng thô ráp, trước đem hai khoả âm nang cầm chặt phần gốc, làm cho nó thoạt nhìn lớn hơn nữa, càng tròn, càng mềm, sau đó ở phần giữa cột thắt gút chia nó ra làm hai:"Làm như thế này có thể giúp hai người đồng thời đùa bỡn một cách dễ dàng." Hắn giải thích, đem âm nang xông ra hai luồng hình dạng một lần nữa thả lại trên bàn.

"Tốt lắm, có thể bắt đầu." Tiểu Điền vỗ vỗ tay, vì thế số 1 cầm lấy một cái điều khiển từ xa, ấn hạ một cái nút thấp nhất. Mát xa bổng tráng kiện, che kín những viên tròn đang tắc ở hậu môn đáng thương lập tức thong thả chuyển động, thân thể Vũ Thôn cũng giống như bị điện giật không ngừng run run,"...... Ô ô ô", tiếng kêu nỉ non cùng nước mắt, nước miếng chảy dài. Thật lớn hung khí ở trong cơ thể không ngừng vận động, những viên tròn lúc sâu lúc cạn kích thích niêm mạc tràng vách tường yếu ớt, nhưng khó chịu được nhất là vật thể đó lần lượt xoát qua tuyến tiền liệt, gián đoạn áp bách cùng thả lỏng mang đến thật lớn đánh sâu vào, khoái cảm trong thống khổ từ mông vẫn truyền đến dương vật cùng cao hoàn.

Cái bàn chậm rãi được nâng lên, thẳng đến góc độ các nam nhân có thể quan sát dương vật tốt nhất mới ngừng lại. Năm đạo tầm mắt đồng loạt chăm chú nhìn vào ngọc trụ nằm lẻ loi ở dưới bàn. Dương vật giương cao hiển nhiên bị vây trong sự bùng nổ, lại bởi vì bị nhiều trói buộc mà không thể như nguyện, tàn nhẫn kim hoàn cùng dây đem dương vật cương cứng bị kéo dài cắt thành từng khúc từng khúc, tựa như lạp xưởng bị chia làm vài đoạn. Phía trên dương vật, có một chút mật dịch thật sự chịu không được gian nan thông qua trói buộc, chậm rãi chen ra ngoài, sau khi tụ thành một giọt, liền chậm rãi lọt vào cái chén bạch kim, ở chỗ giao nhau giữa đỉnh phân thân cùng chén, kéo dài một sợi chỉ bạc trong suốt.

"Chậc chậc, hảo đáng thương vật nhỏ, xem nó khóc đều không thở nổi." Số 3 trêu tức nói xong, một bên lấy tay ác ý bắn một chút rung động phân thân. Lập tức lại khiến cho Vũ Thôn đau đớn giãy dụa. Mật dịch một giọt một giọt chảy xuống, cái chén dần dần tràn đầy, mấy tên đàn ông đem cái bàn điều chỉnh lại độ cao như cũ, số 1 nhe răng cười một tiếng:"Điểm ấy cường độ nên thích ứng đi, ta muốn tăng thêm cường lực ah."

Mát xa bổng xoay tròn bắt đầu mạnh mẽ lên, chịu đủ tra tấn Vũ Thôn tuy rằng đã muốn vô lực, nhưng vẫn giống như cá mắc cạn giãy dụa, cúc huyệt nguyên bản nhắm chặt lúc này cũng vì cây gậy trong cơ thể mãnh liệt tàn sát bừa bãi mà hơi hơi khuếch trương, những nếp nhăn chung quanh toàn bộ đã bị căng giãn ra, nhiễm một tầng màu hồng mê người, giống như là cái miệng anh đào nhỏ nhắn hé mở mời gọi, bốn tên không có định lực nhìn thấy mà miệng khô lưỡi khô.

Số 4 cúi nhìn tình huống phân thân, chỉ thấy côn thịt đã áp lực thành màu tím hồng, dù vậy mật dịch vẫn chảy ra, cũng đã nhiều hơn nửa chén, hắn đứng dậy:"Cứ trói tiếp nữa chỉ sợ chỗ đó của cậu ta sẽ phế đi, không bằng trước làm cho cậu ta uy bảo bối chúng ta ăn no rồi nói sau." Đề nghị của hắn lập tức chiếm được ba người khác đồng ý. Bốn đạo tầm mắt khát vọng lập tức nhìn về phía Tiểu Điền, hy vọng anh gật đầu.

"Một khi đã như vậy, xin mời các vị tuỳ ý tốt lắm." Tiểu Điền thản nhiên nói xong, cảm giác được dục vọng chính mình cũng bắt đầu ngẩng đầu. Vũ Thôn bị giải xuống dưới, lúc này cậu bi thảm vô cùng, toàn thân như là mới từ trong nước vớt lên dính đầy mồ hôi, miệng bởi vì bị tắc khẩu cầu mà không thể không giương lớn, nước bọt từ bên khoé miệng chảy xuôi xuống trên cổ duyên dáng. Phân thân cao cao đứng thẳng, bị cột vào cái chén bạch kim, trong chén là mật dịch trải qua gian khổ mới chảy ra được. Mát xa bổng sau huyệt tuy rằng đã rút ra, nhưng thí mắt lại vẫn thê thảm hé ra hợp lại, bộ dáng dâm đãng kích thích năm gã đàn ông mạnh nuốt nước miếng.

"Lại đây." Tiểu Điền lạnh lùng mệnh lệnh:"Cậu là muốn ngoan ngoãn làm một tính nô đủ tư cách hay là muốn bị trừng phạt tiếp?"

Cậu nghiêm túc suy nghĩ."Tôi, tôi ngoan ngoãn nghe lời." Vũ Thôn khóc lên, một nửa bởi vì cảm thấy thẹn, một nửa bởi vì sợ hãi.

"Vậy làm theo lời của chúng ta, làm không tốt, cậu chờ bị tra tấn đến chết đi." Tiểu Điền mặt không chút thay đổi, doạ Vũ Thôn vội vàng gật đầu tỏ vẻ nhất định sẽ làm tốt. Vì thế, vài người đi vào chiếc giường siêu đại, Tiểu Điền nằm thẳng ở nơi đó, số 1 nửa quỳ ôm lấy thân thể mảnh khảnh của Vũ Thôn, đem cậu ôm thành tư thế đứa bé đi tiểu, làm cho tiểu huyệt của cậu đối diện với nam căn trướng thật lớn của Tiểu Điền, sau đó chậm rãi thả đi xuống, như vậy, Vũ Thôn liền tránh cũng không thể tránh nuốt vào vật đáng sợ kia, làm cho cậu phát ra một tiếng gào thét.

Số 2 nắm lấy tóc đã muốn ướt đẫm của cậu, khiến cho cậu ngẩng đầu lên, lấy ra cực đại dục vọng sớm nhẫn nại không được của mình nhét vào cái miệng trương lớn của cậu, vừa hung tợn nói:"Hảo hảo liếm nó, dùng đầu lưỡi, giống như nuốt thứ gì đó nuốt nó, hiểu chưa?"

Số 3 cùng số 4 đứng ở bên cạnh Vũ Thôn, một người nâng lên một bàn tay xinh đẹp tuyệt trần của cậu, đặt ở trên dương vật bành trướng của mình, làm cho cậu cầm, cười dâm đãng nói:"Nên làm như thế nào không cần dạy đi, hắc, bàn tay của ngươi thật đúng là thích hợp làm loại chuyện này, nắm ở chỗ này mới tốt, không thể so với hai cái miệng nhỏ nhắn phía trên và dưới kia kém hơn đâu."

Kịch liệt tính giao bắt đầu, Vũ Thôn bị số 1 nâng lên hai chân một chút, vừa lúc phun ra nuốt vào phân thân Tiểu Điền, sau đó dương vật của số 1 cũng thong thả chen tiến vào, hậu môn bị tách ra cực hạn, chung quanh không còn thấy được một nếp nhăn nào, hai đại dương vật ở lỗ nhỏ tròn tròn có quy luật ra vào, có thể nghe được tiếng "phốc xuy, phốc xuy".

Vũ Thôn cảm giác được tràng vách tường bị ma sát nóng rát đau đớn, yếu ớt đến giống như sẽ bị phá nát, trong thống khổ hỗn loạn khoái cảm cũng đánh sâu vào phân thân phía trước, nhưng không xong là nó không chiếm được giải phóng. Bi thảm không chỉ này đó, ở phía trên giường, Vũ Thôn bị bắt khó khăn ngẩng đầu, một côn thịt hồng sắc thô to đang kịch liệt trừu cắm trong miệng cậu.

Số 2 một bộ say mê biểu tình:"Dùng đầu lưỡi, liếm nó, đầu lưỡi của ngươi không biết động sao? Đúng, cứ như vậy, oa, ngươi này tiểu yêu tinh, liếm ta hảo thích, không được dừng, nghe được không? Nuốt vào, đúng, lại nhổ ra, cứ như vậy......" Hắn không ngại phiền chỉ đạo, cuối cùng phát biểu lời bình:"Này tiểu yêu tinh trời sinh là hầu hạ nam nhân, nga, ông trời, ta rốt cục biết cái gì kêu dục tiên dục tử, thật sự là quá sung sướng."

Hai cái miệng nhỏ nhắn mặt trên cùng phía dưới đều bị thô bạo xâm phạm, nhưng Vũ Thôn trả giá cũng không chỉ như thế, hai tay nhỏ bé thon dài cẩn thận, mềm mại không xương cũng không thể nhàn rỗi, phân biệt cầm phân thân cực đại của số 3 cùng số 4 cao thấp bộ lộng, thỉnh thoảng dừng lại, lấy ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve phần đỉnh đã muốn phiếm ra mật dịch. Trong ngực hai đầu núm vú phân biệt rơi vào tay của số 3 cùng số 4 , bị chà xát ngắt véo đùa bỡn, cho dù chúng nó đã muốn sưng so với lúc trước lớn vài lần. Nhưng vẫn không nhận được sự thương tiếc của những người thi bạo.

Cực độ thống khổ Vũ Thôn lúc này đã cố không hơn cái gì cảm thấy thẹn, chỉ hy vọng có thể mau mau chấm dứt trận khổ hình này, cậu thi triển ra cả người chiêu thức, vô cùng thuận theo phối hợp vài người chỉ đạo, liều mạng lấy lòng vật ở trong tay, trong miệng, còn có dục vọng lửa nóng đang ra vào trong cúc huyệt, chờ mong chúng nó có thể chạy nhanh phóng thích, cho cậu một cơ hội thở dốc. Bất quá Tiểu Điền cùng với bốn người kia đều là cao thủ kinh nghiệm phong nguyệt, sao lại dễ dàng liền đạt thành Vũ Thôn nguyện vọng như thế.

Bọn họ nhìn không chuyển mắt Vũ Thôn đang giãy dụa trong vực sâu thống khổ, trên mặt lộ ra giảo hoạt tàn nhẫn tươi cười, tâm tư Vũ Thôn, như thế nào có thể giấu được lão hồ ly bọn họ chứ? Bất quá bọn họ không vội cho giải phóng, chính là chậm rãi hưởng thụ con mồi vất vả hầu hạ, thẳng đến Vũ Thôn ánh mắt dần dần mê ly, tuyên cáo cậu đã chống đỡ đến cực hạn, bọn họ mới như là hẹn tốt lắm đồng loạt bắn tinh. Nóng bỏng tinh dịch trong nháy mắt phun đầy toàn thân Vũ Thôn, bên khoé miệng, chung quanh hậu môn, còn có trước ngực cùng phía sau lưng, đều dính đầy đáng ghê tởm dục vọng, bi ai nước mắt không chịu khống chế chảy xuống, giờ khắc này, trong mắt cậu tràn ngập tuyệt vọng. Thể xác và tinh thần rốt cuộc trải qua không được như vậy nhục nhã tra tấn, tuy rằng cho uống thuốc, nhưng cậu vẫn là ngất đi. Nhờ đó mà được giải thoát tạm thời.

"Chậc chậc, hôn mê rồi, thật đáng tiếc." Số 3 buông tay, vẻ mặt bất đắc dĩ.

"Thật không tồi, đổi là người khác đã sớm chơi xong rồi, không ngờ cậu ta có thể chống được tới hiện tại." Số 4 thực đúng trọng tâm đánh giá.

Tiểu Điền quét bọn họ liếc mắt một cái:"Các ngươi thấy đủ chưa?" Ngữ khí thản nhiên, giống như là đang đàm luận thời tiết hôm nay.

Số 1 kinh ngạc nhíu mày:"Lão đại, còn muốn tiếp tục sao? Giáo huấn như vậy hẳn là đã muốn làm cho cậu ta hiểu được thân phận cùng tình cảnh chính mình đi?"

Tiểu Điền lạnh lùng cười:"Các ngươi nghĩ chỉ như thế sẽ làm cho cậu ta cam tâm tình nguyện làm nô lệ của ta sao? Sai lầm rồi, nếu là người dễ dàng khuất phục như vậy, ta cũng không tất hao tổn tâm cơ cho tới tay. Lúc này đây, ta muốn hoàn toàn đánh nát tự tin cùng tự tôn của cậu ta, làm cho cậu ta không bao giờ có thể nghĩ đến người khác nữa, không có ta sẽ sống không được. Tuy rằng hiện tại cậu ta xác thực rất yếu ớt, nhưng mà ta sẽ không cho cậu ta một chút ít cơ hội thở dốc."

05

Tiểu Điền ngoại lệ nói nhiều như vậy, làm cho bốn người chung quanh rùng mình một cái, nghĩ rằng: Tên nhóc này thật là không hay ho, thế nhưng lại bị Tiểu Điền lão đại coi trọng, ai mà không biết Tiểu Điền nổi danh là sài lang, coi trọng gì đó liền nhất định phải đoạt cho bằng được. Nhưng đối một người chấp nhất đến như thế bọn họ vẫn là lần đầu nhìn thấy.

Tiểu Điền Phong Nhận, là người lãnh đạo thế lực hắc đạo lớn nhất Nhật Bản, tổ chức trải rộng khắp nơi trên thế giới, đồng thời cũng là con của tổng tài tập đoàn "Minh Nhật" lừng danh trên thương trường. Anh ta đến chỗ công ty của Vũ Thôn cùng cậu tranh chức vị xã trưởng nho nhỏ hoàn toàn là vì thực hiện kế hoạch bắt được con mồi của anh ta. Về phần vì sao anh ta lại nhắm trúng Vũ Thôn, một người thật bình thường thì sẽ được giải thích rõ ở chương sau.

[ Ốc sên: Chủ nhân, ta thật hoài nghi ngươi có thể kiên trì viết đến ngày nào đó hay không? Ma nữ Nguyệt: Đổ mồ hôi a, ốc sên ngoan ngoãn, đừng nói ngươi hoài nghi, ngay cả bản thân ta cũng thật hoài nghi. Vũ Thôn: Không cần a, ngươi làm cho ta bị nhiều tra tấn như vậy, còn định không chịu nói rõ tiền căn hậu quả, ta đây chẳng phải là ngay cả vì sao chết cũng không biết, ta oan uổng a, ta so với Hằng Nga còn oan a. Ma nữ Nguyệt: Người nào tiểu chịu mà không phải chịu oan uổng đâu, ta không cho ngươi chết đã là nhân từ lắm rồi, ngẫm lại tên vương tử trong [ tù binh tàn tình ] đáng thương kia đi, còn may mắn chán, còn kêu oan, cẩn thận ta cũng đem ngươi viết thành nhảy núi, tai nạn xe cộ, tự sát....... Vũ Thôn: (Câm như hến, cả người run run). Tiểu Điền: Bảo bối, em làm sao vậy? Ai khi dễ em? Nói cho anh biết, anh báo thù cho em. Ma nữ Nguyệt: (Cấp tốc bay đi)......]

Lúc Vũ Thôn lại lần nữa tỉnh lại, mới phát hiện cơn ác mộng của cậu vẫn chưa chấm dứt, hơn nữa càng thêm khủng bố.

"Tỉnh a, vậy tiếp tục đi." Tiểu Điền nhẹ nhàng nói:"Trong tình huống không có mệnh lệnh của chúng ta liền tự tiện ngất xỉu đi, không thể tha thứ." Vừa lòng thấy sắc mặt kinh sợ của Vũ Thôn, anh tàn nhẫn nở nụ cười.

Giãy dụa đối với Vũ Thôn lúc này mà nói, là một việc làm có chút lao lực lại không có tác dụng gì, nhưng không thể không làm. Dưới tình hình lực lượng kém xa như vậy, rất nhanh cậu bị đưa đến nơi trừng phạt. Một sợi dây thừng thô ráp nằm ở giữa không trung, hai bên còn có vài sợi tơ vàng mỏng như sợi tóc, dẻo dai mà bền chắc, ở giữa dây thừng, hướng về phía trước đứng thẳng một cái nam hình thật lớn, mặt trên vẫn che kín các hạt trân châu, tính theo thể tích mà nói, nam hình này so với cái kia còn muốn đáng sợ. Mặt Vũ Thôn lập tức trắng bệch, nhìn thấy phản ứng của cậu, số 1 khoái trá nói:

"Như thế nào, đã muốn đoán ra cái này dùng để làm gì rồi chưa? Nhìn dáng vẻ của ngươi, giống như đang rất chờ mong đấy nhỉ."

Sắc mặt hắn không đổi khi nói lời dối trá, lấy lời nói đối Vũ Thôn tiến hành vũ nhục làm vui. Cứ việc mãnh liệt kháng cự, Vũ Thôn cuối cùng vẫn là bị đẩy lên pháp trường, hai tay của cậu bị trói ở giữa không trung, sau đó thân mình dần dần bị kéo hướng về phía trước, khi cả người đều bị treo lơ lửng, hai chân bị đại lực tách ra, phân trí ở hai bên dây thừng. Không ngừng có tinh dịch từ sau huyệt chảy ra đối diện nam hình đáng sợ kia.

Số 3 cười nói:" Số 2 thật là có thể nghĩ ra thứ tốt, đồ chơi này là căn cứ vào nguyên lý ngựa gỗ cùng dây trói chế tác, nhưng thoạt nhìn còn thú vị hơn so với hai loại kia."

Số 2 nét mặt biểu lộ dào dạt đắc ý, tươi cười nói:"Kia đương nhiên, thứ này mới dùng tại câu lạc bộ dạy dỗ nô lệ, liền đã được hoan nghênh vô cùng, nếu không tin, các ngươi chờ một chút xem phản ứng của cậu ta, bảo đảm cho các ngươi huyết mạch phun trào."

Thân thể dần dần bị đưa xuống phía dưới, Vũ Thôn hoảng sợ phát hiện, ở không trung không chỗ mượn lực, cậu căn bản thay đổi không được tư thế cơ thể của mình, chỉ có thể trơ mắt nhìn sau huyệt từng chút một nuốt vào thật lớn nam hình."Đau, a...... Tha tôi đi, không, đừng cho nó tiến vào...... A......"

Vũ Thôn thống khổ phe phẩy đầu, hoảng sợ khẩn cầu, một đôi thon dài trắng noãn đùi ngọc lung tung vùng vẫy. Thân mình vẫn như cũ đi xuống, cực đại dị vật gian nan chen vào hậu môn mặc dù đã trải qua khuếch trương nhưng vẫn như cũ nhỏ hẹp, non mềm tràng vách tường bị bắt khuếch trương đến cực hạn, gây cho Vũ Thôn đau đớn khôn cùng. Một tia máu tươi cùng bạch dịch bị tễ đi ra, rơi dính trên quái vật lớn màu đen, hình thành một hình ảnh tràn ngập sắc thái dâm mĩ.

"A a......" Vũ Thôn lại hét thảm một tiếng, dương cụ giả thật lớn kia đã xâm nhập hết vào trong cơ thể cậu, mặt trên có những hạt nổi lên tàn nhẫn áp bách vốn làm cho tràng vách tường không kham nổi gánh nặng, làm Vũ Thôn cảm giác ruột gan như sắp bốc cháy. Thô ráp dây thừng đi ngang qua toàn bộ tư mật chỗ trung tâm, mềm mại âm nang bị một đạo thật sâu dấu vết chia làm hai luồng, có vài sợi mảnh cũng gắt gao siết chặt hai túi thịt mềm mại, hình thành những vết hằn đỏ.

Tư thế lơ lửng làm cho toàn bộ sức nặng thân thể Vũ Thôn đặt ở sợi dây thừng cùng mấy sợi tơ vàng mỏng mảnh kia, do đó, đau đớn nơi tư mật cũng càng phát ra mãnh liệt, Vũ Thôn khàn khàn kêu khóc, hoàn toàn bị loại tra tấn sống không bằng chết này đả bại.

"Chẳng lẽ có như vậy là xong rồi hả?" Số 4 nghi hoặc hỏi số 2 chậm chạp không hề động tay.

"Đương nhiên sẽ không." Số 2 có chút tự đắc cười:"Chỉ là làm cho cậu ta trước thích ứng mà thôi, kế tiếp mới là kích thích thật sự kia." Hắn quay đầu nhìn về phía Tiểu Điền:"Lão đại, có cần cho cậu ta mang theo khẩu tắc hay không, ta sợ cậu ta sẽ kêu kinh thiên động địa."

"Không cần, ta vừa lúc muốn nghe." Tiểu Điền vô tình nói, hai mắt nhìn chằm chằm Vũ Thôn đang lắc lư trái phải ở trên không.

"Ok, ta đây bắt đầu." Số 2 xoay người lại, cầm lấy hai vật giống như hai cái cúc áo lớn đặt tại núm vú đã sưng đỏ của Vũ Thôn. Sau đó ngón tay dùng một chút lực, ấn một cái phím trên điều khiển từ xa.

"A......" Thân thể Vũ Thôn căng cứng, trong cổ họng phát ra một tiếng thét chói tai khủng bố, hai tay liều mạng mấp máy, muốn tránh thoát dây thừng trói buộc, hai chân đá lung tung ở giữa không trung, bộ dáng thống khổ đến cực điểm. Thời điểm Vũ Thôn nghĩ đến chính mình sẽ như vậy chết đi, Tiểu Điền mới lạnh lùng hạ lệnh buông cậu ra.

" Hiện tại cậu đã rõ ràng thân phận của mình chưa?" Anh nâng lên cằm Vũ Thôn, gằn từng tiếng hỏi. Nghĩ nghĩ lại lạnh lẽo bổ sung:" Cậu phải suy nghĩ cẩn thận rồi hãy trả lời, đáp án mà không chính xác, ta cùng bốn vị tiên sinh này còn có rất nhiều thủ đoạn vẫn chưa dùng đến đâu."

Vũ Thôn rơi lệ đầy mặt:" Tôi biết, tôi là nô lệ của Tiểu Điền tiên sinh." Cậu run run nói. Là cái này đúng không, đây là đáp án anh ta muốn đúng không. Nếu không phải, cậu rốt cuộc nghĩ không ra cái gì có thể làm anh ta vừa lòng.

Tiểu Điền vừa lòng gật gật đầu:" Xem ra quả nhiên dạy dỗ rất thành công a." Anh chuyển hướng bốn người kia:" Hôm nay thật phiền toái các vị, rất cảm tạ mọi người, mời các vị ngày mai cần phải đến lần nữa, làm nhân chứng cho ta có được nô lệ này."

"Tiểu Điền lão đại khách khí." Bốn người hướng Tiểu Điền cúi người, nối đuôi nhau đi ra phòng.

" Hôm nay buổi tối nghỉ ngơi cho khoẻ đi, ngày mai còn có một tiết mục nữa." Ngữ điệu Tiểu Điền thêm một tia ôn nhu, trong nháy mắt, Vũ Thôn nghĩ đến chính mình gặp tra tấn nhiều lắm, vì thế nghe lầm." Nhưng mà, đừng vọng tưởng chạy trốn, nếu không đừng trách tôi không cảnh cáo cậu."

Nhắc lại một lần cảnh cáo, Tiểu Điền cũng xoay người rời đi. Vũ Thôn vô lực ngồi dưới đất: Đây là cuộc sống sau này của mình sao? Làm một nô lệ không có tôn nghiêm, không có tự do. Hai mắt vô thần nhìn phía ngoài cửa sổ. Có nên chạy trốn không? Không được, trốn cũng trốn không thoát, ngược lại đưa tới sự lăng nhục cùng tàn phá càng quá phận. Đánh mất ý niệm trong đầu này, trong lòng lại nảy lên sợ hãi: Ngày mai, chờ đợi chính mình lại là khổ hình đáng sợ gì đây?

Ngày hôm sau, bốn " thầy dạy dỗ " rất sớm đã đến báo danh, biết đây có lẽ là ngày cuối cùng bọn hắn được hưởng thụ sự ngược đãi đối với vưu vật kia, mỗi người đều xoa xoa tay, tỏ ra rất nóng lòng muốn thử. Tuy rằng sợ hãi, nhưng Vũ Thôn cũng không giãy dụa quá nhiều, bởi vì trải qua chuyện ngày hôm qua, cậu đầy đủ hiểu được, giãy dụa không có tác dụng gì, sẽ chỉ làm chính mình càng thêm nhục nhã mà thôi. Đối với hành động thuận theo của cậu, bốn người cảm thấy kinh ngạc, chỉ có Tiểu Điền không tỏ vẻ gì, chỉ là mỉm cười mà chống đỡ.

Vũ Thôn bị trói trên một cái giá hơi chút gấp khúc, bởi vì thân thể hơi ngã về phía sau, bộ ngực liền càng thêm xông ra về phía trước. Hai viên hồng anh còn chưa hết sưng tấy bi thảm đứng thẳng trên khuôn ngực trắng nõn, giống như hoa hồng nở rộ trong gió. Số 2 lấy tay tuỳ tiện khều khều một viên, quả nhiên nó càng thêm căng tròn no đủ, thoạt nhìn càng thêm mê người. Hắn nhìn phía Tiểu Điền, gật gật đầu:" Có thể, Tiểu Điền lão đại."

"Được, vậy làm phiền." Tiểu Điền lấy ra một cái hòm tinh xảo, đưa cho số 2:" Nếu như thế, liền phiền toái cho cậu ta mang theo dấu hiệu này đi." Nằm trong hòm là hai chiếc liên tử tinh mỹ tuyệt luân, dài khoảng 10mm, thân được tạo thành từ vô số vòng tròn mắc xích, ở đỉnh liên tử, là một viên kim cương hình dạng hiếm thấy, tản ra ánh sáng nhu hoà, làm say lòng người. Cho dù trong lòng đã sớm có chuẩn bị, thân thể Vũ Thôn vẫn không thể khắc chế bắt đầu run run.

Toàn bộ bốn người dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Vũ Thôn, nghe nói đây là trấn trạch chi bảo của gia tộc Tiểu Điền, sao anh ta lại có thể sử dụng ở trên người một nô lệ chứ? Xem ra nô lệ này đối với Tiểu Điền lão đại có ý nghĩa không bình thường.

Ngân châm xuyên qua làn da hồng sắc, mang ra một đạo vết máu, đau đớn làm cho Vũ Thôn kêu thảm thiết không ngừng, Tiểu Điền không chút động tĩnh, con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn không chớp mắt quá trình cực kỳ tàn nhẫn này. Cho đến khi hai vật báu vô giá kia chặt chẽ kết hợp cùng thân thể mảnh khảnh ấy, anh mới chậm rãi mở miệng:" Vũ Thôn Chính Thuần, bắt đầu từ giờ khắc này, cậu là nô lệ của Tiểu Điền Phong Nhận tôi, vĩnh viễn là chuyên chúc nô lệ của riêng tôi, cậu nghe rõ rồi chứ?"

"Vâng, tôi nghe rõ rồi." Vũ Thôn tuyệt vọng trả lời, lúc này, cậu nhìn thấy trong ánh mắt Tiểu Điền hiện lên một tia nhu tình.

Một năm sau.

Trong phòng ngủ hoa lệ, Vũ Thôn lẳng lặng nằm ở trong lòng chủ nhân, bỗng nhiên nghe Tiểu Điền nói:" Hôm nay là tròn một năm ngày em trở thành nô lệ của anh, anh muốn đưa cho em một lễ vật, là đáp án mà em đã hỏi anh vô số lần."

Vũ Thôn lập tức ngồi dậy, đáp án này, là ước mơ tha thiết của cậu. Tiểu Điền thản nhiên mở miệng:" Em chắc đã quên người phụ nữ mà năm năm trước em đã cứu đi?" Thấy Vũ Thôn nghi hoặc lắc đầu, anh nở nụ cười một chút:" Phải không? Em không quên, vậy em còn nhớ rõ người đàn ông muốn giết cô ta không?"

Đồng tử Vũ Thôn đột nhiên co rút lại. Tiểu Điền cười:" Nghĩ tới, đúng vậy, người đó là anh. Ả đó tự tiện vi phạm hôn ước giữa anh và cô ta, làm cho anh xấu hổ, kỳ thật anh cũng không thương cô ta, nhưng ả làm cho danh dự của anh bị tổn hại, cho nên anh muốn loại bỏ cô ta, nhưng em xuất hiện, dũng cảm, lời lẽ chính nghĩa chỉ trích anh, chỉ trích một người đang cầm súng trong tay. Ngay tại một khắc đó, anh nhận thấy không cần trừng phạt ả đàn bà ngu xuẩn kia nữa, bởi vì cô ta đã mang đến cho anh một bảo vật trân quý nhất trên đời."

Vũ Thôn sững sờ, hết thảy chỉ là đơn giản như thế, cũng lại là phức tạp như thế, cậu nhìn vào mắt Tiểu Điền, bình tĩnh nói:" Kỳ thật khi đó em không thấy anh cầm súng, bởi vì em bị cận thị nặng, mà vào ngày đó, kính mắt của em vừa mới rớt vỡ."

Tiểu Điền cũng sửng sốt, thật lâu sau, anh mới lộ ra nhất quán cuồng nịnh tươi cười:" Không sao, hết thảy đều không còn quan trọng, bởi vì, anh đã yêu một nô lệ như em rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro