Chương 2: Sung sướng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi được nghỉ hè, Ôn Nhuyễn rất thích ngủ nướng nhưng cũng không ngủ được bao lâu, bởi vì mấy ngày nữa là khai giảng.

" Nhuyễn Nhuyễn, xuống ăn bữa sáng". Lâm Dĩ Đường ở bên ngoài gõ cửa.

Ôn Nhuyễn tức khắc giật mình một cái, nháy mắt xoay người một cái rồi đứng lên, trong một giây đưa ra một quyết định. Nàng tháo hai nút trên của áo ngủ ra, giả bộ ngáp một cái rồi đi ra mở cửa cho Lâm Dĩ Đường, giả vờ buồn ngủ hỏi: " Gì nha?"

Lâm Dĩ Đường từ trên nhìn xuống mà xem nàng, Ôn Nhuyễn giơi tay xoa mắt, lại cố ý làm cho áo trể vai xuống, Lâm Dĩ Đường không cần làm gì mà có thể thấy rõ nữa bầu vú trắng mịn của Ôn Nhuyễn.

Tuy rang không thấy hết được tài nguyên của Ôn Nhuyễn, nhưng lại dễ nhìn thấy làn da không tì vết, đặc biệt xương quai xanh đẹp đến mức câu dẫn người đối diện. Đôi mắt Lâm Dĩ Đường tối sầm nửa phần, mặt vô cảm giơi tay thay thế nàng đem áo ngủ cài lại hai nút thắt, trầm giọng nói: " Trời đang lạnh, quần áo mặt không cẩn thận bị cảm lạnh rồi sao?"

Hắn đúng chuẩn mực, ngón tay hoàn toàn không đụng vào làn da của Ôn Nhuyễn, những thế còn gài lại nút thắt áo cho nàng, liền nói: " Dạy nhanh, rửa mặt, xuống ăn bữa sáng."

Lâm Dĩ Đường đi xuống rất nhanh, thân thế là quân nhân, ngày thướng ít nói ít cười khi làm gì tấm lung đều thẳng tắp, đi đường cũng mang thần thái là một quân nhân đúng nghĩa. Ôn Nhuyễn nhìn hắn đến khi khuất mắt rồi kéo kéo khóe miệng, có chút cười a, mặt ngoài mỗi tiếng nói cử động tay chân đều cứng nhắc, nhưng sau lưng lại mang nữ nhân về nhà làm tình điên cuồng.

.

Ôn Nhuyễn vệ sinh cá nhân đơn giản rồi xuống lầu. Nhìn thấy nữ nhân hôm qua cùng làm tình với Lâm Dĩ Đường đang ngồi bên cạnh hắn ta, tay thì cầm ly sửa bò. Lâm Dĩ Đường thấy Ôn Nhuyễn đi xuống bỏ tờ báo xuống, hướng nói: " Nhuyễn Nhuyễn, đây là Từ Oánh Oánh bạn gái ta, về sau người kêu nàng là tỷ tỷ."

Từ Oánh Oánh nhu mì nhìn Ôn Nhuyễn cười lấy hảo. Ôn Nhuyễn ngồi xuống, mặt không biểu cảm mà nói: " Ta kêu người là thúc thúc, lại kêu nàng là tỷ tỷ vậy các ngươi không phải rối loạn bối phận hay sao? Đúng không, Từ a di?"

Từ Oánh Oánh đang tươi cười vui vẻ nghe Ôn Nhuyễn nói xong thì biểu cảm mất tự nhiên. Nàng chỉ hơn con nha đầu này vài tuổi mà thôi, mà lại bị kêu là từ A di. Nhưng nàng sớm nghe là Dĩ Đường đối với nha đầu này cưng chiều vô hạn, cho nên nàng không thể làm phật ý Ôn Nhuyễn. Từ Oánh Oánh ý cười cười hướng Ôn Nhuyễn nói: "Nhuyễn Nhuyễn nói đúng, tùy ngươi cao hứng muốn kêu như thế nào cũng được."

Ôn Nhuyễn biểu cảm cười cho có, rồi ngồi ăn bữa sáng trong vô vị. Sau khi ăn xong, Lâm Dĩ Đường ra cửa đi làm, Từ Oánh Oánh đi theo hắn, hai người thân mật ra khỏi nhà. Ôn Nhuyễn ăn xong lên lại phòng, đem áo ngủ cở ra rồi leo lên giường nằm. Hắn muốn nàng ăn mặt tốt chứ gì, nàng càng muốn trần trụi cho hắn xem. Còn cái ả Từ Oánh Oánh kia, bị Lâm Dĩ Đường thao thân thể thì tốt gì chứ? Ai có thể làm cho hắn vừa thao thân thể vừa yêu thương trong lòng thì mới là người chiến thắng.

.

Ngày hôm qua Ôn Nhuyễn cùng bạn thân Ngụy Tuyết hẹn hôm nay đi trung tâm thương mại chơi, hiện tại thì còn sớm nên nàng tranh thủ ngủ them giấc nữa, tới gần cơm trưa Ôn Nhuyễn mới ra cửa.

Ngụy Tuyết và nàng cùng tuổi, hiện tại hai nàng vừa chuyển qua trường cao trung Giang Tô và đang đợi ngày khai giảng, hai nàng đã học chung nhiều năm năm, đã sớm phát triển thành chị em tốt. Tới giữa trưa, 2 nàng đi dạo 1 vòng và sẵn tiện ăn trưa trong trung tâm thương mại. ' Reng Reng...' chuông điện thoại của Ngụy Tuyết reo lên, Ngụy Tuyết tiếp điện thoại. Tiếp điện thoại xong thì liền kéo Ôn Nhuyễn đi ra ngoài một mạch.

Khi trở về, Ôn Nhuyễn liền thấy Từ Oánh Oánh ở nhà, liền chào qua loa 1 cái. Gọi điện thoại cho Lâm Dĩ Đường nói muốn đi lại nhà bạn ôn tập, sau đó đi ra ngoài lên xe của Hoàng Miêu tỷ tỷ cùng Ngụy Tuyết rời đi. Sở dỹ kêu Hoàng Miêu là tỷ tỷ do nàng lớn tuổi hơn Ôn Nhuyễn 4 tuổi, đã tốt nghiệp ngành quản lý và đã thay đổi nhiều công việc, hiện tại không biết làm công việc gì mà thoạt nhìn là người có tiền và đã mua xe riêng.

Tưởng rằng Hoàng Miêu dẫn hai nàng đi KTV ca hát, không ngờ lai tới quán Bar! Ôn Nhuyễn thấy bên trong các chàng trai muôn hình muôn vẻ nên có chút do dự, nhưng lại bị Ngụy Tuyết xúi giục, vẫn là đi vào. Hoàng Miêu hiển nhiên là khách quen nên nhanh chóng chỉ điểm hai ba soái ca, bọn họ mỗi người là tiểu thịt tươi, đối với Ôn Nhuyễn rất nhiệt tình.

" Một chút nữa phải làm sao?" Ôn Nhuyễn nhỏ giọng nói với Ngụy Tuyết, mà cô nàng chẳng kiêng nể gì nói lại: " Làm sao là làm sao? Chúng ta dù sao cũng đã thành niên, tất nhiên là làm tình thật thoải mái, chờ người nếm xong tư vị ngươi sẽ hiểu."

Ôn Nhuyễn đang suy tư, mơ màng đột nhiên bị một tiểu thịt tươi ôm ở trong lòng ngực. Nàng lấy lại tinh thần, nói: " Ngươi không cần hôn ta, làm tình, massage cho ta thật thoải mái là được".

Ôn Nhuyễn đi theo Ngụy Tuyết xem qua quán Bar này, mặc dù nàng không thích luyến ái, nhưng từ lần xem trộm cuộc làm tình của Lâm Dĩ Đường với Từ Oánh Oánh liền đối với chuyện luyến ái này cũng rất tò mò, trong lòng cũng ngứa ngáy, bất quá ra tới chơi cũng được nhưng nàng muốn đem màng xử nử này cho Lâm Dĩ Đường.

Tiểu thịt tươi đối với nữ nhân như Ôn Nhuyễn cũng không bất ngờ giống như là đã gặp qua nhiều người như vậy, cười nói được, trực tiếp đem quần áo của Ôn Nhuyễn cởi ra xoa bóp. " Làn da của ngươi thật đẹp, đẹp nhất trong những người mà ta đã gặp.". Tiểu thịt tươi đối với làn da của Ôn Nhuyễn không tiếc lời khen ngợi, tiếp tục xoa bóp cho Ôn Nhuyễn.

Ôn Nhuyễn trưởng thành sớm, đối với những lời khen nịnh nàng đã sớm thờ ơ, nàng ghé mắt nhìn qua kia thì thấy Hoàng Miêu và Ngụy Tuyết đã bị hai tiểu thịt tươi ôm lăn vòng tròn trên chiếc giường, mà chổ nàng nằm với chiếc giường chỉ cách xa vài bước nên nghe được tiếng rên rỉ từ chiếc giường truyền đến.

Tiếng rên rỉ chính là của Hoàng Miêu, nàng chưa chính thức bắt đầu làm, nam nhân chui đầu vào hai vú hôn hôn vuốt ve, nàng going như rất sang khoái tự động tách hai chân ra, ngón tay mò xuống hoa nguyệt ghé thăm. Chỉ nhìn như vậy, Ôn Nhuyễn bổng nhiên cảm giác được người của mình dần dần nóng lên.

# Xin nhận góp ý từ các bạn. iuiuiu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro