Cảm Xúc Đầu Đời .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày sinh nhật cũng tới , quả thực ko nghe ông chủ bảo gì nhưng ngày hôm đó có rất đông người đến để chúc mừng sinh nhật cậu nhóc . Ai cũng cầm quà trên tay ..

Nguyên Bảo cũng xuất hiện cho có lệ , trong lúc mọi đang cười nói chuyện với nhau thì từ ngoài cửa một phụ nữ xinh đẹp đi vào, trên tay cầm hợp quà tới để tặng cậu nhóc ...

''Nguyên Bảo chúc em sinh nhật vui vẻ ''lời cô gái cất lên cũng là lúc mặt cậu nhóc rơi vào trầm tư ...

''Em sao vậy ? Quên chị rồi hả ?'' Cô ấy nói .

''Ko quên '' cậu nhóc nói rồi nắm lấy tay cô ấy ...'' chị Nguyệt '' .

Lúc này mọi người đang nói chuyện với Ông Chủ bên kia nên bên này chỉ có cô và Nguyên Bảo cùng người tên Nhuyệt mới vào , nghe cậu nhóc gọi tên chị kia khá thân thiết tự nhiên cô thấy có chút vui , hoá ra cậu bé sống rất tình cảm nhưng ko biết họ quen nhau thế nào .

''Em là bảo mẫu của Nguyên Bảo hả , em bao nhiêu tuổi '' Nguyệt hỏi .

''Dạ em 18 ạ '' Yến trả lời .

''Chị là bảo mẫu đầu tiên của Nguyên Bảo em ấy có nhắc tới chị ko ?'' Nguyệt lại hỏi .

''Có ạ '' Yến lại trả lời ...

Lát sau mọi ngươi lần lượt ra về , Nguyên Bảo nói '' em buồn ngủ rồi , chúng ta đi thôi '' .

''Vậy được , chị đưa em đi ''Yến nói rồi đi lên lầu với cậu nhóc , lúc đi qua cầu thang uống lượn cô thấy cậu nhóc có liếc mắt nhìn chị Nguyệt lần nữa . Tình cảm đậm sâu lắm đây , ko biết sao chị ấy nghỉ làm nhỉ .

Thời gian thấm thoát trôi nhanh , làm giúp việc mà có gì đâu phải nói nhiều , mới đó mà Nguyên Bảo vào đại học dù mới 13 tuổi nhưng cậu được một trường đại học ở nước ngoài cấp học bổng toàn phần đi dụ học 4 năm , hiện tại cậu mới 13 tuổi nên Trương Nguyên ko đồng ý để cậu rời nhà đi ...

''Con mới 13 tuổi nếu đi nước ngoài sao có thể tự chăm sóc cho bản thân được '' Ba cậu lên tiếng nói .

Cậu nhóc im lặng ko nói gì , lát sau cậu nhìn Yến rồi nói '' chị ấy có thể chăm sóc con được mà '' .

Cô nghe vậy thì ko biết ý tứ gì bên trong đó ....

Trương Nguyên lắc đầu nói '' ko được , hai đứa điều ko được đi '' .

''Tại sao ?'' Cậu hỏi .

''Chỉ là ba ko yên tâm thôi , ko có tại sao cả ?''  Anh trả lời .

''Con mệt rồi , con xin phép về phòng ngủ '' Cậu nhóc nói xong đứng dậy đi về phòng , Yến cũng đi theo ...

''Yến , con ở lại chú nói chuyện chút ''

Cô nghe vậy đứng yên ko dám đi theo.... Nguyên Bảo cũng đứng lại nhưng lát sau cậu rời đi ....

''Chú gọi có lại có chuyện gì ạ ?'' Cô hỏi .

''Nguyên Bảo nghe lời con nhất , con khuyên thằng bé đừng du nước ngoài nhé , chú ko yên tâm lắm '' Anh nói với giọng lo lắng .

''Vậy để con nói chuyện với em ấy xem sao , nhưng con cũng ko dám hứa ạ '' cô nói .

''Trông cậy vào con đó '' anh nói xong ra dấu cho cô rời đi...

Lên trên tầng hai Nguyên Bảo đứng đợi cô ngay cầu thang , thấy cô lên cậu hỏi '' ba em muốn chị khuyên em phải ko ?'' .

Cô nghe vậy thì gật đầu nói '' chị có thể khuyên em ko ?'' .

Hai người im lặng đi lên lầu ....

Vào phòng Cậu ngồi trên ghế sofa tay ôm gối ra vẻ suy nghĩ , cô thấy vậy cũng ko phiền cậu nhóc nghĩ ngợi nên dọn dẹp phòng ốc , cô đã làm được 3 năm chuyện về gia đình cậu cô ko biết nhiều nhưng cũng biết chút ít, ông chủ có vợ và sinh ra cậu khi ông 25 tuổi , nay cậu 13 thì ông chủ mới 38 tuổi . Mẹ cậu đã bỏ đi khi cậu lên ba , lúc li hôn cô ấy ko muốn nuôi con vì sợ ảnh hưởng đến công việc .

Từ đó đến nay đã 10 năm cô ấy ko hề đến thăm cậu nhóc ,Nguyên Bảo thiếu tình thương của mẹ cộng với việc cậu học vượt cấp nên từ tính cách với cách ứng xử cậu khá hiểu chuyện , nhưng cô vẫn thấy sợ một ngày cậu nổi loạn lên thì tới đó còn hơn người bình thường nữa ấy chứ ...

''Nguyên Bảo , sinh nhật lần này của em muốn chị tặng quà gì ko ?'' Cô hỏi câu để dẹp đi cái bầu không khí im lặng này ..

''Như mọi khi thôi , kể chuyện cho em nghe là được '' Cậu đang suy tư nghe cô hỏi thì cậu trả lời ..

Cô ngồi xuống cạnh cậu rồi nói '' mõi năm sinh nhật em Chị Nguyệt điều đến ,năm nay chị ấy có đến ko ta ?'' Cô hỏi xong nhìn cậu rồi cười ..

''Chắt có , chị ấy đến chủ yếu gặp ba em thôi , có dịp thì đến chứ ?'' Cậu nhóc nói với giọng rất chắn chắn nhưng ko quá quan tâm .

''Gặp ba em hả , phải ko đó '' cô nói xong thì nhìn cậu nhóc ..

''Phải , chị ko tin mắt nhìn của em hả ?'' Cậu nhóc nói rồi cũng nhìn cô ...

Hai người nhìn nhau mà ko biết ngại là gì , lát sau cô nói '' chết rồi , mặt em nổi mụn rồi , coi nè '' cô nói thì nặng mụn trên mặt cậu ...

''Nổi mụn thì có gì lạ ?'' Cậu hỏi cô .

''Dậy thì , em chắt dậy thì rồi nhỉ ? '' cô mĩm cười nói rồi cười rất tươi ..

Cậu nhóc quay mặt ko nói gì ? Dậy thì sao ? Cậu chưa nghe ai nói mình dậy thì cả .

''Chuyện này em cũng nên biết nhỉ , em có thể đọc sách về tuổi dậy thì đó'' cô nói ..

Ngày hôm sau ...

Trương Nguyên Bảo đến hiệu sách để mua sách , cậu quả thực lựa một quyển sách nói về tuổi dậy thì của con trai về để xem ....

Tối đó cậu nằm nghiêng ko nói chuyện với cô nổi luôn ,

Cô leo lên giường hỏi '' em sao vậy , bị bệnh hả ?'' Lời nói kèm hành động là sờ trán cậu ...

Cậu lắc đầu nói '' ko có chỉ là có chút buồn '' .

''Buồn , vì sao tự nhiên em buồn , nói chị nghe thử coi '' cô hỏi tiếp ..

''Nếu em dậy thì thành đàn ông rồi em sẻ ko thể ngủ chung với chị được nữa rồi '' cậu nói rồi quay lại nhìn cô...

Yến nghe vậy thì cười nói ''tưởng chuyện gì, có gì đâu mà buồn chị vẫn bên cạnh em mà , ko ngủ chung nữa có gì đâu nè '' .

Cậu nhóc nhìn cô đang nằm gần mình rồi nói '' chị thực sự rất quan trọng với em nghĩ đến một ngày phải xa chị em thấy rất buồn '' , cậu nói còn lấy tay sờ mặt cô nữa ...

Cô biết cậu thiếu tình thương từ bé nên coi cô chắt như mẹ hay chị gái gì đó , cô cũng rất quý cậu , xem cậu như em trai cô ở dưới quê vậy nhưng bây giờ cậu nhóc nghĩ vậy thôi chứ tới khi có bạn gái rồi ai cần cô bên cạnh nữa chứ .

''Đừng buồn mà, tới đó em có bạn gái rồi sẻ ko còn nhớ đến chị nữa đâu '' .

''Bạn gái '' cậu nhóc chau mày nói .

''Ừm ! Là người yêu ấy '' cô nhắc lại .

Nguyên Bảo lắc đầu nói '' em học vượt cấp nên ko có quen được ai trong trường học đâu, ai cũng lớn hơn em 6 tuổi cả , nếu có bạn gái em thà yêu chị còn được vì chị hớn em có 8 tuổi mà '' .

Cô nghe vậy lắc đầu nói ''đâu được , tới đó em sẻ tìm được mấy cô gái nhỏ tuổi hơn em  và họ rất đáng yêu , em sẻ muốn che chở cho họ chứ quen bạn gái lớn tuối nhanh chán lắm cho coi ''.

Nguyên Bảo ko hiểu hết ý của cô nhưng cậu cũng ko lên tiếng đáp trả chỉ cảm thấy khi ở bên cô cậu yên tâm hơn hẳn , cảm giác an toàn và ấm áp ko hề sợ bất cứ điều gì cả ..

Mọi chuyện lại êm đềm trôi , tết tới cô dắt cậu nhóc về quê mình ăn tết , đã mấy năm liền cô điều dắt cậu nhóc về nhà , năm nay cậu nhóc đã 14 tuổi cao ráo hẳn lên về quên ai cũng tưởng bạn trai cô nhưng nhìn mặt thì non choẹt .

Mọi chuyện lại êm đềm trôi cho đến khi cậu nhóc 16 tuổi năm đó là năm 2013 lúc này cô 24 tuổi ..

''Sinh nhật năm nay làm thế nào ạ ?'' Cô đứng hỏi ông chủ .

Trương Nguyên nói '' năm nay chú tính tổ chức tiệc gia đình thôi với lại chú cũng sẻ giới thiệu bạn gái chú cho Nguyên Bảo biết ''.

''Bạn gái chú ạ ?'' Cô hỏi lại .

''Ừm '' anh gật đầu nói .

Cuộc nói chuyện cũng nhanh chống qua đi .

Hiện tại Nguyên Bảo đã là sinh viên năm ba của trường đại học ngoại giao khoa Quan hệ Quốc Tế , cậu nhóc cũng đã 16 tuổi tuy tuổi nhỏ nhưng vì là thiên tài nên cậu nhóc vượt trội hơn các bạn cùng tuổi rất nhiều .

Cô đi lên lầu , vào phòng cậu nhóc thì thấy cậu đang ngồi học bài cô đi tới ngồi chung ghế với  cậu rồi nói '' Có chuyện này em có muốn nghe ko ?'' .

''Chuyện gì ?'' Cậu ngưng học rồi hỏi .

''Chuyện về ba em , chú ấy có bạn gái rồi '' cô nói xong ánh mắt có chút đăm chiêu .

Cậu nhóc thấy vậy hỏi '' chuyện ba em có bạn gái khiến chị buồn sao?''.

''Thì quả thực có chút buồn , ko biết ai tốt số được chú ấy để ý nhỉ ?'' Cô nói xong thì mặt cậu đen như đáy nồi luôn ..

''Chị tránh ra cho em học bài ''cậu nói như đuổi cô ...

''Ừm '' cô nói rồi đứng dậy nhưng chưa chịu đi...

Nguyên Bảo tự nhiên bực mình nhưng lời nói ko quá gắt '' chị còn chuyện gì muốn nói nữa sao ? Còn ko đi '' ..

''Haiz .... '' cô thở dài rồi đi ra khỏi phòng .

Thấy cô đi khỏi cậu nhóc đứng dậy ném luôn quyển sách xuống sàn nhà , gương mặt cậu ko hiện vui buồn gì cả ....

Thời gian gần đây cậu có chút thay đổi về mặt tâm lý , ban đêm ngủ nhưng lại hay mơ thấy chuyện gì đâu ko thôi , cậu còn thua cả loài vật nữa .... Nghĩ vậy cậu úp mặt xuống mặt bàn mà ko học hành được gì .

Trong lòng cậu  hiện lên lo sợ , sợ người chăm sóc cậu 6 năm qua lại phải lòng ba cậu thì khổ cho chị ấy nữa .... Buổi tối cậu đi lên tầng ba , phòng của  Yến ...

Cậu gỏ cửa cô mở ra thấy cậu nhóc cô mĩm cười nói '' nhớ chị hả ? Ko ngủ được đúng ko ?'' .

''Mời em vào ko ?'' Cậu hỏi cô ..

Cô gật đầu cười nói '' em vào đi, phòng hơi nhỏ nhe , ngồi ko thoải mái đâu '' .

Khi đi vào cô nằm trên giường cậu nhóc ngồi dưới sàn lưng tựa vô thành giường ko ai nói với ai câu nào cả , mắt thấy bàn tay cô cứ gỏ gỏ trên thành giường cậu liếc nhìn một lát tự nhiên muốn nắm tay cô xem cảm giác thế nào .

''Em nghĩ xem bạn gái của chú sẻ đẹp ra sao?'' Cô hỏi với giọng tò mò ..

Cậu mắt vẫn liếc bàn tay cô rồi nói '' chắt cũng lớn tuổi và ko xinh đâu '' .

''Chắt ko đâu , chị thấy chú hơi kén đó , ko xinh chắt ko thể lọt mắt xanh chú đâu nhỉ ?'' Cô lại nói rồi nghiêng người nhìn cậu...

Do nằm ngiêng nên cổ áo xệ qua , lấp ló một bên ngực của cô khiến cô trở nên thật khiêu gợi trong mắt cậu thiếu niên mới lớn này ..

''Chúng ta đừng nói về chuyện của ba em có được ko ?'' Cậu nhóc mắt liếc hướng khác rồi nói khẻ ..

Cô không nghĩ nhiều liền chống tay vô đầu nằm nghiêng hẳn về phía cậu cô nói '' ko nói thì ko nói , nè nói chuyện của em thử xem , học đại học có vui ko ?'' .

''Ko vui , bạn học lớn tuổi , ai cũng đã ngoài 20 nên ko có ai để chơi cùng cả'' cậu nói mà mắt còn ko dám nhìn cô nữa .

Cô thì ko để ý đến cảm xúc của cậu còn choàng 1 tay lên vai cậu rồi nói '' ko sao cả, em vừa đẹp trai , vừa giỏi lại có điều kiện sợ gì ko có ai yêu chứ ? Với lại hiện tại em còn quá trẻ để yêu nên cố gắng học trước đã nhé , cô nói còn xoa đầu cậu rất tự nhiên .

Nguyên Bảo cúi mắt hỏi '' vậy khi nào mới yêu được... chị '' cậu nói câu đó có một đoạn cậu đã ngập ngừng nhưng cô ko để ý đến .

Nghe cậu hỏi cô nói '' chít ít cũng 2 năm nữa nhé , 18 tuổi hãy yêu '' .

Cậu nghe vậy nói '' lở ko chờ được tới đó thì sao?''

Cậu hỏi ko đầu ko đuôi làm cô ko hiểu lắm nhưng bật cười nói '' nói gì vậy ? Em vẫn còn nhỏ mà , làm gì chờ ko được ''.

Cậu ko trả lời cô , chỉ ngồi đó cho đến tối rồi ko nói gì thêm , mới tuổi này nên cậu chưa từng trãi qua yêu đương gì nhưng dạo gần đây cậu hay mơ về cô , thấy hai người bên nhau rất vui vẻ và thân thiết , đi chơi cùng nhau còn tắm biển cùng nhau nữa .

Đến tối cậu về để cho cô ngủ , vì biết cô sợ ma nên mấy năm nay tối nào cậu nhóc cũng lên ngồi với cô mấy tiếng tới khi cô buồn ngủ rồi cậu mới đi về phòng mình ..

Ngày sinh nhật 16 tuổi của Nguyên Bảo cũng tới , lúc này ba cậu đợi mọi người về hết thì giới thiệu , Chị Nguyệt chính người ba cậu muốn cưới ...

Nguyên Bảo ánh mắt bình tỉnh đến lạ thường , chuyện này cậu đã biết từ lâu rồi , nhưng Yến thì ko được như vậy , cô bất ngờ ko nói được nên lời luôn ...

''Nguyên Bảo , sau này chúng ta thành người một nhà rồi '' Nguyệt mĩm cười nói .

Cậu nhóc nghe vậy thì mặt lạnh đãm nói '' Ngày ba đám cưới là ngày con ra ở riêng , xin ba cho phép con được sống một mình bên ngoài ''.

Lời cậu nói xong mặt của Nguyệt tái luôn , Trương Nguyên chau mày hỏi '' con vừa nói gì ?''

''Con nghĩ đến lúc nên ra ngoài sống rồi , dù gì ba cũng cần có không gian riêng của mình '' cậu nói lại với giọng chắt nịt cùng ánh mắt rất kiên quyết ..

''Nhà lớn như vậy chúng ta ko thể sống chung hay sao ? Cớ gì là người nhà vẫn làm khó nhau ?'' Trương Nguyên gằng giọng hỏi .

''Nhà lớn hay nhỏ ko phải là vấn đề , con chỉ muốn được một mình , ba ko cần lo cho con đâu '' cậu nói .

''Con !!!'' Trương Nguyên đứng dậy đập bàn nói ..

''Được rồi , anh đừng giận để em nói chuyện với thằng bé cho '' Nguyệt đứng dậy kéo tay anh rồi nói .

''Con xin phép về phòng ạ , thiết nghĩ con và dì ko có gì để nói với nhau cả '' cậu đổi cách xưng hô nhưng ánh mắt cũng lạnh đi mấy phần, cậu nói xong rời đi  bỏ lại Ba cậu và Nguyệt mặt đang ngơ ngác .

''để con đi khuyên em ấy '' Yến nói xong chạy theo cậu ....

Trương Nguyên nắm tay Nguyệt rồi nói '' mọi chuyện sẻ ổn thôi , em đừng lo''.

Nguyên Bảo đi lên phòng , tới tầng 2 cậu đứng lại hỏi cô '' chị có muốn em lên phòng chị ngồi chút ko ?'' .

Thấy cậu vẫn bình thường ko có vẻ gì đang giận hay bực bội cô cũng thấy lạ , một cậu nhóc được nuôi dạy thế nào mà lại nói chuyện bình tỉnh đến vậy được chứ ?.

''Em ko muốn chú lấy chị Nguyệt hả ? Tại sao ?'' Cô hỏi .

Cậu đi lên lầu 3 , cô cũng đi sau lưng lúc này cậu nói '' chị nắm tay em được ko ?'' .

''Hả ?'' Cô hơi bất ngờ nhưng vẫn để cậu nắm lấy tay mình , lúc này cậu mới nói '' ko có gì là ko muốn cả , chỉ là em muốn sống một mình bên ngoài thôi ,cái lồng này đã giam giữ em 16 năm , chị có biết em rất muốn có được tự do ko ?''.

Hai người nắm tay đi hết cầu thang rồi đi học hành lang về phòng cô , đoạn đường vẫn đi hằng ngày nay tự nhiên có vẻ hơi xa đối với cô và quá gần đối với cậu , cái nắm tay mà cậu lấy hết dũng khí để nắm đối với cô chỉ là cái nắm tay đơn thuần mà thôi , ko hơn ko kém .

''Nguyên Bảo , em vẫn còn giận chú sao ? Về chuyện li hôn của họ chắt em vẫn chưa đến tuổi hiểu được phải ko ?'' Cô nhỏ giọng nói .

Cậu nghe cô nói vậy thì im lặng nhưng bàn tay câu siết chặt lấy tay cô cậu nói '' hiểu hay ko cũng ko thể quay ngược được thời gian , em đối với mẹ là gánh nặng còn đối với ba là trách nhiệm , có lẻ em ko nên xuất hiện trên cõi đời này '' cậu nhóc nói xong thì tưa lưng vào tường nhưng tay vẫn nắm lấy tay cô rất chặt ...

''Nguyên Bảo em sao vậy ?'' Cô thấy cậu như vậy thì lo lắng hỏi .

''Suỵt !!! Đừng nói lớn , em ko muốn ai nhìn thấy cảnh em yếu đuối như vầy trừ chị '' cậu nói khẻ rồi vòng tay ôm lấy cô , lát sau hai người ngồi trên hành lamg tối đen như mực , hiện tại chỉ nghe được tiếng thở hổn hển của cậu nhóc, chợt nhận ra chuyện này ko đơn thần chỉ là mặt yếu đuối của câu cô tránh ra khỏi người cậu rồi nói .

''Nguyên Bảo em sao lại như vậy ? Em ......'' cô ko thể nói hết câu , dù bản thân chưa trải qua chuyện yêu đương nhưng cô có linh cảm ko tốt lắm về chuyện này .

''Em xin lỗi , chị vào phòng đi , lát nữa em sẻ về phòng ngủ '' cậu buôn tay cô ra rồi nói nhỏ .

Yến thấy vậy liền nói '' chị sẻ ngồi với em nhưng em phải kiềm chế cảm xúc của mình có được ko ?'' Cô nhỏ giọng nói khẻ .

''Được , em nghe lời chị '' cậu gật đầu nói rồi hai người ngồi cạnh nhau trên hành lang , lát sau cậu gục đầu tựa vào vai cô rồi ngủ ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro