Nhớ- Rất Nhớ 🖤💛

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🖤Mark 🖤
" Anh tin em, anh sẽ chờ em, cậu nhóc của anh"
Đây ko biết đã là lần thứ bao nhiêu tôi thức dậy cùng 1 giấc mơ , cùng 1 câu nói, cùng 1 giọng nói nhưng sao thân ảnh, khuôn mặt ngừơi ấy cứ mờ nhạt và xa dần mà tôi ko thể nhìn rõ khuôn mặt. Lần đầu tiên giấc mơ ấy xuất hiện là 3 tháng trước và nó cứ đều đặn mỗi ngày mỗi ngày, gần đây trong giấc mơ ấy tôi chỉ có thể nhìn rõ hơn là đôi bàn tay nắm lấy tay tôi, 1 bàn tay thon dài, trắng va rất đẹp, trên tay nguoi ấy có đeo chiếc nhẫn đơn giản nhưng tôi nhìn lại rất quen thuộc, cảm giác chiếc nhẫn ấy đã từng đeo trên bàn tay mình. Tôi đã lục tung những thứ được cho là vật dụng cá nhân, những thứ xung quanh mình nhưng vẫn chỉ là con số không tròn chỉnh.. À mà mình có gì ngoài cái thân xác này chứ. Ký ức ơi xin mày hãy trở về với tao, một chút- chỉ một chút thôi, chỉ cần cho tao biết được nguoi ấy là ai, ở nơi nào, tao tin người ấy đang đau đớn và chờ đợi tao, xin mày mà - Ký Ức của tao. Anh ấy ở đó chờ đợi mình, và đó nhất định nhất định là 1 người quan trọng của mình, vậy còn người đang bên cạnh mình là ai ??
Và nước mắt lại lặng lẽ rơi trên đôi mắt đẹp ấy.

💛 Gun 💛
Em ở đâu?Nhanh về bên a, lau nước mắt cho anh, ôm a vào lòng và còn ru anh ngủ nữa.. em đã nói...."Hãy Chờ em", anh vẫn đang chờ e trở về đây, a tin vào tình iu của em, tin tất cả ở em mà, trở về bên a đi Mark, a sẽ ko còn trêu ghẹo e là con nít, ko tỏ ra kiêu ngạo lạnh lùng với em nữa, a rất cần có em bên cạnh.. anh cho phép em biến mất thêm 1 ngày, 1 ngày nữa thôi nha rồi nhanh chóng xuất hiện truoc mặt và ôm anh vỗ về nha... Anh ....Nhớ ....em, rất rất nhớ em- Mark ơi !!!!

Từng lời nghẹn ngào được thốt ra, trong góc khuất của căn phòng Gun ôm mình lại mà nấc nghẹn, tim như muốn vỡ nát, như có những mũi kim đang ghim vào theo từng tiếng nấc đau thương. Run ở bên ngoài cánh cửa cũng ko thể kìm đuoc giọt nước mắt của 1 thằng đàn ông, anh ko thể tin đuoc đứa em trai a hết mực cưng chiều, bao bọc, chưa từng cho nó vứơng phải sự đời và a biết dù hay làm nũng với anh, là đứa e trai ngoan ngoãn của a nhưng lại là 1 đứa mạnh mẽ vô tình, lạnh lùng như băng tuyết tháng 12 mà giờ lại khóc đến ko còn thở nổi như vậy.. Có lẽ giờ đây e trai a ko thể nào chịu đựng nỗi đau mất mát người iu một cách ko rõ ràng như vậy, và giờ đây chuyện đó cũng đã vượt qua giới hạn của a rồi, a ko thể nào im lặng nhìn em mình đau khổ như thế nữa, a phải đến bên ôm e mình vào lòng và an ủi nó, phải đưa tay ra kéo nó dậy và giúp nó đứng lên để tìm lại tình iu của mình.

🖤💛Có những đôi tình nhân đến với nhau 1 cách nhẹ nhàng và ngọt ngào, ko có gì cách trở.. và cũng có những tình iu lại phải trải qua những lần thử thách, quá nhìu đau thương mới sánh bước đuoc bên nhau đến nơi thánh đường, trao nhau cái hôn nồng ấm .

Vậy chuyện tình của Mark và Gun là như thế nào ? Tình iu của họ có đủ sức vượt qua những sóng gió cuộc đời, có đủ tin tưởng và mạnh mẽ để ở bên nhau, có thể cùng bước qua giông bão để tìm giây phút bình yên bên ngừoi mình iu thương hay ko ?
Hay vạn vật là vô thường, còn lòng người thì khó đoán..

Chờ làm chi một người không quay lại
Nhớ làm gì một kẻ chẳng thương anh
Giữa phố đông đừng cứ mãi kiếm tìm
Kỉ niệm xưa ấy theo mây trời trôi mãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro