PHẦN MỘT: THANH XUÂN CUỐI CÙNG BÊN ANH(23)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhật ký, Hãy nhớ về em, nghe anh!

Em chưa bao giờ ngóng đợi một danh phận nơi anh, rằng chúng ta sẽ là người yêu hay tình nhân. Em chỉ ước mong mình có thể là nhà, là nơi chan chứa tình thương và thứ tình thân chẳng thể nào cách rời hay phai nhòa trong anh.

Anh có thể đi nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người, vui thú vui cuộc đời, cho đến khi mỏi gối chùn chân, hãy về nhà có em đang đợi!

Ngoài kia là bão giông hay lọc lừa khiến anh muộn phiền mệt mỏi, khiến anh mất hết niềm tin, hãy về nhà có em đang đợi!

Sẽ có những lần anh muốn nếm thử một bát phở, ăn thử món bò pít tết hay bánh pizza. Nhưng chỉ có cơm là người ta ăn suốt cuộc đời này không chán, hãy về nhà có em đang đợi!

Sẽ có những lúc anh yếu lòng ngã vào một vòng tay nào đó, người khiến anh say, người khiến anh lạc lối, khiến hình bóng anh phai nhòa trong tâm trí anh. Nhưng khi anh muốn tìm lại chính mình, hãy về nhà có em đang đợi!

Nếu cuộc sống ngoài kia khiến anh mỗi ngày phải gồng mình cứng rắn, đã mệt mỏi rồi, khóc với em đi, bờ vai này luôn dành cho anh, hãy về nhà có em đang đợi!

Những ngày anh đang chông chênh trên môi bờ quên – nhớ, giữa hiện tại và quá khứ, đừng sợ hãy về nhà có em đang đợi!

Những lúc say anh có gọi tên người cũ, không sao cả em cam lòng, hãy về nhà có em đang đợi!

Em là nhà, ngôi nhà không có những vật chất xa hoa, những ảo vọng xa vời, có khi lại là những lời cãi vã hay bực tức, có khi đêm sẽ xoay lưng về phía nhau.

Nhưng nhà vẫn ở đây

Bão giông rôi, mệt rồi, tuyệt vọng rồi,...

Hãy về nhà với em, nghe anh!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tanvan