Tính toán xảo diệu trời đất yên ổn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại sao Chu Sơn vừa bị thương vừa uống thuốc ngủ mà lại không thấy?

Thì ra, Chu Sơn thấy vợ Trần Tiểu Hồng không muốn thay anh báo cảnh sát, còn né tránh, trong lòng nổi lên nghi ngờ. Sau đó Trần Tiểu Hồng muốn anh uống thuốc giảm đau, ngoài mặt anh nghe theo, nhưng thật ra anh đè viên thuốc dưới đầu lưỡi, không nuốt vào. Anh giả vờ ngủ lừa gạt Trần Tiểu Hồng. Trần Tiểu Hồng hoảng loạn chạy về phía trước, Chu Sơn chịu đựng đau đớn bò lên, lặng lẽ đi theo phía sau. Chu Sơn thấy Trần Tiểu Hồng tìm Tống Lão Nhị ở chợ rau, sau một lúc hai người thì thầm nói nhỏ, song song rời khỏi chợ rau, đến thẳng bờ sông quanh thành phố.

Chu Sơn hơi hiểu rõ, hũ đựng tro cốt của cha anh bị vợ ném, không phải ném ở hố phân, mà ném trong dòng sông quang thành phố. Chu Sơn nghĩ, chờ Tống Lão Nhị mò được hũ tro cốt của cha anh, anh sẽ chạy lên đòi lại. Đây là hũ tro cốt của cha anh, người khác đừng mơ muốn cướp đi? Nhưng Tống Lão Nhị mò đã lâu, cũng không thấy anh ta vớt hũ đựng tro cốt của cha anh lên. Thấy vẻ mặt sốt ruột của vợ Trần Tiểu Hồng, Chu Sơn biết cô ta không nói dối, nhưng tại sao lại không tìm thấy? Ngược lại, vẻ mặt của Tống Lão Nhị nhẹ nhàng, không sờ được cũng không cảm thấy gì cả. Chu Sơn cảm thấy hơi nghi ngờ, không lẽ Tống Lão Nhị đang có tính toán riêng nào đo?

Tống Lão Nhị thật sự có tính toán riêng. Khi Trần Tiểu Hồng muốn anh ta đến bờ sông quanh thành phố vớt hũ đựng tro cốt của cha Chu Sơn, trong lòng đã có tính toán riêng. Một cái bình mấy vạn, tương đương bán được mấy năm bán thịt kho! Không được, không thể ngu ngốc giúp cô ta vớt nó lên, phải nghĩ cách độc chiếm cái bình mấy vạn tệ này mới được. Sau khi Tống Lão Nhị xuống sông, lần thứ nhất lặn xuống anh ta đã phát hiện hũ đựng tro cốt, nhưng anh ta không nói. Sau đó anh ta lại lặn xuống dưới nước, giấu hũ đựng tro cốt ra xa mấy chục mét, ngoại trừ anh ta, người khác đừng mơ tìm được. Tống Lão Nhị không ngừng lặn xuống dưới nước, lừa dối Trần Tiểu Hồng không hay biết gì cả, Trần Tiểu Hồng còn coi là thật. Tống Lão Nhị vui vẻ ở trong lòng, ha ha, không cần tốn nhiều sức, mấy vạn đồng đã nằm trong tay.

Buổi tối, Tống Lão Nhị né tránh những người khác, lặng lẽ đi đến bờ sông quanh thành phố, dễ như trở bàn tay ôm được hũ đựng tro cốt của cha Chu Sơn lên bờ.

Tống Lão Nhị đắc ý vui vẻ muốn đi về, đột nhiên, vài người vọt lên, ấn ngã Tống Lão Nhị trên mặt đất. Tống Lão Nhị giãy giụa muốn kêu gọi, nhưng anh ta vừa thấy là cảnh sát, Chu Sơn còn đừng ở bên cạnh, giống như một quả bóng cao su xì hơi.

Thì ra, Chu Sơn thấy hũ đựng tro cốt của cha mình thật sự bị vợ Trần Tiểu Hồng ném xuống sông, trong lòng gấp gáp. Nếu miệng bình không đậy kín, vậy không phải tro cốt của cha sẽ bị nước cuốn trôi? Cho dù không bị nước cuốn trôi, thời gian dài, cũng bị ngâm hỏng. Mình thì đang bị thương, không thể lặn xuống nước tìm. Làm sao bây giờ? Sau đó Chu Sơn đi đến đồn công an báo án, nói đầu đuôi mọi chuyện cho cảnh sát. Vì làm cho cảnh sát chú ý, Chu Sơn cố ý nhấn mạnh, hũ đựng tro cốt của cha anh là do tổ tiên truyền xuống, đầu năm nay, là văn vật rất có giá trị! Có Chu Sơn báo án, vì thế liền có chuyện cảnh sát tập kích ban đêm bắt giữ Tống Lão Nhị.

Đoàn người đi vào đồn công an, đồn trưởng cẩn thận xem xét hũ đựng tro cốt của cha Chu Sơn, khó hiểu hỏi: "Cái bình này nhìn thế nào cũng không giống một văn vật đáng gia!" Chu Sơn cười rộ lên nhận lại bình, hiện tại điều Chu Sơn quan tâm nhất, hũ tro cốt của cha có bị dính bọt nước hay không. Chu Sơn nừa mở miệng bình ra, suýt nữa té xỉu: Bên trong hũ không có tro cốt của cha anh, để ở bên trong là một bao nilon bị đóng gói kín, bên trong là một bọc màu trắng phấn.

Đây là cái gì? Ma túy? Đám người lão Tả khẩn trương.....

Trải qua kiểm tra đo lường, vật màu phấn trắng này là heroin có độ tinh khiết rất cao. Chu Sơn không phải người nắm giữ, Tống Lão Nhị không biết tình hình nên bị cảnh sát loại trừ. Gửi ma túy trong hũ đựng tro cốt của cha Chu Sơn, chắc chắn là người đàn ông to lớn mặt đỏ và người phụ nữ tóc vàng, đã đánh bất tỉnh Chu Sơn, bắt cóc Chu Sơn, lừa Chu Sơn hũ tro cốt là văn vật đáng giá. Sau đó, trải qua bố trí chặt chẽ chu đáo, đám người lão Tả lấy Chu Sơn làm "mồi", thành công bắt được người đàn ông to lớn mặt đỏ và người phụ nữ tóc vàng, phá vỡ vụ buôn ma túy lớn nhất kể từ khi lập quốc đến nay.

Bởi vì Chu Sơn có công lớn trong việc phá vụ án buôn lậu ma túy này, cảnh sát thưởng cho Chu Sơn một vạn. Chu Sơn dùng số tiền này mua cho cha một huyệt mộ ở nghĩa trang công cộng, chôn cả bình không và chén rượu khi cha còn sống thường xuyên dùng xuống mộ. Mất tro cốt của cha, Chu Sơn rất đau khổ, nhưng nghĩ đến hai kẻ buôn ma túy hại người đã bị bắt nhờ đó, trong lòng cũng có chút an ủi.

Qua chuyện này, vợ Trần Tiểu Hồng nhận thấy rõ bộ mặt thật của "Tống Cứng Miệng" Tống Lão Nhị, vì vậy đã cắt đứt quan hệ với Tống Lão Nhị. Mặc dù Chu Sơn có hơi xấu hơi già, nhưng tâm tốt. Từ nay về sau, Trần Tiểu Hồng bình yên sinh hoạt với Chu Sơn.

Một năm sau, Trần Tiểu Hồng sinh cho Chu Sơn một đứa con trai, trong lòng Chu Sơn vô cùng vui mừng.

TOÀN VĂN HOÀN

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ ĐỌC TRUYỆN

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro