Bài thơ: CHO TÌNH MÃI ĐẸP (Nguyễn Lâm Anh Kiệt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dẫu tình chợt buồn,

Đưa dòng nước tuôn

Dẫu tình chợt vui,

Đem khỏi chôn vùi.


Dẫu tình ngậm ngùi,

Đâu chỉ riêng tui

Dẫu tình ngược xuôi,

Kêu gào điểm tựa.


Dẫu sao đi nữa,

Tôi cũng không cần

Lòng không khóc hận,

Dù còn phân vân.


Dẫu nghe chuông ngân,

Từ trong sâu thẳm;

Hỏi chăng gì đấy,

Sao nỡ liên hồi?


Tôi đã hiểu rồi!

Đó là tình yêu!

Tình yêu là vậy,

Nào cần ở đây.


Tôi chở áng mây,

Lên thành Vinh vậy,

Nhưng rồi lại nhớ,

Tình đã quên mình.


Thôi thì cứ quên,

Cho tình mãi đẹp,

Cho ngàn thương nhớ,

Nguyện ở trên bờ.


Thôi thì cứ chờ,

Để giữ nên thơ

Cho tình đẹp mãi,

Ngọn sóng không dài.


Thôi thì ước hoài,

Mộng ước xa xôi

Tội tình một nỗi,

Mối tình Trâm Anh!


Thôi thì lướt nhanh,

Chuyện tình cô quạnh

Mong nàng xa lánh,

Tình sẽ tan tành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro