Ngày Khai Trường ( Phần 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Tôi..... bị lạc

Nó lạnh lùng nhưng anh vẫn cười

- Ô, mới đến hả? Lớp nào thế?

Anh đứng đó đút tay vào túi quần, nhìn nó rồi cười. Hình như anh chỉ biết cười thì phải !!!

- 11 toán

- Lớp 11 à? Chào, mình là Vũ Hoàng Long, 11 sinh

Nó chẳng hiểu gì cả. Tự dưng 1 người lạ mặt chào hỏi với 1 người lạ mặt. Nó không đáp chỉ tròn xoe mắt nhìn

Thoáng thấy ánh mắt của nó, anh bối rối hỏi

- Cậu .... tên gì ?

- Trịnh Ngọc Đan My, rất vui được gặp bạn

Nó trả lời và nở nụ cười với Long

- Cậu cười...đẹp lắm

Long nhìn nó đắm đuối, nó vội lơ ánh mắt đó đi

- Bạn có thể....

- À, được..

Long dẫn nó về lớp. Ai cũng nhìn nó và L ong với đôi mắt ngạc nhiên. Nó cúi xuống cảm ơn Long nhưng mắt nó lại rớt trên đồng hồ đeo tay của anh

- 9h10' rồi ! Trễ giờ học của bạn mất rồi ! Mình xin lỗi....xin lỗi...thật sự xin lỗi !

Nó cúi rạp người xuống, miệng liên tục nói xin lỗi, còn Long ngơ ngác nhìn nó nhưng rồi lại cười

- Không sao, cậu vào lớp đi

Long quay đi. Nó nhìn theo một hồi lâu rồi vào lớp

- Thưa cô, em có thể vào lớp không ?

Cô không trả lời, nhẹ nhàng bước ra, kéo tay nó vào, nó hốt hoảng, mặt cắt không còn giọt máu chẳng lẽ do vào trễ nên cô tính phạt mình chăng ?- nó nghĩ thầm. Cô lôi nó ra khỏi lớp thì bảo

- Em đứng đây

Thôi xác định rồi, đời hẩm hiu quá - nó lẩm bẩm

Cô nhẹ đặt tay lên vai nó, giờ nó mới thở phào

- Các em, đây lại là bạn mới của chúng ta

Lại là? Chẳng lẽ Hân đã..

Nó đưa mắt tìm, Hân đang ngồi gần cuối và sau cô có 1 ghế trống

- Nào, em hãy giới thiệu đi !

- Ơ, chào. Mình là Trịnh Ngọc Đan My. Rất vui được làm quen với các bạn, mong các bạn giúp đỡ mình trong thời gian sắp tới

Nó cười, sau khi được lệnh của cô,nó vội chuồn lẹ xuống ghế sau Hân

- Này, đi đâu thế? Biết tao tìm muốn chết không?

Hân quay xuống, lên giọng với nó. Nó chắp tay lại, vẻ mặt van lơn và liên tục nói xin lỗi

- Thôi, bỏ qua đi

......

...

..

Nó với Hân cùng nhau xuống căn tin vào giờ ra chơi. Nó đứng ở ngoài cửa căn tin để Hân vào mua đồ. Lúc lâu, nó quay lại thấy Hân đang đi từ gian này sang gian kia để lựa món. Nó cười tủm tỉm rồi nói khẽ

- Chắc sẽ lâu lắm

Nó cứ nhìn Hân như vậy và sẽ không quay lại nếu không có 1 bàn tay đặt lên vai nó

- Đan My nhỉ ?

Người đó nói

_ Long...

Nó nhìn Long cười. Bỗng mắt nó đột nhiên di chuyển sang người bên cạnh Long đang hất cằm nhìn nó. Long như hiểu được ánh mắt đó, anh vội nói

- Cậu biết Bảo không ?

Long chỉ sang bên cạnh

- Không ...ai vậy ?

- Cậu là cô gái duy nhất đến trường này mà không biết Bảo

Nó quay sang nhìn hắn, rồi cười thân thiện

- Bạn...có thể...giới thiệu một chút về bản thân cho mình biết được không ?

- Mặc xác cô !

Hắn lạnh lùng đáp, đến nhìn mặt nó hắn cũng không thèm. Nó ngớ người Thái độ gì thế này ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro