Chương 175 - 176

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 175: Tôi Nên Làm Thế Nào Mới Phải?


Tôi nhìn ngọc trai trên sàn, hiểu ý của anh ta, lặng lẽ không nói gì.

"Nếu như em thông minh, thì nên biết mình phải làm gì." Giọng nói của anh ta bình tĩnh, nhưng lại thật áp lực. Giống như sự bình tĩnh đó là dự báo của cơn bão sắp tới.

Tôi hít sâu một hơi, không dám nói gì nữa.

"Anh đã ra quyết định rồi, sẽ không thay đổi nữa, em tự mà lo liệu!" Anh ta nói một câu cuối cùng, sau đó xoay người rời đi.

Cánh cửa 'ầm' một tiếng đóng lại, tôi vô lực ngồi xuống đất, hoảng sợ đưa tay che lồng ngực, trong lòng vô cùng hoảng loạn, tôi không biết mình phải làm gì tiếp theo nữa.

CHuyện này tới quá đột ngột, tôi nên làm thế nào mới phải?

**********************

Hôm sau, tôi đến đoàn làm phim rất sớm, đạo diễn vừa thấy tôi thì vô cùng cao hứng.

"Mấy ngày nay cô đã đi đâu vậy chứ? Tôi không thể nào liên lạc được với cô, gọi điện thoại thì tắt máy, cô không có người quản lý, cũng không có công ty ký hợp đồng, muốn tìm cô thật là khó quá đi!"

"Thật xin lỗi, ở nhà xảy ra chút chuyện, di động bị mất, cho nên. . ." Tôi cúi đầu áy náy xin lỗi.

"Vậy chuyện ở nhà cô đã giải quyết ổn thỏa chưa? Không có chuyện gì lớn chứ?" Đạo diễn quan tâm hỏi.

"Ừ, đã không sao."

"Vậy cô có tiếp tục đóng bộ phim này không?" Dường như đạo diễn hơi lo lắng tôi sẽ rút lui.

"Nếu đạo diễn có thể bỏ qua cho tôi lần này, tôi rất hy vọng chúng ta có thể tiếp tục hợp tác."

Đạo diễn vừa nghe xong, yên lòng cười to: "Hahaha, không sao không sao, trong nhà phát sinh chuyện không hay có thể hiểu được, không sao là tốt rồi, tôi luôn luôn chờ cô ở đây, bộ phim này không thể không có cô được đâu!"

"Cảm ơn đạo diễn đã ưu ái cho tôi, tôi sẽ cố gắng đóng phim thật tốt, sẽ không làm anh thất vọng."

Đạo diễn luôn miệng tán thưởng, cao hứng tuyên bố: Vậy thì cứ quyết định như vậy đi, ngày may cử hành nghi thức mở máy, ngày mốt chính thức khai mạc, cô có ý kiến gì không?"

Tôi lắc đầu, tỏ thái độ đồng ý.

"Còn cậu thì sao Tô Quân?" Đạo diễn nhìn ra sau lưng tôi.

Bây giờ tôi mới phát hiện, không biết Tô Quân đã đứng sau lưng tôi từ lúc nào, anh ta nhìn tôi chằm chằm, một hồi lâu sau mới nói với đạo diễn: "Tôi cũng không có ý kiến."

"Hahaha, vậy thì tốt, để tôi đi thông báo với mọi người, không có chuyện gì nữa, hai người có thể về nhà, nghỉ ngơi cho thật tốt, ngày mai làm xong nghi thức mở máy sẽ phải bắt đầu làm việc rồi!"



CHƯƠNG 176: Bất Chấp Tất Cả Giúp Em

"Hahaha, vậy thì tốt, để tôi đi thông báo với mọi người, không có chuyện gì nữa, hai người có thể về nhà, nghỉ ngơi cho thật tốt, ngày mai làm xong nghi thức mở máy sẽ phải bắt đầu làm việc rồi!"

Tôi và Tô Quân cùng nhau ra khỏi phòng làm việc của đạo diễn, Tô Quân nói với tôi: "Chúng ta tìm một chỗ tán gẫu đi."

"Ừ." Tôi gật đầu, cùng anh ta đi ra bãi đậu xe.

Anh ta lái xe đến đỉnh núi lần trước, phong cảnh ở đây thật đẹp, so với cảnh ban đêm lần trước còn đẹp hơn.

Gió lạnh nhẹ nhàng lướt qua mặt tôi.

"Anh còn chưa nói chuyện với đạo diễn sao?" Tôi hỏi.

"Nói chuyện gì?"

"Không phải anh muốn tiếp quản công ty à?"

"Ừ." Tô Quân dừng một chút, nói tiếp: "Anh đã nói chuyện với ba anh, anh muốn quay xong bộ phim này rồi mới về công ty làm việc, đây là nguyện vọng cuối cùng của anh, ba anh đã đồng ý." Tô Quân chân thành nhìn tôi.

"Vậy thì tốt."

Tô Quân chợt quay đầu, nhìn tôi: "Vậy còn em? Chuyện với Lục Minh Hiên đã giải quyết xong chưa?"

Nhắc tới Lục Minh Hiên, tôi cười khổ, thở dài một hơi: "Chuyện phức tạp hơn rồi."

"Sao lại như vậy?" Anh ta nhíu mày, lo lắng nhìn tôi.

"Một lời khó nói hết." Tôi không muốn để Tô Quân biết quá nhiều chuyện giữa tôi và Lục Minh Hiên, dù sao chuyện này cũng không có gì tốt hết, nói ra rất mất mặt, tôi không muốn xấu hổ trước mặt Tô Quân.

"Có việc gì thì cứ nói thẳng ra, đừng đè nén trong lòng, chuyện gì có thể giúp, anh nhất định sẽ giúp em. Em có cần gì cứ việc nói cho anh biết." Tô Quân chân thành nhìn tôi.

Em biết anh sẽ giúp em, nhưng có một số chuyện anh không thể giúp được, ví như, chuyện Lục Minh Hiên muốn kết hôn với em!

Chuyện này cũng không liên quan gì đến vấn đề có đóng phim hay không, hôn sự so với đóng phim quan trọng hơn, tôi căn bản cũng không biết phải làm thế nào bây giờ.

"Mấy chuyện khác tạm thời cứ để sang một bên đi, chúng ta phải đóng phim cho thật tốt rồi tính tiếp." Tạm thời tôi không nghĩ ra biện pháp gì hay, kết hôn cứ để sau này tính.

Chỉ có điều với năng lực của tôi, cũng không biết có thể kéo dài chuyện này được bao lâu nữa! Hy vọng Lục Minh Hiên chẳng qua chỉ là nói giỡn nói một chút thôi. Nếu quả thật muốn kết hôn, vậy thì tôi. . .

Haizzz, chỉ là một cuộc giao dịch mà thôi, tôi không muốn đem hôn nhân và nửa đời sau của mình ra để đổi đâu! Chuyện này trước đây tôi hoàn toàn không dự đoán được.

Có trời mới biết, đầu óc người này bị cái gì mà lại muốn kết hôn với tôi?

"Anh ta muốn em phải làm cái gì sao?" Dường như Tô Quân đã nhận ra tâm trạng phiền não của tôi.

Tôi bất đắc dĩ lắc đầu, anh ta thấy tôi không muốn nói, cũng không hỏi nữa, nói với tôi: "Anh sẽ luôn luôn ở bên cạnh em, nếu em cần giúp đỡ, chỉ cần nói với anh, anh sẽ bất chấp tất cả để giúp em."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro