Chương 301 - 302

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 301: Đàn Ông Giữ Mình Trong Sạch

Lồng ngực phập phồng của anh ta cũng dần dần ổn định lại, anh ta bắt được tay tôi, giọng nói hơi khàn khàn: "Em đừng giống như cô ấy mà bỏ anh đi. Em muốn cái gì, anh cũng có thể cho em, chỉ cần em đừng rời bỏ anh."

Trong lòng tôi lập tức xúc động.

Nhưng anh có biết điều em muốn là cái gì không?

Hẳn là anh ta cho rằng tôi thích tiền, anh ta có thể cho tôi rất nhiều tiền sao? Nhưng cái tôi muốn, không phải tiền, không phải là tiền đâu.

Không biết tại sao, vào giờ phút này, trong lòng tôi thật sự không muốn có nhiều tiền một chút nào, tôi chỉ muốn trái tim của anh ta, con người anh ta.

Tôi muốn anh ta hoàn hảo chỉ thuộc về một mình tôi, không muốn chia sẻ với bất kỳ người phụ nữ nào khác! Tôi không thể nào chấp nhận được chuyện một giây trước anh ta đang ân ái với tôi, mà một giây sau lại nằm trên giường với người phụ nữ khác, làm những chuyện giống như đã làm với tôi.

Tôi ích kỷ, tôi thích sạch sẽ, tôi không thích loại đàn ông không biết giữ mình trong sạch.

Phụ nữ có thể vì đàn ông mà thủ thân như ngọc, tại sao đàn ông không thể vì người phụ nữ của mình mà giữ bản thân trong sạch chứ?

Tôi muốn được công bằng, địa vị nam nữ phải ngang hàng lẫn nhau, phụ nữ có thể hy sinh vì đàn ông. Vậy thì đàn ông cũng phải hy sinh vì người phụ nữ! Vợ chồng nào cũng sẽ làm như vậy có phải không? Hôn nhân một vợ một chồng chính là phải như vậy!

Những lời này, tôi không nói với anh ta, tôi cảm thấy anh ta sẽ không tiếp thu đâu, không biết sau khi nghe xong anh ta sẽ nghĩ cái gì nữa đây. Tôi không muốn nói ra, tôi hy vọng một ngày nào đó anh ta có thể hiểu.

Nếu như anh ta thật sự yêu tôi, vậy thì sẽ không qua lại với những người phụ nữ khác.

Cũng giống như Mộng Na đã nói, năm đó, anh ta vì Mộng Na mà cự tuyệt tất cả những người phụ nữ khác, vậy nếu hôm nay, anh ta thật sự yêu tôi, cũng sẽ làm được những chuyện này!

Nếu như anh ta mà không làm được, thì đó chính là vấn đề của tôi, chứng minh anh ta yêu tôi không đủ sâu đậm, hoặc là căn bản anh ta không hề yêu tôi!

Nếu quả thật như vậy, tôi cũng sẽ không miễn cưỡng!

"Anh cũng bởi vì cô ấy mà không tin tưởng vào phụ nữ nữa hay sao?" Tôi cảm thấy anh ta có lòng phòng bị đối với phụ nữ rất mạnh mẽ, không phải ở phương diện tiền bạc, mà là ở phương diện tình cảm!

"Đúng vậy." Anh ta thẳng thắn thừa nhận, không chớp mắt nhìn tôi, tròng mắt đen sâu thẳm dần dần sáng lên, một hồi lâu, mới chuyển tầm mắt nhìn lên tay tôi: "Em đã khiến anh thay đổi cái nhìn về phụ nữ một lần nữa, chỉ mong em sẽ không làm anh thất vọng."

"Nếu như em làm anh thất vọng thì sao?"

"Vậy thì anh sẽ không bao giờ. . . tin tưởng phụ nữ một lần nào nữa!" Ánh mắt của anh ta lập tức trở nên hung ác, nhưng rất nhanh đã nhu hòa trở lại: "Em nhất định sẽ không làm như vậy mà, có đúng không?"

CHƯƠNG 302: Anh Sẽ Làm Em "Hạnh Phúc"

"Vậy thì anh sẽ không bao giờ. . . tin tưởng phụ nữ một lần nào nữa!" Ánh mắt của anh ta lập tức trở nên hung ác, nhưng rất nhanh đã nhu hòa trở lại: "Em nhất định sẽ không làm như vậy mà, có đúng không?"

Tôi không trả lời lại câu hỏi của anh ta, chỉ nằm sấp trong ngực anh ta, nhẹ nhàng nói: "Chỉ cần anh không bỏ em, em sẽ không rời khỏi anh, nhưng nếu anh làm chuyện có lỗi với em, vậy thì đừng trách em vô tình."

"Cái gì gọi là chuyện có lỗi với em?"

"Anh nên tự hiểu."

"Nếu như anh làm thì sao? Em sẽ đối xử với anh như thế nào?"

"Không biết. . . Anh có muốn thử hay không?"

"Không dám. . ." Anh ta khẽ cười.

Tôi nghĩ thầm, có chuyện gì mà Lục Minh Hiên không dám làm sao? Chỉ cần chuyện anh muốn làm thì không có người nào ngăn cản được!

"Anh sẽ rất yêu em, em hãy tin anh." Anh ta nghiêm túc nói với tôi.

Tôi cười: "Anh cũng biết nói mấy lời ngon tiếng ngọt sao?"

"Đây không phải là nói ngon nói ngọt, mà là cam kết!"

"Nếu cam kết mà không thực hiện được thì nó sẽ trở thành lời ngon tiếng ngọt, bây giờ anh chỉ mới nói chứ chưa thực hiện, vậy thì nó vẫn còn là lời ngon tiếng ngọt, nhưng nghe vào, cảm giác cũng không tệ." Tôi nâng lên một nụ cười trên môi, trong lòng thật ngọt ngào.

"Sẽ thực hiện được!" Anh ta ôm tôi càng chặt hơn, đột nhiên tà mị cười một tiếng: "Anh chẳng những sẽ làm cho em hạnh phúc, mà còn sẽ cho em tính phúc nữa, không cần phải là sau này, ngay bây giờ cũng có thể làm được ngay lập tức. . ."

Tôi có thể cảm nhận được một cách vô cùng rõ ràng, phía dưới của anh ta ngay lập tức cương cứng, chống lên đùi tôi.

"Anh. . ." Rốt cuộc có phải là người không, làm sao có thể vừa nói cứng là cứng liền được như vậy!

Tôi còn chưa kịp nói xong suy nghĩ trong lòng, đôi môi đã bị anh ta ngậm chặt, triền miên hôn, cuốn tôi vào biển tình cuồng nhiệt. . .

Đêm còn rất dài, rất rất dài. . .

*****************

Tình của tôi đối với Lục Minh Hiên càng ngày càng ấm dần lên, trong khoảng thời gian sống chung này, chúng tôi rất hòa hợp, nhưng kể từ khi nhìn thấy Mộng Na, trong lòng tôi như có một cái gai, tạo thành một tầng ngăn cách giữa chúng tôi, có lẽ là do lòng dạ của tôi quá hẹp hòi!

Mỗi lần nghĩ đến người anh ta yêu, trong đầu sẽ lại nhảy ra hai chữ "Mộng Na".

Hơn nữa trùng hợp chính là, kể từ sau bữa tiệc lần đó, công việc của Lục Minh Hiên trở nên bận bịu lu bù.

Lúc nào cũng phải bận rộn làm việc, mỗi ngày đều đi sớm về trễ, thời gian ở bên cạnh tôi càng ngày càng ít, một ngày gọi năm cuộc điện thoại từ từ biến thành một cuộc, dần dần, một ngày một cú điện thoại cũng không có.

Mỗi lần về nhà, sẽ ngay lập tức lên giường ngủ, giống như rất phiền não.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro