Chương 99 - 100

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 99: Cút Trở Về Cho Tôi

Tôi không nói gì, nụ cười khổ trên mặt dần biến mất.

Quả thật hôm đó Lục Minh Hiên có chút kỳ lạ, tôi cũng không biết vì sao anh ta lại như vậy. Chắc là mọi người đều như vậy, ở chung lâu ngày sẽ dần dần lộ ra bản chất thực sự của mỗi người.

Tôi lại nhớ đến câu nói kia của anh ta: Làm người phụ nữ của tôi, tôi không chỉ muốn cơ thể của em, tôi còn muốn có trái tim của em!

Câu nói này thật là ngang ngược! Người đàn ông này hiển nhiên là đã bị phụ nữ làm hư, mới có thể nói như vậy.

Những người phụ nữ trước kia của anh ta, tất cả đều dễ dàng bị anh ta mê hoặc, cam tâm tình nguyện yêu anh ta, yêu đến chết đi sống lại.

Nhưng thật đáng tiếc, tôi không phải là loại người như vậy, từ đầu tới giờ giữa tôi và anh ta chỉ là một cuộc giao dịch, tôi cũng tự nói với chính mỉnh, tuyệt đối sẽ không yêu một người đàn ông như vậy, cho nên tôi chắc chắn sẽ không giao trái tim mình cho anh ta.

Lễ ra mắt bộ phim tiến hành thật thuận lợi, mấy ngày sau, bộ phim chính thức được công chiếu tại các rạp, nhận được phản hồi rất tích cực, lập tức có vài vị đạo diễn đến mời tôi đi đóng phim.

Đối với vai diễn mới, tôi rất cẩn thận, bộ phim sau tôi muốn thử sức đóng phim truyền hình, sau khi xem kịch bản của một vị đạo diễn, tôi muốn nhận lời đóng bộ phim này, tôi sẽ diễn vai chính, nhưng còn chưa tìm được nam chính, đạo diễn nói sẽ tìm cho tôi một nam chính phù hợp.

Hôm đó tôi đang dùng cơm cùng với đạo diễn, bàn bạc một chút về bộ phim sắp tới, tâm tình tôi thật tốt nên uống một chút rượu, đang lúc cao hứng, chợt một cuộc điện thoại gọi đến, phá hỏng tâm trạng của tôi.

Là điện thoại của Lục Minh Hiên!

Trong điện thoại, anh ta chỉ nói một câu "Cút trở về cho tôi!" sau đó liền cúp máy.

Nghe giọng nói của anh ta, tôi có một dự cảm bất thường, khẳng định đã xảy ra chuyện gì không hay.

Vội vàng nói lời tạm biệt với đạo diễn, tôi trở về biệt thự của Lục Minh Hiên.

Không tìm thấy anh ta trong phòng ngủ chính, tôi đi ra khỏi phòng, một người giúp việc nói với tôi: "Tiên sinh chờ cô ở phòng làm việc."

Phòng làm việc sao?

Dường như mỗi lần chúng tôi gặp nhau đều là trong phòng ngủ, hơn nữa luôn là cùng nhau . . . . . lên giường!

Đẩy cửa phòng làm việc ra, tôi nhìn thấy Lục Minh Hiên đang ngồi trên bàn làm việc.

Phòng làm việc rất rộng, có hai cái giá sách cực lớn dựa vào vách tường, bên trên bày rất nhiều loại sách, có sách tiếng Trung, tiếng Pháp, tiếng Anh, còn có một ít sách tôi không biết đọc.

Dường như âm thanh mở cửa đã dẫn tới sự chú ý của anh ta, anh ta nhìn về phía tôi.

CHƯƠNG 100: Mập Mờ Ôn Nhau

Dường như âm thanh mở cửa đã dẫn tới sự chú ý của anh ta, anh ta nhìn về phía tôi.

Tôi đóng cửa lại, đi đến trước mặt anh ta.

"Về rồi sao? À, tôi còn tưởng rằng đại minh tinh đã quên, bản thân mình rốt cuộc là nữ nhân của ai!" Anh ta nhìn tôi, ánh mắt mang theo sự lạnh lùng và giễu cợt.

"Vội vã kêu tôi về nhà, có chuyện gấp sao?" Tôi cố gắng làm cho giọng nói của mình nhiệt tình một chút, nhưng vẫn có điểm lạnh lùng.

"Chuyện gì sao?" Anh ta hừ lạnh một tiếng, ném ra một xấp hình.

Mấy tấm hình văng đầy dưới đất, tôi ngồi xổm xuống, cầm lấy vài tấm lên xem.

Tất cả ảnh chụp đều là hình của tôi, còn có một người đàn ông. . . . . là Tô Quân! Cảnh trong hình là ở nhà hàng và bãi đậu xe. Đây là lần trước, Tô Quân định đưa tôi về nhà sau khi dùng bữa ở nhà hàng.

Sau khi nhìn thấy mấy tấm ảnh, phản ứng đầu tiên của tôi là. . . . . .

"Anh tìm người theo dõi tôi?"

"Đại minh tinh còn cần tôi tự mình tìm người theo dõi sao?" Anh ta trừng mắt liếc tôi một cái, ném quyển tạp chí đến trước mặt tôi.

Tôi nhặt quyển tạp chí lên, đọc tiêu đề: Tô Quân và Mạc Oánh phim giả tình thật, liên tục đi chung xe.

Nhìn ngày phát hành của quyển tạp chí, là mới xuất bản hôm nay!

Thì ra là bị paparazzi theo dõi, bọn họ cũng thật thức thời, mấy tháng trước đã chụp sẵn hình, bây giờ bộ phim vừa được công chiếu liền đăng lên báo, quả nhiên là có ý tứ, lúc bộ phim còn chưa quay xong, tôi chỉ là người mới vào nghề, nếu đăng báo cũng không tạo thành ảnh hưởng gì lớn, nhưng bây giờ bộ phim đã ra rạp, tôi có chút danh tiếng rồi, lúc này mới đăng báo, hiệu quả tăng lên so với trước kia gấp mấy lần!

"Mấy tấm ảnh này em định giải thích như thế nào?" Anh ta bình tĩnh nhìn tôi, đợi tôi trả lời.

"Tôi không có gì để giải thích." Tôi lạnh lùng nói.

"Em không cảm thấy có gì muốn giải thích với tôi sao?" Anh ta sa sầm khuôn mặt, âm u đến dọa người.

"Tôi và Tô Quân chỉ là bạn, bạn bè bình thường, không hơn, nếu như anh tin những gì trong tạp chí viết, tôi cũng không còn cách nào."

Anh ta nổi giận, chợt vỗ bàn, vọt đến trước mặt tôi, lấy một tấm hình đưa cho tôi: "Giữa bạn bè cũng sẽ ôm chặt như vậy sao?"

Bức ảnh được chụp tại nhà hàng, Tô Quân ôm chặt thắt lưng tôi, còn tôi nằm trong ngực anh ta, cặp mắt tôi khép hờ, giống như rất say mê anh ta, còn Tô Quân nhìn tôi bằng cặp mắt dịu dàng, trong mắt đầy yêu thương.

Có lẽ là do góc chụp, ngay cả tôi cũng cảm thấy cảnh ôm như vậy rất mập mờ.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro