Chương 2: Không cần phải khảo nghiệm sự kiên nhẫn của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nam Cung Kình Hiên nhìn thoáng qua chung quanh, phất tay cho phép đám thuộc hạ lui ra ngoài.

Đám hộ vệ áo đen rối rít đi ra ngoài, chỉ còn lại cô và anh, lúc này Dụ Thiên Tuyết mới phát giác được mình đang ở trong một căn phòng xa hoa phú quý, giống như Thần điện, tiện tay cầm lấy một món đồ cũng có giá trị liên thành, lông mi cô khẽ rung động, nhớ tới căn phòng mình thuê rất đỗi bình thường, một hồi cảm giác bị chèn ép tự nhiên mãnh liệt sinh ra.

Nam Cung Kình Hiên nhìn cô, sắc mặt xanh mét có một tia hoảng hốt, cô gái nhỏ này, tối hôm qua tại sinh nhật Ân Hi hấp dẫn rất nhiều nhân vật nổi tiếng, rất nhiều người hướng anh tìm hiểu lai lịch cô, rối rít muốn làm quen, đúng là

Nên nói như thế nào, chỉ qua một đêm, anh đã không thể nhận ra cô

“ Cô Dụ chắc hẳn đã biết mục đích của tôi , muộn như vậy mời Cô Dụ tới đây, đầu tiên là bởi vì tôi vừa mới biết rõ cô chính là bạn gái của Trình Dùng Sinh, thứ hai là tôi cùng cha của tôi đã không có bất kỳ cách nào để có thể tìm  được Ân Hi, cho nên chỉ có thể mời cô tới đây ” Nam Cung Kình Hiên kéo ghế ra ý bảo cô ngồi xuống, thiếu gia nhà giàu dù có kiêu căng tự đại nhưng vẫn rất hiểu lễ nghĩa “Ngồi xuống, nói cho tôi biết, Trình Dùng Sinh hiện tại ở nơi nào và anh ta đem Ân Hi em tôi giấu ở nơi nào?”

Dụ Thiên Tuyết lẳng lặng nghe hết lời nói của anh, chỉ cảm thấy chóp mũi một hồi chua xót, trong lòng lạnh đến cực độ.

Đầu ngón tay nghịch những sợi tóc vươn trên gò má, cô lắc lắc đầu: “Tôi không biết.”

Nam Cung Kình Hiên khẽ nhíu mày.

“Cô là bạn gái của anh ta, sao lại trả lời không biết?”

“Không biết.”

“ Cô Dụ, không cần phải kiểm tra sự kiên nhẫn của tôi.”

“Sự kiên nhẫn của anh có liên quan gì tới tôi sao?” Dụ Thiên Tuyết ánh mắt sắc bén nhìn sang, trong trẻo nhưng lạnh lùng như băng “Tôi cần phải biết cái gì? Bạn trai tôi cùng một tiểu thư giàu có mang thai con của anh ta, hai người cùng nhau bỏ trốn, còn cần phải nói cho tôi biết bọn họ đi nơi nào, đang cùng hạnh phúc ngọt ngào ra sao?Ngài Nam Cung, làm phiền anh dùng đầu óc suy nghĩ lại có được hay không?!”

Một câu nói, mang theo bén nhọn ý lạnh , phá vỡ mặt nạ của anh.

Nam Cung Kình Hiên thoáng rung động, trong đầu có cảm giác bị tẩy não  cô gái này đang nói cái gì? Nói anh dùng đầu óc suy nghĩ?

Kể từ khi mười sáu tuổi, anh tiếp nhận sản nghiệp nhà Nam Cung về sau liền không còn có người dám đối với anh nói nhiều như vậy, lời nói bén nhọn châm chọc, không kiêng nể gì cả, hơn nữa đối phương còn là một cô gái nhỏ nhìn nhu nhược.

Người đàn ông cao ngất kiêu căng vẫn nhìn cô, hồi lâu sau mới đột nhiên nhếch khóe miệng cười tà tứ câu dẫn.

“Tối hôm qua là tiệc sinh nhật Ân Hi hai mươi hai tuổi, cha tôi đặc biệt từ Italy trở về tham gia, đã chuẩn bị rất nhiều quà, dù là em gái tối nói muốn một mỏ vàng, cha tôi cũng sẽ ngay trước mặt tất cả trưởng bối cùng bằng hữu đáp ứng cô” Nam Cung Kình Hiên đi về phía cô, chậm rãi nói ra, thân ảnh cao lớn từng bước từng bước áp bách cô “Đúng là tối qua em ấy đã đem lại cho cha tôi một ngạc nhiên đáng mừng nhất ”

Nam Cung Kình Hiên khóe miệng tà tứ cười giống như Satan đến từ địa ngục “Ngạc nhiên mừng rỡ kia chính là em ấy mang thai, chưa lập gia đình mà mang thai, hơn nữa còn là con của tên nhóc Trình Dùng Sinh, kẻ đang đi làm tại Pizza Hut, cũng chính là bạn trai cô. Cha tôi vốn là không muốn ở trong bữa tiệc làm lớn chuyện này, chỉ muốn chờ sau bữa tiệc kết thúc hỏi em ấy chuyện này cho rõ ràng, cũng thuận tiện hỏi cái tiểu tử thối kia là làm thế nào có thể quen được Ân Hi, còn lừa em tôi lên giường mang thai , chỉ tiếc không đợi được bữa tiệc kết thúc bọn chúng liền bỏ trốn, chập chập, thật dũng cảm, chắc hẳn cô cũng biết rõ, nếu như bị cha tôi bắt được, thì anh ta có thể sẽ bị ăn tươi nuốt sống cũng không chừng…”

Dụ Thiên Tuyết ngơ ngác nghe xong, trái tim như bị lăng trì.

Lạnh như lưỡi dao xẹt qua mạch máu, tan vỡ, đau nhức, không thể ngăn chặn.

“Việc này cùng tôi có quan hệ sao?” Cô run giọng, nổi lên dũng khí ngẩng đầu nhìn anh, vẻ mặt vô tội mà lãnh đạm.

Nam Cung Kình Hiên quan sát cô, nheo mắt lại, ngón tay nhẹ nhàng nâng nâng nơi cằm của cô: “Cô không phải là bạn gái anh ta sao Cô Dụ? Dụ Thiên Tuyết phải không? Cô ngay cả khi nào bị bạn trai mình lừa dối cùng cô gái khác qua lại ,da thịt tiếp xúc cùng người khác có con cũng không biết?”

Dụ Thiên Tuyết dõi theo anh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, đôi mắt đã mờ sương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro