Chap1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#1
-" Vợ ơi, chồng có cái này hay lắm này...Lại đây chồng cho coi..."
-" Không thích "
Cô từ chối, đưa tay dũa móng, tiếp tục chăm sóc móng tay cũng mình, chẳng màng đến hắn.
-" Vợ ơi, em ở đâu? Sao không lại đây với chồng? Vợ..."
Minh Phong sờ soạng lum tùm, cố định hướng chỗ vợ mình ngồi theo giọng nói của cô. Vì vốn dĩ, hắn mù, hắn không thấy đường. Vì vậy vợ hắn mới ghét bỏ hắn?
Minh Phong như muốn khóc, hắn hận khi hắn không nhìn thấy ánh sáng. Hắn hận hắn không thể biết cô chỗ nào.
" Choảng choảng! "
Âm thanh đổ bể vang lên, vài ba ly nước cạnh đó đã bị hắn làm vỡ hết. Trần Ly tức giận, điên tiết quát:
-" Anh làm cái gì vậy hả? Toàn làm vỡ những đồ đắt tiền! Bộ giàu lắm hay sao? "
Cô xô hắn ngã xuống sàn rồi cầm điện thoại lên lầu. Minh Phong bị xô ngã, rất đau, nhưng không dám nói gì, hắn sợ làm cô giận thêm.
Nhà không có người giúp việc, hắn đành lặng lẽ nhặt hết miễng chai trên sàn, cũng là sợ cô đi sẽ dẫm trúng...
-" Á..."
Minh Phong chỉ lo nghĩ cho vợ mình, mà không hề nhớ, hắn mù, hắn có thể nhặt được sao? Chỉ là hắn không nghĩ, nên đã bị đâm phải, máu chảy từng giọt, từng giọt...
Thật đau..
Nhưng hắn vẫn cô nhặt cho bằng được, thà là hắn đau, còn hơn vợ hắn? Vì vợ hắn, hắn cam chịu...
Sau khi nhặt xong đống ấy, Minh Phong cũng không biết để chỗ nào, chỉ là theo cảm tính, đi tới chỗ sọt rác mà thôi.
-" Hì hì, em biết mà ~ Em cũng nhớ anh lắm cục cưng.." Tiếng Trần Ly vọng ra, cô đang nói chuyện điện thoại với ai đó, có vẻ thân mật.
-" Dạ rồi, em nhớ rồi, tối nay ở KTK nhé "
-" Hì hì, em cũng yêu anh, moa moa "
Cô vui vẻ cúp máy, chợt nhìn ra thì thấy hắn đang đứng trước cửa, tay cầm cái bịch gì đó, máy rỉ từ trên tay rỉ xuống, gương mặt rất buồn, rất đau khổ.
Cô quay lại, sửng sốt khi thấy hắn
-" Anh..anh ở đây từ khi nào? "
-" Khi em đang nói chuyện..."
-" anh vô đây làm gì ..."
- anh biến đi ..."
- tôi  không cần người mù như anh..."
cô bỏ đi ..."
==========================
Thả sao hoặc đọc  hay cmt nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#trinh208