Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khúc nhạc đám cưới du dương êm ái, sảnh tiệc mang phong cách châu Âu sang trọng - xa hoa.

Phương Hinh mặc một chiếc váy cưới màu trắng được đặt làm riêng ở Paris, chậm rãi bước đến lễ đài tuyên thệ cùng với bố.

Chú rể đứng trước lễ đài tuyên thệ tên là Hàn Mặc, là người đứng đầu một gia tộc tài phiệt có tiếng ở thành phố H, cũng là người đàn ông trong mộng mà hàng ngàn phụ nữ ở thành phố H muốn lấy làm chồng nhất.

.

Ánh đèn rực rỡ bao phủ xung quanh anh, phác họa khuôn mặt anh tuấn tựa như tượng thần Hy Lạp cổ đại, dáng người cao lớn vạm vỡ có thể so sánh với người mẫu nổi tiếng thế giới, khí chất quý tộc bẩm sinh có một không hai.

Phương Hinh là thiên nga trắng nổi tiếng trong giới múa ba lê, không chỉ có làn da trắng nõn, ngoại hình xinh đẹp mà còn có thân hình hạng nhất, người ta nói vũ công gầy gò nhưng cô lại có đôi chân như trong truyện tranh, eo rắn nước, khuôn mặt thanh lịch và bộ ngực sữa đầy kiêu hãnh.

Đương nhiên, chỉ dựa vào điều kiện bên ngoài tuyệt vời và địa vị xã hội của bản thân, Phương Hinh không thể gả cho Hàn Mặc.

Quan trọng nhất là Phương Hinh năm nay mới 21 tuổi, dịu dàng, hiểu chuyện, cử chỉ tao nhã, không chỉ sinh ra trong một đình trí thức mà kinh nghiệm trong tình yêu cũng sạch như nước.

Hàn Mặc là mối tình đầu của cô.

Hôn lễ kết thúc thành công tốt đẹp dưới ánh mắt ghen tị của mọi người, Phương Hinh trở lại phòng nghỉ và ngồi sụp xuống trước gương trang điểm, xoa xoa đôi má căng cứng vì cười của mình.

Cô mơ ước được gả vào hào môn, vượt qua hôn lễ vất vả rườm rà, sau này chỉ còn cuộc sống giàu sang phú quý không lo ăn lo mặc.

.

Đây luôn là niềm hạnh phúc mà cô mong muốn.

Phương Hinh vuốt chiếc nhẫn cưới kim cương to như quả trứng chim bồ câu, trong đôi mắt cong cong khẽ mỉm cười.

"Cốc cốc."

Có tiếng gõ cửa, một giọng nam ấm áp truyền đến tai Phương Hinh...

"Bà chủ, tôi là Nhan Đào."

Nhan Đào là trợ lý đắc lực của Hàn Mặc, hai người họ là anh em tốt chơi với nhau từ nhỏ đến lớn.

"Mời vào." Phương Hinh đứng dậy từ trên ghế, gió lạnh mùa đông từ cửa sổ thổi vào, làm cô có chút choáng váng, vốn không giỏi uống rượu, cô xoa xoa huyệt thái dương theo bản năng, thân thể hơi chao đảo.

"Bà chủ, cô không sao chứ?" Nhan Đào kịp thời đỡ Phương Hinh, giọng điệu ân cần: "Giám đốc Hàn có việc phải quay lại tập đoàn để giải quyết, tôi sẽ đưa cô về nhà trước, sau đó sẽ tiễn khách thay cô và giám đốc Hàn."

Trong lúc nói chuyện, ánh mắt của Nhan Đào rơi vào khuôn ngực đỏ bừng của Phương Hinh, khe ngực sâu lộ ra ở bán cầu bắc càng hấp dẫn hơn, xương quai xanh mảnh mai và bờ vai xinh đẹp, cộng thêm làn da mịn màng bóng loáng, làm cho người ta miệng đắng lưỡi khô.

Nhan Đào lặng lẽ nuốt một ngụm nước bọt, mất tự nhiên liếc nhìn đi chỗ khác.

Phương Hinh thực sự rất khó chịu, cũng không thoát khỏi tiếp xúc với Nhan Đào, lảo đảo choáng váng đi ra khỏi khách sạn tổ chức hôn lễ.

.

Bởi vì Phương Hinh vẫn còn mặc váy dài nên sau khi lên xe, Nhan Đào còn chu đáo ngồi xổm sửa sang lại làn váy cho cô, sau đó mới đóng cửa xe lại.

Trong lúc đó, Nhan Đào vô tình chạm vào mắt cá chân của Phương Hinh, đồng thời nhìn thấy đôi chân ngọc mượt mà khéo léo của cô, sơn móng màu đỏ rực vô cùng mê hoặc.

Giống như bị điện giật, Nhan Đào chịu đựng ngọn lửa tà ác bốc lên bụng dưới, ngồi vào ghế lái.

Chiếc Porsche 911 chạy êm ru, Nhan Đào thỉnh thoảng ngước mắt lên nhìn kính chiếu hậu trong xe với suy nghĩ kỳ quái, Phương Hinh đã ngủ rồi.

Lẽ ra nên để cô ngồi hàng ghế đầu, còn có thể thưởng thức dáng người xinh đẹp của cô ở khoảng cách gần.

Tuy nhiên, không cần phải vội vàng lúc này...

Khi tới trang viên họ Hàn, bầu trời đã lấp lánh những vì sao.

.

Tuyết chưa tan đang nhỏ giọt, hát khúc tình ca của mùa đông.

Phương Hinh tỉnh dậy từ chiếc giường lớn mềm mại, trong căn phòng tối om, chỉ có chiếc đèn sàn kiểu cổ điển ở đầu giường đang bật sáng, không khí tràn ngập hương thơm của hoa hồng, cửa sổ trong suốt phản chiếu ánh sáng cảnh hồ tuyệt đẹp của trang viên.

Đầu óc cô vẫn còn hơi choáng váng, mơ hồ nhớ được Nhân Đào ôm cô đang say rượu trở về phòng, tình cảnh lúc đó đã bị mơ hồ thành những mảnh ký ức nhưng ánh mắt khát vọng nhiệt liệt của Nhan Đào lại rất rõ ràng.

Phương Hinh vội vàng cúi đầu nhìn, quần áo cô vẫn còn nguyên vẹn, da thịt ửng đỏ vì cồn cũng khôi phục lại vẻ trắng nõn sáng bóng.

May mắn thay, Nhan Đào không phải là loại đàn ông tồi tệ thấy sắc nổi lòng tham.

Cô vẫn còn nguyên vẹn.

Bỗng nhiên, Hàn Mặc mặc áo choàng tắm bước vào phòng, bất ngờ ôm lấy cô, tham lam ngửi mùi thơm trên người cô.

"Ừm." Phương Hinh giật mình rụt vai lại, sau đó trách cứ: "Anh trở về lúc nào vậy? Em không biết luôn."

"Anh mới về không bao lâu, thấy em ngủ rồi nên mới đi tắm một lát." Hàn Mặc nghiêng đầu, chóp mũi cọ cọ vào cổ Phương Hinh, môi mỏng hôn lên vành tai của cô: "Vợ, mùi của em thơm quá."

Giọng nói trầm thấp từ tính của anh vô cùng dễ nghe, có thể làm tê liệt trái tim.

Hơi thở ấm áp thoang thoảng mùi thuốc lá dồn dập phả vào mặt Phương Hinh, hai chân cô không tự chủ được siết chặt lại.

"Đừng làm loạn, người ta còn chưa tắm mà." Phương Hinh nhẹ nhàng đẩy Hàn Mặc ra, bộ dáng cụp mắt thẹn thùng động lòng người.

.

"Anh muốn nếm thử hương vị của em." Hàn Mặc nhẹ, gãi gãi cái mũi nhỏ của Phương Hinh, giọng điệu cưng chiều.

Sau khi nói xong, Hàn Mặc ngậm cánh môi dưới của Phương Hinh, ngón tay thon dài xoa bóp ngực sữa qua lớp vải...

Bàn tay của Hàn Mặc rộng rãi và ấm áp, ngón tay mảnh khảnh của anh nhẹ nhàng ấn lên quả bóng sữa của Phương Hinh qua một lớp quần áo, phần thịt chen chúc giữa các ngón tay căng phồng, trắng phát sáng.

Phương Hinh nheo mắt lại, cơ thể cô nhanh chóng cảm nhận được cảm giác, không khỏi vặn vẹo chiếc eo nhỏ nhắn của mình trong vòng tay của Hàn Mặc, còn thường xuyên ưỡn ngực dựa vào ngực Hàn Mặc.

Cô đã hao hết tâm sức để bật hết tài năng trong đội ngũ xem mắt của Hàn Mặc, bình thường ngoại trừ bảo dưỡng toàn bộ thân thể, còn chuyên tâm học hỏi kỹ năng hầu hạ đàn ông từ các nữ minh tinh phim người lớn nổi tiếng nhất.

Cho nên dù cô chưa trải qua nhưng vẫn biết cách đón ý nói hùa với đàn ông một cách hoàn hảo.

Nụ hôn của Hàn Mạt càng lúc càng nóng bỏng, lúc đầu Phương Hinh còn cố ý ngại ngùng ngậm chặt miệng: "Anh anh ừm ừm..." Phối hợp khi đầu lưỡi của Hàn Mặc cạy mở, cô mở cánh môi ra đón tiếp, để cho Hàn Mặc nóng lòng tiếp tục thăm dò trong khoang miệng.

.

Hai chiếc lưỡi liếm láp, quấn lấy nhau qua lại, rồi vươn ra khỏi miệng, kéo ra sợi chỉ bạc khi rời khỏi nhau.

Nước miếng của hai người tiết ra ồ ạt trong lúc kích tình, Phương Hinh còn há miệng không khép lại được, nước miếng tích tụ càng ngày càng nhiều, cuối cùng nhỏ xuống khoé miệng trong tiếng mút hôn chụt chụt.

Quả nhiên ham muốn chinh phục của Hàn Mặc đã trỗi dậy, một tay ôm chặt người vợ với đôi má ửng hồng vào trong lòng, tay kia mạnh mẽ xé toạc phần trên của chiếc váy cưới, bộ ngực trắng nõn lộ ra ngoài, mượt mà vểnh cao, xúc cảm như thạch bị đông lạnh.

"A ưm..."

Phương Hinh hô lên một tiếng, thanh âm tựa như thiếu nữ mềm mại ngượng ngùng, nhưng đôi mắt mê ly của cô thì chỉ phụ nữ rành rọt quyến rũ mới có.

Hàn Mặc cảm thấy đầu óc mình đang nóng như nửa thân dưới, cúi đầu nhào vào khe ngực.

Chiếc mũi cao thẳng của anh vừa vặn lọt vào rãnh sâu, anh tham lam ngửi lấy mùi sữa chỉ thuộc về những người phụ nữ trưởng thành mà thuần khiết.

Ngực vợ mềm mại, khiến anh không kìm được mà cắn một miếng.

"A, Mặc..." Phương Hinh đau đớn thở hổn hển, mềm nhũn ôm lấy vai Hàn Mặc, thuận tiện cởi áo choàng tắm rộng thùng thình của anh ra.

Cơ thể rắn chắc hiện ra dưới ánh đèn, bàn tay nhỏ bé của Phương Hinh tùy ý vuốt ve lưng của Hàn Mặc, trêu chọc ngứa ngáy, sau đó chậm rãi nắm lấy tóc của Hàn Mặc.

Cùng lúc đó, Hàn Mặc dùng miệng xé bỏ miếng dán ngực, vô cùng si mê với hạt sữa màu hồng phấn.

.

Đầu lưỡi anh khẽ chạm nhẹ vào quả anh đào nhỏ bên phải cô, ngay sau đó liếm một vòng quanh núm vú, cuối cùng ngậm một ngụm lớn bao gồm cả thịt lẫn núm vú rồi cho vào miệng mút.

Mà hạt anh đào khác của Phương Hinh cũng bị ngón tay Hàn Mặc xoa bóp, lôi kéo.

Ngực là nơi nhạy cảm nhất của Phương Hinh, nhỏ bé đau đớn cộng thêm sự ấm áp trong miệng Hàn Mặc làm cho cô hoàn toàn rơi vào tay giặc, không thèm đóng vai một người vợ trinh tiết nữa, ngẩng cổ kêu lên: "Ưm, thoải mái quá, Mặc..."

Trong khi nói chuyện, Phương Hinh đè lên gáy của Hàn Mặc, để khuôn mặt tuấn tú của anh áp sát vào ngực mình, trong khi đó một bàn tay nhỏ nghịch ngợm khác từ phía sau vòng qua phía trước, vuốt ve cơ ngực Hàn Mặc.

Bộ móng tay xinh đẹp của cô từ từ cào lên da thịt của Hàn từ ngực đến bụng, cuối cùng là rễ thịt nóng bỏng cứng rắn.

Chồng vậy mà lại không mặc quần lót, thật to thật cứng.

Phương Hinh thầm cảm thán, Hàn Mặc đã đẩy cô xuống giường, làn váy cưới bồng bềnh cũng bị Hàn Mặc vén lên mông.

.

Đôi chân như trong truyện tranh lộ ra ngoài của cô được bọc trong lụa trắng, nơi riêng tư đã có vệt ướt hình tròn rõ ràng.

Nhưng cô mặc một tấm lụa trắng, sự trống vắng dưới váy khiến Hàn Mặc ngạc nhiên, âm hộ đầy nước của cô mập mạp và mềm mại, có thể nhìn thấy lông mu trắng mịn dựng đứng duyên dáng như lông tơ.

"Hinh Nhi sao lại lẳng lơ vậy? Quần lót cũng không thèm mặc." Hàn Mặc đè lên người Phương Hinh, gặm cổ, xương quai xanh của cô, dùng ngón tay ấn vào âm hộ của Phương Hinh, nhanh chóng tạo ra một lỗ lớn.

Phương Hinh chỉ cảm thấy phía dưới truyền đến từng đợt tê dại, cô bị dục vọng mê hoặc, nâng mông lên, thắt lưng uốn éo qua lại: "Đừng mà, a a... bóp hỏng rồi, ưm..."

"Gọi chồng đi, con đĩ nhỏ." Hàn Mặc thở hổn hển bóp thắt lưng Phương Hinh, giọng điệu không hề nhẹ nhàng, ngón tay ấn âm hộ tách hai miếng thịt huyệt ra, để cho thịt âm vật càng thêm ướt, miếng thịt trắng hồng của Phương Hinh lồ lộ ra bên ngoài.

Sau đó từ dưới lên trên, từng lớp một từ cửa âm đạo, Phương Hinh không khỏi run rẩy toàn thân, trợn trắng mắt.

"Chồng... ah..." Phương Hinh càng sảng khoái lại càng trống rỗng, dâm đãng mà mở hai chân ra, để cho Hàn Mặc cộng thêm ngón giữa đồng loạt xoa bóp âm vật: "Ừ... Em muốn... chồng ..."

"Đĩ nhỏ, em muốn cái gì? Hả?" Hàn Mặc tăng tốc ngón tay, âm hộ phát ra tiếng nước kịch liệt, mỗi lần chạm vào đều khiến tim anh đập loạn nhịp.

Anh không hài lòng với những ngón tay của mình nữa, nới lỗ thịt ra rộng lớn hơn nữa, chân Phương Hinh lộ ra, thậm chí còn trắng như tơ.

.

Mông Phương Hinh vểnh lên, âm đạo trơn nhẵn không nếp nhăn chảy mật hoa tí tách.

Không ổn rồi, cô muốn được cắm.

Cô không ngờ chồng mình cũng lợi hại như vậy.

Lúc trước nhịn nhiều lần như vậy, hôm nay rốt cục cũng không cần nhịn nữa.

"Đĩ nhỏ muốn dương vật của chồng, muốn..." Phương Hinh bị đùa bỡn đến choáng váng đầu óc, không còn xấu hổ như gái trinh mà gào thét.

"Em muốn dương vật của chồng để làm gì? Nói cho anh biết nào, cục cưng." Hàn Mặc đỡ dương vật, vuốt ve, vỗ về bên ngoài huyệt thịt, để quy đầu trượt ra trượt vào âm đạo, giống như cầu thủ bóng đá trước khi đá phạt.

Phương Hinh chỉ cảm thấy cảm giác thân dưới bị xé rách không đủ thoải mái, lông mày lá liễu cũng nhíu chặt lại.

.

Không thể ngờ Hàn Mặc bình thường dịu dàng lịch thiệp, ga lăng chu đáo lại thích nói tục trên giường, hành động còn vô cùng thô lỗ, trêu chọc lòng người.

Đây chắc chắn là một cám dỗ rất lớn đối với cô.

"Muốn dương vật của chồng cắm vào..." Phương Hinh dùng hai chân kẹp lấy eo của Hàn Mặc, liên tục thở hổn hển: "Cắm lỗ nhỏ của người ta... ưm, đừng trêu nữa... Người ta sắp bị chồng trêu đến điên rồi đó..."

Quy đầu của Hàn Mạt sưng tím, dính nước dâm càng ngày càng nhiều, làm cho cả dương vật của anh được bôi trơn, ngay cả gân xanh trên dương vật cũng nổi lên.

Hành động vuốt ve nhẹ nhàng diễn ra hết lần này tới lần khác, miệng huyệt hơi mở ra khép lại, anh có thể cảm giác được phía dưới của vợ có bao nhiêu chặt chẽ, khoái cảm cũng càng ngày càng nhiều.

"Mẹ kiếp, chịu không nổi nữa." Hàn Mặc thở hồng hộc, áp quy đầu vào miệng âm đạo rồi hung hăng đẩy mạnh thắt lưng.

"A á..."

Phương Hinh không ngừng ưỡn người ngẩng cổ, thứ nhét vào phía dưới kia vừa cứng lại nóng bỏng, âm đạo sưng tấy không ngừng mở rộng, đau đến mức khóe mắt cô nổi lên những giọt nước mắt trong suốt.

Tuy rằng trước đó đã luyện tập làm tình với Kỳ Huyền nhưng Kỳ Huyền chỉ dùng những ngón tay linh hoạt mảnh khảnh của hắn trêu đùa bên trong, nên màng trinh vẫn còn nguyên vẹn.

Mà Hàn Mặc va chạm rất thô bạo, lần nào cũng muốn đâm vào chỗ sâu nhất, cảm nhận được sự chặt chẽ và ấm áp của trinh nữ.

"Hừ, đau quá..." Phương Hinh rưng rưng nước mắt, bàn tay nhỏ bé đặt trên hai vai Hàn Mặc, để giảm bớt đau đớn, cô phối hợp nâng hông lên, hai chân nâng lên liền vòng ra bên hông Hàn Mặc, bàn chân nhỏ đáng yêu cũng bởi vì bị Hàn Mặc tấn công mà cuộn chặt ngón chân lại với nhau.

"Lát nữa sẽ không đau." Hàn Mặc mệt mỏi thở hồng hộc trên người Phương Hinh, mỗi một tấc khi dương vật của anh xâm nhập, nhụy hoa ẩm ướt sẽ chảy mật hoa, phát ra tiếng nước chảy quyến rũ mà thẹn thùng.

Chiếc quần lót bạc màu được treo trên mắt cá chân của Phương Hinh, Hàn Mặc không hề thương hương tiếc ngọc chút nào, liên tục cày cuốc, một tay nắm ngực Phương Hinh, thậm chí tay kia còn nhét vào miệng Phương Hinh.

.

Anh vô cùng thích vẻ mặt hoảng hốt của gái trinh lúc làm tình, da thịt ửng hồng có những hạt mồ hôi li ti vì dục vọng, phát sáng rực rỡ dưới ánh đèn mờ ảo, đôi mắt trong veo của vợ tựa như sắp vì anh mà rơi vào bóng tối.

"A a..." Phương Hinh phối hợp há to miệng, ngón tay Hàn Mặc móc lấy cổ họng của mình, cảm giác muốn buồn nôn và hít thở không thông lại khiến cô sinh ra khoái cảm khó hiểu.

Hàn Mặc cũng trở nên phấn khích hơn, thở hổn hển nặng nề, anh ngồi thẳng dậy rồi nhấc hai chân Phương Hinh đặt lên vai mình, dương vật dũng mãnh và âm hộ ướt át lại thân mật hơn một chút, tiếng vỗ da thịt ra vào cùng tiếng thở hổn hển được giải phóng liên tiếp vang lên.

Cảm xúc mãnh liệt kéo đến, thậm chí Phương Hinh còn bị Hàn Mặc nắm lấy mắt cá chân rồi nhấc lên, toàn bộ thắt lưng và bờ mông bị treo lơ lửng, cong cong áp sát vào ngực.

Trong lúc trầm luân, Phương Hinh thầm cảm thấy may mắn vì mình là một vũ công, nếu không có sự mềm dẻo mạnh mẽ, không chừng xương cốt của mình bị Hàn Mặc bẻ gãy rồi.

Cơ thể cô đung đưa qua lại giữa không trung, lè lưỡi thở dốc.

Cũng không biết qua bao lâu, Phương Hinh đã thở không ra hơi, âm thanh kiều mị cũng trở thành khàn khàn đứt đoạn, nước miếng đọng ở khóe miệng chậm rãi chảy xuống, thấm lên tấm lụa trơn bóng.

.

Bỗng nhiên trong lúc thở dốc, thân thể Hàn Mặc nặng nề đè xuống, Phương Hinh cảm thấy thân dưới đau đớn, như có một dòng nước ấm mãnh liệt ồ tới, nóng bỏng và không khỏi ẩm ướt.

Hàn Mặc từ từ lăn người nằm xuống bên cạnh Phương Hinh, có một thứ chất lỏng dinh dính đang chảy ra từ dương vật cương cứng đó, chất lỏng còn mang theo tơ máu màu hồng phấn, rất hiển nhiên là cũng bị cơn lũ tràn ra của Phương Hinh hòa tan rồi.

Lồng ngực của hai người lần lượt nâng lên hạ xuống, hơi thở hổn hển tràn ngập căn phòng nóng bức.

"Vợ, anh vẫn muốn." Hàn Mặc vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tuyệt trần của Phương Hinh, khóe miệng khẽ mỉm cười, lộ ra sự ngang ngược của một người đàn ông.

Phương Hinh mệt mỏi đến mức không thể phản ứng, phần dưới cơ thể cô không ngừng phun ra chất lỏng đặc sệt màu trắng tanh nồng, âm đạo đóng mở, môi âm hộ đã bị mài mòn và sưng tấy, đỏ ửng trên da thịt vẫn chưa phai đi.

Hàn Mặc không quan tâm Phương Hinh có đồng ý hay không, không biết lấy khăn trắng từ đâu ra, anh buộc lên mắt Phương Hinh, dịu dàng nói: "Vợ, em uống chút nước đi, khàn giọng cả rồi."

Sau khi nói xong, Hàn Mặc liền kề lên môi Phương Hinh, Phương Hinh đột nhiên nếm được chất lỏng ấm áp, ngọt ngào.

Cổ họng khô khốc đã thoải mái hơn không ít nhưng rất nhanh, thân thể của cô bắt đầu nóng lên, khô nóng thêm một lần nữa.

"Ừm, chồng..." Phương Hinh không khỏi rụt hai chân lại, vuốt ve bầu sữa mềm mại của mình.

Cô hiểu, Hàn Mặc cho cô uống thuốc kích dục.

Vậy thêm một lần nữa đi, cô cũng muốn tiếp tục.

Đôi mắt mờ mịt vì lụa trắng, Phương Hinh mơ hồ có thể nhìn thấy bóng người tới gần.

Sau đó, cô bị vỗ hông mới tự nhiên xoay người, quỳ rạp trên giường, giống như con chó cái thèm đực mà vểnh mông lên, còn dùng hai ngón tay tách môi âm hộ màu hồng phấn ẩm ướt ra.

Mau tới đi, chồng.

"A..."

Ngay sau đó, với một giọng nam thoải mái rên lên, Phương Hinh cảm thấy âm hộ mình lại bị nhét đầy lần nữa, dương vật nóng bỏng ra vào chậm rãi, giống như đang từng chút thăm dò tận sâu trong nhụy hoa của cô.

"Ứm ứm..." Phương Hinh không khỏi hạ eo xuống, ngẩng cao cổ ngâm nga kiều diễm, ánh đèn yếu ớt trên trần nhà làm cho tầm mắt càng thêm mơ hồ, ý thức cũng hoàn toàn bị dục vọng trong cơ thể giam cầm.

Bộ ngực căng tròn của cô được lòng bàn tay ấm áp nâng niu, khe hở giữa các ngón tay kẹp lấy đầu vú thanh tú xinh đẹp, người đàn ông phía sau tiến vào càng lúc càng sâu, âm đạo của cô càng lúc càng chặt hơn.

Dương vật cùng vách âm đạo ma sát qua lại, miệng âm đạo không ngừng phun ra nước dâm, bôi trơn gốc dương vật.

Đột nhiên bị đâm mạnh, Phương Hinh lớn tiếng thét toáng lên, sảng khoái đến trợn mắt.

.

Lần thứ hai của chồng cũng thật sự rất sướng, giống như thay đổi thành người khác dù cô thích tinh tế một chút.

Thắt lưng được đỡ lấy, chủ động phối hợp với dương vật, Phương Hinh đẩy thân thể lên trước sau, phần hông mê người càng làm tôn lên bầu ngực sữa to lớn.

Đầu tiên dương vật vẽ vòng quấy rối ở trong âm đạo, sau đó rút khỏi âm đạo ở khoảng cách lớn rồi hung hăng cắm đến cùng, quy đầu sưng to cứ như vậy bị vách tử cung tươi mới bắn trở lại, Phương Hinh không ngừng "a a ứm ư", tóc dài mềm mại rối bời rơi lả tả ở bên mặt.

Trong phòng lại vang vọng tiếng gầm nhẹ nặng nề của đàn ông, bên tai Phương Hinh quanh quẩn tiếng thoả mãn ham muốn, cổ tay của cô cũng bị nắm thật chặt, toàn bộ thân thể bị kéo lên.

Phương Hinh quỳ trên giường, lưng áp vào lồng ngực ngực ấm áp, hạch đào nhỏ bên ngoài âm hộ cũng bị ngón tay linh hoạt xoa nắn, mông và bụng dưới bị va vào phát ra tiếng "bốp bốp" xấu hổ, nước dâm tràn lan chảy theo bắp đùi, hoà với mồ hôi thấm ướt ga giường.

Những ngón tay ấn vào âm vật kia dần dần trở nên càn rỡ, đẩy từng lớp thịt từ dưới lên trên, không khí mát lạnh và nước dâm ẩm ướt lần lượt kích thích Phương Hinh.

Ngực bị kéo nắm, cổ bị gặm nhấm, điểm G cũng bị dương vật chống lên.

Sảng khoái, quá sướng.

"Ừm... ừm... ư... ư..." Phương Hinh khẽ nhếch đôi môi đỏ mọng gợi cảm mà rên rỉ, cánh tay ngọc ngà quấn quanh cổ người đàn ông, bụng dưới truyền đến một trận tê dại.

Sắp lên đỉnh rồi!

Cũng sắp tới rồi...

"Thoải mái không?"

Giọng nói khàn khàn tựa như một chậu nước lạnh tưới lên đỉnh đầu, Phương Hinh mở to hai mắt mê ly, động tác thân thể cũng cứng ngắc.

Đây không phải là giọng nói của Hàn Mặc.

Còn chưa kịp phản ứng, người phía sau dùng miệng cởi bỏ bịt mắt màu trắng xuống, tiện đà khẽ cắn vành tai nhỏ trắng nõn phía trên, trêu chọc: "Chị dâu, chị dâu tốt của em làm giỏi quá."

Phương Hinh hít sâu một hơi, ngoái đầu nhìn lại...

Đó là Nhan Đào!

Mặc dù không sắc sảo và cao quý như Hàn Mặc nhưng Nhan Đào như một con chó sữa trắng nõn tinh tế, toả ra những ham muốn không phù hợp với khí chất của anh ấy lúc này.

Sao cô có thể ngủ với Nhan Đào được?

Bình thường Nhan Đào rất tôn trọng Hàn Mặc!

Vậy mà lại làm ra loại chuyện này với mình!

Tệ nhất chính là, không biết Hàn Mặc đi nơi nào rồi!

Phương Hinh hốt hoảng đẩy Nhan Đào ra, không quan tâm đến việc sửa sang chiếc váy xộc xệch của mình, cô lao ra khỏi giường rồi hét lên: "Hàn Mặc, Hàn Mặc!"

Nhưng cửa phòng ngủ đã bị khóa, Phương Hinh nghe thấy tiếng rên của một người phụ nữ từ phòng tắm....

"Ứm ưm, sắp bị giám đốc Hàn làm chết mất rồi!"

"Gọi daddy đi, giám đốc Hàn gì?"

"A a a... daddy..."

"Daddy có giỏi không? Hả?"

"Giỏi, giỏi mà... oh oh.."

...

Phòng tắm trong phòng ngủ chỉ được ngăn bằng kính, Phương Hinh căng chặt thân thể, kéo rèm ra, chỉ thấy một người phụ nữ tóc xoăn màu nâu đỏ đang trần như nhộng ngồi trên dương vật tráng kiện đầy gân xanh của Hàn Mặc, bờ mông to của người phụ nữ nhấp từ trên xuống dưới, đón lấy sung sướng.

Phương Hinh nhận ra người phụ nữ này, rõ ràng người phụ nữ này là Trình Mẫn, vợ sắp cưới, cũng là thanh mai trúc mã của Nhan Đào!

Tiệc đính hôn lần trước của hai người, Hàn Mặc còn dắt cô tham gia nữa!

Sao lại như vậy?

Đầu óc Phương Hinh trống rỗng, tầm nhìn bị nước mắt làm nhòe đi, thân thể mất đi sức lực mềm nhũn dựa vào cửa kính.

"Ứm a!"

Cú va đập đột ngột phía sau và cơn đau xé rách ở phần dưới cơ thể khiến Phương Hinh đột nhiên nghiêng người về phía trước...

Nhan Đào mạnh mẽ cưỡng hiếp cô!

Phương Hinh sớm đã không còn ham muốn tình dục, chẳng qua là âm đạo còn lưu lại chất lỏng dinh dính chưa khô mới để dương vật nửa mềm nửa cứng của Nhan Đào dễ dàng trượt vào.

Cảnh tượng này tình cờ lọt vào mắt Hàn Mặc, nhưng anh vẫn tập trung vào thân thể Trình Mẫn, chỉ cho Phương Hinh một ánh mắt thản nhiên và lạnh nhạt, điều này làm cho Phương Hinh sụp đổ trong một khoảnh khắc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro