Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong Bar Lounge đầy ắp tiếng người, âm nhạc và rượu, Ngôn Hải Lam ngoài quán cafe ra đã lâu rồi không vào đây, quá 12 giờ quán này vẫn còn kinh doanh. Nhưng hôm nay lý do cô đến nơi này, hoàn toàn là bị ép buộc tới.

Thật ra hôm nay là sinh nhật lần thứ 27 của cô, đồng nghiệp bí mật tổ chức buổi chúc sinh nhật cho cô, làm nhân vật chính như cô dưới tình huống không cam tâm, không tình nguyện bị ép tới, cũng mang lòng cảm ơn. Gần đây làm việc điên cuồng giống như cô , băng sơn mỹ nhân phó lý trong câu nói của mọi người, vậy mà mọi người vẫn nhớ ngày sinh nhật của cô và đồng ý thay cô tổ chức ăn mừng, cô nên mừng thầm rồi đó.

"Phó lý ! Chị đang suy nghĩ gì vậy ? lại đây, tôi chúc chị sinh nhật vui vẻ, cạn ly ! " Tiểu Lưu nâng ly kính cô.

"Cám ơn ! " Cô mĩm cười, nâng ly kính lại

"Tôi cũng kính phó lý, chúc chị sinh nhật vui vẻ ! " Cung Nhã Văn theo sau kính tiếp.

"Cám ơn ! "Ngôn Hải Lam chỉ có thể nâng ly mà đưa lên miệng.

"Đợi chút !" Cung Nhã Văn bỗng nhiên kêu lên . "Phó lý ! Hồi nảy Tiểu Lưu cạn ly với chị rồi, sao chị lại không uống cạn rượu vậy ? Như vậy là không được !" Cô liền lắc lắc đầu.

"Đúng rồi ! Như vậy là không được !" Mọi người đồng thanh cùng nói

"Phó Lý ! Chị phải uống hết ly rượu này đi, rồi đổ thêm ly khác mới được."

"Không sai ! Không sai , uống hết đi ! "

"Uống hết đi ! "

"Uống hết đi ! "

Mọi người vừa vỗ tay vừa đập bàn cùng nói "uống hết đi ! " như vậy Ngôn Hải Lam chỉ có thể miễn cưỡng cố gắng một hơi uống hết rượu còn lại trong ly, rồi để cho người khác đổ đầy ly khác sau đó nâng ly kính lại Cung Nhã Văn.

"Cạn ly !" Cung Nhã Văn cao hứng hô to, không đợi hồi âm liền uống cạn hết rượu trong ly

Ngôn Hải Lam nhíu nhẹ chân mày. Bất đắc dĩ chỉ có thể uống cạn ly rượu

"Phó lý hảo tửu lượng, đến tôi đến tôi, chúc phó lý sinh nhật vui vẻ, thanh xuân vĩnh viễn ! " Tiểu Tưởng giành lên nâng ly rượu mĩm cười

Cô không kịp nói lời nào, vừa nảy mới cạn ly giờ lại bị đổ đầy, cô bất lực, tiếp tục cùng Tiểu Tưởng cạn ly thứ 3

"Phó Lý đến tôi rồi ! Ghúc chị sinh nhật vui vẻ !"

Cứ giống như bánh xe quay vòng đã lên sẵn kế hoạch vậy, hùa nhau tiếp 2 liền 3 đứng dậy kính rượu, chúc mừng, làm cô muốn cự tuyệt hay kháng nghị cũng không có cơ hội, cô nhíu mày nhìn ly rượu gần như đầy tràn, sau đó lại quay sang nhìn đồng nghiệp tứ phía.

"Mọi người không phải là đang báo thù vì hằng ngày ở công ty tôi đối với mọi người quá khắc khe, sẵn cơ hội chuốt say tôi chứ ? "

Ít uống rượu như cô vừa nhanh vừa gấp bị chuốt không biết bao nhiêu ly rồi, bắt đầu cảm thấy có chút nóng và chóng mặt.

"Ha ha ha ! Bị phát hiện rồi ! "Tiểu Tưởng lần thứ 2 nâng ly kính cô mặt tươi cười.

"Vậy sao ! Anh muốn chuốt say phó lý đâu phải vì lý do báo thù, mà là có ý muốn tiếp cận chứ gì ? " Trần Chi Lâm lập tức đá vào chân sau anh , "Phó lý ! Tiểu Tưởng thích chị đó !"

"Quan chi Lâm cô không được nói bậy ! " Tiểu Tưởng đỏ cả mặt la lên

"Tôi là Trần Chi Lâm, không phải Quan Chi Lâm " Trần Chi Lâm trừng mắt nhìn , cô một câu anh một câu cải ầm lên.

"Chi Lâm thích Tiểu Tưởng, nhưng hoa rơi có ý nước chảy vô tình, người Tiểu Tưởng thích lại là phó lý. " Cung Nhã Văn ngồi cạnh cô nhỏ tiếng nói.

Ngôn Hải Lam sửng sốt nhìn cô, sau đó lại nhìn Tiểu Tưởng, lộ ra biểu cảm khó mà tin được. Tiểu Tưởng nhỏ hơn cô mà!

"Phó Lý ! Ngoài công việc ra, chị cũng nên chú ý xung quanh tứ phía, chị thật là không phát hiện Tiểu Tưởng thích mình ? " Cung Văn Nhã lắc đầu than vãn. "thật thì ngoài Tiểu Tưởng ra, những chàng trai ở đây trong lòng đều ái mộ chị đó. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kimhuyen