có phải hay không bị vẻ đẹp của tôi thu phục rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phòng của em và Thuỵ Duệ anh đã thuê cho rồi ,đợi ăn xong bữa tối anh sẽ đưa mẹ con em qua đó, anh cũng  đã mua một số nhu yếu phẩm hàng ngày cho 2 mẹ con. Có thể có một số thiếu sót. Nếu thiếu gì , dưới nhà có một cái siêu thị nhỏ , em có thể xuống đó mua"
Trên đường, Hứa Quang Hang lái xe, Tô thi thi ôm Thuỵ Duệ  ngồi ở  ghế sau, vừa nghe Quang Hàm  nói xong liền nheo mắt xúc động.
"A! Quang Hàm, ngươi thật ôn nhu ân cần, ta muốn gả cho ngươi!" "Ừm ... đề xuất này không tệ, còn có thể nhặc được một đứa con trai."
Thuỵ Duệ trịnh trọng gật đầu, "Mẹ, mẹ có thể nghiêm túc xem xét đề nghị này!"
"Không! Bố nuôi của ngươi chỉ có thể quan sát từ xa chứ không thể chơi đùa ."
Quang Hàm bật cười, "Ngươi có thể chơi đùa."
Tô Thi Thi , "..."
"Thật tiếc vì tôi không may mắn như vậy."
Cô và Hứa Quang Hàm gặp nhau ở nước Trường Đại Học Biểu Diễn Nghệ Thuật LonDon  cách đây hơn hai năm trước.
Khi đó, cô vừa nộp đơn vào Đại học Biểu diễn Nghệ thuật London, vừa mới có thể giao tiếp với người khác bằng tiếng Anh, vừa phải chịu rất nhiều kỳ thị ở nước ngoài.
Những năm này, tình trạng phân biệt chủng tộc đã quá phổ biến.
Đặc biệt là những bạn học nữ !
Sau khi sinh thân hình của Tô Thi Thi càng trở nên nóng bỏng hơn,rất nhiều người theo đuổi cô , các cô gái rất ghen tị và họ thường xuyên gây khó rễ cho cô.
Chính Quang Hàm  là người đã giúp đỡ cô hết lần này đến lần khác.
Sau đó, Qung Hàm đã bỏ học nhưng không cắt đứt liên lạc với cô, biết cô ở một mình cần tiền nên thường giới thiệu công việc cho cô.
Hầu hết đều là đi đến đoàn phim đóng vai phụ.
Nó không chỉ có thể trau dồi kỹ năng diễn xuất của cô trong đoàn phim mà còn mang lại cho cô nhiều kinh nghiệm quay phim hơn.
Tóm lại, Quang Hàm là người  quý nhân và là ân nhân của cô.
"Quan Hàm , tiền thuê nhà..."
"Đợi em nhận đựơc tiền thù lao rồi trả cho anh sau cũng đựơc!".                                                                                        " tin tưởng em như vậy?"
"Là người đại diện , tất nhiên tôi có niềm tin vào nghệ sĩ của mình!"
Sáu tháng trước, Quang Hàm về nước.
Ba ngày trước, anh gọi điện cho cô và nói rằng bộ phim truyền hình trong nước "Truyền kỳ Vạn Phi" đã khởi quay, bộ phim truyền hình này có kinh phí 300 triệu nhân dân tệ  và đội hình rất hùng hậu.
Bộ phim truyền hình này là chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên trên mạng, tiểu thuyết rất nổi tiếng trên mạng, biên kịch cũng chính là tác giả.
Đạo diễn là Lí mưa , một đạo diễn nổi tiếng trong nước.
Vì là phim cung đình nên cần rất nhiều nữ diễn viên xuất sắc, có một vai diễn phụ rất hợp với hình tượng của tôi ,hỏi tôi có muốn quay lại thử vai không.
Đây là một cơ hội tuyệt vời!
Cùng với những lý do khác, Tô Thi Thi ngay lập tức quyết định trở về Trung Quốc, và Quang Hàm cũng ủng hộ cô vô điều kiện và trở thành người đại diện cho cô.
Đối với Quang Hàm, Tô Thi Thi ngoài  lòng biết ơn còn có cảm kích .
Tô Thi Thi ôm Thụy Duệ, nghiêng đầu hỏi: "Ừm ... Quang Hàm , thành thật mà nói, anh có bị vẻ đẹp của em thuyết phục không? Đó là lí do anh giúp đỡ em lần này đến lần khác ? Này, nói thật đi,em sẽ không cười anh đâu. Dù sao em cũng đẹp và xinh. Anh yêu em cũng có lý. "
Tự ái quá!
Quang Hàm và Thụy Duệ liếc nhau, cả hai đều đồng thời lộ ra một vẻ mặt .
"Haha!"
Tây Thuỷ là một nhà hàng Trung Quốc cao cấp nổi tiếng ở Vân Thành.
Nhà hàng là một tòa nhà nhỏ cổ kính, từ cổng bước vào giống như bước vào một đại viện cổ đại, có những gian nhà, tháp nối với những cây cầu nhỏ và dòng nước chảy, họ đựơc 1 người phục vụ mặc trang phục Hán dẫn qua hàng hiên màu đỏ son và ăn tối trong một tòa nhà nhỏ.
Tòa nhà nhỏ hai tầng, lầu một là chỗ ngồi tao nhã, lầu hai là phòng riêng, trang trí hoàn toàn là phong cách Trung Hoa, tao nhã vừa quý phái , tràn đầy mê hoặc.
Trước giờ ăn tối, chỗ ngồi riêng ở tầng một đã kín chỗ.
Tô Thi Thi thở dài, "Có rất nhiều người giàu có!"
Cô đã nghe nói về nhà hàng này trước đây.
kinh doanh rất hót!
Hót đến trình độ nào?
Tất cả các chỗ ngồi riêng đều cần phải đặt trước ba tháng, phòng riêng trên lầu phải đặt trước nửa năm, và ... có thể không đặt được.
"Quang Hàm , Anh làm sâ có thể làm được vậy ..."
Dường như không có việc gì anh ấy không làm được.                                  "Đừng lo lắng, tôi sẽ không làm việc bất hợp pháp." Quang Hàm  đi tới trước mặt ôm lấy con cô , cười nói, "Nhà hàng này là của một người bạn của anh , anh không cần đặt trước. "
Hóa ra là như thế này!
Người phục vụ dẫn vài người lên phòng riêng trên lầu hai.
con trai cô ở nước ngoài từ nhỏ, đây là lần đầu tiên đựơc trở về Trung Quốc, nhìn thấy nét văn hóa truyền thống của đất nước, cậu  nằm trên vai Quang Hàm chăm chú nhìn.
Trong trí nhớ của em , ăn ở nhà hàng cao cấp này là ba năm trước.
Tô Thi Thi hơi lo lắng trong sự vô vọng của mình.
"Quang Hàm , em muốn đi toilet."
"Rẽ phải và đi bộ đến cuối hành lanng là nhà vệ sinh."
"Chờ em , em quay lại ngay."
Tô Thi Thi đi vào phòng rửa mặt, đi trở lại hành lang, trước khi đến cửa phòng riêng, một cơn gió ập đến.
"má!"
Với bắp chân bị ôm chặt  và được ôm bởi một cánh tay mềm mại, Tô Thi Thi ngay lập tức lấy lại cảm giác, và gần như bị doạ sợ  khi cô cúi đầu xuống.
Giữ cô ấy là một cô bé ba hoặc bốn tuổi, ,làn da trắng nõn, vô cùng dễ thương,mắt chớp chớp nhìn cô
"cô bé, cháu nhận lầm người sao?"
cô bé lắc đầu nổ tung, tỏ vẻ kiêu ngạo, "Ta không phải đứa nhỏ ba tuổi, làm sao có thể nhận lầm người, ngươi mẹ của ta!"
" cháu bao nhiêu tuổi?"
cô bé duỗi ra bốn ngón tay và nói dứt khoát, "Bốn tuổi! ta vừa trải qua sinh nhật lần thứ ba  hai ngày trước, và bây giờ ta đã bốn tuổi!"Chắc chắn rồi, không còn là một đứa trẻ ba tuổi nữa, môi của Tô Thi Thi giật giật điên cuồng!
Tô Thi Thi luôn không thích những đứa trẻ khác ngoài  Duệ Duệ, nhưng không hiểu sao việc bị cô bé này  ôm  khiến cô không chán ghét chút nào.
Nếu cô con gái của cô còn sống , cô cũng sẽ dễ thương như vậy.
Tô Thi Thi ánh mắt dịu lại. "Cô bé..."
"Mama, mau vào đi!".                        "chào......"
Cô gái nhỏ không đợi Tô Thi Thi nói xong, đã nắm tay kéo cô vào một bên trong phòng riêng khác , "Mau vào đi!"
Sau khi đi qua cánh cửa hình vòm và bước vào phòng ăn, Tô Thi Thi phát hiện ra rằng vẫn còn hai người trong phòng
Một người đàn ông và một phụ nữ mặc trang phục lịch sự mặt đối mặt cùng nhau ăn tối
Từ góc độ của Tô Thi Thi chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của người đàn ông, nhưng có thể nhìn thấy khuôn mặt của người phụ nữ, cô ấy chưa kịp lên tiếng , cô gái nhỏ đã lao về phía cô.
"Dì à, đây là Ma Ma của tôi, như thế nào, có phải rất xinh đẹp hay không,ném cô mười phố đi! Dì tôi không để vào mắt , đừng vọng tưởng có thể trở thành mẹ của tôi,tôi không muốn em trai ,em gái của tôi sinh ra đen một cục như Dì
"con ,con  ..." Hai má cô ta đỏ bừng.
Cô gái nhỏ lắc đầu và nói tiếp, "Baba của tôi đối xử với tôi hết mực yêu thương . Đó không phải là điều mà những mguowif như Dì  có thể dụ dỗ, vì vậy, Dì nên từ bỏ sớm!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro