Chương 25: Gặp lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Eun Hee......

"Hử!!! Có ai gọi mình thì phải???"

Cái giọng đó bé lắm, tôi dỏng tai lên nghe xem có tiếng nào nữa không thì chẳng thấy gì nữa.

"Làm gì có!!! Chắc mình nghe nhầm rồi!!! Tai dạo này kém quá!!" ..... Tôi úp mặt xuống gối rồi nhắm mắt lại.

- Eun Hee.... EUN HEE.... EUN HEE…..

- Ối!!!

Tiếng gọi bắt đầu ác liệt hơn, khiến tôi đang vắt vẻo trên giường mà phải lăn xuống đất. Giật nảy cả người...

- Ai gọi mà ác liệt thế!!!

- EUN HEE........... CÓ KHÁCH............

- Jeajoong à??? Cậu ấy cũng có cái giọng này sao??? Cậu ấy mà nói to được như thế này á????

Tôi đi xuống nhà trong đầu không ngừng thắc mắc. Những câu hỏi cứ ùa ùa tới.

- ÔMÔ.........!!!!!!!!!

Tôi khựng lại ở chân cầu thang. Đứng trân trân hướng mắt về phía cửa ra vào.

- Hix.... hix......

Tôi lao ngay ra cửa.

- Nhớ quá à!!!

Tôi ôm chầm lấy cái vật thể nhỏ nhỏ dưới đất và bỏ qua cái vật thể to lớn bên cạnh.

- YA!!!! CÔ KHÔNG THẤY HAY CÔ TÌNH KHÔNG THẤY HẢ??? TÔI NHỎ BÉ QUÁ HAY CON CHÓ ĐÓ TO QUÁ!! SAO CÔ  CHỈ NHÌN THẤY NÓ MÀ KHÔNG THẤY TÔI VẬY????

Chị Ah Joong đã về. Cái vật thể tôi đang ôm là con chó dễ thương của tôi. Mải miết quá nên quên mất là bà chị thân yêu đang đứng trước mặt. Tôi đã chạy vụt qua người chị ấy để đến bên con cún cưng. Làm chị ấy đang dang rộng vòng tay, khuôn mặt hớn hở thì bổng nhiên mất hứng..... Mặt mày khó coi....

- Em xin lỗi tại em.....

- Thôi cho tôi xin.... Mời cô vào nhà.....

Chị ấy mở rộng cánh cửa cho tôi vào nhà. Tôi dắt theo con cún rồi ngồi phịch xuống ghế. Chị Ah Joong cũng ngồi ngay bên cạnh.

- Ơ!!! Các cậu sao thế????

Bây giờ để ý tôi mới thấy.... các cậu ấy ngồi im re ở 1 cái ghế. Tôi đang thắc mắc sao 5 tên con trai to thù lù như cái lu thế kia mà có thể ngồi trọn vẹn trong cái ghế ấy!!!

- Sao???? Hành động đó là gì??? Không vui à hay vui quá mà không nói nên lời??? Sự xuất hiện của chị khiến mấy đứa không vui hả????- Chị Ah Joong hỏi dồn dập.

- KHÔNG... KHÔNG BỌN ... BỌN.... EM VUI.... VUI... LẮM......

Cả 5 người cùng đồng thanh. Nhìn sơ qua cũng biết mấy tên này không vui rồi.

- Mừng...mừng chị trở về!!!!- Jeajoong nói.

- Ờ!!! Tốt... phải thế chứ!!! Háháhá.......

(Đấu tranh tư tưởng.... Thật ra là 5 người nói chỉ 5 người nghe được chứ Eun Hee và Ah Joong thì không thể nghe thấy gì hết.

Changmin: Giọng cười độc nhất vô nhị... Có 1 không 2.....

Junsu: Của yêu nữ nổi tiếng Kim Ah Joong.

Yoochun: Tao vừa nghĩ ra được cái tên để đặt cho ngày hôm nay. Đó là.... "Sự trở về của yêu nữ" hay yêu quái, yêu tinh gì cũng được.

Yunho: Bả về rồi.... bọn mình sắp bị đưa lên thớt.... Xác định đi bọn mày....

Jeajoong: Nói bé thôi, bả nghe được thì đi cả lượt....)

- Mấy cậu lầm rầm cái gì đó???- Tôi quay sang.

- HẢ????

- Gì mà giãy nảy lên thế????

- Không.... không có gì!!!

Các cậu ấy đưa tay lên vuốt mấy giọt mồ hôi trên trán.

- Eun Hee... Em mau trả công cho chị đê!!!!

- Dạ??

- Chị đưa con em về rồi đó!!! Mau mau mà hậu tạ nhá!! Nhớ là cái gì to to vào... Hahaha....

- CÁI GÌ??? NÓ ĐÂU... NÓ ĐÂU?????

Cả 5 tên đứng lên lôi đâu ra búa với gậy, cứ lăm le trong tay mặt mày biến dạng.

- Nó đâu??? Nó đâu??? Để em đập nó!!!- 5 cái mồm thi nhau nói.

- Các.... các cậu nói gì thế??? Con trai tôi làm gì mấy người chớ????

- Bọn tôi đập con cậu chứ không động đến con cún của cậu đâu mà ôm ấp nó thế!!! Cẩn thận nó nghẹt thở chết bây giờ!!!- Yunho hất mặt.

- Nó... nó là con tôi mà!!!!

- CÁI GÌ CƠ??????

- Gì mà hét lên thế???

- Cái con.... con ... lông lá đầy mình kia là con cậu á???

- Chứ mấy cậu tưởng gì????- Tôi nheo mắt.- Á... à.... mấy tên này!!! Tôi hiểu vì sao cái hôm ấy các cậu lại có cái hành động đó rồi!!! Các cậu chết với tôi!! Thật là... sao chưa chừa mấy cái ý nghĩ bậy bạ đó đi chứ!!!

Tôi giật lấy cây gậy trong tay Jeajoong cứ thế mà đánh các cậu ấy. Còn chị Ah Joong thì sau một hồi nhăn mày suy nghĩ cũng đã ngộ ra và được 1 mẻ cười lăn lộn....

- Chị cười gì??? Bộ hay lắm sao mà cười???- Tôi thở hồng hộc ngồi xuông ghế.

- Chứ còn gì nữa!!! Hahaha..... Chị đã bảo em rồi mà.... Mấy thằng này ngu lắm, cứ như 1 lũ đụt ấy... chúng nó không biết cái gì hết mà.... Hahaha..... Chị biết ngay là nếu cho em nghe giọng Boo thì em sẽ rú ầm nhà lên. Như thế mấy cái thằng này sẽ dỏng tai lên mà nghe sau đó sẽ suy nghĩ linh tinh bậy bạ.... Hahaha.... Ôi!! Những thằng em của tôi..... Sao mà sau bao năm mấy đứa vẫn không có tiến triển gì hết vậy??

Chị Ah Joong bò lăn ra cười. Bên cạnh là 5 người da đỏ ở đâu xuất hiện. Mặt mày như muốn đánh nhau. Các cậu ấy tức lắm đó nhưng không hiểu sao lại không nhảy vào mà chỉ ngồi im chịu đựng. Sao tự dưng hôm nay lại kiềm chế giỏi thế??

- Em thắc mắc......

- Sao em???

- Các cậu ấy... bình tĩnh quá.... không giống mọi ngày...

- Đương nhiên rồi!!! Mấy thằng này mà dám nhảy vào đánh chị.... Chị cho chúng nó vô nồi luôn.... Lời nói của chị có sức ép lắm đó!!!

- À… thì ra các cậu sợ chị Ah Joong đến vậy!!! Chẹp.... chẹp.... Ngay cả tôi đây còn sợ nữa là....

- Em nói thế cứ như chị là ác quỷ không bằng!!!

- Thì đúng là như vậy mà!!- Junsu lẩm bẩm và cậu ấy cứ ngỡ chị Ah Joong không nghe thấy nhưng…

- MỐ!!!- Chị Ah Joong trừng mắt lườm Junsu làm cậu ấy giật thót.

- Chị ơi!! Tha cho các cậu ấy 1 hôm nào!!!

- Em không được phép nói!!!- Chị ấy chỉ vào tôi.- Mà chuyện hậu tạ, em nghĩ ra chưa???

- Chưa!! Chị muốn gì nào??

- Ưkm, để chị suy nghĩ đã nhá!!! À... Hay em làm người mẫu cho chị đi...!!!

- Dạ???

- Định từ chối sao???

- Dạ... Em... em đâu dám....- Tôi nói nhưng hơi miễn cưỡng.

- Mấy đứa cũng chuẩn bị đê!!!!- Chị Ah Joong quay sang các cậu ấy.

- Chuẩn bị gì cơ ạ???- 5 cái mặt ngây ra như đụt.

- Làm người mẫu cho chị!!!!

- Không!!! Em không làm cái trò đó đâu!!!- Jeajoong nói.

- Em nói gì cơ, em trai????

- Em nói là em không đống ý!! Nhớ cái hồi làm người mẫu cho chị. Chị hành bọn em đến chết mới chịu tha!!!- Jeajoong tiếp tục.

- Sợ lắm!! Chị lại đinh tô son chát phấn gì lên mặt bọn em nữa?- Yunho ấm ức.

- Phải đó!!

5 cái mỗm tranh nhau nói.

- YA!!! TRẬT TỰ COI!!! Mấy đứa quyết định không làm chứ gì???

- Vâng!!- Những tiếng nói chắc nịch vang lên.

- Tôi hỏi lại lần nữa.... có làm không???

- KHÔNG LÀ KHÔNG...

- Có.... làm.... không........???????- Chị Ah Joong nghiến răng. Biến hình rồi.... thành yêu nữ chính hiệu.... đáng sợ...

- Chấp nhận đi!! Không còn sự chọn lựa nào khác đâu!!! Giống tôi đây này!!!- Tôi nhăn nhó.

- Cậu khác!! Bọn tôi khác!!!- Changmin nói.

- Khác gì??? Bộ các cậu là người còn tôi là cái thứ gì đó khác con người à???

- Ờ!! Tương tự vậy!! Bọn tôi hơn tuổi Eun Hee mà!!!!- Junsu nhếch mép cười.

- Chị Ah Joong này!!!- Yunho chen ngang.

- Sao??

- Em đồng ý nhưng với 1 điều kiện!!!

- Hahaha.... điều kiện gì chị mày cũng chấp nhận tất!!!!

- Eun Hee phải đổi cách xưng hô!!!!

- Gì?? Sao lại liên quan tới tôi vậy???- Tôi ngạc nhiên.

- Cách xưng hô à??? Như vậy là ổn rồi mà!!! Em muốn như nào nữa!!??

- Cậu ấy phải gọi bọn em bằng anh.....- Yunho nhe răng cười.

- Cái thằng này.... mày thông mình đó!!! Khôn ghê ta!!!- Yoochun đập vô đầu Yunho.

Mấy tên kia thì há hốc mồm ra cười, vỗ tay bôm bốp....

- Chị thấy sao???- Jeajoong nói rất nhẹ nhàng nhưng thật ra hắn đang mở cờ trong bụng ấy....

- Dễ thôi!! Đó cũng là 1 phép lịch sự!!!- Chị Ah Joong nhún vai.

- Lịch sự gì chứ??? Em không thích.....- Tôi phản bác.

- E hèm....!!!- Chị Ah Joong hắng giọng rồi ắm Boo trên tay.

Tôi quay sang nhìn chị Ah Joong.

- Boo ơi!! Mai tao đưa mày về Mĩ nhá!!! Về bên ấy sướng hơn!!!!- Chị Ah Joong vuốt ve con cún.- Ở đây với con nhỏ này làm gì! Qua bển tao mướn người về chăm sóc mày ha!!

- Không... không được..... nó phải ở lại đây với em!!!!- Tôi hất tay chị Ah Joong ra.

- Vậy thì quyết định đi!!!- Junsu nhăn nhở.

- Em... em.....- Tôi cứng họng luôn.

- Húhúhú...... Yeah!!!!!!!- Mấy tên kia hò hét vì biết tôi không nói tức là chấp nhận.

- Nhưng riêng Changmin là không!!!- Tôi chen vào.

- Này!!! Tôi hơn cậu mà!!!- Changmin bất mãn.

- Hơn cái giề??? Cậu sinh cùng năm với tôi đó!!! Định gian lận hả???

- Nhưng tôi sinh trước!! Cậu vẫn phải gọi tôi bằng anh!!!- Changmin nhìn tôi. Đương nhiên là tôi không chịu rồi. Làm gì có chuyện tôi gọi người sinh cùng năm là anh chứ!!- Chị Ah Joong....- Cậu ấy quay sang nũng nịu.

- Ờ!! Changmin nói phải đó Eun Hee.... Gọi đi em........

- Chị….. Toàn ỷ đông hiếp yếu, bắt nạt người ta thôi!!!

- Hahaha........ Gọi anh Yunho đi nào Eun Hee ngoan!!!

Ớ cái tên này sao lại vậy??? Chị Ah Joong nhìn tôi làm tôi.....

- Anh.... anh.... Yunho......- Tôi lí nhí.

- Cái gì cơ??? Anh không nghe rõ, em nói to lên 1 tí nữa!!

Hứ..... cái tên này.....

- JUNG YUNHO, ANH LÀ ĐỒ ĐIẾC DỞ....- Tôi tức giận hét thẳng vào tai cậu ấy.

- ANh.... Anh cũng muốn được gọi như thế!!!- Junsu lanh tranh.

- Junsu oppa.....

- Anh Jeajoong nữa nè!!!

- Jeajoong oppa....

- Quên anh sao???- Yoochun nói nhỏ.

- Yoochun oppa....

- Còn mỗi anh thôi!! Gọi luôn chứ nhỉ???

- Changmin oppa.....

- Háháhá........ ôi Eun Hee dễ thương quá!!! Ngoan ghê!!! Cứ thế mà phát huy nha em!!!

Mấy tên đó lăn ra cười. Ôi!! Ức mà chết mất thôi.....>"<.... Không phải vì Boo thì có làm gì tôi, tôi cũng không bao giờ nói vậy....

- Sống ở đây em vui chứ???

Chị Ah Joong hỏi khi tôi xếp quần áo vào tủ cho chị ấy.

- Vui gì chứ!! Em tức sắp chết rồi!!

- Chị hỏi thật đó!! Em có biết.... khi chị trở về chị đã.... rất ngạc nhiên không????

- Rất ngạc nhiên ấy ạ???- Tôi lại gần ngồi cạnh chị Ah Joong.

- Ừ!! Trước đây... lúc mà mấy thằng nhóc đó chưa về Hàn Quốc ấy!!! Hồi đó.... 5 đứa chúng nó... rất khác bây giờ!!

Chị Ah Joong ngừng nói nhìn tôi rồi chị lên tiếng nói tiếp.

- Chúng nó... không phải là 5 người vui vẻ như bây giờ đâu… Chúng nó... rất khó gần... Cho đến khi..... chị đem về những bức ảnh và những thước phim.....

- Những bức ảnh và thước phim??

- Ừ!!! Và chị cũng không ngờ bức ảnh đó lại làm thay đổi suy nghĩ của chúng nó nhiều như thế!!!

- Làm thay đổi suy nghĩ...- Tôi nhắc lại lời chị Ah Joong.

- Em không hiểu phải không??? Ngay đến chị cũng còn không hiểu nữa là. Nhưng.....

- Nhưng sao ạ???

- Nhưng khi chứng kiến những chuyện diễn ra vào buổi tối ngày hôm nay... thì chị hiểu rồi....

- Em... vẫn không hiểu!!! Bức ảnh, thước phim thì… liên quan gì tới ngày hôm nay ạ???

- Cái người trong bức ảnh và thước phim đó là em đấy!!

- DẠ????

Tôi tròn mắt nhìn chị Ah Joong.

- Chắc em không quên lần đó chứ??? Lần mà chị đã chụp cho em những kiểu ảnh ấy. Lần ấy em đã vui đùa dưới pháo hoa, bong bóng, tuyết, chong chóng, và bóng bay........

- A..... Em nhớ rồi!! Cái lần ấy em đã rất vui.... Nhưng... thì sao ạ???

- Em ngốc thế!!! Chúng nó đã nhìn bức ảnh đó không chớp mắt... Và hỏi chị vô số điều về người con gái trong bức ảnh.

- Chị.... đã nói gì ???

- Chị không nói nhiều.... chỉ qua loa thôi!!!!

- Vậy là các cậu ấy đã biết em từ lâu!!! Thảo nào mấy cậu ấy biết sở thích của em!!!

- Hìhì..... Chúng nó thay đổi nhiều lắm. Cười nói nhiều hơn. Và có cái ý định táo bạo là về Hàn Quốc sống. Thật sự chị rất.... ngạc nhiên khi thấy chúng nó khăn gói trở về quê hương. Chị đã nghĩ rằng... nếu mình mang em về sớm hơn thì.... đã không xảy ra.......

- Xảy ra gì ạ???

- À không... không có gì!! Thôi.... muộn rồi đó!!! Đi ngủ đi em!!!

Chị Ah Joong leo lên giường ngủ luôn. Chị ấy bỏ dở câu nói làm tôi tò mò quá..... Vì là liên quan đến các cậu ấy cho nên tôi rất..... muốn biết.....

- À!! Chị ơi, anh Ji Hoon về rồi đó!!!

- Vậy à!!!

- Dạ....

- Ừ!! Thôi... ngủ đi.....

__________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro