3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có cảnh bạo lực, là lí do mình phân vân khi dịch phần extra này. Các bạn có thể coi như có hai kết. Bạn nào không thích phần bạo lực ngắn phía dưới thì kết ở số 2, bạn nào có thể chịu đựng phần này thì kết cuối đoạn 3. Còn bạn nào thích kết này mà không thích phần kia có thể lướt cái vèo. Vì phần bạo lực không có miêu cả chi tiết và ngắn.







5.

Hiếm khi nào Jeong Jihoon ở trên giường không thể khống chế hành động.

Choi Hyeonjoon còn đang mải mê suy nghĩ thì đã bị đẩy lên giường, đầu óc choáng váng. Cũng may là kì LCK mùa hè đã kết thúc, nếu không tình dục phóng túng như vậy thì làm sao có thể chuyên tâm tập luyện được?

Anh lại nghĩ, Jeong Jihoon lại điên nữa rồi, chịch anh như một kẻ mất trí.

Thật ra thì nguyên nhân của sự việc rất đơn giản. Mấy người cùng nhau nói chuyện phiếm về tương lai, lúc vô ý nói ra vài câu đùa giỡn. Đương nhiên không cần phải nói tới những người có bạn tình cố định, chủ yếu là để chọc Son Siwoo.

Son Siwoo mạnh mồm nói trong tương lai, anh phải tìm một người có khuôn mặt ưa nhìn. Bất kể người ta thuộc giới tính nào. Dù cho anh chỉ có thể nhìn mà không được ăn, thì mỗi ngày sẽ nhìn người ta ngồi ăn tối.

Đến lượt Choi Hyeonjoon, anh cầm ly bia nghiêm túc nói:

"Em sẽ tìm một Beta. Nếu em không có con, hẳn là có thể nghỉ hưu sớm, cùng người ta đi du lịch vòng quanh thế giới."

Choi Hyeonjoon phớt lờ cái nháy mắt của người khác, nhưng bầu không khí trên bàn quả thực lạnh đi trong giây lát. Ánh mắt của mọi người đồng loạt đổ dồn vào chỗ của Jeong Jihoon. Cả nhóm đã nghe về việc hai người này được một thời gian khá dài. Vốn tưởng rằng hai đứa này trong sinh hoạt hằng ngày dính lấy nhau, cứ ngỡ hai đứa âm thầm bên nhau khá lâu rồi. Họ không nghĩ Hyeonjoon lại thả quả bom ngay giữa bàn như vậy.

Sắc mặt Jihoon xám xịt, nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía một bên mặt Hyeonjoon mà muốn ngay lập tức cắn xuống. Mặc dù không thể đánh dấu Beta này, nhưng tính chiếm hữu của Alpha vẫn rất mạnh. Bây giờ anh nói ra những lời như vậy, Jeong Jihoon lòng đầy tức giận, mùi giấm chua tuôn ra hết lần này đến lần khác. Trong lòng chỉ muốn nhét Hyeonjoon vào túi riêng để canh chừng.

Sau khi Choi Hyeonjoon nói xong, anh cũng không thèm để ý tới sắc mặt tên kia. Dù sao bản thân cũng thấy mình đã giải thích rõ ràng với Jihoon rồi, cho nên cũng không có gì.

Trong lòng anh thực sự rất thích Jihoon, và Jihoon có lẽ cũng thích anh rất nhiều. Hiện tại khoảng cách giữa cả hai rất ổn, cùng nhau trải qua kì nhạy cảm của Jihoon. Có thể sau này tình cảm của họ sẽ dần phai nhạt, rồi cả hai sẽ tạo dựng gia đình riêng. Trong tương lai biết đâu cả hai sẽ dẫn bạn đời tới gặp nhau không chừng.

Dù cho rằng sau này Jihoon có thể tìm được một omega xinh đẹp, nhưng nụ cười của Hyeonjoon có chút mất kiểm soát. Anh ghen tị với người có thể cùng Jihoon đứng chung một chỗ, nhưng Hyeonjoon vẫn cố nén lại.

Anh không muốn đưa ra lựa chọn sai lầm vì hormones tạm thời bùng phát của mình.

Huống chi, Jihoon vẫn chưa gặp được Omega có mùi hương đặc biệt thích hợp với mình. Khi hắn thực sự cảm nhận được sức hấp dẫn từ mùi hương của Omega, có lẽ hắn sẽ dứt khoát rời bỏ mình, ngã vào vòng tay người khác.

Hyeonjoon đúng là người cực kỳ lí tính, nghĩ sao làm vậy.  Ngược lại thì Jihoon càng ngày càng vặn vẹo xoắn óc, vì Hyeonjoon nói muốn tìm Beta mà lại mơ thấy bên kia thực sự tìm thấy Beta làm bạn đời và đưa anh ta phòng game.

Trong giấc mơ, Hyeonjoon đứng rất gần người đó. Người nọ khoác eo anh và tự giới thiệu bản thân. Jeong Jihoon không nghe lọt tai được nửa chữ, trong mắt chỉ còn lửa giận điên tiết.

Sau đó không biết vì sao cảnh vật lại biến thành ký túc xá. Hắn chỉ được đứng ở cửa, hai người kia thì ở trên giường làm tình, giống như không nhìn thấy Jihoon.

Hắn đứng một bên nhìn Hyeonjoon bị người khác chịch, rên rỉ dưới thân tên đó. Người nọ không cắn cổ anh mà cứ hôn. Sau đó lỗ nhỏ của Hyeonjoon siết chặt. Jihoon biết nó tuyệt như thế nào, và bây giờ hắn thậm chí còn tức giận hơn. Chỉ muốn lao tới và khiến tên kia mau cút xéo, Hyeonjoon là của tao. Nhưng đôi chân dường như bị mắc kẹt tại chỗ, và hắn thậm chí còn không thể di chuyển hay tạo ra âm thanh. Chỉ có thể đứng nhìn anh và người khác biểu diễn cảnh tình yêu này trước mặt.

Vốn dĩ đây có thể là một giấc mộng xuân không hoàn mỹ, cho đến khi Hyeonjoon trong giấc mơ khi cao trào nói với tên kia, em yêu anh nhiều lắm.

Jihoon như thể rơi vào hang băng, mất đi mọi ý nghĩ mê hoặc. Chỉ có thể ngây người nhìn anh, có vẻ như không thể tin được lời anh nói. Choi Hyeonjoon lại vòng tay ôm cổ người đàn ông, tiếp nhận nụ hôn của tên đó, rồi nói trong hơi thở:

"Quả nhiên vẫn nên chọn Beta làm bạn đời, em rất yêu anh."

Jihoon sợ hãi tỉnh ngay tại chỗ, giấc mộng xuân không quá tệ đột nhiên biến thành ác mộng. Hắn thở hổn hển lau mồ hôi trên trán, cảm thấy trong phòng cực kỳ nóng. Jihoon nuốt nước bọt, vỗ vỗ mặt mình, nhưng hắn không thể thức tỉnh được bất cứ điều gì.

Hắn chỉ nhìn chằm chằm Choi Hyeonjoon đang ngủ say ở giường đối diện, hận không thể nhìn thủng ra hai cái lỗ trên người anh. Lại nghĩ đến việc trong mơ anh nói yêu người khác, còn nói Beta rất tốt.

Nếu có thể nhìn thấy sự Jeong Jihoon bây giờ, có thể thấy được rằng đây là một Alpha đang trong cơn thịnh nộ. Đáng tiếc, Beta không thể cảm nhận được pheromone hừng hực trong không khí, vẫn ngủ một cách yên bình. Jihoon liếm răng trong bóng tối, giống như tên thợ săn nhìn chằm chằm vào con mồi.

Trong thời khắc bị buộc phải mút gậy thịt của Jihoon, Hyeonjoon thậm chí còn không tỉnh dậy. Anh nghĩ rằng mình đang mơ nên cũng chỉ phản ứng theo. Cho đến khi cảm nhận được những cú đâm chọc khiến mình buồn nôn, anh nhận ra là Jeong Jihoon. Anh cau mày và không thể nhìn rõ khi mở mắt, thậm chí chưa kịp đeo kính đã bị tóm lấy và  bị bắt dùng cuống họng mút dương vật.

Hyeonjoon há to miệng, cố gắng làm cho mình bớt khó chịu vừa nghĩ, có lẽ kỳ nhạy cảm của Jihoon đến sớm, nhưng không biết tại sao kỳ nhạy cảm đang dần ổn định lại trở nên hỗn loạn.

Còn Jihoon biết chắc vấn đề là do mình nằm mơ, nhưng cũng không nói gì. Hắn dùng miệng Hyeonjoon như để trút giận, thừa lúc đối phương nôn khan, liền đâm sâu hơn và cảm nhận được cổ họng co thắt bóp chặt lấy quy đầu.

Miệng của Hyeonjoon muốn tê liệt, nhưng Jihoon vẫn chưa xuất tinh.

Đây là đặc điểm sinh lý của Alpha, bọn họ có thể cương cứng rất lâu. Để có thể thỏa mãn những Omega chỉ muốn được chịch cho đến khi ngất đi trong thời kỳ động dục.

Nhưng Hyeonjoon thì không, bản thân chỉ là một Beta mà thôi.

Sau khi đeo kính vào, cảnh tượng trước mắt trở nên rõ ràng hơn. Jihoon một chữ cũng chưa nói thì đã bị đối phương túm lấy suýt nữa thì ngã xuống giường. Jeong Jihoon kéo Hyeonjoon đang loạng choạng và ấn anh xuống sàn nhà. Cũng may dưới sàn có trải thảm nên quỳ cũng không đau lắm, Hyeonjoon vô thức chống tay vào tường, đến lúc tay lạnh ngắt mới nhận ra mình đang cầm gương.

Anh không biết tại sao kì nhạy cảm lần này lại khiến Jihoon hung hăng như vậy, và anh bị những ngón tay phía sau làm cho sửng sốt.

Những ngón tay của Jihoon đang chuẩn bị chọc vào lỗ nhỏ. Cơ thể bất động của Beta khô khốc. không thể đẩy được một đốt ngón tay. Hyeonjoon thực sự rất sợ đau, vì vậy anh vội vàng kêu.

"Đừng đừng, bôi trơn."

Nhưng Jeong Jihoon chỉ lạnh lùng nhìn anh, đổ dầu bôi trơn lên dương vật, sau đó chen vào. Lỗ nhỏ chật khít bị cưỡng ép phải mở ra. Choi Hyeonjoon đau đến hai mắt tái đi, khó có thể giữ vững thân trên, trực tiếp ngã xuống sàn

Jeong Jihoon gần như dùng sức mà tiến vào, cũng không chờ Hyeonjoon thích ứng đã di chuyển, đôi môi của anh run lên vì đau. Hyeonjoon cố hít một hơi thật sâu để giảm bớt cơn đau phía sau. Anh cố gắng thả lỏng cơ thể để phối hợp với động tác của Jihoon, cố gắng đưa mình vào trạng thái hòa hợp nhanh chóng để không bị đau.

Vách thịt bên trong đã bị chà xát tê liệt, phía trước thì mềm nhũn ngay từ đầu. Anh gần như không cảm thấy khoái cảm cho đến khi Jihoon ấn vào điểm nhạy cảm và khoang sinh sản. Anh lơ lửng giữa đau và sướng, cảm thấy linh hồn của mình đang tách ra khỏi cơ thể.

Choi Hyeonjoon giống như một con chó bị ép làm tình. Nằm trên mặt đất với cái mông nâng lên và bị chịch. May mắn thay, một số chất lỏng đã được tiết ra, và cuối cùng cũng không quá khó để Jihoon chuyển động

Trời dần sáng lên, có một số ánh sáng xuyên qua phòng. Jihoon nâng phần thân trên của Hyeonjoon lên và để cho anh dính chặt vào gương. Hắn bóp cổ đối phương một cách thô bạo. Choi Hyeonjoon cố gắng thở hổn hển, lỗ nhỏ bởi vì căng thẳng nghẹt thở mà liên tục mút dương vật của đối phương.

Cảm giác nắm chặt Choi Hyeonjoon trong lòng bàn tay khiến Jihoon rất hài lòng. Dục vọng khống chế của Alpha tràn ngập khắp phòng, năm ngón tay dần siết lại. Nhìn Hyeonjoon vật lộn dữ dội dưới tay mình nhưng chỉ có thể chịu cảnh bị hắn giữ lại và cắn vào tai anh.

"Nhìn anh kìa."

Dù trời chưa sáng lắm nhưng cũng đủ để nhìn rõ mình trong gương.

Hyeonjoon theo bản năng ngước mắt lên, nhìn thấy mình trong gương cực kỳ dâm đãng. Dương vật của Jihoon đang ra vào giữa hai mông, phía trước cũng dựng lên vì khoái cảm. Đầu vú cọ vào mặt gương lạnh lẽo, Cổ anh đã có vết đỏ. Mặt anh đỏ bừng vì thiếu oxy, nước bọt từ khóe miệng chảy xuống cằm, dáng vẻ bị chịch rất tàn nhẫn.

"Anh đã bị em đụ như thế này rồi, còn muốn tìm Beta nào? Beta có thể mang lại khoái cảm cho anh như em không?"

Nói xong, hắn cố ý ưỡn thẳng thân dưới cắm sâu vào. Hắn nói đúng, Beta bình thường thật sự vào không nổi nơi này, khoái cảm bị đâm vào khoang sinh sản thật sự khiến Hyeonjoon co giật không kiểm soát.

"Anh có biết khi anh giúp em vượt qua kì nhạy cảm trông như nào không? Giống như Omega, rùng mình vì bị chịch đến kêu trời kêu đất. Còn phải đi tìm người khác? Người khác có thể thỏa mãn nổi sao hả? Con điếm này?"

Jeong Jihoon gần như hoàn toàn mất trí và nói theo bản năng.

Ham muốn kiểm soát của Alpha lên đến đỉnh điểm, Hyeonjoon xuất tinh trên gương khi hắn áp tai anh và nói những lời đó. Vách thịt cũng siết chặt dương vật hắn khiến hắn cuối cùng cũng xuất tinh. Jihoon  cắn gáy anh khi bắn vào vách thịt. Lần này hắn thậm chí không giữ lại lực, ý đồ đánh dấu Hyeonjoon đạt đến đỉnh điểm.

Sau khi cắn thủng da, Jihoon liếm hết máu ứa ra, sau đó ôm Hyeonjoon vào lòng và lại làm thêm lần nữa. Hắn đứng lên khi ôm Hyeonjoon, Hyeonjoon sợ ngã nên phải quấn lấy hắn. Tư thế này là sâu đến mức Choi Hyeonjoon thậm chí còn có ảo giác rằng khoang sinh dục của mình sắp bị chịch thủng.

Mà Jeong Jihoon chính là thưởng thức bộ dạng này. Hắn cố ý không đỡ anh, cảm nhận được lỗ thịt của anh co rút, mỗi một lần đều cắn nuốt dương vật của hắn thật sâu. Còn chưa đâm được mấy cái, Choi Hyeonjoon đã khóc nức nở xuất tinh, nước mắt giàn giụa khắp mặt.

Nghe thấy tiếng rên rỉ của anh, Jihoon đưa ngón tay vào miệng anh. Chơi đùa với lưỡi anh khiến nước miếng anh chảy không kiểm soát, sau đó bắt chước động tác của gậy thịt, đưa vào miệng anh như quan hệ tình dục bằng miệng.

Hyeonjoon không thể chịu được nhưng vẫn nhớ ra đó là ngón tay của Jihoon. Kiềm chế bản thân không cắn vào đó, chỉ dùng đầu lưỡi liếm ngón tay để lấy lòng đối phương.

Sau khi bắn hai lần, Jeong Jihoon cuối cùng cũng tỉnh dậy khỏi kỳ nhạy cảm bộc phát. Khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, hắn thậm chí còn muốn tát và mắng mình là cầm thú.

Choi Hyeonjoon gần như bất tỉnh, anh nằm trên giường của hắn với đôi mắt nhắm nghiền, chỉ có lồng ngực hơi phập phồng và hơi cau mày.

Cơ thể anh bây giờ so với lần đầu còn khủng khiếp hơn. Vết đỏ trên cổ là do mình bóp, hiện tại đã trở nên đỏ tím xen kẽ, thoạt nhìn bị dọa sợ. Trên chân anh bị che phủ bởi tinh dịch trắng, thậm chí còn lẫn lộn với màu đỏ. Đầu óc Jihoon quay cuồng, hắn cuối cùng cũng biết thứ bôi trơn vừa rồi là gì.

Cơ thể của Beta làm sao có thể tự sản sinh ra chất bôi trơn giống như Omega khi bị làm quá nhiều?

Thứ đó là máu của anh ấy.

Hắn nhớ lại hành vi của mình. Hắn đè anh xuống đất và đẩy ngược ra sau, bắt người kia làm tư thế đầy nhục nhã. Hắn đưa dương vật vào mà không nới lỏng cho anh, sau đó yêu cầu đối phương liếm dương vật. Khi anh nôn khan, hắn còn đâm sâu hơn. Và cuối cùng là sỉ nhục anh. Là một con đĩ, một con chó cái không thể làm gì nếu thiếu dương vật của đàn ông.

Mà gáy của Hyeonjoon, thảm đến không chịu nổi. Anh gần như mất đi một tầng da, vết thương nằm hung ác trên làn da trắng nõn trộn lẫn máu và mồ hôi của đối phương.

Jeong Jihoon đã phải thừa nhận rằng chính mình đang chịu sự kiểm soát của pheromone.

Hắn đã làm tổn thương Hyeonjoon vì không thể kiểm soát.

6

Sau màn làm tình thô bạo và đáng xấu hổ đó. Jeong Jihoon không thể chịu đựng được. Hắn công khai với mọi người trong phòng game rằng mình đã có Omega.

Điều này cũng có nghĩa là hắn không còn cần Choi Hyeonjoon trong kì nhạy cảm nữa.

Nói xong lời này, theo bản năng vẫn nhìn về phía anh. Mà sắc mặt Hyeonjoon như thường ngày, thậm chí còn cười chúc mừng hắn,

"Jihoon của chúng ta cuối cùng cũng lớn rồi, thật là tốt."

Chỉ có Jeong Jihoon là cười không nổi.

Nhìn đi, anh ấy thực sự không thích mày, nếu có thì làm sao anh ấy có thể thờ ơ với những điều như vậy.

Vì vậy vào kỳ nhạy cảm tiếp theo, tất cả các thành đều ra ngoài. Jeong Jihoon cố ý nói rằng hắn muốn mang Omega về phòng, vì vậy hy vọng Choi Hyeonjoon có thể ngủ ngoài một đêm. Hyeonjoon vừa stream xong, anh gật đầu, không nói gì nữa, quay vào phòng thay quần áo rồi rời đi.

Jihoon ban đầu không nhìn nghiêng, chỉ nhìn vào máy tính của mình và không dám nhìn anh. Cho đến khi bóng dáng của anh biến mất trong phòng tập luyện.

Hắn thật sự không muốn làm tổn thương Choi Hyeonjoon nữa, không còn nhìn thấy anh ôm lấy anh cùng hắn vượt qua kỳ nhạy cảm. Rõ ràng anh rất đau, nhưng đến chữ không thoải mái anh cũng không nói, sự bao dung đó khiến Jihoon đau lòng, cảm thấy bản thân mình được anh yêu nhất.

Nhưng cuối cùng, anh không yêu Jeong Jihoon nhất. Là Beta nào cũng được, miễn là không phải Jeong Jihoon.

Lúc sau Han Wangho quay lại lấy đồ thì phải đi qua phòng họ, vừa muốn nói Jeong Jihoon đưa người ta về ký túc xá à, thì liền ngửi thấy mùi gì đó không đúng. Tại sao chỉ có mùi cam quýt, không khác gì khi hắn và Choi Hyeonjoon ở bên nhau.

Han Wangho thầm nghĩ, tên này chẳng lẽ bị thần kinh, tìm được Beta khác rồi sao?

Nhưng nghĩ thế nào vẫn thấy không đúng, hắn không phải nói tìm được một Omega sao?

Sau rất nhiều cân nhắn,anh vẫn gửi tin nhắn cho Choi Hyeonjoon , kêu em trở về xem thử một chút. Wangho dù sao cũng là Omega, tuy rằng có đánh dấu ổn định thì cũng không nên mạo hiểm như vậy.

Khi Hyeonjoon thở hổn hển quay lại, thì Wangho đã thu dọn đồ đạc rời đi. Anh ở bên ngoài suy nghĩ hồi lâu, cũng không ngửi được mùi, chỉ biết trong phòng rất yên tĩnh nên chọn cách mở cửa ký túc xá sau một hồi im lặng. Ngay sau khi bước vào, anh cũng lo lắng về việc lỡ như nhìn thấy hai người,.... Nhưng trong phòng không có tiếng động, đèn vẫn sáng, trên giường của mình có người.

Người đó trốn trong chăn thành một cái túi căng phồng, Hyeonjoon bước tới kéo chăn lên, phát hiện không kéo được chăn, thấy hơi buồn cười bèn hỏi:

"Cái gì đây? Em định chết ngạt trên giường anh à?"

Jeong Jihoon không nói chuyện, Hyeonjoon lại đứng dậy đi về phía phòng tắm, mở cửa nhìn vào, cố ý lớn tiếng nói:

"Không phải nói có Omega sao? Anh tưởng hắn đi tắm a, Omega của em đâu?"

Jeong Jihoon lúc này mới từ trong chăn ngẩng đầu lên, không biết là buồn bực hay tức giận, quầng mắt có chút đỏ, nhìn anh với vẻ mặt sa sầm, có chút ủy khuất:

"Ở đây làm gì có Omega!"

Hyeonjoon thấy hắn rốt cuộc chịu nói chuyện, đi tới bên giường ngồi xuống, nhìn hắn nói:

"Vậy em nói em có Omega, hay để anh đi ra ngoài nhé."
Jeong Jihoon không dám nhìn anh, lẩm bẩm:

"Em không muốn anh quan tâm đến kỳ nhạy cảm của em nữa... Thì phải tìm một lý do... Hơn nữa, em muốn xem anh có ghen không, nhưng anh không hề đáp lại, chỉ có em là người duy nhất ghen tị vì lời nói của anh."

"Tại sao em không để anh giúp?"

Jihoon nghe anh hỏi, nghĩ đến lần trước, hắn cảm thấy khó chịu trong nhiều ngày. Lại nhìn gáy của Hyeonjoon, hắn tràn ngập nỗi buồn.

"Em không muốn làm anh đau nữa..."

Choi Hyeonjoon vuốt tóc, hành động vẫn như mọi lần:

"Thôi nào, lại làm anh đi, hay em cứ thế này? Kỳ nhạy cảm của em không thể tự thuyên giảm."

Jihoon lại cứng cổ không nghe, hồi trước khi nghe lời này liền vui vẻ xông tới. Hiện tại lại không nhúc nhích, cuối cùng là Hyeonjoon kéo hắn, hai người cùng nhau ngã xuống giường.

"Anh nói là, làm anh đi."

Kết quả là cả hai vẫn lăn giường. Chút lý trí còn sót lại trong kỳ nhạy cảm hoàn toàn sụp đổ khi nhìn thấy Choi Hyeonjoon vươn ngón tay ra để bôi trơn. Một tay Hyeonjoon chơi đùa đầu vú, tay kia tự mở rộng phía dưới, cảm giác như dây trong não hắn đứt cái phực.

Chỉ là khi đút vào, hắn biết đối phương có thể ăn ngon lành dương vật của mình, liền cúi người hôn Hyeonjoon. Hắn hết sức kiềm chế để không làm đối phương đau đớn, thậm chí phía dưới cũng sẽ không để anh mất kiểm soát quá nhiều, kiểm soát không được nghiền vào cửa khoang sinh dục mỗi lần thúc vào.

Khi xuất tinh, hắn cũng nghiến răng để không gặm phần da gáy đối phương mới lành lại chưa được bao lâu. Choi Hyeonjoon cười:

"Sao vậy, mèo rừng thành mèo con rồi à?"

Nhưng tâm tình Jihoon cũng không tốt như vậy, kỳ nhạy cảm lần này không có cáu kỉnh, nhưng trong lòng lại tràn đầy đau nhức.

Tại sao Choi Hyeonjoon có thể coi như không có chuyện gì xảy ra?

Đôi khi anh ấy có vẻ như thực sự thích mình, nhưng anh ấy dường như không phải vậy.

Vì vậy sau khi xuất tinh, hắn không rút ra ngoài, mà trực tiếp cúi người ôm lấy Hyeonjoon mà vùi đầu vào, thanh âm từ cổ anh như nghẹn lại.

"Anh không hận em sao, trước đây em đối với anh làm ra chuyện quá đáng như vậy?."

Từ trong khoái cảm bừng tỉnh, nghe hắn hỏi câu này, Choi Hyeonjoon trầm mặc một hồi.

Anh nhớ lại lần quan hệ thô bạo và đau đớn đó, và thay vì ghét Jihoon, anh lại có cảm giác "à, hóa ra nó là như thế này."

Ngay từ đầu, bản thân đã từ chối lời đề nghị hẹn hò của Jeong Jihoon. Anh có thể cảm thấy rằng hắn thích mình, nhưng chính mình lại không thể chấp nhận giới tính của đối phương.

Anh không nhắm vào một mình Jihoon, mà là nhắm vào nhóm Alpha.

Có lẽ anh không nên quá cực đoan như vậy, nhưng một những mối quan hệ AB và BO xung quanh đều không có kết thúc tốt đẹp, và Hyeonjoon không muốn bản thân rơi vào hoàn cảnh như vậy.

Nhưng Alpha lần này, lại là Jeong Jihoon.

Mặc dù chưa bao giờ đề cập với bất cứ ai. Nhưng anh thực sự rất kỳ vọng vào hắn.

Có lẽ em ấy thực sự yêu mình, có lẽ em ấy thực sự khác với những Alpha khác. Trăm nghe không bằng một thấy, bọn họ ở bên nhau bốn năm rồi, anh còn không biết Jeong Jihoon là người như thế nào sao?

Cho nên mỗi lần sau khi từ chối hắn, Hyeonjoon cũng sẽ suy nghĩ, rằng mình có làm sai gì không, có nên dũng cảm hơn không, có nên tin tưởng em ấy một lần không. Nếu bản thân bỏ lỡ người này, mình có hối hận không?

Cho đến tận lúc đó, trải qua tình dục tàn bạo như thế.

Choi Hyeonjoon gần như mừng rơn khi bản thân không chấp nhận Jihoon.

Thấy chưa, đều là như vậy cả. Alpha sẽ luôn bị kích thích tố khống chế, ngay cả Jihoon cũng không ngoại lệ.

Và khi Jihoon nói với anh rằng hắn đã có một Omega, mặc dù hóa ra là nói xạo nhưng khi Hyeonjoon nghe thấy câu này cũng rất buồn. Anh tự nhủ với bản thân, quả nhiên là Alpha rất thích Omega. May mắn thay mình đã không đồng ý với bên kia, nếu không bây giờ người bị bỏ rơi chính là mình rồi.

Choi Hyeonjoon gần như ép buộc mà nói với chính mình.

Đừng hối hận, mày không làm gì sai cả.

Nhưng xét cho cùng thì tất cả những điều này đều không phải lỗi của Jihoon. Hắn không cách nào, không thể kiềm chế bản năng của Alpha, phải nói là không ai có thể kiềm chế được. Vì vậy anh trả lời đối phương

"Không, anh không hận em mà. Do em là Alpha, không phải lỗi của em."

Nhưng Jihoon thà là anh hận mình. Thà anh nói là mình đã làm sai, có thể mắng mỏ, đánh đập, hận thù, và lại sửa chữa những khuyết điểm của bản thân hắn.

Nhưng chỉ có điều hắn là một Alpha, hắn không thể làm gì được.

Còn Hyeonjoon là beta, và sẽ không có thay đổi.

Thật ra, từ lâu Jihoon đã hiểu anh chỉ là một Beta, không thể bị mình đánh dấu, không có pheromone, thậm chí không phù hợp với kỳ nhạy cảm của mình. Nhưng hắn vẫn muốn ở bên đối phương, vẫn là cảm thấy Choi Hyeonjoon chính là thuộc về mình, là của mình.

Hắn có mong muốn kiểm soát và sở hữu khủng khiếp như vậy không phải vì sự hấp dẫn giữa AO, mà đơn giản là vì....

Người đó là Choi Hyeonjoon .

Anh đang nằm trên giường, quay lưng về phía hắn. Jeong Jihoon cũng chen lên giường, xuyên qua lớp chăn mà ôm eo anh. Alpha, người vốn nắm quyền kiểm soát khi làm tình, giờ giống như một đứa trẻ mỏng manh cần được bảo vệ. Hắn nhìn gáy anh, giọng run run khi hỏi lại.

"Thật là không còn cách nào... em không thể cam kết ở bên cạnh anh sao?"

Sự mong manh của hắn khiến anh có chút áy náy, nhưng tự biết mình không thể mềm lòng mà đưa ra quyết định như vậy. Anh lắng nghe tiếng nức nở của người em nhỏ, hai người đã bên nhau quá lâu và nghĩ đến những điều mơ hồ và những khoảnh khắc thân mật trước đây.

Ôm ấp nhau như những con thú nhỏ để giữ ấm, nhìn nhau giữa đám đông, gặp mặt khi ở những đội khác nhau. Những kỷ niệm đó thực sự khiến Hyeonjoon cảm thấy ấm áp và muốn rơi nước mắt. Anh đã nhiều lần cảm nhận được cảm giác hạnh phúc từ Jihoon mang lại. Nhưng Hyeonjoon không thể đáp lại hắn, anh không thể ngã xuống tuyệt vọng như vậy.

"Jihoon này, khi Alpha và Omega đánh dấu, chuyện này mới có thể gọi là cam kết ở bên nhau."

Jihoon vùi đầu vào giữa vai và cổ của anh, cuối cùng cũng cảm thấy tuyệt vọng khi nhìn chiếc cổ trơn bóng của đối phương. Hắn không thể đánh dấu đối phương.

Con bài mặc cả duy nhất mà hắn có thể đưa ra là vì hắn yêu Choi Hyeonjoon.

Cuối cùng chính mình cũng không cầm được, nước mắt rơi xuống gối làm ướt hết cả gối, hắn nghẹn ngào hỏi Choi Hyeonjoon, khàn cả giọng nói:

"Ngay cả.... Em yêu anh... cũng không thể làm lời hứa ở bên anh sao?"

Choi Hyeonjoon nghe hắn nói lời yêu, đã sắp rơi nước mắt. Nhưng khuôn mặt của người bạn Beta kia lại liên tục xuất hiện trước mặt, trước đây họ cũng từng rất hạnh phúc, tình yêu của bọn họ cũng từng khiến Hyeonjoon ghen tị, nhưng cuối cùng vẫn là nắm tay nhau đến kết cục đó.

Vì vậy, anh nhắm mắt lại tự nhủ, phải tàn nhẫn.

"Vẫn có thể, nhưng yêu... là chưa đủ."

7
Khi quay lại từ kì nghỉ, mọi người ngồi trong phòng tập như không có chuyện gì xảy ra.

Sáng hôm sau, khi Choi Hyeonjoon mở mắt ra, Jihoon đã đi rồi. Chắc là đã về nhà rồi.

Đúng vậy. Anh từ chối đối phương thật tàn nhẫn, nếu là một Alpha khác, hẳn đã sớm rời đi. Jeong Jihoon đợi được đến đây là đã rất kiên nhẫn. Hiện tại hai người đã nói xong, Jihoon không muốn lãng phí thời gian với anh cũng là điều dễ hiểu.

Anh tự nhủ trong lúc nghĩ ngợi. Một Alpha ưu tú như vậy muốn Omega nào cũng rất dễ dàng được đáp ứng, cần gì phải bận tâm đến một Beta.

Nhưng khi nghĩ đến việc Jihoon sẽ không còn thích mình nữa, sẽ có omega khác. Vừa nghĩ đến cảnh đó, Choi Hyeonjoon đã cảm thấy có chút khó thở thấu tim.

Cuối cùng anh đã rơi nước mắt khi nhìn căn phòng trống rỗng, chỉ còn lại mỗi bản thân.

Sau đó hắn trở về sau kì nghỉ, cũng khá lâu mới gặp lại mọi người. Jeong Jihoon không có gì để nói, chỉ ngồi tại chỗ xem nội dung phiên bản cập nhật, nhìn thấy Hyeonjoon đi vào cũng không mở miệng. Hyeonjoon xoa xoa tay trên ghế, mặc dù đã sớm nghĩ đến chuyện này sẽ xảy ra. Nhưng khi phải đối mặt với một Jihoon lạnh lùng vẫn không khỏi lúng túng.

Đội trưởng một chút cũng không cảm thấy bầu không khí không đúng, cầm mấy tờ mẫu đơn cần điền đi vào, trực tiếp hô to nói:

"Mấy đứa đã xác nhận báo cáo giới tính cho năm nay chưa? Không có vấn đề gì, phải không? Mọi thứ vẫn ghi giống như trước chứ?"

Thông thường, mấy việc này sẽ không thay đổi nhiều, trừ trường hợp phân hóa lần thứ hai hoặc việc đánh dấu và được đánh dấu, nhưng xác suất của sự phân hóa lần hai thì 50 triệu người có một, và việc đánh dấu thì những người trong nhóm của họ không thay đổi.

Ngay khi nhóm trưởng chuẩn bị rời đi, anh ta nghe thấy tiếng Jeong Jihoon - vẫn ngồi xem cập nhật, giọng không run mặt không đỏ mà ném cho mọi người quả bom, khiến ai cũng muốn mù tới nơi.

"Phần ghi chú giới tính của em cần được thay đổi thành Beta."

Nhóm trưởng suýt nữa thì vấp cỏ, anh quay sang nhìn hắn với vẻ mặt khó tin, bên kia ra vẻ rất đơn giản như nói bữa trưa ăn gì.

"Em đang nói cái gì vậy Jihoon? Em là Alpha mà không phải sao? Nếu nói dối về giới tính thứ hai, em sẽ bị tổ chức liên minh cấm thi đấu. Em đang đùa cái gì vậy?"

Mọi người đều nghĩ Jihoon đang nói đùa, cho đến khi hắn lấy ra một bản báo cáo hoạt động và đưa cho trưởng nhóm.

"Em đã cắt bỏ tuyến mùi. Đây là báo cáo, anh tí nữa đi nộp có thể kèm theo giấy này."

Tất cả mọi người đều im lặng một lúc, những đồng đội khác nhìn hắn như nhìn thấy quỷ, chỉ có Choi Hyeonjoon đột nhiên đứng lên. Hiếm khi thấy Hyeonjoon vội vã như thế. Hyeonjoon chạy vội tới và lôi cổ áo Jihoon, nhìn thấy tuyến mùi của Alpha đang lành lại, và có vẻ như nó vẫn còn được bôi thuốc mỡ.

Han Wangho cũng "à" một tiếng, trầm giọng nói:

"Thảo nào anh cảm thấy có gì đó không đúng... Từ khi em về anh không ngửi thấy mùi cam quýt gì..."

Lúc này Hyeonjoon không quan tâm đến gì nữa. Anh kéo Jihoon đứng lên và dắt hắn quay trở lại ký túc xá, đẩy Jihoon vào phòng và khóa cửa lại sau lưng sau đó nhìn Jihoon đứng bên cạnh với vẻ mặt bình tĩnh. Choi Hyeonjoon không biết là đang áy náy hay là tức giận, sắc mặt đỏ lên, người vẫn luôn luôn như hòa lúc này cũng không nhịn được nữa, gào ầm lên

"Em điên rồi! Em có biết mình đang làm gì không!"

Jeong Jihoon chỉ gật đầu, khoanh tay.

"Em biết."

Nhìn thấy hắn như vậy, khiến anh sắp phát điên, giọng trở nên cao hơn.

"Em thì biết cái gì! Có biết loại người nào mới thực hiện ca phẫu thuật này không!"

Phẫu thuật cắt tuyến Alpha, chỉ dành cho những người có tuyến mùi bị rối loạn đến mức không thể sinh hoạt bình thường hoặc là người có tổn thương  cần phải phẫu thuật cắt bỏ, nhưng rõ ràng Jihoon không thuộc hai loại trên.

Thấy hắn không nói lời nào, Hyeonjoon tiến lên hai bước. Trên mặt lộ ra một loại tức giận cùng lo lắng hắn chưa bao giờ thấy, anh lại trầm mặc hỏi Jihoon:

"Một Alpha bị mất tuyết mùi sẽ không có Omega sẵn sàng ở bên cạnh. Bây giờ em là Beta, không phải, là Alpha bị mất tuyến mùi. Em sẽ khiến mọi người nghĩ rằng em có vấn đề. So với việc làm Beta còn không tốt bằng, em đang nghĩ cái gì vậy?"

Lúc này đây Jihoon chỉ nhìn thẳng vào anh, so với việc Hyeonjoon tức giận, thì hắn trông cực kỳ bình tĩnh, như thể người đi cắt tuyến mùi không phải là mình.

Choi Hyeonjoon chịu thua ánh mắt của hắn, trên mặt bắt đầu mang theo vài phần hối hận cùng tự trách.

Làm sao anh không biết lý do tại sao tên kia cắt tuyến? Gần như chắc chắn 100% rằng Jihoon đã cắt tuyến mùi vì anh. Trong một khoảnh khắc, Choi Hyeonjoon không biết nên tự giận mình vì đã nói những lời đó, hay vẫn nên tức giận với Jihoon, người đã kiên quyết không nói với anh lời nào.

Jeong Jihoon dường như nhìn thấu tâm can người trước mặt, lại còn an ủi anh:

"Anh à, không sao đâu. Về mặt đạo đức, em không bắt cóc anh. Cho dù anh vẫn không muốn ở bên cạnh em cũng không sao. Em không cắt bỏ tuyết mùi vì anh. Em làm vì chính mình."

Jeong Jihoon không hề sợ hãi khi phẫu thuật cắt bỏ tuyến mùi.

Hắn chỉ sợ rằng mình sẽ gây ra áp lực quá lớn với Hyeonjoon thông qua hành động của bản thân. Hắn biết anh là người thích tự do, chưa bao giờ thích bị giam giữ.

Vì vậy, hắn chuẩn bị những lời này nguyên kỳ nghỉ lễ, chỉ để nói chúng bây giờ. So với hắn trước kia, người không hiểu gì, bây giờ cuối cùng đã trưởng thành trong quá trình cảm nhận việc yêu.

"Em có thể không cần cắt tuyến, có thể tiếp tục làm Alpha. Nhưng em sợ mình sẽ hối hận cả đời này. Choi Hyeonjoon, em rất sợ bỏ lỡ anh. Em sợ rằng, nếu lần này bỏ lỡ anh, sợ rằng cả đời này đều bỏ lỡ."

"Anh không cần phải yêu em, đây là quyền lựa chọn của anh. Nhưng đây là việc em phải làm, đây là quyết định của em. Đây là những gì em có thể làm cho người em yêu."

"Cho dù hai ta không ở bên nhau, nhưng ít nhất em đã dũng cảm vì người mình yêu. Em không hối hận."

Choi Hyeonjoon đã không cầm được nước mắt ngay khi nói hắn nói đầu tiên, anh ấy đã khóc như một đứa trẻ. Tất cả sự kiên định mà anh ấy giả vờ trước mặt Jihoon đều bị sự chân thành của đối phương xé bỏ.

Còn Jeong Jihoon vẫn tiếp tục nói, hắn đã muốn nói những lời đó với Hyeonjoon từ lâu, nhưng hắn chưa bao giờ có cơ hội.

Vì khi đó hắn là Alpha, một Alpha thì không có tư cách gì để nói những lời đó với Choi Hyeonjoon cả.

Nhưng bây giờ, hắn cũng đã trở thành Beta giống như anh. Cuối cùng thì hắn cũng có thể bày tỏ những suy nghĩ đã giấu kín trong một thời gian dài.

"Em không phải chỉ thích mỗi cơ thể anh, cũng không phải kẻ chỉ biết đến tình dục. Mặc dù chúng ta đã trải qua kỳ nhạy cảm trước khi yêu đương, và em đã làm những điều khiến anh tổn thương. Nhưng em thích anh không phải vì pheromone. Lúc đầu, anh là một Beta không có pheromone, nhưng khi trưởng nhóm nói rằng anh đến để giúp em vượt qua kì nhạy cảm, em thực sự rất vui và mong đợi điều đó."

"Choi Hyeonjoon , so với việc cùng anh làm tình, mỗi tháng vượt qua kì nhạy cảm một lần. Em càng thích việc nhận được tin nhắn thoại của anh, cùng anh ngồi trên xe buýt đi thi đấu. Mỗi lần nhìn anh đều khiến em vui vẻ. Có lúc khi chúng ta vô tình nói trùng, đều khiến em vui vẻ cả ngày."

"Chỉ cần anh xuất hiện trong mắt em, tim em sẽ loạn nhịp."

Khi đến đoạn cuối, Jeong Jihoon cũng bắt đầu nghẹn ngào, còn Choi Hyeonjoon đã khóc nức nở.

"Em chỉ muốn hỏi rằng... Nếu không phải là Alpha, mà chỉ là Jihoon, Choi Hyeonjoon vẫn sẽ thích Jeong Jihoon chứ?"

Hyeonjoon nhào tới ôm lấy hắn, giống như lúc bọn họ còn chưa phân hóa, cũng giống như lúc Jihoon chưa có kì nhạy cảm, cả hai không có phân biệt giới tính. Chỉ là hai con vật nhỏ yêu thương ôm ấp.

"Anh... Làm sao anh có thể không thích em... Từ việc giúp em vượt qua kì nhạy cảm... Anh đã có rất nhiều cơ hội để nói không với em, nhưng anh chưa bao giờ từ chối em dù chỉ một lần, vì anh yêu em. "

"Anh thật sự rất yêu... Tuy rằng không ngửi được mùi Jihoon, mặc dù biết em là Alpha, nhưng anh rất yêu em..."

Trái tim của Jihoon cuối cùng đã trở lại đúng chỗ. Hắn vươn tay và ôm lấy anh, rõ ràng họ đã làm nhiều việc hơn là ôm thân mật.

Nhưng bây giờ hai người đã có cảm giác thật gần, cuối cùng cũng có cảm giác cả hai hòa thành một.

Hắn lại bắt đầu an ủi cảm giác tội lỗi của Hyeonjoon.

"Lúc em chuẩn bị phẫu thuật đã hỏi bác sĩ kĩ rồi, có một số Alpha sẽ lựa chọn ca phẫu thuật này, vì thực hiện lời hứa với bạn đời Beta."

"Không phải lúc trước anh đã nói với em rằng nếu cam kết bằng tình yêu thì được, nhưng yêu thì không đủ sao?"

"Vậy thì em sẽ sử dụng tình yêu và cả tuyến mùi của mình, như vậy sẽ đủ."

8

Choi Hyeonjoon luôn tự dặn mình không được rơi vào lưới tình với Jeong Jihoon.

Nhưng hóa ra lại chẳng sao cả.

Vì Jeong Jihoon đã chọn ở bên Choi Hyeonjoon mãi mãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro