0

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

0

Em hỏi cậu ấy liệu mối quan hệ bất thường của chúng ta có thể kết thúc càng sớm càng tốt thì tốt hơn không.

Cậu ấy nói không quan trọng, dù sao ngay từ đầu chuyện tình này đã không đi đúng hướng.


01
Khi Hyeonjoon tỉnh dậy, người bên cạnh vẫn đang ngủ say, hai tay phủ kín người Hyeonjoon khiến em hơi khó thở. Em nhẹ nhàng nhấc tay của Jeong Jihoon để giúp cho bản thân thoát chạy. Khi dợm bước xuống giường tìm quần áo, Hyeonjoon nhận ra đùi mình dính dớp và cơn đau ở thắt lưng khiến em gần như ngã xuống sàn. Anh quay lại nhìn người đang nằm trên giường để xác định ngừoi kia không có dấu hiệu tỉnh giấc, sau đó nhẹ nhàng nhặt bộ quần áo dưới đất lên mặc vào, xoay người mở cửa phòng rồi ra ngoài. Hyeonjoon đi ra ngoài, cũng không biết đi đâu, em che mặt lại, tựa vào cửa, đầu óc tràn ngập những cảnh tượng hết sức vô lý của đêm qua.
Trong bữa tiệc, rượu các loại được bày đầy bàn. Sau cùng, Hyeonjoon cũng nhấp môi một ly nhỏ, còn Jihoon uống rất nhiều, đến lúc tiệc gần tàn cậu ngồi trên ghế với đôi má đỏ bừng, đôi mắt tĩnh lặng. Choi Hyeonjoon vẫn còn tỉnh táo, đỡ vài người say xỉn trở về phòng, một lúc mới cảm nhận được sự tỉnh táo quay trở lại nơi đây. Người còn sót lại duy nhấy là Jeong Jihoon, nhóc còn đang ngủ say, tay chân quấn trên ghế sofa. Em đỡ cậu ấy dậy và ném nó lên giường trước khi nhận ra đây là phòng của mình. Hai người đàn ông ngủ cùng nhau cũng không có gì lạ, Hyeonjoon đắp nửa chăn lên người Jihoon rồi nằm xuống phía bên kia giường. Hyeonjoon tự nhiên bỏ qua sự khác biệt giới tính giữa A và O, dẫu cho bản thân đã được chỉ bảo rất nhiều lần bởi cấp cao của công ty sau khi tách khỏi phòng Jihoon, họ luôn căn dặn em phải giữ khoảng cách với cậu ấy. Sự hấp dẫn AO không phải là điều mà sức mạnh ý chí có thể lấn át.

Vậy bây giờ phải làm sao đây? Em quay lưng lại, khi nói đến chuyện với Jeong Jihoon, người chủ động đến gần chưa bao giờ là mình.
Nói chính xác hơn thì Hyeonjoon bị nhay tỉnh.


Người đàn ông phía sau say mê liếm mút tuyến mùi, nhưng rất lâu vẫn không cho anh một dấu ấn. Hai tay gìm chặt vào cổ em, đè em xuống nệm không thể cử động. Khi Choi hyeonjooon lấy lại sự tỉnh táo, cảm thấy như mình đã rơi xuống biển sâu, toàn thân ướt đẫm, tay áo ngắn màu trắng đẫm mồ hôi dính vào da thịt, thân dưới dính dớp khiến em sợ hãi, cơn sóng tình chưa bao giờ trải qua ập đến một cách trần trụi. Em muốn thoát khỏi sự trói buộc, nhưng tay em bủn rủn, lập cập đến mức không thể dụng sức, mùi cam quen thuộc trong không khí bị những mùi khác che lấp, cái mát lạnh thấm vào da thịt.
Sau khi phân hóa, việc dán miếng ức chế đã trở thành chuyện thông thường, có đôi khi Hyeonjoon quên dán nó, nhưng Jihoon thì khác, cậu ấy luôn có một miếng băng nhỏ trên tuyến thể của mình. Hyeonjoon đã nhiều lần hỏi đối phương về mùi pheromone của cậy, thậm chí còn cố gắng bóc miếng dán ức chế của Jihoon để tìm câu trả lời, nhưng dù khao khát biết bao, em cũng chưa bao giờ biết được. Vậy mà trong hoàn cảnh khó xử như thế này, cuối cùng Hyeonjoon cũng tìm được câu trả lời, Cảm giác bị áp bức khiến em không nói nên lời, chỉ có thể ngoan ngoãn trở thành tù nhân của alpha.

Lần động dục của Hyeonjoon diễn ra như thế, không có ôm hôn, hoàn toàn dựa vào sự dẫn dắt bản năng, Jihoon đưa tay xuống dưới, yêu cầu em quỳ lên giường, nâng mông lên để dễ dàng xâm nhập. Hyeonjoon mặt đẫm nước mắt, cũng không thèm lau, tiếng thở hổn hển lại bị nuốt vào bụng, Jihoon có vẻ không hài lòng với sự im lặng này, dùng lực nghiến vào điểm nhạy cảm, răng cắn vào tuyến thể Omega, kích thích toàn thân khiến em run lẩy bẩy. Ai cũng biết cách âm ở đây không tốt nên em phải lấy tay che miệng, hai má đỏ bừng.
May mắn thay, alpha không tiến vào khoang sinh sản của em. Sau khi kết thúc, phải mất một lúc lâu em mới định thần lại, Jihoon đã ngủ gục bên cạnh, em chỉ có thể dùng khăn giấy lau đi mớ tinh dịch hỗn loạn trên cơ thể mình. Alpha lấy đi phần lớn chăn bông, em không dám chống cự giành lại, chỉ biết rúc vào, cuộn tròn thành quả bóng nhỏ bên giường. Trong cuộc tình đơn phương này, Jeong Jihoon thậm chí còn không biết mình là ai, cậu ta say, còn mình thì sao?

Em từng nghe ai đó nói rằng Omega khi động dục thì đối phương có là ai cũng không còn quan trọng, em cố thuyết phục bản thân là khi đã uống rượu thì không có ai còn đủ tỉnh táo và nếu có chuyện gì xảy ra thì đó cũng là trường hợp bất khả kháng. Nhưng khi mọi chuyện xảy ra với mình, Hyeonjoon lại không thể thuyết phục bản thân rằng chuyện chỉ là mượn rượu làm tình.
Mối quan hệ giữa hai người lại trở nên hỗn loạn.

02

Khi nhà chính nổ tung, Hyeonjoon chớp chớp đôi mắt khô khốc, ván đấu kéo dài quá lâu, vậy mà đến kết đối thủ vẫn cướp được nhà chính. Những người khác đã tắt máy và quay về nghỉ ngơi, chỉ còn em và Jihoon ở trong phòng huấn luyện. Sau khi chào tạm biệt khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp, Hyeonjoon có thời gian nhìn vào điện thoại, tin nhắn của cậu ấy tình cờ xuất hiện trên thanh thông báo.
"Có phải gần tới rồi?"
"?"
Tin nhắn cuối cùng được gửi cách đây hai giờ, lúc đó em vừa mới bắt đầu phát sóng trực tiếp, chưa kịp nhìn vào điện thoại. Omega quay đầu nhìn về phía Jeong Jihoon, người đang ngồi kế bên, chăm chú nhìn chằm chằm vào máy tính, thao tác với con Zoe trên màn hình để tung E, chiêu thức Bong Bóng Ngủ. Trong đầu em bắt đầu đếm ngày, nhưng não bộ mơ hồ đến mức không đoán ra được. Dù sao thì, Jihoon sẽ nhớ. Hyeonjoon rất tin tưởng Alpha trẻ tuổi mà không nhận ra. Jihoon vẫn đang stream, mặc dù liên minh có thái độ mặc định về hiệu suất đối với đánh dấu AO, nhưng Hyeonjoon vẫn không muốn vạch trần mối quan hệ này với mọi người.
"Vậy anh về phòng đợi em."
Tin nhắn này gửi xong em thu dọn đồ đạc, tắt điện thoại rồi đi lên lầu, bọn họ cũng không cần nhiều lời trình bày như vậy. Mất thêm khoảng mười phút nữa, Jihoon sẽ tắt đèn trong phòng tập. Đứng trước cửa, vẫn có do dự, nhưng em cũng mở cửa phòng Jihoon. Ngay cả trong không gian kín như vậy, pheromone của Alpha vẫn được kiểm soát, mùi ở mức rất thấp và chỉ có thể ngửi thấy mùi bạc hà rất nhẹ. Không cần bật đèn, Hyeonjoon ngồi ở trên giường chờ đánh dấu hàng tháng. Lần vô tình đó đã trở thành một phần của lịch trình, em cũng không biết đây có phải chuyện tốt hay không.
Chuyện giữa bọn họ không thể giấu được lâu, ngoại trừ số ít beta miễn nhiễm với pheromone, những người còn lại trong ký túc gần như thức trắng cả đêm vì nồng độ pheromone áp đảo dày đặc. Alpha say rượu dẫn dụ Omega động dục, nếu bên công đoàn Liên Minh biết được chuyện này, sự nghiệp của cả hai có thể sẽ kết thúc tại đây. Hyeonjoon mở cửa, quản lý và Jihoon đang ngồi đối diện nhau, em nghĩ ngợi một chút rồi vội ngồi xuống bên cạnh cậu.
Sau khi nói chuyện một lúc, hóa ra họ đã quá vội vàng, vì muốn khiến mối quan hệ giữa hai người ngày càng thân thiết hơn mà quên mất mối nguy hiểm giữa hai giới. Choi Hyeonjoon được đặt vào vị trí nạn nhân, Jihoon thậm chí còn không thể ngẩng đầu lên sau khi bị la mắng. Giải pháp cuối cùng được đưa ra là để hai người thiết lập quan hệ đánh dấu. Dù sao thì họ cũng chưa đi đến bước cuối cùng, đánh dấu tạm thời mang lại sự thuận tiện cho cả hai người. Choi Hyeonjoon liếc nhìn khuôn mặt cậu, trên mặt đối phương không có nhiều biểu cảm, không phân biệt được là ý từ chối hay đồng ý. Em nhìn thấy môi của Jihoon hơi hé ra và vội ngắt lời Alpha trước:

"Là tôi tự nguyện. Và tối qua Jihoon không ép buộc tôi." Lòng bàn tay em bắt đầu đổ mồ hôi, "Tôi là người đã làm phiền em ấy."
Em có trực giác rằng Jihoon đang định nói ba chữ kia, điều này thật quá tổn thương, nếu mối quan hệ giữa họ ngay từ đầu tràn đầy cảm giác tội lỗi thì cái kết của nó sẽ ngập trong tuyệt vọng. thứ tình cảm em dành cho Jihoon rốt cuộc là gì, bản thân em cũng không thể nói rõ. Là yêu sao, hình như còn chưa đến mức đó, hay là thích, nhưng hình như còn sâu đậm hơn thích một chút. Họ đã cùng nhau trải qua năm 2019 khó khăn, chiến đấu vì mục tiêu chung trong vô số ngày đêm, khoảng thời gian đó cũng là lúc mối quan hệ của họ bắt đầu xấu đi. Em thấy mình thật quá ti tiện, sau khi có kết quả phân hoá, em đã cầu xin Chúa cho giới tính của Jihoon, nhưng khi Chúa hướng cho em con đường, Hyeonjoon không biết đó là thiên đường hay địa ngục.
Hyeonjooon không thể hiểu được suy nghĩ của Jihoon, loài mèo rất ranh mãnh và xảo quyệt. Vì vậy, để an toàn nhất vẫn là làm một người đồng đội tốt, nếu chúng ta có một mối qua hệ chân thành với nhau thì đó sẽ là kết quả tốt nhất.


Khi Jihoon mở cửa, Hyeonjoon đang ngồi trên giường, quay lưng về phía cửa, cả hai đều ngầm thỏa thuận không bật đèn. Đêm đó Jihoon say quá, chỉ biết người dưới thân đang nức nở, cậu muốn nghe thêm nhiều âm thanh hơn nữa, nhưng dù có cố gắng thế nào cũng chỉ là những tiếng thút thít vô nghĩa.

Khi tỉnh táo trở lại vào ngày hôm sau, chỉ khi đó Jihoon mới nhận ra mình đã làm gì. Phản ứng đầu tiên là sợ hãi, liệu Hyeonjoon sẽ trở thành người xa lạ với mình hay không, và câu chuyện của họ kết thúc trước khi nó kịp bắt đầu.
Tuy nhiên, em lại nói, không sao cả, tất cả những điều này là do mình tự nguyện.
Ai cũng biết rất rõ tất cả những điều này chỉ là dối trá, nếu không có cậu, Omega sẽ không bị ép phát tình. Jihoon chưa từng yêu đương, thứ gần giống duy nhất của cậu với tình yêu là khi cậu phải lòng thành viên của Ủy ban văn hóa thể thao lớp bên ở trường trung học cơ sở. Nhưng chuyện ở đây còn nhanh hơn gấp mười lần. Tính tình Hyeonjoon có vẻ rất tốt, dù có gây ra bao nhiêu rắc rối cũng sẽ không tức giận, nhưng không ai có thể hiểu được trái tim anh, dù là Jihoon hay bất cứ ai khác, có vẻ như anh ta đã xếp tất cả họ vào hạng người ngoài.

Vậy nên càng ngày càng gần anh ấy, từ phía sau ôm Choi Hyeonjoon vào ngực, thân thể đối phương run rẩy, cố gắng thả lỏng, tựa vào trong ngực người kia. Hyeonjoon tưởng rằng đó chỉ là đánh dấu tạm thời, nhưng động tác của Jihoon gấp đến mức khiến em sợ hãi, như thể mọi thức đã quay trở lại đêm hỗn loạn đó. Hyeonjoon quay người lại, vạch miếng dán ức chế của Jihoon ra, nồng độ pheromone quá cao khiến em nghẹt thở, hơi thở của Alpha phả vào tai em, em ôm chặt lấy Jihoon, ấn đầu ngón tay vào tuyến mùi, nóng đến kinh người.
Em lập tức hiểu rằng thời kỳ nhạy cảm của Alpha đã đến, không phải Choi Hyeonjoon cần Jeong Jihoon, mà là Jeong Jihoon mới là người cần Choi Hyeonjoon. Đánh dấu tạm thời không làm dịu được được thời kỳ dễ bị tổn thương của Alpha, em hoàn toàn có thể đẩy cậu ấy ra, đi tìm bác sĩ của đội để tiêm cho cậu một mũi. Nhưng cuối cùng, Hyeonjoon vẫn chọn ôm Alpha và tựa cằm vào vai cậu.
"Em có muốn làm không?" Giọng em run run, nụ hôn rơi trượt vào tai, em cũng không tránh né.

03
"Không phải sẽ tốt hơn nếu em hỏi thẳng Jihoon sao? Không phải hai đứa đang hẹn hò à?" Son Siwoo hoàn toàn không chú ý đến âm lượng. Em vội che miệng anh lại, cũng may người ở phía sau không nhiều, mỗi người đều bận rộn việc riêng của mình, cũng không bận tâm đến nội dung mình vừa nói. Siwoo bối rối nhìn em, Hyeonjoon cũng nhận ra mình đã phản ứng thái quá nên rút tay về đút túi quần đồng phục.
"Jihoon và em... không hẹn hò." Em giải thích. Son Siwoo ngạc nhiên: "Không phải chứ, mấy đứa chưa làm hết nút à?", Hyeonjoon bị lời nói thẳng thắn khiến em không nói nên lời, mặt nhanh chóng đỏ bừng. "Tụi em chỉ giúp đỡ lẫn nhau mà thôi, Jihoon không có bất kỳ tình cảm nào với em cả." Hyeonjoon giải thích rằng cả hai hỗ trợ nhau chỉ vì đánh dấu. Đối phương tỏ ra nghi ngờ, rõ ràng là anh không tin.
Không tin cũng vô ích, nếu Jihoon có ý định yêu đương thì họ đã không trì hoãn đến hôm nay mà vẫn không có tiến triển gì. Hơn nữa, Alpha này có rất nhiều sự lựa chọn, và em chỉ là một trong số đó, mối quan hệ tình dục không trọn vẹn cũng mong manh như nắm cát, một cú đánh nhẹ sẽ tan đi.
"Không phải trước đây Jihoon luôn miệng nói rằng nó muốn trang sức sao?" Ít nhất Siwoo vẫn nhớ mục đích cuộc trò chuyện của họ, "Chỉ cần chọn một cái có kiểu đẹp rồi tặng nó." Hyeonjoon ngơ ngác đồng ý, anh Siwoo nhìn thấy bộ dạng này cũng cạn lời đến mức không biết phải nói gì. Trong thời gian luyện tập tự do vào buổi tối, Hyeonjoon vừa leo rank vừa nhìn kiểu dáng nhẫn của các thương hiệu lớn, trong mắt cậu tất cả đều là nhẫn bạc, ngoại trừ giá ra thì cũng không có gì khác biệt. Hyeonjoon đắn đo một hồi, cuối cùng chọn được một cửa hàng thủ công mỹ nghệ, sau khi hẹn gặp chủ cửa hàng, anh cảm thấy nhẹ nhõm.
Việc này mất nhiều thời gian hơn suy nghĩ và quả thực, Hyeonjoon không phù hợp với công việc cần sự khéo léo này. Cuối cùng, thành phẩm ra đời dưới sự hướng dẫn, em khá hài lòng, chị chủ tiệm hỏi Hyeonjoon có muốn khắc chữ ở mặt trong không, nghĩ ngợi một lúc rồi nói: "Khắc D&C lên trên có được không chị? "
Chị chủ cửa hàng bật cười khi nhìn thấy vẻ mặt thận trọng của em, "Đương nhiên là được. " Cô bảo Hyeonjoon đợi một lát, cô đi tìm hộp quà và giấy màu để cậu gói lại. Liệu Jihoon có thích nó không nhỉ, trông nó có đơn giản qúa so với giày thể thao và quần áo đắt tiền không? Hyeonjoon không khỏi lo lắng, suy nghĩ chạy vòng vòng. Đến lúc nhận được túi quà đã gói xong thì cũng đã muộn, cậu vội vàng cảm ơn rồi chạy vội về ký túc xá. Khi tới chân cầu thang, em nhìn thấy bóng lưng Jihoon từ xa, vẫn còn đang cân nhắc xem có nên đợi đối phương lên lầu trước rồi mới đi lên hay không, không ngờ lại nhìn thấy một người khác.
Bàn tay của Jihoon được một người phụ nữ bao bọc, cơ thể họ rất gần nhau, trông nó không có thái độ xa cách với người khác giới thường ngày. Anh chỉ nhìn hai người ôm nhau nói lời tạm biệt, khi bóng dáng của Jihoon biến mất khỏi tầm mắt, em vẫn đứng ngẫn ra đó không thể phục hồi tinh thần, túi quà trong tay giống như một củ khoai tây nóng hổi, ​​​​ không còn dũng khí để tặng nữa. dòng chữ bên trong chiếc nhẫn chỉ như để chế giễu sự ngây thơ của anh.
Khi bữa tiệc kết thúc, mọi người đều lấy quà ra đưa cho Jihoon, đến lượt Hyeonjoon thì em ngượng ngùng cười: "Xin lỗi Jihoon, anh quên chuẩn bị rồi, lần sau anh đưa em nha." Nụ cười trên mặt hắn biến mất không chút dấu vết, Hyeonjoon không dám nhìn thẳng vào mắt hắn. Bầu không khí đột nhiên trở nên lạnh căm, những người khác vội chuyển chủ đề để tiếp tục cười đùa. Ánh mắt của Jihoon như những mũi kim rơi vào em, em cố khiến bản thân mình mặc kệ bản vì đi lấy Coca trên bàn.

Em thực sự là một kẻ hèn nhát quay cuồng trong trò chơi tình ái.

"Anh Hyeonjoon, ở lại giúp em dọn dẹp nhé." Jihoon gọi em trước mặt mọi người, khiến em không thể từ chối, lụi cụi thu dọn quà tặng, giày thể thao hàng hiệu, thiết bị ngoại vi, lớn nhỏ quà tặng chất chồng nhau. Jihoon đứng ở phía sau em, đôi mắt nặng trĩu như biển sâu, "Quà của anh đâu?" cậu hỏi.
Hyeonjoon cứng đơ quay người lại, còn chưa kịp nói đã bị ngắt lời: "Em thấy rồi, túi quà giấu sau ghế sô pha." Nói rõ ràng như vậy, cũng không thể giả vờ ngốc nữa, em lấy ra túi quà màu đen giấu sau ghế sofa. Túi quà được trao tận tay Jihoon.

"Đây là một món quà rất đơn giản, không biết em có thích hay không." Thanh âm nhỏ xíu, nhưng Jihoon vẫn nghe thấy. Sắc mặt hắn dịu đi, ánh mắt cũng trở nên sáng rỡ, "Em cũng có..." Lời còn chưa dứt, Hyeonjoon đã ngắt lời: "Chúng ta sau này đừng giúp đỡ lẫn nhau nữa." Lời nói rất rõ ràng, dường như đã hạ quyết tâm, còn vội vàng nói thêm: "Anh đã hỏi bác sĩ rồi, sau khi thời kỳ nhạy cảm ổn định, anh có thể vượt qua nhờ sự trợ giúp của thuốc ức chế. Mối quan hệ kiểu này cũng đã gây phiền toái cho em nhiều, nên anh nghĩ chúng ta nê kết thúc ở đây là tốt nhất."
Em suy nghĩ một lúc rồi nói thêm: "Nếu em cần anh giúp đỡ, có thể đến gặp anh."
Jihoon im lặng, và Hyeonjoon cũng không dám ngước lên. Một lúc sau, một tiếng cười vang lên. Jihoon cầm lấy món quà trong tay, Hyeonjoon chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt như vậy trên mặt Jihoon, "Không sao đâu anh à." Cậu ta cười mỉa mai, "Dù sao từ lúc ban đầu đây cũng không phải là một mối quan hệ nghiêm túc, vì vậy anh không cần phải lo về kỳ nhạy cảm sau này của tôi."
Dường như lại gây rối nữa rồi. Hyeonjoon không hiểu tại sao lại thành ra thế này, nếu Liên Minh Huyền Thoại có thể có quy tắc chiến lược, nếu còn có quy tắc cho tình yêu nữa thì thật tuyệt.
Khi kỳ động dục đến, em nhốt mình trong phòng ròng rã ba ngày và dựa vào một lượng thuốc ức chế nhất định để tồn tại. Khi bước ra ngoài lần nữa, Jihoon đang đứng ngoài cửa, làm Hyeonjoon giật mình, nhưng cậu lại rất bình tĩnh, ánh mắt liếc nhìn vào tuyến mùi trên cổ em, vết cắn trên làn da mịn màng đã không còn nữa.
"Anh quả nhiên giữ lời." Anh nghe thấy Jihoon nói: "Kỳ nhạy cảm của tôi sắp đến rồi, anh hiểu chứ?"
Khi ngón tay của hắn bôi trơn vào cơ thể anh, Hyeonjoon run lên vì lạnh, nhưng nhưng em chỉ cau mày và mở rộng đùi để thuận tiện cho các động tác tiếp theo. Cách đúng để hỗ trợ mối quan hệ bạn tình là đi thẳng vào vấn đề, hôn và ôm sẽ chỉ làm tăng thêm lo lắng. Nhưng khi Jihoon tiến vào, anh vẫn ôm chặt người trên người, rõ ràng rất hiệu quả với hắn, động tác không còn mạnh bạo như trước nữa, chậm lại để cho anh có thời gian thích nghi.
"Anh, anh vẫn còn oán giận việc em ép anh làm điều này phải không?" Giọng nói rất nhỏ, như thể đang nói với chính mình. Thính giác của Hyeonjoon rất nhạy bén, lộ ra tuyến mùi dưới cổ áo có mùi cam tươi, đồng tình với mọi hành động tiếp theo của jihoon.
"Anh nói, anh tình nguyện." Mặc dù mọi người đều cho rằng em đang bảo vệ người đi đường giữa, nhưng ngay từ lúc ban đầu, Hyeonjoon đã nói thật.
Khi tỉnh lại vào ngày hôm sau, em đã yên vị nằm trên giường, được tắm rửa sạch sẽ và mặc đồ ngủ. Anh ngồi dậy và thấy trên bàn cạnh giường ngủ có một chiếc hộp lạ.
Hyeonjoon mở nó ra và tìm thấy một chiếc nhẫn bạc bên trong. Em bật đèn pin trên điện thoại di động lên và nhìn vào bên trong chiếc nhẫn, dòng chữ C&D hiện rõ.
Cuối cùng Hyeonjoon cũng tìm được quy luật tình yêu của riêng mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro