1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Choi Hyeonjoon được màn hình donate thông báo rằng anh và Jeong Jihoon đã ở bên nhau được 4 năm. Anh cẩn thận hồi tưởng lại, và trong 4 năm bên nhau thì chỉ có một cuộc chia ly ngắn ngủi.

"Chúng tôi bên nhau bốn năm rồi sao... Nếu đã quen nhau bốn năm thì sẽ kết hôn đó ..." Anh cười nói.

Tất nhiên điều đó không có nghĩa là anh ấy và Jeong Jihoon sẽ kết hôn.

Choi Hyeonjoon không dám nói mối quan hệ giữa mình và Jihoon thân thiết đến mức nào. Theo một cách nào đó, việc họ ở cùng một đội trong ba năm giống như một sự trùng hợp bất đắc dĩ hơn, điều này không có nghĩa là anh em. Đây là một mối quan hệ tình cờ, giống như những người bạn cùng bàn bị giáo viên chủ nhiệm buộc phải tạo thành nhóm với nhau ở trường trung học cơ sở. Sau một thời gian dài, họ sẽ thỉnh thoảng nói với nhau vài lời, nhưng tuyệt nhiên sẽ không ăn trưa cùng nhau, hay đi học về cùng nhau.

Jeong Jihoon có nhiều huynh đệ và em gái xã hội, Hyeonjoon đều biết những người đó, vì Jihoon sẽ không giấu anh bất cứ điều gì, hoặc là do Jeong Jihoon sẽ không giấu bất cứ ai. Cậu ta dùng ins công khai khen ngợi các loại O nhỏ xinh đẹp, và dùng lol để dẫn dắt O đến đánh lol. Ngay cả khi theo đuổi Kim Hyuk Kyu, cậu ấy vẫn vô cùng cởi mở .

Nhưng đây có phải là theo đuổi? Choi Hyun-joon hơi bối rối, vì Jeong Jihoon có thể trả lời tin nhắn riêng của ba cô gái xinh đẹp cùng lúc khi đi ăn lẩu với Kim Hyuk-kyu; cậu ta trần truồng chạy vào ký túc xá của Kim Hyuk-kyu. Và điều đầu tiên cậu ta làm sau khi bị đuổi khỏi phòng anh ấy không phải là mặc quần áo mà là chụp ảnh cơ bụng của mình trong gương và gửi cho những cô gái khác để tán tỉnh. Choi Hyeonjoon sở dĩ biết điều này là vì Jeong Jihoon luôn chuyển một bản sao cho anh khi cậu ấy gửi tin nhắn. Và sau khi chụp các bức ảnh khác nhau, cậu ấy cũng sẽ gửi để lấy ý kiến và xác nhận rằng nó hoàn hảo trước khi gửi cho người khác, mặc dù Hyeonjoon không đưa ra bất kỳ bình luận ​​nào.

Cậu bé ngây thơ Choi Doran hoàn toàn không hiểu thái độ của Jeong Chovy đối với vấn đề tình cảm. Giống như bản thân anh ấy, anh ấy biết rất rõ rằng mình thích Jihoon, vậy nên anh ấy gần như bị Chovy thu hút đến mức không thể kiểm soát suy nghĩ, những điều khác không thể hấp dẫn anh ấy quay lại, vậy nên anh ấy không thể trả lời tin nhắn của người khác khi đang ăn tối với Jeong Jihoon.

Park Jae Hyuk trước đây đã trêu chọc rằng Jihoon là Hải vương (nhiều cá, từ để chỉ người lắm mối, thích thả thích nhiều) với trái tim trống rỗng, thu thập tình yêu của người khác ở khắp mọi nơi để cố gắng lấp đầy trái tim của chính mình. Choi Hyeonjoon cảm thấy rằng điều này khá hợp với cậu ấy. Anh rất nghiêm túc trả lời mọi tin nhắn từ Jihoon, mặc dù hầu hết chúng đều là tin nhắn gửi vào nhóm chat, phần còn lại về cơ bản là phàn nàn về Kim Hyuk Kyu và phớt lờ anh. Jeong Jihoon không để ý nhiều đến anh, đôi khi anh đã suy nghĩ rất lâu để trả lời tin nhắn của Jihoon, nhưng tin nhắn tiếp theo của hắn không liên quan gì đến nội dung trả lời của anh cả, và Hyeonjoon biết rằng Jeong Jihoon hẳn là đang gửi tin nhắn hàng loạt.

Nhưng không sao, Hyeonjoon cũng không hy vọng sẽ nhận được bất kỳ phản hồi nào. Anh nghĩ rằng Jihoon sẽ chẳng bao giờ biết anh thích thằng bé cho đến khi cả hai giải nghệ và không bao giờ gặp nhau nữa. Choi Hyeonjoon đã xem qua danh sách theo dõi của Jihoon, mẫu người của Jeong Jihoon khá dễ hiểu, trẻ trung, xinh đẹp và gợi cảm. Hyeonjoon tính toán rằng cậu ta chỉ gặp một người trên năm. Không giống như Jeong Jihoon, người đã trở thành siêu tân binh kể từ khi ra mắt, thì Choi Hyeonjoon là một người bình thường. Và với tư cách là một game thủ, thì anh ấy chỉ là một người chơi bình thường. Không quá đẹp trai, tính cách không quá dễ chịu, và kĩ năng chơi game không quá mạnh. Yên tĩnh, không nổi bật.

Sau khi stream, Doran thấy trong phòng huấn luyện chỉ còn lại mình và Chovy, anh tháo tai nghe ra và định bụng hỏi Jihoon rằng hắn có muốn cùng nhau đi ăn khuya không. Nhưng anh lại thấy Jihoon ôm đầu gối quay người lại, đeo kính lặng lẽ nhìn anh.

Jeong Jihoon đeo kính quá đẹp trai, khiến Hyeonjoon không thể không quay đi chỗ khác, có chút khó xử nhìn xuống bắp chân của mình.

"Choi Hyeonjoon , chúng ta làm tình đi." Hắn nói.

"A?" Doran kinh ngạc ngẩng đầu.

Jihoon vùi gần hết mặt vào đầu gối, chỉ để lộ ra đôi mắt, nhìn thẳng vào anh.

"À, anh... ờ... anh... ừ, a..." Choi Hyeonjoon ấp a ấp úng, hồi lâu không nói ra được một câu trọn vẹn. Có quá nhiều điều muốn hỏi nhưng lại không biết hỏi gì bây giờ, anh bắt đầu tự hỏi liệu mình có thức khuya quá rồi bị ảo giác hay không.

"Chỉ là, ừm, ở đây, làm trong ký túc xá à?" Hyeonjoon hỏi câu này xong không khỏi lấy tay che mặt. Trời ạ, thế gian dị thường, chẳng lẽ em uống phải loại thuốc ảo giác sao?

Jeong Jihoon nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Chúng ta đi khách sạn đi."

Họ Choi ngây ngốc gật đầu. Jihoon nhảy ra khỏi ghế chơi game, cầm lấy áo khoác, hai người không nói lời nào bước ra ngoài, không biết vì sao Jihoon lại im lặng. Còn Hyeonjoon không thể suy nghĩ về tình hình hiện tại, đầu óc hoàn toàn quá tải, khiến anh bị sập nguồn. Khoảnh khắc Hyeonjoon bước vào phòng khách sạn, anh ấy nhận ra rằng Jihoon đã nắm tay mình suốt quãng đường. Căn phòng khách sạn là một phòng ngủ lớn với cửa sổ kính trong suốt từ trần xuống sàn.

Sau khi đóng cửa, Jeong Jihoon thuận tay khóa cửa lại, sau đó cùng Hyeonjoon ngồi trên giường nhìn nhau.

"Uh... Em muốn đi tắm trước không?" Anh vừa hỏi xong liền cảm thấy thật ngu xuẩn, nhưng không hỏi gì thì thấy bầu không khí trong phòng quá ngột ngại. Jihoon im lặng và đưa đầu ghé sát anh. Hắn hôn anh và dễ dàng cạy ra miệng Hyeonjoon, đầu lưỡi tiến vào trong miệng cắn phá. Em thỏ này hoàn toàn quên mất việc hít thở, rất nhanh đầu óc bắt đầu nhũn ra, mặt mũi đỏ bừng. Chovy nhận thấy tình trạng khó khăn của em, cắn đầu lưỡi của Hyeonjoon và kết thúc nụ hôn.

"Có phải là đồ ngốc không? Không biết là cần hít thở sao?" Giọng hắn hơi bực mình,hắn cúi xuống và nắm lấy vòng ức chế của anh, cực kì thiếu kiên nhẫn mà kéo nó ra

"...Cởi thứ này ra." Jeong Jihoon càng không vui, cắn mạnh vào cằm Hyeonjoon.

Choi Hyeonjoon đang thở dốc. Nghe thấy yêu cầu của Jihoon, em không hề do dự hay chống đối, mà tuân lệnh làm theo trong vô thức. Thời điểm chiếc vòng cổ được tháo ra, Hyeonjoon cuối cùng cũng ngửi thấy mùi pheromone của hắn. Vòng cổ này là một chiếc vòng ức chế, vừa triệt tiêu pheromone của Hyeonjoon, vừa khiến em không thể ngửi thấy pheromone alpha. Là người đeo vòng ức chế đã lâu, đây là lần thứ hai em ngửi thấy mùi pheromone của hắn. Mùi này giống một loại cocktail nào đó, nhưng Choi Doran không dám chắc, vì lần này không có mùi giống lần trước.

Mình thực sự rất thích hương vị này. Hyeonjoon theo bản năng ôm lấy Jeong Jihoon, vùi vào vai hắn hít một hơi thật sâu. Vì cái ôm này, em không nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Jihoon.

"Anh là omega sao?!" Jeong Jihoon hỏi, đột nhiên cao giọng làm cho em giật mình, Hyeonjoon ngơ ngác ngẩng đầu, hơi tách ra khỏi người hắn, để có thể nhìn thấy biểu tình trên khuôn mặt Jihoon.

"Đúng vậy." Hyeonjoon nhẹ giọng nói.

Đầu năm hai mươi tuổi, Hyeonjoon phân hóa thành omega, kết quả này hầu như không ai có thể tưởng tượng được, ngay cả bản thân em cũng cho rằng mình sẽ phân hóa thành beta. Tuy nhiên cuối cùng thì em vẫn báo cáo lên công ty mình là beta. Cũng không có lý do nào đặc biệt, chỉ là do lời nhắc nhở nhỏ của Kim Hyuk-gyu. Tổ chức liên minh huyền thoại nghiêm cấm các alpha khai báo sai giới tính của họ, nhưng đối với omega, vì lý do bảo vệ, việc khai báo lại không quá khắt khe. Việc báo cáo rằng bạn là beta có thể giúp bạn tiết kiệm rất nhiều lần kiểm tra và rắc rối không cần thiết. Ví dụ như Kim Hyuk Kyu, tuy bề ngoài là beta nhưng ai cũng biết anh là omega cả.

Vì vậy Hyeonjoon báo cáo mình là beta, do vòng ức chế hoạt động quá tốt khiến em cũng nhận định mình là beta. Trước khi đến kỳ động dục thì đến bệnh viện tiêm thuốc ức chế và chuẩn bị thêm thuốc. Chính vì thế mà em phân hóa đã ba năm rồi mà chưa có vấn đề gì.

"Tại sao không nói cho em biết?" Jeong Jihoon nói câu này rất to, gần như là rống giận.

Chơi Hyeonjoon hơi ngẩn người, lui về phía sau một chút: "Em, em chưa từng hỏi qua anh mà. . . "

Choi Hyeonjoon trước giờ không muốn giấu giếm ai, nhưng hình như mọi người đều cho rằng em phân hóa thành beta chính là điều hiển nhiên. Lúc đầu Hyeonjoon còn tưởng em sẽ phải giải thích về chiếc vòng ức chế, nhưng cuối cùng lại chẳng ai nghi ngờ cả.

Nói cách khác, căn bản không có người chú ý tới mình, cũng không thèm để ý tới mình. Cho dù có người phát hiện ra manh mối, họ cũng không thèm hỏi.

"Đừng nói to như vậy mà..." Hyeonjoon nói, lại phát hiện giọng nói của mình mềm mại như trẻ con, ngượng ngùng mím môi. Sự chi phối của pheromone đối với em lớn hơn tưởng tượng, âm lượng khi em và Jeong Jihoon hét vào mặt nhau trong phòng huấn luyện cao hơn nhiều so với hiện tại, nhưng Hyeonjoon lại không nghĩ khi đó là vấn đề. Nhưng bây giờ, bất kỳ hành vi hơi thô bạo nào của Jihoon đều khiến em cảm thấy mình bị áp chế gấp mười lần, tất cả là do sự hỗ trợ pheromone. Phần cũng vì sức hấp dẫn bẩm sinh giữa AO, khiến Hyeonjoon thực sự muốn gắn chặt mình với Jeong Jihoon. Và vào lúc này đây, Jihoon đã khiến Hyeonjoon cảm thấy mình bị dọa sợ đến chết chỉ bằng cách nói to.

Jihoon cũng nhận ra có người bị dọa sợ, hắn hạ thấp giọng nói, nhưng vẫn là nghiến răng nghiến lợi: "Còn ai biết anh là omega không?"

"Ân... anh Jaeyeon và anh Hyuk Kyu?" Choi Hyeonjoon suy nghĩ một chút, hình như chỉ có hai người này từng hỏi em có phải là Omega không.

"...Chậc, ai biết đi nữa cũng đừng nói cho em biết." Jeong Jihoon nói xong, thái độ tốt lên rất nhiều, mặc dù Hyeonjoon không biết nguyên nhân, nhưng vẫn là thở phào nhẹ nhõm.

Hắn đẩy em xuống giường, đè lên người em, chóp mũi hai người chạm nhau

"Vậy đã có ai đánh dấu anh chưa?" Jeong Jihoon tiếp tục hỏi.

Choi Hyeonjoon lắc đầu.

Jeong Jihoon cuối cùng lộ hai răng nanh hài lòng.

"Nếu vậy, em sẽ đánh dấu anh." Jihoon nói.

"Ồ." Hyeonjoon sửng sốt, Jihoon bóp mặt em, lật người em lại, bắt đầu liếm láp nơi tuyến mùi.

Hyeonjoon cảm thấy trong người có chút nóng, theo bản năng kẹp chặt hai chân, nơi chưa từng được khai phá bắt đầu tiết ra chất lỏng. Cảm giác có chút kỳ lạ, ít nhất em chưa từng trải qua chuyện này. Em khẽ ngâm nga, tay chạm vào tay Jihoon đặt trên eo mình, nắm thật chặt.

Em gần như bị pheromone của Jeong Jihoon áp đảo, nhưng không đủ, thực sự không đủ, bên ngoài càng nhiều, thì bên trong càng trống rỗng. Tại sao Jihoon không đánh dấu em? Hyeonjoon có chút lo lắng và ngại ngùng không nói nên lời nên đã nhẹ nhàng vuốt ve lòng bàn tay hắn hai lần để ám chỉ.

Đáng tiếc là hắn ta dường như không hiểu gợi ý của em. Em cảm thấy mình đau như sắp bay ra ngoài, toàn thân nóng như sắp nổ tung.

"...Em thực sự sẽ đánh dấu anh đấy?" Jeong Jihoon nói.

Ế, ý là gì khi hắn hỏi lại? Hắn có muốn em phải đồng ý à? Choi Hyeonjoon ngơ ngác nghĩ.

"Anh đồng ý mà, em cắn đi ..." Thanh âm của Choi Hyeonjoon bị cắt đứt, răng nanh cắm vào tuyến mùi. Pheromone thuộc về người khác bắt đầu chảy vào trong cơ thể em, trong lúc nhất thời lại cảm giác mình sắp chết, em run như điện giật. Hình như em đang khóc, hay không, em không chắc nữa. Nước dâm tiết ra từ hoa huyệt chưa từng được chạm vào, em trải qua lần cực khoái đầu tiên trong đời, không cần xâm nhập cũng không chạm vào, chỉ cần rót pheromone thôi cũng khiến hạ thân ướt át như vòi phun nước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro