Chương 5 - Tủi thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🐝🐝🐝

• Một ngày nọ không xa ...

° "Mẹ ơi , mẹ mua cho con bịch bánh này nhe!"
° "Rồi rồi , con ngoan thì mẹ sẽ mua"

• Giọng nói của 2 mẹ con đang trò chuyện trong cửa hàng tiện lợi , lọt vào ánh mắt trầm tư của Y/n , nhìn thấy hình bóng của 1 ng mẹ và 1 đứa trẻ đáng yêu nhỏ bé , Y/n bất giác mím môi , sóng mũi cay cay , cô chỉ đứng đờ ra đó , nhìn hình ảnh đùa cợt vui vẻ của 2 mẹ con khiến Y/n rơi vào trầm tư hồi ức lại quá khứ..

° Y/n : Mẹ ơi , mẹ mua bánh kem cho con nhe , hôm nay là sinh nhật của con đó!
° Mẹ (y/n): Rồi con , mẹ sẽ mua *hôn lên trán Y/n* khi nào xong việc nhé~

• Quay lại với thực tại tàn nhẫn ... Y/n không ng thân , cảm giác trống rỗng cô đơn trong khoảng thời gian trc lúc nào cũng bóp nghẹt cô , nhìn ng khác hạnh phúc bên mái ấm mà khiến cho lòng Y/n như lửa đốt giữa vực sâu , buồn quá ... mẹ ơi...

° Megumi : Tính giúp tôi phần này *Đặt vài chai nước lên bàn thu ngân*

• Tay đang bấm điện thoại từ khi cầm nước bước tới nên không nhìn phía trước , đột nhiên Megumi ngước lên khi cảm thấy Y/n vẫn đứng yên , anh ngước lên nhìn thấy đôi mắt của Y/n rưng rưng , hóc mắt đỏ ngầu , mũi đỏ lên , đôi mắt u sầu , buồn bã đến chua xót ... Megumi cất điện thoại vào túi quần hắng giọng lên , Y/n mới hoàng hồn lại nhìn thấy Megumi đang đợi thanh toán , cô hít 1 hơi sâu , sụt sịt , cô dụi mắt để đảm bảo mặt yếu đuối của bản thân không bị phơi bày , cô cố gắng bình tĩnh như mọi khi ...

° Megumi: Y/n? , sao vậy? *Nhỏ giọng*
° Y/n : Eyyy , có gì đâu , tại nãy bị đơ ấy , hồn mới rơi khỏi xác ấy mà *Cười đánh trống lảng*

• Megumi im lặng nhìn số chai nước thanh toán xong , anh thở dài nhẹ , xách túi đi , bước được vài bước thì anh quay lại nhìn Y/n , ánh mắt của anh rõ là biết Y/n nói dối tệ vcl ra thế mà vẫn còn giả vờ mạnh mẽ ..

° Y/n : Không có gì đâu , đi đi *Nheo mắt , cười nhe răng*

• Megumi gật đầu rời đi , khi Y/n quay lại nhìn thì 2 mẹ con kia đã vào sâu trong cửa hàng nên không còn trong tầm nhìn của cô , cô gãi đầu chán nản ngồi xuống chiếc ghế xoay tròn trong bộ dạng chán đời , thì cô thấy 1 hình bóng quen thuộc , 1 ng dịu dàng và chu đáo mà cô có thiện cảm tốt hơn bạn thân của ng đó

° Y/n : Geto-San! *đứng dậy*
° Geto : Yo , Y/n-chan
° Y/n : Dạo này anh khoẻ chứ?

• Geto gật đầu , vẫn là nụ cười dịu dàng và đến mến như đức phật đó , không như bạn thân của anh (ông cố nội tóc trắng đó) , Geto mua 1 túi kẹo ngọt đem ra bàn thanh toán

° Y/n : Geto-san thik ăn kẹo ngọt ak? Anh mua khá nhiều đấy
° Geto : *lắc đầu* , không phải cho anh , mà là cho lũ trẻ

• Y/n nhướng mài thik thú , àh ... lũ trẻ mà Y/n nhận nuôi , 2 cô gái bé nhỏ của Geto , Y/n cười mỉm khi nghe điều đó , đúng là Geto-san , 1 ng có trái tim ấm áp và chu đáo , sau khi thanh toán xong , Geto xé 1 bịch kẹo lớn , lấy 3 viên đưa cho Y/n

° Geto : Phần của em nè
° Y/n : ? *Nhận lấy* em cảm ơn anh
° Geto : Em làm việc chăm chỉ lắm , cố gắng phát huy nhé~

• Geto rời khỏi cửa hàng không quên để lại 1 nụ cười dịu dàng an ủi Y/n , Y/n chà những viên kẹo trên tay , thơm... cô cho lên miệng 1 viên cảm nhận vị ngọt của đường và hương vị đi kèm làm viên kẹo màu sắc hơn , ánh nắng chiều tà chiếu rọi qua cửa kính của cửa hàng làm cho khung cảnh thêm phần thơ mộng , "Chị ơi tính tiền" , 2 mẹ con khi nãy đặt rỗ hàng của họ lên , Y/n lụi cụi đứng dậy thanh toán cho họ , không quên nhìn lấy họ 1 cái , đứa trẻ ấy nắm ngón tay của người mẹ ... sau khi thanh toán xong họ cũng rời đi , Y/n bắt giác nhìn theo tấm lưng của họ , lại thành ra tấm lưng của mẹ cô và cô khi còn nhỏ , hình ảnh hạnh phúc , dù chỉ là những hành động nhỏ và đơn giản nhưng giờ lại rất xa xỉ và khó với Y/n , buồn quá .....-
________________________ 1 giọt nước
- 1 giọt nước mắt lăn dài trên má Y/n khi cô nhìn về phía cánh của cùng với ánh nắng chiều tà ấy , mạnh mẽ đến đâu rồi cũng sẽ có lúc vỡ oà , nhớ nhà ... Nhớ mẹ ... Nhớ mọi người ... uất ức quá , đau lòng quá , mệt mỏi quá , đã có lúc Y/n muốn rũ bỏ tất cả , chỉ muốn gặp lại gia đình , Y/n dụi mắt , lau đi nước cố gắng giử lấy bản thân , không muốn 1 ai nhìn thấy sự yếu đuối của cô , mũi thút thít , hóc mắt đỏ , nước mũi không tự chủ mà nhiểu tới môi , Y/n lấy khăn giấy dưới gần bàn , cô cuối người xuống lau đi sự yếu đuối và mẫn cảm của mik-
" mẹ ơi... con nhớ mẹ quá . mẹ ơi"
- Nội tâm Y/n đau đớn gọi mẹ , đù đã lớn nhưng bên trong tâm hồn của cô vẫn là 1 đứa trẻ ham chơi và vô tư khiến cho 1 ng làm mẹ nào cũng phải đau lòng nếu thấy con họ như vậy...  Từ phía ngoài cửa hàng không xa , 1 hình bóng của 1 chú linh đang nhìn vào trong cửa hàng trầm tư ... 1 cảm giác không nói nên lời xuất hiện trong lòng anh , anh không biết nên làm gì , không biết nên nói gì , cô không thik ng khác nhìn thấy nên mới giấu đi , anh tôn trọng điều đó , chỉ bt nhìn cô từ xa mà im lặng , hình ảnh ng thương tủi thân , thút thít qua lớp kính , ôi đau lòng quá .. bất giác anh gọi tên cô bằng giọng trầm và chua xót

° Choso : Y/n...

∆ ... Tui ko có buồn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro