File 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng ra PH đến sớm đưa LK đi ăn sáng rồi đưa LK đến công ty, rồi mới bắt đầu công việc của mình.

Tới giờ nghỉ trưa LK cố tình về nhà để nấu bữa trưa rồi đưa qua công ty của PH, cả 2 dùng cơm chung.

-"Alo Hương, em đang dưới công ty chị nè."

-"Đợi chút sẽ có người đưa em lên phòng tôi."

PH hơi bất ngờ vì hôm nay LK lại tìm đến đây. Cô liền gọi chú Phan xuống đưa LK lên.

-"Sao? Nay lại bày trò gì đây?"-PH đi theo LK ngồi xuống sopha.

-"Em thấy Hương hay bỏ bữa nên cố tình nấu đồ ăn mang qua cho Hương."-LK sắp xếp đồ ăn ra bàn.

PH nhìn những giọt mồ hôi đang chảy trên mặt LK, có chút xúc động.

-"Nắng chang chang vầy em chạy về nhà để nấu rồi đưa lên đây sao? Đi xe buýt sao?"

-"Dạ, nè chị ăn đi cho nóng. Em không hay nấu ăn nên chắc không ngon lắm đâu, nhưng mà em cố gắng hết sức rồi."

PH cứ ngồi yên nhìn LK bày biện đồ ăn ra bàn, miệng nói liên tục. Mặc cho sự mệt mỏi, nắng nóng. Rồi đột nhiên ôm LK vào lòng,  thật chặt.

-"Hương sao vậy? Có chuyện gì sao?"-LK lo lắng.

-"Từ mai không phải vất vả vì tôi như vậy đâu. Nhìn em chạy đôn chạy đáo như vậy tôi xót lắm. Bữa trưa thì tôi mua đại gì ăn cũng được mà, căn tin công ty cũng có cơm mà."

-"Không vất vả mà. Cơm căn tin khó ăn lắm, cũng không biết có được chế biến cẩn thận không nữa. Còn đồ mua ngoài cũng không đủ dinh dưỡng đâu."

-"Nhưng ngày nào cũng như vầy thì vất vả cho em lắm."-PH vuốt ve khuôn mặt của LK.

-"Em nói là không vất vả mà. Chị ăn đi, nguội hết bây giờ."-LK đưa bát cơm đã được xới đầy cho PH.

Trước mặt cô là vài đĩa đồ ăn. PH cùng LK ăn trưa.

-"Hay là như vầy, từ ngày mai nếu em muốn, chúng ta sẽ cùng về nhà nấu bữa trưa được không?"

-"Hương bận lắm, như vậy sẽ khiến Hương bị chậm trễ mất."-LK vẫn miệng đầy đồ ăn, cố gắng nói.

-"Không sao. Quyết định vậy đi."

Vừa ăn xong thì điện thoại ngay bàn làm việc của PH đổ chuông. PH tiến lại nghe máy.

-"Alo, có chuyện gì?"

-"Được rồi, tôi xuống liền."

PH cúp máy.

-"Có chuyện gì vậy Hương?"

-"Tôi ra ngoài 1 chút, em ngồi ngoan ngoãn ở đây đợi tôi, tôi sẽ trở lại ngay."

LK gật gật đầu, mỉm cười. PH trước khi đi không quên hôn lên trán LK, rồi lấy áo vest đang vắt trên ghế rồi mới rời đi.

LK ngồi đọc mấy quyển sách xếp ở gần đấy.

Chợt có người bước vào. LK tưởng PH về, quay qua nhìn.

-"Sao cô lại ở đây?"-Elle tỏ vẻ ngạc nhiên khi thấy LK xuất hiện ở đây.

-"Tại sao tôi không được ở đây?"-LK nhíu mày.

-"Vì đây là phòng Phó chủ tịch, không phải ai cũng có quyền vào."-Elle ngồi xuống chiếc ghế đối diện LK.-"Và tôi đến đây đưa cơm cho chị Hương và sẽ dùng cơm chung với chị ấy. PH đâu?"

-"Chị ấy vừa đi ra ngoài, sẽ quay lại ngay."-LK đáp, không nhìn Elle lấy 1 cái, chăm chăm vào quyển sách trên tay.

-"Cô nên nhớ tôi hiểu PH hơn cô nên cô biết điều mà rút lui sớm đi."-Elle cười khẩy.

-"Có vẻ cô không bao giờ chán ghét những câu nói như vậy nhỉ?"

-"Hơn nữa, nếu tôi và PH thành đôi, công ty của tôi và của PH sẽ bắt tay với nhau. Lúc đó công ty sẽ phát triển lớn mạnh. Không phải vẹn cả đôi đường sao? Vừa hợp lý về mặt tình cảm, vừa thuận lợi cho việc kinh doanh. Cô nghĩ xem, 1 người hiếu thắng, có tiềm năng, và là người kế nhiệm vị trí Chủ tịch tập đoàn sau này như chị Hương sẽ chọn nữ nhân hay đại sự đây?"-Elle tự tin về những gì cô ta đang có.

-"Tại sao phải lựa chọn? Chị ấy sẽ biết cách có được cả 2 thứ mình muốn. Hơn nữa, tình yêu chứ không phải dụng cụ để kinh doanh."

-"Cô..."-Elle bị LK đưa vào "ngõ cụt", không nói nên lời.

Vừa lúc đó PH quay về phòng.

-"LK, em đợi tôi có lâu không?"-Ngay vừa khi bước vào phòng, người đầu tiên PH gọi lại chính là LK khiến cho Elle hết sức tức giận.-"Elle, sao em lại ở đây?"-Khi đóng cửa quay sang cô mới để ý thấy Elle.

-"Em đến ăn cơm cùng chị."

-"Chị vừa ăn cùng với LK rồi, em mang về đi. Cảm ơn em. Mà từ mai em không phải làm vậy nữa đâu."-PH vắt áo vest lên ghế, rồi đến ngồi cạnh LK.-"Cũng sắp tới giờ chị làm việc rồi, em cũng nên về đi."-PH nhìn đồng hồ đeo tay.

-"Sắp tới giờ rồi sao? Vậy em cũng phải về công ty đây."-LK vội vàng cho những thứ cần thiết vào túi xách.

-"Sẽ có người đưa em về công ty."

-"Không cần đâu, em tự về cũng được."-LK đứng lên.

-"Không được, nắng như vầy em đi như vậy sẽ cảm mất."-Thái độ nghiêm nghị của PH khiến LK miễn cưỡng đồng ý.-"Vậy cũng được."

.-"Tôi đưa em xuống dưới."

Nói rồi PH cùng LK rời đi, để lại Elle ngồi đó như người vô hình vừa phải chứng kiến 1 màn tình cảm sướt mướt giữa người mình yêu thích và tình địch.

-"Em đi cẩn thận. Đừng làm việc quá sức, có việc gì nhớ gọi cho tôi ngay. Chiều tôi sẽ đón em. Nhớ ngoan đấy."-PH hôn lên trán LK.

-"Em biết rồi. Hương lên phòng làm việc đi. Cũng đừng làm việc quá sức. Đói thì phải ăn vào không lại đau bao tử. Em đi đây."

Chiếc xe chở LK rời đi rồi PH lên phòng làm việc. Vừa mở cửa bước vào PH vẫn thấy Elle ngồi đó.

-"Chị tưởng em về nãy giờ rồi."-PH ngồi xuống bàn làm việc, đeo mắt kính, mở laptop lên.

-"Chị muốn em về vậy sao?"-Elle vẫn ngồi đó, mắt nhìn về phía PH.

-"Chị không có ý đó."-PH mắt vẫn dán vào màn hình.

-"Chị đối với cô ta thì ân cần chăm sóc, còn đối với em lại không thể quan tâm em 1 chút sao?"

-"Chị không hiểu ý em."

-"PH mà em quen biết đâu như vậy. Chị ấy quan tâm em lắm, chị ấy sẽ không để em phải buồn đâu. Có thể chị ấy rất khi cười nói, nhưng mang cho em cảm giác hết sức an toàn. Là người mà sẽ trở thành người yêu của em khi em lớn. PH đấy bây giờ đâu rồi, trả lại cho em đi?"-Elle tiến gần đến chỗ PH, phẫn uất nói.

-"Chị phải nói bao nhiêu lần nữa em mới hiểu đây?"-PH khó chịu gỡ mắt kính ra để xuống bàn, xoay ghế qua nhìn Elle, nhíu mày.

-"Em không hiểu, cũng không muốn hiểu."-Elle hét lên, vài giọt nước mắt rơi ra.

PH thở dài, mệt mỏi.-"Đó chỉ là chuyện lúc nhỏ, em đừng suốt ngày lôi ra nói rồi ảo tưởng về tình cảm của mình. Chị chưa bao giờ nói là sẽ yêu em cả. Em đừng làm mối quan hệ của chúng ta trở nên phức tạp nữa được không? Chị đủ mệt mỏi rồi đấy."-PH lớn tiếng.

-"Em hiểu rồi."-Elle cười nhạt, nước mắt liên tục rơi ra, rồi ra khỏi phòng.

PH lắc đầu vì sự cố chấp của Elle, đeo kính rồi tiếp tục làm việc.

       _________________
Ps: au đang có ý tưởng nên ra chap cho mọi người luôn 😁😁 hôm qua đăng chap được mọi người vote và động viên au lên tinh thần hẳn ! Cảm ơn mọi người nhiều ạ ❤️💋 để cảm ơn mọi người hôm nay au ra thêm chap nữa, hi vọng sẽ không làm mọi người ngán😸😸 với lại fic còn dài nên từ giờ nếu có ý tưởng au sẽ ra chap ngay, không ngâm nữa để kết thúc sớm và sẽ ra fic mới ạ 🙄🙄😤 hình như lượt vote với cmt nhiều làm au bật được ra nhiều ý tưởng với có tinh thần ra chap hơn hẳn thì phải 🤔🤔🙄😂 ! Sở thíc của au là đếm vote và đọc cmt 🙄⭐️
Thanks all ! Have a nice night 🌃🌉🌌 Love ❤️😎👾👾

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro