câu hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

jeong jihoon, người hợp với mùi pheremone nhất nhưng ai cũng không ngờ tới là anh có mùi ấy.

hương sữa bò.

thật ra mùi hương đầu tiên mà em nghe thấy được ở jeong jihoon là mùi gỗ tuyết tùng cơ, vì hôm đó do thang máy quá chật nên thành ra hai đứa bị ép đứng gần nhau.

do đứng trước jihoon, nên em bị dí đứng gọn ơ trong lòng của anh, lúc đó em phải gắng lắm mới không để đầu mình chúi vào lồng ngực của jihoon, nhưng thật sự thì, thang máy quá đông.

mùi gỗ tuyết tùng cứ thế len lỏi vào tâm trí của em, sâu đậm đến nỗi chỉ cần nghe thấy mùi hương đó em sẽ nhớ ngay tới ngày hôm ấy.

và rồi hương sữa bò đã đánh bay mùi gỗ tuyết tùng thanh dịu mà em ngửi thấy vào ngày hôm đó.

-

jeong jihoon là một alpha, phải nói là một alpha trội của trội. anh giỏi giang, tốt bụng, và siêu siêu siêu đẹp trai. thứ duy nhất khiến jihoon bớt ngầu, là cặp má tròn tròn mềm mềm của anh khi tăng cân.

nhưng. đính chính lại. dù có cặp má thì jeong jihoon nhà em vẫn là một alpha rất hợp với mùi gỗ tuyết tùng, là một alpha mang dáng vẻ có thể sẽ có mùi của thiên nhiên cây cỏ.

mà vốn dĩ jeong jihoon giấu pheremone rất kĩ. cho tới ngày hôm ấy, ngày mà jeong jihoon lén lút thơm trộm em, em mới ngửi thấy mùi hương thơm ngậy trong không khí, mùi hương đó thơm đến nỗi em còn tưởng nó đã để lại chút hương trên má em nữa cơ.

mãi sau em mới biết, cái hôm mà jihoon thơm trộm em là ngày trước khi jihoon phát tình, vì không muốn tổn thương em nên ảnh chỉ dám hôn trộm một cái rồi thôi.

nhưng tất cả là suy đoán cả thôi, em chỉ thật sự biết mùi hương của jeong jihoon khi em cùng jihoon trải qua kì phát tình, và em mới rõ được mùi thơm ngậy ngày hôm ấy là mùi sữa bò.

mùi hương ấy đáng yêu tới nỗi vào ngày phát tình khổ sở nhất cũng chẳng dám làm em tổn thương, mà bạn trai alpha của em thì cứ đứng im bất động, cố gắng kiềm chề không tiến tới ôm em. jihoon còn cầm sẵn thuốc ức chế mà em thường dùng để đề phòng nữa.

jeong jihoon trong lúc khổ sở nhất, anh vẫn không muốn làm bạn gái của mình tổn thương.

nhưng có hai điều jihoon không thể kiểm soát, một là tin tức tố đang không ngừng bao trùm cả căn phòng, hai là em - người đang bị tin tức tố của anh làm cho đứng không nổi.

rõ ràng mùi hương này không có tí công kích nào, em còn cảm giác được bạn trai đang cố gắng thu lại tin tức tố của bản thân vì sợ em khó chịu, nhưng thật sự em vẫn bị mùi hương này làm cho đê mê đến ngu muội đầu óc.

"thơm quá...".

em vươn tay túm lấy áo của bạn trai, ngước mắt nhìn anh:

"jihoon ơi, hôn em được không?".

thuốc ức chế bị vứt sang một bên, sau đó mùi sữa bò lập tức bao phủ cơ thể, khoang miệng lẫn thần trí của em. mà cảm giác được hôn môi với jeong jihoon đang mất kiểm soát thực sự kích thích đến điên.

khác hẳn với bạn trai thích làm nũng pha trò, hiện tại jeong jihoon hệt như muốn ăn tươi nuốt sống em.

tiếng chóp chép kêu lên không ngừng, môi lưỡi cả hai không ngừng quấn lấy nhau trao từng hơi thở. tựa như không có đối phương, cả hai sẽ chẳng còn oxi để sống sót.

còn em giống như người say, để mặc cho jihoon ôm lấy, hôn lấy, rồi cũng để mặc cho jeong jihoon bế mình lên chiếc giường ấm áp kia.

vì khoá môi quá mãnh liệt, môi em bắt đầu hơi tê, còn bạn trai thì vẫn không ngừng cướp lấy dưỡng khí của em. em nghĩ, nếu bây giờ bạn trai nhả môi em ra, có thể khoang miệng của em sẽ toàn mùi sữa bò của bạn trai mất thôi.

a, sữa bò còn có thể khiến người khác say.

em câu lấy cổ của jeong jihoon, quyết định trở thành người say sữa bò đầu tiên trên thế giới, và tốt nhất em nên là người duy nhất được say nó.

chỉ cho tới khi jihoon "nhả" em ra, em mới vô thức dụi dụi vào cổ anh tìm kiếm chút an ủi vì bị chính bạn trai bắt nạt.

"jihoon, jihoon ơi..."

ấy vậy mà bạn trai không an ủi em, anh còn cắn gần chỗ tuyến thể sau gáy em như trừng phạt, giọng khàn khàn quở em:

"nếu bạn nhỏ còn gọi tên anh lần nữa, anh sẽ không tha cho bạn nữa đâu đấy".

chỉ là sau đấy em vẫn điếc không sợ súng, vẫn một mực thầm thì tên bạn trai, gọi đến nỗi hương sữa bò xâm nhập từng kẽ hở trên người em.

-

vậy là mùi gỗ tuyết tùng sâu đậm trong kí ức của em ngày hôm ấy, đã bị hương sữa bò từng tí một lấn áp đến chẳng thể quên...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro