33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cuộc hành trình Châu Âu

Đờingười có bốn sự kiện lớn tốt đẹp, một việc trongđó chính là mi gặp được bạn cũ. Đương nhiên, việcnày cũng phải cần phân biệt trường hợp, ví dụ như ởbuổi đấu giá Châu Âu cỡ lớn gặp nhau nội tâm củahai người nghĩ không có chuyện gì tốt. Tống Triết nghĩlà người này chẳng lẻ để tìm y báo thù tới nơi thậtxa như này sao? Mà Tả Xuyên Trạch nghĩ lại là ngườinày chẳng lẽ vẫn còn tiếp tục tiết mục theo đuổingười buồn chán, chạy xa như vậy tới tìm hắn hẹnhò? Muốn chết sao?

Bởivì theo đuổi suy nghĩ của bản thân hai người đốidiện sững sờ một lát liền một câu nói cũng khôngnói, bên trong hội trường nguy nga lộng lẫy, ở đâycũng là trận trận gió lạnh, thủ hạ song phương gấpđến độ phát điên, tại chỗ nhìn đối phương, cònđang nhìn, rốt cuộc sẽ như thế nào? Là xông lên ômhôn hoặc là đánh người chết ta sống? Gào khóc [ing],rốt cuộc muốn thế nào? Các người vẫn có chút phảnứng a a a a!!

Cuốicùng đánh vỡ trầm mặc chính là Tống Triết, y nhíumày, "Loại sinh vật không xác định kia thế nào khôngtheo em?"

"TamGiác Vàng đang thu hoạch thuốc phiện," Tả Xuyên Trạchnói, "Ngày đó lúc anh đưa thư tình anh ta liền quayvề, bằng không anh nghĩ ngày đó tôi cùng anh đi ra ăncơm anhta sẽ không theo qua đó sao?"

TốngTriết cười gật đầu, rốt cục hỏi một chút vấn đềtrọng điểm, "Em tới nơi này làm gì? Tôi nếu là nhớkhông lầm buổi đấu giá là tính chất lợi ích chung,phần lớn đều là bán hàng từ thiện, chỉ có số ítvật phẩm quý giá bán đấu giá."

"Đếnchơi," Tả Xuyên Trạch nhướng mi nói, "Ngược lạianh, anh tới nơi này làm gì?"

"Trongsố ít vật phẩm quý giá có một bức tranh tôi vẫn muốnsưu tầm, cho nên tôi đã tới đây." Tống Triết cườingồi xuống tại chỗ, giương mắt nhìn xung quanh mộtlần, để buổi đấu giá đạt được hiệu quả tươngxứng cộng đồng đã mời rất nhiều siêu sao, ánh nhìncủa Tống Triết có thể nhìn đến nơi xa xa thấy ngườikia thì ngừng một chút, quay đầu nhìn Tả Xuyên Trạchngười đang ngồi cạnh y cười nói, "Em đừng nói chotôi em là vì cậu ta tới? Ừm, để cho tôi ngẫm lại xem..." Y trầm ngâm chỉ chốt lát nói, "Em mấy năm liêntiếp không gặp cậu ta, nhưng sau khi Hắc Yến xuất hiệnem lại tới, là bởi vì liên quan Hắc Yến?"

Ngườinày luôn luôn rất thông minh, Tả Xuyên Trạch nhìn y mộtcái nói, "Hắc Yến gần đây đánh chủ ý lên cậu ấy,tuy rằng tôi cũng không biết ông ta rốt cuộc muốn làmgì, nhưng tôi đoán tuyệt đối sẽ không có chuyện tốt."

TốngTriết hiểu rõ gật đầu, "Cho nên em nghĩ cản trướclúc Hắc Yến đem cậu ta trói lại, sau đó chờ Hắc Yếnchủ động tới tìm em?"

TảXuyên Trạch khẽ ừ, con ngươi cực đen quét về phía xaxa, "Tôi vốn là muốn như vậy."

Chỗngồi bọn họ là một góc nhỏ tầm thường nhất trongbuổi đấu giá, Tống Triết luôn luôn rất khiêm tốn,thích ẩn ở phía sau màn, trong giới chân chính gặp qua ykỳ thực rất ít, mà Tả Xuyên Trạch luôn luôn thíchkiêu ngạo, nhưng lần này tới lại là không thể đơngiản xuất hiện, cũng khó được khiêm tốn dâng trào,hai người này liền rất có ăn ý lựa chọn một gócnhỏ, sau đó cứ hoa lệ gặp mặt như vậy.

Buổiđấu giá đã sớm bắt đầu, Tả Xuyên Trạch nhìn phíaxa người nào đó đang nhìn chăm chú một món trên sânkhấu cùng người khác kêu giá do nghe nói là gần đây ởtrong một rừng rậm phát hiện phục sức của một bộlạc xa xưa còn chưa khai hoá, chậm rãi lập lại mộtlần, "Tôi ban đầu tính toán như vậy."

TốngTriết theo tầm mắt của hắn nhìn sang, người kia giốngnhư rất thích y phục trước mặt, nhưng mà trong đámngười còn có một phú thương coi trọng bộ y phục này,hai người đang không ngừng hướng về phía trước tănggiá, hiện giờ đã tăng cao đến không thể tưởng nổi,người kia thấy thế lập tức lại muốn hướng về phíatrước kêu giá, kết quả bị người bên cạnh cậu tachặn ngang che miệng lại ép buộc ngồi xuống, lá gan runrẩy cùng cậu ta nói gì đó, mặc cậu giãy dụa thế nàotạc mao thế nào đều không buông tay.

TốngTriết cười nhẹ, bây giờ cho dù ai nhìn thấy ngườinày đều không cách nào tưởng tượng cậu ta đã từngtrải qua một đoạn quá khứ máu huyết thậm chí kinhkhủng, rõ ràng là người từ hoàn cảnh như vậy đi ra,lại hết lần này tới lần khác sạch sẽ thuần tuý nhưđứa trẻ. Y biết đối với Tả Xuyên Trạch mà nóingười trước mắt là người hoàn toàn giải thoát từthế giới của hắn và Hắc Yến, cho nên không muốn lạiđể cho cậu ta lại nhiễm phải.

"Bấtquá nếu tôi không ra tay, Hắc Yến cũng sẽ ra tay," TảXuyên Trạch nhìn người kia, "Mặc dù bây giờ cách thờigian Hắc Yến mong muốn còn kém hơn một năm, thế nhưngai biết tên biến thái kia có thể hay không ra tay sớm,huống chi ông ta hiện giờ đã bắt đầu chuẩn bị."

TốngTriết cười quay đầu nói, "Cho nên em nghĩ làm thếnào?"

TảXuyên Trạch cũng nhìn y, "Muốn thế nào anh mới bằnglòng nói cho tôi biết nơi ẩn thân của Hắc Yến hiệngiờ?"

"Emnghĩ trước giải quyết xong Hắc Yến làm cho ông ta khôngcó cơ hội ra tay? Như vậy cũng sẽ không nhất địnhliên quan đến người này đúng không," Tống Triết cườinhạt nói, "Thế nhưng tôi hiện giờ cũng không biếtHắc Yến ở đâu, tôi đang đợi thủ hạ của tôi liênhệ tôi."

"Tôiquả thực muốn sớm giải quyết Hắc Yến, nhưng cho dùlà như vậy người kia cũng nhất định sẽ liên luỵ kéovào." Tả Xuyên Trạch con ngươi cực đen sâu không thấyđáy, nhìn người nào đó đang phát cáu, ngẩng đầu phânphó thủ hạ, "Lấy một tấm thẻ vàng Phùng Ma đi tìmngười vừa mua đi bộ đồ, hãy nói với hắn ta tôi muốndùng thẻ vàng đổi đồ trong tay hắn ta, sau đó đembộ đồ đưa cho người kia, đừng nói là tôi đưa. Nếuchịu mua giá lớn như vậy đồ rách rưới như vậy, tàisản phú thương kia nhất định không đơn giản, cho nêngã ta nhất định nghe qua tên Phùng Ma, cũng đồng dạnghiểu rõ kết quả đắc tội Phùng Ma, đối với mạngngười nào quan trọng, đáp án rõ ràng.

"Vâng."

Tầmmắt Tả Xuyên Trạch liền quay lại phía xa, sau một hồitrầm mặc lại tiếp tục đề tài mới vừa rồi, "HắcYến ở trong cơ thể cậu ấy cũng để một vật nguyhiểm nào đó, hơn nữa vật này khi cậu ấy sinh nhậthai mươi tuổi sẽ phát tán."

TốngTriết ngẩn ra, còn chưa kịp nói chợt nghe người kiatiếp tục nói, "Anh biết tôi lần đầu tiên không khốngchế lúc phát tác là vào năm nào sao?"

TốngTriết mắt xếch trong trẻo nhưng lạnh lùng hiện lên mộttia sáng, quay đầu nhìn hắn. Tả Xuyên Trạch chậm rãithu hồi đường nhìn phía xa cùng y đối diện, khoé miệngnỗi lên một nụ cười diễm lệ mà tàn nhẫn, gằn từngchữ một, "Một năm đó lúc tôi mười sáu tuổi, đêmhôm đó tôi giết rất nhiều người, từ nay về sau nắmPhùng Ma trong tay."

"Màdựa theo thông tin lấy được thứ đó trên người cậuấy phát sinh so với tôi còn kinh khủng hơn," Tả XuyênTrạch chỉ vào người phía xa, từ từ nói, "Đến lúcđó sẽ chết rất nhiều người, mặc dù cậu ấy khôngnghĩ muốn làm như vậy, cho nên nói cho dù đem Hắc Yếngiết chết cậu ấy cuối cùng vẫn sẽ bị liên luỵ."

TốngTriết nhìn hắn, "Thứ trên người các em rốt cuộc làvật gì?"

TảXuyên Trạch khẽ nở nụ cười nhẹ, "Việc này nếu làtôi biết cũng sẽ không phiền nào đã nhiều năm nhưvậy, anh có thể đi hỏi Hắc Yến một chút, xem ông tacó thể hay không sẽ nói cho anh biết."

Hắnnói xong câu đó liền không lên tiếng nữa, nâng cằmthích thú nhìn phía xa người nào đó lăn qua lăn lạikhóc lóc om sòm, một lát mới nói, "Cậu ấy trước đâybiểu cảm trên mặt cũng không có phong phú giống như bâygiờ vậy ..."

Tả AnTuấn hiện giờ rất u sầu, cậu chẳng qua là coi trọngmột bộ đồ muốn mua về nhà, đã bị người đại diệncủa cậu một tay bịt miệng, gan run rẩy nói, "Tổtông, cậu là tổ tông của tôi, cậu biết hiện giờ đãbao nhiêu tiền rồi không?! A?! Ngoan, hãy nghe tôi nói, tôiquay về gỡ mấy bao bố lại mua da thú thêm mấy khúcxương cho cậu may một cái được chưa? Hả? Tôi tự mìnhmay cho cậu được chưa?!"

Tả AnTuấn bị che miệng lại, chỉ có thể "Ưm ưm" haitiếng biểu thị kháng nghị.

Ngườiđại diện kia không thèm quan tâm ánh mắt oán hận némlên người, đợi được trên sân khấu rốt cục gõ búahoàn thành mới buông cậu ra ngẩng đầu nhìn về mộtbên, cảm khái nói, "Trận đấu giá này thật sự rấthoang phí a." Sau đó thoáng nhìn tình cảnh một bên lậptức đưa tay đập qua, đem người chuẩn bị trợt raxuống ghế kéo lên, nhỏ giọng nói, "Tổ tông! Cậu bâygiờ nhưng là ở bên ngoài! Ở bên ngoài! Chú ý hìnhtượng của cậu! Hình tượng a a a!!"

Khôngcó được thứ mong muốn gì đó bạn nhỏ Tả An Tuấnrất u sầu, thầm nghĩ ngồi chồm hổm dưới đất vẽvòng tròn, chính là người đại diện của cậu không chophép, bởi vậy cậu chỉ có thể vẻ mặt ai oán vùi ởtrên ghế, xem ai đều mang oán hận.

Lão đạitổ chức vệ sĩ nào đó mặt lạnh ở một bên nhìn,người này vừa rồi vì một bộ đồ mà ngưu X mãnhliệt cùng người khác gọi là siêu sao nào đó, trướcđây không lâu bởi vì anh ta đến mà vùi ở góc nhỏtrong phòng, tội nghiệp nhìn anh nói, "Tôi nghèo, tôikhông có tiền, mời không nổi vệ sĩ, là thật, anh điđi đi thôi, đương nhiên, anh muốn thì nguyện ý ở lạitôi cũng không cản anh."

Anh mặtlạnh nhìn cậu, "Cậu có thể đừng đem để cho ngườikhác đánh không công rồi nói hùng hồn như thế sao?"

"Ainói là không công," cậu nhất thời trừng mắt, "Tôibao ăn bao ở còn không được? Anh còn bất mãn cái gì?"

"..."

"Đốiđãi phải đủ hiểu hay không, bây giờ tìm việc khôngdễ dàng, giờ có thể tìm được bao ăn bao ở càng thêmkhông dễ dàng," cậu ra vẻ đạo mạo giáo dục, "Ngườithanh niên, loại người như anh này có ý nghĩ muốn điqua lao động chân tay đơn giản để đổi lấy thậtnhiều tiền mặt là không được, anh tôi nói qua, TrungQuốc cũng là bởi vì thanh niên có tư tưởng giống nhưanh vậy mới có thể giàu mạnh không dậy nổi."

Đúng,anh trai cậu! Lão đại tổ chức vệ sĩ nào đó mặt lạnhnhìn cậu, trước khi anh tới đã đem lai lịch của ngườinày tra xét một lần, tư liệu trước hoàn toàn không trađược, chỉ có thể tra được người này là mấy nămtrước bị một người nhặt về nhà, khi đó cậu tachính là một tờ giấy trắng, gì cũng không hiểu, dựavào nguyên tắc có gì học nấy, người "Anh trai" nhặtcậu ta về ảnh hướng đối với cậu ta thật sự rấtlớn. Lão đại nào đó hoàn toàn tin tưởng, tính cáchhiện giờ của người này biến thành như vậy cùng người"Anh trai" kia có liên quan cực lớn, người kia tuyệtđối đưa đến tác dụng mấu chốt nhất.

Cho nênnói nếu như lúc trước không phải người anh trai trongmiệng người này ở trên biển bị nổ, xương cốt khôngcòn, anh hiện giờ nhưng thật ra là rất muốn lấy roiđánh thi thể, dĩ nhiên, điều kiện đầu tiền là anhcũng không biết người kia còn sống, hiện giờ lại nằmở bên trong biệt thự trên đảo tư nhân nào đó đốidiện với ngôi biệt thự Tống Triết thường đến kia,chỉ là hiện giờ còn chưa thoát khỏi thời kỳ nguy hiểmmà thôi.

"Thưangài." Tả An Tuấn đang u buồn vùi ở trên ghế, mộtgiọng nói trên đỉnh đầu vang lên, ba người theo đuổitâm tư của bản thân đồng thời ngẩng đầu, chỉ thấytrước mặt bọn họ đứng một thanh niên mặt tây trangđen, người thanh niên trong tay cầm một cái hộp, thấybọn họ nhìn sang cung kính đem vật trong tay đưa tới,nói, "Đây là quà tặng ông chủ nhà tôi cho ngài, xinhãy nhất định nhận lấy." Nói xong đưa tay mở nắphộp, bên trong rõ ràng là bộ phục sức cá tính đó.

Trongnháy mắt ánh mắt của Tả An Tuấn liền phát sáng, chặnngang nhận lấy ôm vào trong ngực, cười nói, "Ừ, cảmơn."

Ngườinọ gật đầu liền rời đi.

"Cậunói tên phú thương kia cùng cậu nửa ngày đưa bảngchính là vì mua tặng cho cậu?" Người đại diện nóinhỏ, "Hắn ta coi trọng cậu sao? Này, cậu rốt cuộc cónghe tôi nói chuyện hay không!"

"A,hả?" Tả An Tuấn bị hắn ta rống từ trạng thái cườikhúc khích trở lại bình thường, nói, "Ai biết, anh tôinói, không được tiêu tiền thứ gì đó không đượcrõ ràng." Cậu nói xong đứng dậy, kết quả bị ngườiđại diện của cậu đem nhấn trở lại.

"TảAn Tuấn ..." Người đại diện của hắn gan run rẩynhìn cậu, "Cậu đừng nói cho tôi cậu muốn đi thaymiếng vải rách này ..."

"Đúngvậy," Tả An Tuấn nháy mắt vô tội, "Không đượcsao?"

"Khôngđược!" Người đại diện này đây thiếu chút nữamột hơi cũng không dậy nổi, "Cậu có biết hay khôngmột hồi tầng trên còn có một buổi tiệc tối a?! Cậucó biết hay không cậu bây giờ là nhân vật công chúnga?! Cậu chuẩn bị sẽ mặc vải rách này đi đến?!"

Tả AnTuấn tiếp tục chớp mắt, "Tôi sẽ mặc một lát, lúcăn tiệc đổi lại."

"Vậycũng không được, ai biết cậu giữa chừng lại xảy racái gì quái lạ làm thiêu thân*!" người đại diện ganrun rẩy nhìn người này ánh mắt vẫn long lanh như cũ,liền lập tức bi phẫn, hướng một bên người nào đóvẫn thờ ơ lạnh nhạt cầu cứu, "Doãn** Mạch, anhtrước lấy lại vật này đem đến khách sạn có đượchay không? Chẳng lẽ anh muốn nhìn cậu ta một hồi mặcthứ này?"

[*conthiêu thân thường lao vào những nơi có ánh sáng bấtchấp có nguy hiểm hay ko, ý nói bạn Tuấn Tuấn như conthiêu thân ngu ngơ bất chấp nguy hiểm mà cứ lao vào,mình chỉ có thể diễn đạt như thế thôi vì mình diễngiải ko đc, thông cảm nha!]

[**QTdịch là Duẫn Mạch (允陌)mà từ 允ởđây có 2 cách gọi là Duẫn và Doãn và cái nào cũngđược, và mị thích Doãn hơn vì nó nghe hay :v]

Lão đạitổ chức bảo vệ toàn cầu Doãn Mạch hơi chút suytư một lát, trực giác nhận thức cho rằng tên ngu ngốcnày nếu thật mặc bộ đồ kia đến cuối cùng sẽliên luỵ anh mất mặt theo cùng. Vì vậy lần đầu tiêntán thưởng rồi "Ừ" một tiếng, đứng dậy khônglưu tình chút nào từ trong tay của siêu sao nào đó đoạtlấy cái hộp, cũng không quay đầu lại đi.

Tả AnTuấn lần thứ hai bị người đại diện đặt ở trênghế, thẳng đến bóng dáng Doãn Mạch biến mất ở ngoàicửa lớn mới thôi, cậu tội nghiệp nhìn một chút, biphẫn đứng lên, "Tôi đi WC!"

Lầnnày người đại diện nhưng thật ra không có ngăn cản,hào phóng buông cậu ra, không quên bồi thêm một cậucảnh cáo, "Tả An Tuấn, cậu tốt nhất ngoan ngoãn quayvề, bằng không tôi không tha cho cậu!"

Tả AnTuấn không để ý tới gã, tiếp tục bi phẫn hướngtoilet phía trước đi đến, đi tới trước cửa sãi bướcliền nhảy đi vào, sau đó lập tức giật mình, chỉ thấytấm gương phía trước có một người đang rửa tay, hồngy tóc dài, lớn lên rất đẹp.

Ngườinọ ở trong gương thấy cậu cũng là ngẩn ra, dừnglại quay đầu lại, mỉm cười nhìn cậu, một látmới nói, "Đã lâu không gặp."

Tác giảnói ra suy nghĩ của mình: Nói cho đại gia nhớ kỹ xemthông báo trên văn án, thiên văn này đây vào ba V, đếnlúc đó lại thêm ba chương (ai u này, đây là muốn tachết a ...)

———

Lờitác giả thật là phiền, cho nên đừng hiểu, chỉ đọcchơi thôi :3


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro