khi mùa hạ không còn trong đời.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

một chiều thu bâng khuâng không rạng rỡ.

em nghe trong tiếng gió ngân nga à ơi khúc nhạc êm dịu của mùa thay lá. em dang tay đón lấy mây trời bồng bềnh đem trọn vào lòng nâng niu. em nắm lấy những tầng lá, những phiến hoa rơi rụng lả tả xuống mặt đường như sợ chúng sẽ trôi dạt đi theo ngày dài vô nghĩa.

và em ngoan cố níu giữ bóng hình anh giữa khoảng không được lấp đầy bằng mùi hoa sữa nồng nàn của mùa hạ đã cũ.

anh ở trước mặt em, không thay đổi, dáng dấp cao lớn, diện mạo tuấn tú, mái tóc chung thuỷ bên sắc đen tuyền. chỉ có điều cô ấy cùng anh tay trong tay, chặt chẽ, gọn gàng, không khe hở, bão tố không thể đạp đổ, tận thế cũng không thể chia lìa.

ngày hôm ấy thời tiết đặc biệt mát mẻ, trong khi viền mắt em lại bất giác trở nên nóng hổi, như được hun trên bếp than hồng nghi ngút khói. khói tràn cả vào tim, vào tâm, vào lòng, cay xè, đau đớn và dần dần lụi tàn.

anh đã không còn là mùa hạ em hằng ấp ôm trong giấc mộng đêm dài nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro