chương 30: Chưa trải sự đời ( H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuy nói tha Hứa Nguyệt Hy là vậy nhưng đến tối Hứa Vĩ Quân lại trở lại bộ dạng thèm khát như buổi sáng.
"Hy nhi, hay chúng ta làm một chút, anh sẽ nhẹ nhàng."
Hứa Nguyệt Hy né tránh lồng ngực nóng rực đang áp lấy mình, lắc đầu "Không được, vết thương vẫn còn đau lắm."
Vật cộm cộm bên dưới lại chạm vào mông tròn trịa, cứ như vậy đốt nóng bộ phận nhạy cảm của cả hai. Cô lắc mình né tránh, không những không thành công còn cảm nhận cách một lớp vải cự thú lại càng trướng to hơn.
"Anh chỉ đi vào một chút rồi ra ngay, được chứ?"
Hắn vẫn không từ bỏ, đem người anh em tìm đến giữa hai chân cô cọ cọ, ma sát đủ kiểu.
"Thật sự như vậy được sao?"
"Ừm."
Cô híp mắt, vẫn là không tin lời hắn, cuộn mình rúc sâu vào trong chăn.
"Chú nhỏ, người lại lừa con đúng không?"
Hứa Vĩ Quân "..." từ khi nào lại thông minh như vậy rồi?
"Vậy thì em lại dùng cách kia, giúp anh xuất ra một chút?"
"Không muốn~"
Tay Hứa Nguyệt Hy giữ tấm chăn bông thật chặt, chỉ sợ Hứa Vĩ Quân nổi thú tính, đến cả cô bị thương cũng không quan tâm.
"Hy nhi, anh thực khó chịu."
Trong chăn vẫn duy trì yên tĩnh, Hứa Nguyệt Hy giấu cả người vào không gian kín mít thầm tự nhủ không được phép mềm lòng.
"Hy nhi..."
"..."
Chú nhỏ, đừng gọi nữa, không thì con thật sự sẽ mềm lòng mất!
"Tiểu Hy nhi."
Cuối cùng cô vẫn là không nhịn được yêu cầu của hắn, lúc này Hứa Nguyệt Hy mới dè dặt ló trong chăn ra đôi mắt xinh đẹp "Chỉ xuất ra một chút liền xong?"
Hứa Vĩ Quân nhìn đôi đồng tử to tròn đen láy, yết hầu trở nên khô khốc cuộn lên xuống vài lần.
"Ừ."
"Vậy con giúp người một chút cũng được..."
Hắn nhìn Hứa Nguyệt Hy chui vào chăn, hơi ấm dần bao phủ phần thân dưới.
Hứa Nguyệt Hy hơi ngượng ngùng, mặt đỏ bừng một mảng, may mắn rằng bộ dạng xấu hổ này không bị Hứa Vĩ Quân nhìn thấy. Cô di chuyển đến giữa hai chân hắn, nhìn thấy đũng quần hắn nhô lên một túp lều vĩ đại âm thầm nuốt nước miếng.

Trong chăn yên tĩnh một hồi, Hứa Vĩ Quân gấp đến mức sắp nhịn không nổi nữa thì tiểu đệ đệ cuối cùng cũng được giải phóng, không chút kiêng dè cương cao trong chăn.
"Hy nhi, nhanh một chút."
Sau đó, vật hung hãn kia lại được lòng bàn tay mềm mại an ủi. Được vuốt ve, Hứa Vĩ Quân thở hắt ra một hơi, giọng nói có chút gấp gáp.
"Hy nhi, đừng chỉ vuốt nó, dùng miệng của em..." - loại an ủi này sao đủ để thỏa mãn hắn?
Hứa Nguyệt Hy nén hổ thẹn trong lòng, chậm rãi vươn đầu lưỡi liếm láp vật thô to của chú nhỏ.
Hứa Vĩ Quân chờ đợi một lúc, phân thân dưới chăn bị một đầu lưỡi ướt át khiêu khích, hắn hít sâu một hơi, côn thịt trướng to thêm một vòng.
Cảm giác vừa đủ ướt, Hứa Nguyệt Hy ngậm lấy đỉnh quy đầu, dần dần đưa nó tiến sâu trong khoang miệng.
Toàn thân Hứa Vĩ Quân rắn lại, cơ bắp trên người cũng dần lộ rõ. Hứa Nguyệt Hy khó khăn với côn thịt trong miệng, đầu lưỡi cảm nhận rõ từng đường gân xanh của nó. Cô dùng lưỡi linh động quấn lấy thân côn thịt, nước bọt không tự chủ được chảy dọc theo thân vật thô dài, nhiễu xuống hai túi thịt .
"Hy nhi, đưa nó vào thêm chút nữa...dùng tay vuốt phần bên ngoài..." Hứa Vĩ Quân phả ra từng hơi nặng nhọc, tận lực đè nén ham muốn đem cô ném xuống giường hung hăng xỏ xuyên bên trong.

Hứa Vĩ Quân lời nói ngắt quãng, Hứa Nguyệt Hy biết rõ hắn bây giờ có bao nhiêu nhịn nhục không muốn làm  cái địa phương kia của mình. Chỉ là cô muốn dùng miệng bù đắp hắn thật nhưng lại quá khó khăn, nếu thật sự nhét vào thêm chút nữa cô sẽ tắt thở mất!

Một lúc lâu sau trong chăn nghe rõ âm thanh liếm mút đầy khiêu gợi, âm thanh lớn dần, vang khắp phòng ngủ xa hoa. Tiểu đệ đệ của Hứa Vĩ Quân miễn cưỡng được an thỏa mãn, khoái cảm khác lạ khiến từng tế bào trong người Hứa Vĩ Quân hưng phấn.
Hắn đối với chuyện tình trường có thể nó là lão luyện, không ngờ cũng có ngày bị một tiểu nha đầu chưa vị thành niên, tâm tư ngây thơ như tờ giấy trắng khiến cho sung huyết tràn đầy, tinh lực dễ dàng khơi dậy. Thật chẳng khác một thiếu niên cỏn con chưa hiểu sự đời!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro