Phần 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả hai chúng tôi trở lại giường, chị nằm nghiêng người, dùng một tay chống đầu, chị nói :

- Từ nay chị cũng tận lực không dùng mấy cái này nữa. Thật lãng phí tinh lực và nhan sắc.

Sau đó chị nhích lại gần tôi.

- Nếu có thể sinh ra một bé con ngoan như em thì chị sẽ sinh cả một đội bóng rổ. Hoặc đội bóng đá cũng được.

Chúng tôi cùng nhau trò truyện vài câu, chị ấy đột nhiên tựa như đang làm nũng, than thở:

- Công ty thật ác quá! Chẳng bao giờ được ngủ đủ cả ~

Sau đó liền nằm trên giường lăn qua lăn lại như quả bóng, cuối cùng dừng lại khi đầu đã đặt lên đùi tôi! Chị tiếp tục nói bằng cái giọng làm nũng:

- Cũng tại em nữa đó ~ Nào là đứt tay, nào là nhắn tin trả lời chậm ~

Tôi cuối đầu nhìn chị, cứ mặc cho chị than vãn, nhìn hai mắt chị mở to nhìn mình, trong mắt còn có cả tơ máu, tôi không khỏi đau lòng, bèn nói:

- Vậy chị có muốn ngủ một chút không?

Chị dường như chỉ chờ có vậy, liền gật đầu liên hồi, thỏa thuận:

- Ý kiến không tồi ~ Khi nào em đói bụng thì kêu chị dậy nhé!

Tôi chỉ nghĩ là để chị ngủ thôi chứ chẳng nghĩ đến chuyện chị sẽ nằm luôn trên đùi mình. Dù vậy, tôi vẫn im lặng, không dám đứng dậy đi lấy remote tắt tivi, cứ như vậy ngồi yên trên giường để cho chị ngon giấc.

Tôi chính là kiểu người nhát cáy nên tới lúc chị ngủ mới dám thừa dịp ngắm trộm chị. Chị vừa tắm xong nên tóc rầt mềm và thơm, không biết là dùng dầu gội gì đây. Bởi vì chị nằm hơi cong người, nên y phục cũng trở nên xốc xết, để lộ ra vòng eo vừa trắng vừa thon thả. Hơi thở của tôi cũng vì nhìn chị mà trở nên gấp gáp. Tôi thật ra rất muốn thừ sờ chị một cái nhưng cuối cùng chỉ dám mân mê lọn tóc của chị.

Thật ra thì tôi cũng không biết lúc ấy chị có ngủ được chút nào không, bất quá, thi thoảng đầu chị có động đậy một chút xíu, sau đó lại tiếp tục an tĩnh. Có lẽ chị đã thật sự ngủ được một giờ. Đùi tôi bởi vì bị sức nặng đè xuống mà tê dại, nhưng tôi cũng không vì mỏi mà động, cứ như vậy ngồi nhìn chị. Khuôn mặt chị quả thật vô cùng xinh đẹp, có nhìn bao nhiêu vẫn không thấy đủ. Tôi nhìn chị được một lúc thì chị cũng từ từ mở mắt ra, cái nhìn mông lung tựa như nửa tỉnh nửa mê. Chúng tôi cứ như vậy, một người ngồi, một người nằm, bốn mắt nhìn nhau. Cảm thấy khuôn mặt mình bắt đầu nóng lên, tôi vội vàng chuyển dời tầm mắt về phía Tivi. Chị dùng âm thanh nho nhỏ, lười biếng nói:

- Sao em không đánh thức chị dậy, bây giờ là mấy giờ rồi?

Tôi nhìn đồng hồ đeo tay, cho chị biết bây giờ là 10 giờ 40 phút. Chị chậm rãi ngồi dậy, rời khỏi chân tôi, dùng tay chải lại mái tóc rồi nói:

- Trễ vậy sao? Bé con nãy giờ em làm gì mà không gọi chị đây? Em có đói không?

Tôi cảm thấy bụng mình thiếu điều muốn kêu vang biểu tình luôn rồi nên vội vội vàng vàng gật đầu một cái. Chị liền nhảy xuống giường, đi về phía vali bên kia phòng bới tìm y phục. Vừa lật quần áo chị vừa nói như để trấn an tôi:

- Chờ chị thay đồ rồi dắt em đi ăn.

Ngồi nhìn một lúc, chị đem đồ về phía giường, tôi có cảm giác chị sẽ thay đồ ngay đây! Vì quá ngượng ngùng, tôi liền đứng dậy đi về phía phòng tắm. Ngồi trên bồn cầu, tôi nhìn thấy áo ngực của chị treo bên trên, quả thật khá to! Áo ngực màu đen, phía trên điểm một vài họa tiết màu hồng, vô cùng sạch sẽ và không một vết ố. Sau đó tôi nhìn sang bồn rửa tay, nơi chị bày các đồ dùng dưỡng da, trang điểm, tất cả đều là hàng hiệu.

Sau khi ngồi bên trong một lát, nhắm chừng chị ấy có lẽ đã thay đồ xong, tôi liền đi ra ngoài. Quả nhiên tôi tính toán thời gian rất chuẩn, khi bước ra thì chị đã quần áo chỉnh tề. Chị mặc một cái áo cánh dơi cùng với quần short, trông rất trẻ trung nhưng vẫn không làm lu mờ khí chất vốn có. Tôi bèn yên tâm đi về phía giường, nơi chị đang đứng.

Tôi ngồi trên giường, vu vơ phóng tầm mắt vào tivi còn chị lúc này đã quay trở lại vali đồ. Chị quay lại nhìn tôi một cái, lẩm bẩm:

- Hình như hôm nay trời hơi nóng? Mặc cái này có lẽ dày quá.

Giọng nói tựa như đang tự nói với bản thân hơn là đang trưng cầu ý kiến của tôi. Tôi cũng chẳng nói gì, chị liền đứng đó, đem bộ y phục cởi ra. Trên người chị lúc này duy nhất chỉ còn một mảng áo ngực màu tím nhạt! Chị đứng xoay lưng về phía tôi nhưng dường như không muốn né tránh ánh mắt của tôi một chút nào.

Chị ấy quả thật rất gầy. Hai cột sống trên lưng vì cử động của chị mà di chuyển. Sau đó, chị cuối đầu bắt đầu lật tìm y phục, có thể bởi vì y phục quá nhiều nên chị đề nghị tôi đến chọn giúp. Tôi liền hỏi chị:

- Chị tính là đi ăn tiệc sao?

Chị cười một cái, đáp lại:

- Không, là cùng tiểu nha đầu 19 tuổi đi ăn.

- Thật ra chị mặc cái gì em cũng thấy đẹp...

Dù nói vậy nhưng chị vẫn tiếp tục lật tìm mớ y phục, sau một lúc thì chọn ra một chiếc áo sơmi tay ngắn rồi đi vào phòng rửa tay để make up. Vì rảnh rỗi không có gì làm, tôi liền giúp chị xếp và thu dọn lại đóng quần áo.

Chị ở trong phòng rửa tay, vừa make up vừa nói vọng ra:

- Chị có rất nhiều y phục và đồ được tài trợ. Bé con thích thứ gì thì cứ lấy.

Thật ra trang phục của tôi rất nhiều, nhưng vì chị nói sẽ tặng và tôi cũng muốn có một món quà làm kỉ niệm nên không cần suy nghĩ quá lâu, tôi lấy một chiếc túi xách, hướng phòng tắm nói:

- Vậy em lấy cái túi xách màu xám tro này nha!

- Ok tùy ý em, lấy túi xách thì tốt chứ đừng lấy bra nha. Dù sao thì em cũng mặc không vừa đâu, hahaha.

Kẻ hạ lưu này! Nhất định là đang khi dễ vòng một của tôi đây mà!

Chị từ phòng tắm bước ra, điểm trang nhẹ nhàng rất dễ thương. Chị đi về phía tôi, nói:

- Mùi nước hoa này có dễ chịu không?

Tôi không ngửi được, chị bèn đến gần hơn một chút, ngồi xổm trước mặt tôi chỉ vào xương quai xanh và cổ.

- Chị xịt ở đây nè.

Tôi e dè đưa mũi lại gần chỗ tay chị chỉ, hít một hơi, gật đầu thừa nhận quả thật rất thơm. Thật ra sau vài lần trò chuyện cùng chị, tôi đã bớt khẩn trương và xấu hổ hơn trước, đã dám mặt đối mặt nói chuyện cùng nhau. Tôi nói với chị:

- Chị xịt nước hoa thơm như vậy làm sao bạn trai chịu nổi đây.

Chị xì một cái, lạnh giọng:

- Không muốn nhắc đến bạn trai cũ.

Nhờ vậy tôi nhận ra chị không hẳn là một les. Có lẽ chị ấy là Bisexual hoặc thậm chí là Straight. Tôi trả lời:

- Có vẻ như giao tình với bạn trai cũ không được tốt ha ~

Chị nghe xong bèn ngắt mũi tôi, nói:

- Chứ đâu có như tiểu nha đầu nhà ngươi, hẳn là nhìn thế giới toàn người tốt đi!

Chúng tôi cứ như vậy trò chuyện vài câu rồi cùng nhau đi ăn trưa, vì giờ này đã quá muộn để ăn sáng rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro