Đi tìm một nửa của mình !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ khi ba mẹ nó về sau này gặp hắn liền gia đình nó chuyển về quê ngay sao đó. Nó thật không nỡ đi vì ở đây quá nhiều kỉ niệm, quá nhiều kí ức đẹp trong đó có chú !

- Như Hương này. Con làm gì mà như người mất hồn vậy.

- Dả?? Dạ ông nội. Con làm gì có .

- Nhớ người yêu à ?

- Con có để nhớ cũng vui.

- Cháu của ta thật nghịch ngợm. Haha

Ông xoa đầu nó cười thật tươi.

Đến chiều nó lại đi ra sân bắng bi cùng mấy đứa con nít. Ai nó sắp làm sinh viên chết liền. Ông nó mỉm cười lắc đầu nhìn tụi con nít và nó ríu rít.

- Sắp lấy chồng mà như con nít.

Đang tranh cãi với tụi thằng Bo chơi ăn gian thì có một chiếc xe màu trên rất sang trọng dừng ngay đầu làng, ánh mắt của tất cả những người sống ở đó điều đổ về chiếc xe đó, nó cũng không ngoại lệ.

Nhìn một hồi nó cảm thấy chiếc xe hơi quen mắt, đã nhìn ở đâu rồi thì phải. Đúng của chú, không hiểu tại sao biết là chú nó liền muốn chạy.

Nó đứng lên liền chạy đi.

- Nhóc con. Chạy đi đâu đó.

Nghe được âm giọng quen thuộc nó sựng người cứng đơ một chỗ.

Nó muốn độn thổ ngay và luôn. Mẹ ơi cứu con. Chú tự nhiên lại đến đây làm gì ?????

Nó từ từ xoay người lại, cố gượng lên một nụ cười. Liền nhìn thấy hắn ngay trước mặt khoảng cách bây giờ đã không còn giới hạn. Tim nó bắt đầu đập dồn dập.

Hắn tay bỏ vào túi khom người chăm chăm nhìn nó, nở nụ cười ma mãnh.

- Muốn chạy sao nhóc ?

Hì...hì.... Nó cười gượng gạo.

- Chú.....ch...ú.....đến....đây làm gì ?

- Đi tìm một nửa của mình.

- Dả....??? Nó há hốc, to mắt.

- Con bảo chú đi tìm còn gì ?

- Dậy.....chú.....đi....đi...

- Một nửa đó ngay ở đây còn đi đâu nữa.

Hắn đưa tay vén tóc mái nó lên để nhìn rõ được khuôn mặt làm hắn mấy tuần nay mất ăn mất ngủ vì nhớ.

- Dả...??chú...chú nói gì vậy ???

- Như Hương ?

- Dả?

- Anh yêu em.

- Hả....???

Hắn liền cúi đầu hôn chọn lấy cánh môi anh đào của nó, thế là cả làng hò hét cả lên. Ông nó cười thật tươi sắp có cháu rể rồi.

Còn ba mẹ nó nghe được tiếng hò hét của người làng liền chạy ra thì nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mà cười thật tươi vì ba mẹ nó biết hết tất cả.

Nó to mắt đứng hình với hành động của hắn. Tim nó đập lỡ một nhịp rồi sao đó đập dồn dập.

Hắn rời khỏi cánh môi của nó, tay ôm lấy hai má nó và cứ thế mà nhìn nó cứng đơ.

Hắn nở nụ cười rạng rỡ nhìn nó, nụ cười đó nó chưa bao giờ thấy chú cười tươi như vậy, nụ cười như ánh hào quang chiếu thẳng vào mặt nó, thật chói.

- Như Hương .

- Dả???hả.... Nó cực kì rung.

- Anh xin lỗi gì đã từ chối và làm em tổn thương rất nhiều. Anh đã suy nghĩ rất nhiều chỉ có em mới cho anh sự sống. Chỉ có em mới mang đến cho anh những nụ cười tươi như thế này và chỉ có em khiến trái tim anh đau đến vậy. Cho nên...em phải chịu trách nhiệm đó.

Nó cứ há hốc mà chả biết phải phản ứng ra sao, mặt nó đỏ dần lên, tay chân bắt đầu run lên cầm cập.

Nhìn thấy được phản đối cực độ của nó hắn mỉm cười nắm lấy đôi tay nó bỏ vào túi áo mình rồi ôm nó vào lòng.

- Bình tĩnh, hít thở thật điều. Không cần phải khẩn trương như thế, anh không muốn hôn một pho tượng.

Hắn biết nó chưa bao giờ trải qua trường hợp như thế này nên rất rất hoảng sợ.

- Chú...chú.....ác vừa thôi.

Nó dụi đầu vào lòng ngực hắn khóc toán lên như đứa trẻ.

- Được rồi, ngoan. Hahaha....dễ thương thật.

Hắn mỉm cười trả lời nhưng vẫn ôm chặt lấy nó đầy cưng chiều.

Và cuộc đời của cặp đôi ' chú cháu ' đã chính thức bắt đầu, nó và hắn bắt đầu vào trang mới cho cuộc đời của mình.

- Sao chú không cạo râu, tóc cũng dài ra rồi này.

- Vì ai mà thành ra như vậy hả ? Em có biết từ khi em đi anh như kẻ điên không, chỉ mới có tuần mấy anh đã giảm gần 5 kí rồi đấy.

Hắn giả vờ giận hờn nhưng tay lại không buông nó ra vẫn ôm chặt hơn đơn giản vì hắn nhớ hơi nó.

- Thảm vậy sao ?

Nó đưa tay sờ lên bộ râu sắp dài và dầy của hắn. Rồi lại sờ lên khuôn mặt hoàn mỹ của hắn. Đúng ! Chú ốm đi rất nhiều.

- Em phải đền bù cho anh đấy.

Hắn gục xuống vai nó mà nỉ non.

- Chú thật là....không biết chăm sóc cho bản thân.

Hắn như cả thế kỉ mới gặp lại nó cho nên đầu thì dựa vào vai nó rồi vơ tay lấy vài sợi tóc đưa lên mũi ngửi. Thật thơm.

- Anh nhớ em lắm. Như Hương. Có yêu anh không ?

-  Dả...??? À...

- Nói.

- Yêu

- Nói lại rõ ràng.

- E...m...yêu...a ..nh... Asssss ngại muốn chết .

- HahahA.... Anh yêu em bảo bối của anh à.

Hắn ngẩng đầu áp vào môi nó hôn ngấu nghiến rồi lại dịu dàng và rồi lại điên cuồng. Tuy không thích ứng được nụ hôn bá đạo của hắn như nó vẫn ngoan ngoãn đứng yên nhắm mắt mà hưởng thụ nụ hôn ngọt ngào của hắn.

#THE END

😆😆😆😆😆😆

Sau đây một số hình ảnh minh họa cho cặp đôi 'chú cháu' 😉😉😉😍😍😍😍😍😍😍

Hết.

# Chân thành cảm ơn 😖😖

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro