Độc lưu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

https://shishadana.lofter.com/post/316f3da3_1cbc4313d

Trương Thành Lĩnh tỉnh lại từ cơn ác mộng không chỉ một lần.

Trong mộng hắn bắn ám khí vào Ôn Khách Hành, người luôn yêu thương hắn, trơ mắt nhìn nam nhân kia rơi xuống vách núi.

Vực sâu vạn trượng, thần tiên khó lưu.

Lúc đó hắn quỳ trên mặt đất, đại thù đã báo, cũng không biết vì sao tim giống như bị ngàn cân đè ép, hoàn toàn không có vui sướng, chỉ có nghi vấn.

Hắn thật sự làm đúng sao.

Ôn Khách Hành dạy hắn “Liệt nữ sợ triền lang”, Ôn Khách Hành bảo hộ hắn khỏi những tên Cái Bang, Ôn Khách Hành đến cứu hắn lúc hắn bị bắt...

Hắn nhìn Chu Tử Thư phi thân xuống không chút do dự, lại bị Diệp Bạch Y gắt gao kéo lại tại vách đá, chỉ có thể vô vọng kêu tên Ôn Khách Hành, hắn nhìn Chu Tử Thư thét đến khàn giọng, nhìn mọi người từ từ rời đi.

Hắn còn nhớ rõ ánh mắt Chu Tử Thư nhìn hắn trước lúc rời đi.

Giống như nhìn một người xa lạ.

Trương Thành Linh sờ lên tim, nguyên lai vết sẹo trong lòng đã được Ôn Khách Hành và Chu Tử Thư chữa khỏi, lại bị chính hắn rạch ra, máu chảy đầm đìa.

Mà lần cuối cùng hắn nhìn thấy Chu Tử Thư, là ở Ngũ Hồ Minh.

A Tương chết, nàng chọn báo thù cho Ôn Khách Hành. Tào Úy Ninh cũng chết, hắn chọn con đường mà A Tương đã chọn. Hai người đến chết cũng không có tách ra, nắm chặt hai tay, giống như sẽ không chia lìa trên đường Hoàng Tuyền.

Chu Tử Thư thu thập thi thể của A Tương và Tào Úy Ninh, chôn ở Tứ Quý sơn trang, nơi được mệnh danh là “Bốn mùa hoa thường tại, Cửu Châu sự tận tri”.

Là nơi bọn hắn đã từng nói sẽ sống cùng nhau.

Ở trong đó có Chu Tử Thư, có Ôn Khách Hành, có đôi vợ chồng trẻ A Tương, duy chỉ không có hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro