Chương 4: Xuất Sơn!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dự Án: Chư Thiên Thần Mẫu! Tại Hạ Giới Khứ Hồi Thần Vị!
Tác giả: Munk or Whalens
Chương 4:
#DONOTREUP
________

Hiện hình lên như một tôn nữ tử chiến thần, đứng tại trên kim tự tháp thực lực vinh quang. Nàng tại nơi này tru sát không biết bao nhiêu là thiên ma, cự thú. Máu chảy thành dòng sông, biển lớn, mặt đất bị những luồng máu ấy thấm nhuần bao phủ bởi một màu máu tươi. Xa xa là vô vàn tòa linh sơn bị thiêu cháy cả nghìn vạn dặm dài. Khung cảnh này hiếm lắm, có lẽ chỉ có thể thấy qua một tràng hạo kiếp mà thôi. Nguyên lai sự việc cần xem lại trước đó vài tuần.

"Huyền nhi! Con thật sự rời tông đi lịch luyện?"

Một nữ tử mang đậm chất trưởng thành, cổ lão trải qua không biết bao nhiêu niên kỉ vẫn giữ mãi một nét xuân xanh yêu kiều, một cái nhan sắc vạn phần hoàn mỹ, không tồn tại cái gì gọi là góc chết. Đối diện với nữ tử cổ lão kia là một nữ tử thiếu niên, không phải loại bốc đồng suy nghĩ, sâu trong mắt nàng là sự trưởng thành được rèn giũa từ lâu. Nữ tử thiếu niên nói:

"Đồ nhi vừa đột phá. Cần một chuyến lịch luyện để đột phá và ma luyện lại đạo tâm của chính mình!"

Nữ tử cao cao tại thượng trên kia nhìn xuống nữ đệ tử duy nhất của mình, tự tâm không khỏi nhướng lên một tia tự hào. Thở ra một tiếng nhẹ rồi trả lời:

"Con đi lịch luyện phải lấy cẩn thận làm trọng! Sau lưng con còn có tam đại chí tôn hậu thuẫn! Không cần phải sợ!"

"Đồ nhi minh bạch!"

Nữ tử thiếu niên kia thần sắc cao cao tại thượng, uy băng liệt diễm, băng lãnh vô cùng. Ánh mắt mang dáng vẻ trưởng thành và như thấu hết hồng trần đại sự. Nàng khoác trên mình một bộ thiên nữ trường bào, liền bước ra bên ngoài dưới ánh bình minh tại Thiên Thần Giáo như một vị tiên nữ giáng phàm. Thực lực càng sâu không thấy đáy.

Đó là Huyền Ngọc!

Nàng hướng một phía đi thẳng đến bến đỗ các loại phi thuyền, linh chu của Thiên Thần Giáo. To lớn nhất bên trong bến đỗ là một cái lâu thuyền to lớn đã được chuẩn bị từ trước - Thiên Nữ Thần Lâu.

Tòa lâu thuyền này lại cao hơn nghìn trượng, rộng nghìn trượng, dài càng là hơn năm nghìn trượng. Bên trên đều là cung điện ngọc ngà, tầng tầng lớp lớp tiên cung, bảo điện. Không hổ là ngự giá của Đệ nhất nữ thiên kiêu của đại lục Thần Diễn, so với những cái phi thuyền, linh chu khác đặt cạnh nó không khác gì một cái đồ chơi. Thiên Nữ Thần Lâu này chính là ngự giá riêng mà Tiên Hậu tự tay dùng thần thông diễn hóa ra nên uy thế liền đồng đẳng với phòng ngự chi lực của Chí Tôn đại năng.

Bên dưới các đệ tử cùng các trưởng lão nhao nhao đứng nhìn, ánh mắt kinh hoàng không thôi. Bọn hắn tự nhiên là cũng có phi thuyền cùng linh chu riêng nhưng đối với cái thần lâu này của Huyền Ngọc thì phi hành linh bảo của bọn họ liền hóa thành một cái đồ chơi không giá trị vậy.

Từ trên trời cao, xuất hiện ba đạo ánh sáng che lấp cái gì gọi là ánh sáng mặt trời. Tam đại Chí Tôn của Thiên Thần Giáo liền một lần cùng có mặt tại đây. Theo sau là chín vị chân truyền đệ tử khác đi phía trước đang lăng không phi hành chắc chắn chính là độc nhất đệ tử của Giáo chủ - Thiên Nữ Chân Truyền Đệ Tử - Huyền Ngọc!

"Tam...TAM ĐẠI CHÍ TÔN ĐẠI NĂNG!"

"KIA...KIA..KIA LÀ CHÍN VỊ CHÂN TRUYỀN ĐỆ TỬ ĐI!"

"HUYỀN NGỌC SƯ TỶ XINH QUÁ!!!"

"Hôm nay là ngày Huyền Ngọc sư tỷ xuất sơn sao?"

"Sư tỷ tiềm tu mười mấy năm liền hôm nay không nhịn nổi mà xuất sơn rồi?"

"Ta muốn theo hầu tam sư tỷ!!!"

"Ngươi mơ!"

Bên dưới nhìn thấy một màn xuất hiện này đều là một màn nháo động, chín vị đệ tử chân truyền khác phải đáp xuống chỉnh đốn lại một phen. Huyền Ngọc chỉ khẽ gật đầu cười với các đệ tử khác rồi đi vào Thiên Nữ Thần Lâu.

Chỉ là nàng không biết nụ cười đó đã khiến đại chân truyền Tần Hạo cùng không ít nam đệ tử ngất xỉu đi mất. Bên cạnh là các nữ đệ tử tràn đầy cảm phục với tuyệt thế mỹ nhân như sư tỷ.

"Huyền Ngọc! Lên đường cẩn thận!"

Phó Giáo Chủ Thiên Thần Giáo Tề Thanh Phong đặt tại mi tâm của Huyền Ngọc một đạo ấn, đó là toàn lực công kích của một Chí Tôn đại năng, nhất thời có vấn đề thì một kích này chính là mệnh bài miễn tử của Huyền Ngọc cũng chính một kích này sẽ là cầu thông để Tề Thanh Phong nhận biết Huyền Ngọc an toàn hay nguy hiểm.

"Cảm tạ Phó Giáo Chủ để tâm đến đệ tử"

Huyền Ngọc đối Tề Thanh Phong thi hành một cái lễ.

"Cái này không mạnh lắm nhưng cũng là một phương tiện tốt, con cầm theo bảo đảm một lần an toàn của bản thân."

Đại trưởng lão Quân Kỷ Phi đưa vào tay của Huyền Ngọc một cái linh châu. Đây lại là một cái phòng ngự chí bảo - Vạn Giới Huyền Châu nha! Toàn lực thi triển có thể tiếp nhận toàn bộ ba lần toàn lực của một Chí Tôn!

"Cảm tạ Đại Trưởng Lão quan tâm!"

Lí do Tiên Hậu không đưa gì cho Huyền Ngọc vì chân chính đặt trong Thiên Nữ Thần Lâu là ba mươi ba lần toàn lực công kích của Tiên Hậu tích lũy suốt mười tám năm mà Huyền Ngọc tiềm tu một lòng bế quan. Chỉ cần không phải Chí Tôn Chi Thượng cảnh giới, liền gặp phải ba mươi ba lần công kích này cho dù là Chí Tôn của đệ nhất thánh địa cũng chắc chắn thụ trọng thương. Lần này xuất sơn của Huyền Ngọc chắc chắn liền có thể hủy diệt một cái Thần Triều dễ dàng đi.

"Đệ tử bây giờ xin phép xuất phát! Không đến Thiên Địa cảnh! Đệ tử sẽ không quay về!"

"Làm gì cũng được! Thiền Thần Giáo sẽ làm hậu thuẫn cho con!"

Khắp cái Thần Diễn Đại Lục cảnh giới phân ra là Luyện Thể, Anh Đan, Nguyên Thần, Pháp Vực, Tinh Không, Ngưng Thiên, Thiên Địa, Âm Dương và Chí Tôn. Chín đại cảnh giới.

Tu sĩ thông thường đạt đến Pháp Vực vảnh có thể ở một phương đại lục lập ra một cái hoàng triều thực lực. Đến Tinh Không chính là lão quái mấy vạn năm lĩnh ngộ đi đâu cũng chính là một phen thượng khách. Đến Ngưng Thiên cảnh liền có thể mơ hồ cảm ngộ thiên địa đại lực. Thiên Địa cảnh chính là có thể điều động thiên địa chi lực chân chính là cường giả thống ngự một cái Đế Quốc, ở Thánh Địa cũng là một phương ngoại địa chấp chưởng trưởng lão. Đến Âm Dương cảnh chính là hàng ngũ chiến lực chủ chốt của Thánh Địa nói ra toàn bộ Thần Điên Đại Lục mấy chục tỷ sinh linh của bất quá vài nghìn tôn Âm Dương Cảnh. Đến Chí Tôn chính là lão quái vật chấp chưởng đại lục, chiến lực cao nhất cả đại lục. Đây là cấp bậc cao nhất tại các Thánh Địa. Nhìn khắp tứ đại thánh địa và cả Thần Diễn đại lục cũng chỉ có hơn năm mươi vị Chí Tôn!

Đến Pháp Vực cảnh ở ngoại giới tu sĩ bình thường cũng cần cơ hồ mấy nghìn năm mới có thể đến. Nhiều người tại cánh cửa này mà vĩnh viễn tọa hóa không đến được cảnh giới Pháp Vực đây. Nên có thể nói Huyền Ngọc mười tám tuổi đạt đến trình độ Tinh Không cảnh so với mấy cái kia Chí Tôn đại năng trẻ nhất cũng mười vạn năm tích lũy mới đến được thì Huyền Ngọc cũng có thể dễ dàng đột phá. Huống chi nàng còn là một ví chí thần hồi quy!

Nàng tiến nhập vào Thiên Nữ Thần Lâu, tạm biệt tất thảy đệ tử, trưởng lão đến sư phụ của mình rồi rời đi, tất nhiên là một mình, nàng không tin vào bất kì ai hành sự liền chỉ cần kiến thức của nàng đủ để khoáy đảo cái nơi đại lục này.

"Nơi đến đầu tiên! Thiên Huyền Sơn Cốc!"

Nàng từ trong kí ức nhớ ra rằng tại nơi này Thiên Huyền Sơn Cốc sẽ cần ít lâu sau khi nàng thành tựu đến Ngưng Thiên Cảnh, tức là hơn hai trăm năm sau mới được thế nhân phát hiện. Nàng lúc đó cũng ở cái nơi này tìm được cơ duyên đột phá đến Thiên Địa cảnh vậy.

Quan trọng là bây giờ ở tại đây không ai phát hiện ra chỉ có một mình nàng thì chính là Thiên Huyền Sơn Cốc, cái thượng cổ bí cảnh này, toàn bộ cơ duyên bên trong sẽ thuộc về nàng! Rút ngắn đi mấy phần thời gian đột phá đến Thiên Địa cảnh giới đi?

Nàng nhắm mắt, từ Thiên Thần Giáo đến Thiên Huyền Sơn Cốc vạn dặm đường xa. Liền dùng Thiên Nữ Thần Lâu cũng ít nhiều cần một tháng di chuyển với tốc độ chậm. Nàng đương nhiên không bỏ lỡ cái cơ hội cảm ngộ cơ duyên từ chính sư phụ của mình. Cái Thiên Nữ Thần Lâu này lại là pháp lực của một Chí Tôn đại năng tạo ra. Cảm ngộ trong này chắc chắn là tốt hơn nhiều so với đi lịch luyện. Nàng càng là sợ tu hành như đi ngược dòng suối, không tiến thì chắc chắn thoái lui, thân mang suy nghĩ của Chí Thần, nàng càng là thấm nhuần cái đạo nghĩa này!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro