Chương 8: Thượng Cổ Bí Cảnh! Vạn Thế Bất Phục!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

--------Cập Nhật Chương 8--------

Dự Án: Chư Thiên Thần Mẫu! Tại Hạ Giới Khứ Hồi Thần Vị!

Chương 8: Thượng Cổ Bí Cảnh! Vạn Thế Bất Phục!

Tác giả: Dương Hà (Dương Dương)
________

Ngày cập nhật: 12:45 - 16/10/2022.

Số từ: 1648 từ.

Tag: #DONOTREUP #TRUYENCUAMUNK #MINHVUHOANG #TRUYENTUSANGTAC #TIENHIEP #NữĐế #Huyenhuyen
_______

Dự kiến cập nhật chương 9: 20/10/2022
_______

Ngay khi vị cường giả Âm Dương cảnh giới kia bị đánh thành bột mịn. Không ít thế lực cường giả ý muốn thoái lui, thực sự bọn hắn cảm thấy sợ. Ngay cả một tôn cường giả Âm Dương cũng bị một kích giết ngay lập tức thì bọn hắn cơ bản không có một tư cách tranh đoạt nào cả...

Nhưng khi mà bọn hắn chấp nhận lùi bước này đã vô tình gieo trong đạo tâm của bản thân một hạt giống tâm ma. Cứ như vậy tu vi của bản thân sẽ vĩnh viễn giẫm chân tại một chỗ ngay khi hạt giống tâm ma ấy được nảy mầm.

Tu đạo cũng là một chữ "Tranh" mà thành, không từ trong hiểm cảnh mà tìm thấy sinh cơ thì sao tranh được sự sống, không từ trong khó khăn tranh giành sao mà có thể đem bản thân cường đại lên, không từ trong tranh giành sao mà nối truyền đạo thống... Trong vạn sự đều từ một chữ tranh mà ra! Tu đạo không tranh không thành đại nghiệp!

Những thế lực còn tại đó tiếp tục tranh giành cũng tự nhiên sinh ra một cái ý niệm vô địch còn đường tu hành về sau tự nhiên sẽ có một chỗ đứng cho họ. Đương nhiên tiền đề vẫn phải là bọn họ đều phải còn sống!

"Đại trận có chuyển động! Đại trận có chuyển động!"

Lời của một tán tu vừa phát ra, ngay lập tức thu lấy ánh mắt của mọi người dồn về phía đại trận. Ngay trên đỉnh của đại trận mở ra một vùng trống:

"Đây là đại trận mở ra?"

"MAU XÔNG VÀO!"

Các phương thế lực như hổ đói điên cuồng xông vào bên trên, mặc kệ thế nào là nguy hiểm tiềm tàng. Chỉ có ba vị đại thiếu chủ đứng bên sắc mặt âm trầm cực độ cảm thấy không ổn lắm. Đây là đại trận cực lớn lại vô cùng huyền diệu nào có dễ dàng mở ra như vậy?

Tất cả nghi ngờ của họ đều đúng! Ngay tại lỗ hổng kia bùng nổ một tiếng động oanh thiên! Một cột lửa cực kì to lớn hướng phía trời cao đánh đến như xé toạc hư không. Vô vàn hỏa diễm hóa thành cự quyền hướng đến những người xâm nhập mà oanh tạc!

Mỗi một cự quyền đều mang theo vô vạn đạo văn, huyền diệu vô cùng, lại thêm vô vàn uy lực cực lớn, hỏa diễm như đem mặt đất oanh tạc, khắp nơi đều là san thành một cái bình địa. Một phương hòa hoãn sinh cơ tràn đầy lại trong giây lát hóa thành một chỗ tử địa không một ngọn cỏ tồn tại.

Mỗi một quyền đều đem các phương cường giả, các chốn thế lực một đường giết chết! Chỉ trong chốc lát mấy chục vạn tu sĩ đồng thời chết đi! Cảnh tượng này vẫn là cực kỳ hiếm thấy. Mỗi cái tu sĩ đều bị quyền này đánh cho hồn phi phách tán. Định tại hư không vô số cường giả cũng vẫn lạc! Biến cảnh sắc xung quanh phạm vi trăm dặm trở thành một cái tu la tràng, tử khí tràn ngập khắp nơi!

"Mỗi quyền đều là thực lực chí tôn?"

Các cường giả Âm Dương cảnh bảo vệ cho Thần Lâu đều ngay lập tức xuất hiện, bọn họ là những người chân chính hiểu rõ sức mạnh và quyền năng gần như tối thượng của các chí tôn. Ngay tại đây liền mỗi quyền đều mang lực lượng của chí tôn, khiến bọn họ có chút mộng mị. Thật sự quá đáng sợ.

"Chỉ một tòa đại trận liền có thể dẫn xuất thực lực chí tôn? Vậy cái đại trận này trong quá khứ là tồn tại cường đại như thế nào?"

Tôn Âm Dương cảnh này là Hàn Vân Mộng, là một hộ pháp trưởng lão tại Hàn Thị Nhất Tộc một mặt liền uy năng vô lượng, một vị cường giả Âm Dương cảnh đã chìm đắm trong cảnh giới nhiều năm. Cũng là một Âm Dương cảnh nổi bật bên trong. Không ít người, không ít thế lực vì đắc tội Hàn Thị Nhất Tộc bị chính tay ông ta tiêu diệt. Thanh danh cùng hung danh chỉ có thể nói là đại đỉnh!

Nhưng mặc cho các phương thế lực cùng các cường của hoàn toàn không hiểu cái gì đang xảy ra. Bên trong đại trận là một màn cũng không lấy bao nhiêu là êm đềm. Một ao Thần Minh Thánh Thủy dù mạnh mẽ vô cùng nhưng dưới hỏa lực càng ngày càng thịnh của Thần Hoàng Thần Thể thì tất thảy đều hóa hư không. Một màn không gian bị sương trắng bao phủ, len lỏi bên trong là vài tia thần tính cũng bị Huyền Ngọc thu về.

Dù sau màn này tu vi của nàng không có tăng lấy một điểm. Nhưng chiến lực đã tăng lên hơn mười lần. Cái này mười lần cơ hồ xem như không đáng bao nhiêu. Nhưng nàng là lấy vượt cấp giết địch trở thành một cái truyền kì tại tất cả trưởng lão thánh địa, chỉ là nàng một mực tĩnh tu nên không đệ tử nào biết chân chính thực lực của nàng.

Tại Luyện Thể giết Anh Đan trong vòng mười chiêu, tại Anh Đan giết chết Nguyên Thần trong một chiêu, tại Nguyên Thần thoát khỏi truy sát của Yêu Tộc Tinh Không cảnh thậm chí liền giết ngược hai cường giả Tinh Không cảnh của Yêu Tộc, toàn bộ đều bị nàng dùng quyền uy của bản thân ép chặc xuống nên ngoài các trưởng lão cùng các giáo chủ không một ai biết nàng là một người cực kỳ mạnh mẽ, những tồn tại không vượt qua nàng hai đại cảnh giới thì chỉ có thể tại nàng mặc sức bị nàng chém giết!

Bây giờ thực lực của nàng tăng lên mười lần thì khác gì nói nàng bây giờ một chiêu đoạt mạng Thiên Địa cảnh cường giả đi?

Nhưng đó chỉ là mặt phụ, cũng không phải chân chính cơ duyên của Thiên Huyền Sơn Cốc. Hòa trong màn sương mờ ảo, vô vàn tinh quang chói lọi chiếu ra che lấp cả một mảnh hư không, đạo văn linh văn vô cùng vô số ẩn hiện tại một tòa thần cung hiện ra trong mắt Huyền Ngọc.

Tòa thần cung này bề người uy nghiêm, lớn mạnh vô cùng. Đạo văn phòng hộ phải nói là vô cùng vô tận, không khỏi khiến người ta cảm thấy yếu ớt dưới sức ép từ bậc này thần cung. Chỉ có thể ngôi ra rằng tòa thần cung này tại thượng cổ thời đại là một cái đỉnh cấp đại thế lực.

Huyền Ngọc nhìn chằm chằm vào tòa thần cung, một cước đánh đến mang theo vô cùng vô hạn quang mang, đạo văn ẩn hiện tại chân nàng đem uy lực này một nhiệt lượng cực kỳ khủng bố sinh ra, đem không khí xung quanh nóng đến bị cong queo, không gian vặn vẹo đến như trở thành một thực thể. Một quyền này của nàng vậy mà trực tiếp đem cửa cung điện đánh nát, một cái cửa điện bằng ngọc cứng đến không thể diễn tả. Vậy mà liền ở dưới một cước của nàng không chịu được.

Cửa điện đã phá nhưng nàng lại không bước vào, chỉ đứng đó nhìn chằm chằm vào đường đi tối đen bên trong. Trên mặt ẩn hiện một tia lo lắng, dù nàng là một tôn chí thần hồi quy, tâm cảnh cũng như tinh thần đã viễn hóa thành vô cùng vô tận, mạnh mẽ siêu quần. Thế nhưng có thể của nàng lại không như thế, thân thể của nàng vẫn đơn thuần là một Tinh Không cảnh, khi gặp kẻ thù quá mức cường đại thì cơ thể vẫn sinh ra một tia lo lắng.

Một phút

Hai phút

Năm phút

Mười phút

Hai mươi lăm phút

Một canh giờ

Ba canh giờ

Mười canh giờ

Một ngày đêm!

Ầm!

Một cây rìu chiến cực kỳ khổng lồ bị quăng về phía của nàng, bên trong màn đêm bốn con mắt đỏ máu sáng lên, đương vào bóng tối bước ra. Hiển hiện lên là hai con khôi lỗi bằng đá được vô số đạo văn gia cố. Thần Thạch Linh Khôi! Đây là hai tòa thần thạch linh khôi bảo vệ cung điện này khỏi kẻ xâm nhập.

Mỗi tòa linh khôi đều mang theo uy lực cấp Thiên Địa cảnh, vô số minh văn, đạo văn gia trì thân thể lại được tạo thành từ vô số nguyên liệu quý hiếm. Dù là Âm Dương cảnh trước hai tòa linh khôi này cũng là vô pháp sống sót trở ra.

"Bất quá cũng chỉ có vậy!"

Cửa điện phía sau dừng phục hồi về nguyên trạng, còn hai tòa linh khôi như hai tôn thần linh đứng trước cửa điện bảo vệ cho tòa cung điện này, sẵn sàng chém giết bất kì ai dám mạo phạm tòa thần cung này!

Nhưng....

"Bất quá chỉ là hai con linh khôi hơi mạnh!"

Huyền Ngọc thôi động hỏa lực mạnh mẽ vào bên trong chân đem một cước đánh ra, cước này như xé đối không gian đem một hư ảnh khổng lồ cùng vô vàn hỏa diễm đánh xuống! Hai tòa linh khôi bạo động mắt phát sáng hơn rất nhiều, chung quy vẫn là một màu đỏ máu, chúng tiến vào trạng thái chiến đấu!

Các thử thách của thượng cổ bí cảnh chính thức bắt đầu!
_______
Dự án chỉ cập nhật trên hai nền tảng:

<+> Facebook (Chủ yếu): Dương Hà

<+> Wattpad(Chậm hơn Facebook vài chương): @MunkorWhalens
_______
P/s: Dự kiến bão chương là 31/12/2022

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro