Part 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dịch: Sesilia Aster

─── ・ 。゚✧: *.☽ .* : ✧.───

Việc bạn đến Teyvat là đột ngột. Một giây trước bạn đã gục xuống trên bàn làm việc sau một ngày dài. Giây tiếp theo bạn ngẩng đầu lên và bạn đang ở trong một môi trường hoàn toàn mới.

Xung quanh được bao phủ bởi rau xanh, bạn nhận ra rằng bản thân đang ở trong một trang trại. Bạn thận trọng đứng dậy khỏi mặt đất, phủi đi lớp bụi bẩn trên quần áo. Bạn nhìn xung quanh với hy vọng tìm ra đây là nơi nào và làm thế nào để ra khỏi nơi xa lạ này.

Tuy nhiên, thứ thu hút ánh nhìn của bạn trong trang trại vào ban đêm là một hình bóng nhỏ màu xanh phát sáng đang trôi bồng bềnh.

Một con chó săn?

Trái tim của bạn đập nhanh và đôi mắt của bạn nheo lại trong bóng tối để nhìn rõ hơn về môi trường xung quanh. Đôi mắt của bạn cuối cùng cũng dừng lại ở một bức tượng lớn ở đằng xa.

Suy nghĩ của bạn được xác nhận khi bạn khuỵu xuống, dán mắt vào tượng của Bảy vị thần.

Bạn đã đọc những cốt truyện đó, bạn biết những gì xảy ra.

"Xin chào? Ai ở ngoài đó?" Một giọng nói run run vang lên. Bạn muốn đứng dậy và chạy nhưng cú sốc đã giữ bạn tại chỗ.

Một ông lão đi qua, cầm một chiếc đèn lồng đèn chĩa về phía bạn. Ánh sáng chiếu sáng khuôn mặt lo lắng của bạn. Những suy nghĩ chạy lung tung trong đầu bạn khi ông lão giúp bạn vào nhà.

Bạn không muốn có nguy cơ bị truy đuổi bởi tất cả những nhân vật trong thế giới này vì bạn nghĩ rằng bạn là kẻ mạo danh, đồng thời bạn cũng sợ bị giam giữ bởi những học viên đầy ám ảnh, bạn nghĩ rằng tốt nhất là việc bạn đến Teyvat nên được giữ bí mật.

Người nông dân đã tìm thấy bạn, đó là một người đàn ông góa vợ không có con nối dõi đã quyết định nhận bạn vào làm việc. Để tránh cảm thấy mình là gánh nặng, bạn giúp đỡ ông ấy bằng mọi cách có thể, bắt đầu từ việc trồng trọt.

Nhưng như thể đất đai đang cố gắng thể hiện tình yêu của chúng dành cho bạn, những loại rau bạn trồng phát triển nhanh chóng một cách phi lý. Chúng phát triển lớn hơn những gì người nông dân từng thấy trước đây.

Các loại rau do chính tay bạn trồng trọt sẽ có kết cấu và mùi vị hoàn hảo. Đối với người nông dân, bạn giống như một thiên thần từ trên trời rơi xuống.

Không lâu sau công việc kinh doanh của người nông dân già bùng nổ với những loại rau tốt nhất trên thị trường. Tuy nhiên, ông ấy đã trở nên quá già và việc vận chuyển tất cả các loại rau này từ ngôi nhà nhỏ biệt lập của mình đến các cửa hàng ở Cảng Liyue trở nên quá khó khăn đối với người nông dân.

Bạn tình nguyện làm điều đó cho ông ấy. Đó là điều tối thiểu bạn có thể làm để đổi lấy việc ông ấy cho bạn ở miễn phí tiền thuê nhà. Dù đã sẵn sàng, bạn vẫn không thể chống lại sự lo lắng khi di chuyển ở Teyvat.

Lần đầu tiên vào cảng Liyue, tay bạn đẫm mồ hôi đến mức suýt làm rơi rổ rau đang cầm. Ở lại cả ngày để bán rau ở Cảng Liyue có nghĩa là bạn phải xuất hiện khiến cho các những nhân vật thấy. Nhưng cuối cùng khi bạn bắt gặp những nhân vật yêu thích của mình, bạn nhận ra rằng mình lo lắng thừa.

Lần đầu tiên bạn gặp Lữ khách và Paimon. Việc mua bán rất đơn giản, họ chỉ mua một ít rau của bạn sau đó đến nhà hàng Vạn Dân Đường để sử dụng bếp nấu một số món ăn.

Sau đó, bạn đã gặp Xiao. Một ngày nọ, một nhóm Hilichurl bất ngờ tấn công bạn khi bạn đang vận chuyển hàng hóa đến cảng Liyue. Anh ấy nhanh chóng quét sạch chúng trong khi bạn nấp sau chiếc xe đẩy mà bạn đang đẩy. Xiao chỉ nhìn bạn không quá 5 giây trước khi biến mất.

Sau đó, nỗi lo sợ của bạn khi bị nhận ra bắt đầu tan biến. Nếu không nhờ dòng máu vàng kỳ lạ của mình, bạn đã gần như quên rằng mình là người sáng tạo.

Bạn trở nên quen thuộc với cuộc sống ở Teyvat. Thật thanh bình, không có bài kiểm tra hoặc bài tập. Những công việc đơn giản ở đây được bạn thực hiện hằng ngày. Bạn dành một ngày để làm ruộng và ngày tiếp theo là vận chuyển rau củ.

Bạn ngồi ở cửa hàng nhỏ của mình bán đồ trước khi về nhà và giúp đỡ ông lão. Nó không quá dễ dàng nhưng nó ít căng thẳng hơn rất nhiều so với cuộc sống của bạn trước đây.

Mỗi ngày bạn có thể đắm mình trong ánh nắng và tận hưởng không khí trong lành trong khi chiêm ngưỡng khung cảnh mà bạn chỉ từng thấy qua màn hình. Bạn cảm thấy rất hài lòng và hạnh phúc.

Cho đến một ngày bạn vô tình mắc một sai lầm nhỏ nhặt.

Xiangling là khách quen của bạn. Rau của bạn mang đến là loại rau ngon và tươi nhất mà cô ấy từng có và bạn nhanh chóng trở thành nguồn nguyên liệu cho các món ăn của cô ấy. 

Cô ấy đánh giá cao bạn đến nỗi Zhongli, một trong những nhân vật mà bạn sợ nhất, quyết định ghé qua cửa hàng nhỏ của bạn.

Sự hiện diện của hắn ta thật đáng sợ với đôi mắt hổ phách nhìn xuống bạn và vóc dáng cao lớn sừng sững của hắn ta trên gian hàng nhỏ của bạn.

Bất chấp sự hiện diện hơi độc đoán của hắn ta, giọng nói của hắn ta vẫn trầm thấp và rõ ràng như bạn vẫn nhớ và bản thân bạn có thể đủ bình tĩnh để đối xử với hắn ta như bất kỳ khách hàng nào khác của mình.

Bạn đã gặp nhiều nhân vật và không ai trong số họ có thể nhận ra bạn. Làm thế nào hắn ta có thể nhận ra bất kì điều gì khác?

Ngoại trừ việc hắn ta không giống những người khác.

Hắn ta đã hơn 6000 tuổi. Hắn ta đã nhìn thấy những thứ mà người khác không thất và quan trọng nhất, hắn ta tôn thờ sự tồn tại của đấng sáng tạo lâu hơn bất kỳ công dân Liyue nào còn sống.

Ngay từ đầu, hắn ta đã cảm thấy rằng có điều gì đó khác biệt ở bạn. Một cái gì đó quen thuộc và hấp dẫn một cách kỳ lạ. Nham Thần trước đây nghĩ rằng hắn ta biết tất cả những người sống ở Liyue nhưng đây là lần đầu tiên hắn ta gặp bạn.

Đôi mắt của hắn ta không thể không dõi theo từng cử động của bạn khi bạn gói rau củ cho hắn ta. Cuối cùng khi bạn hoàn thành việc chuẩn bị rau của hắn ta bằng một sợi dây chắc chắn nào đó và lấy một con dao để cắt bỏ các đầu dài. Nhưng khi bạn đang cắt bỏ phần thừa thì bị trượt tay.

Con dao sắc bén cắt nông vào tay đối diện của bạn. Zhongli chỉ kịp thoáng thấy ánh vàng trước khi bạn ngã xuống sàn.

Không phải cơn đau khiến bạn ngã xuống mà là nỗi sợ hãi. Bạn khuỵu xuống đất, cố gắng hết sức che vết thương với hy vọng rằng hắn ta không nhìn thấy gì.

Cả bạn và Zhongli đều có thể cảm thấy tim mình đập nhanh hơn bao giờ hết.

"Cô ổn chứ?"

Nham Thần cố gắng đi sang phía bên kia của gian hàng thì nghe thấy bỗng nghe thấy nhà lữ khách gọi tên mình. Sự chú ý của hắn ta dao động và bạn chỉ có đủ thời gian để lau máu và nhét chiếc khăn tay vào túi.

Zhongli liếc nhìn bạn giữa cuộc trò chuyện của hắn ta và thấy bạn đã hoàn thành việc sát trùng vết thương của mình. Mọi dấu vết của máu đã biến mất và vết thương được che phủ hoàn toàn.

Hắn ta bước qua nhà lữ khách đến nói chuyện với bạn. Đôi mắt của Nham Thần chưa từng rời khỏi tay bạn khi hắn ta đứng trước mặt bạn.

"Vết thương của cô không sao chứ?"

Bạn gật đầu đung đưa tay một chút.

"Chỉ là một vết thương nhỏ." Bạn nói, hy vọng hắn ta sẽ chấp nhận câu trả lời của bạn và bỏ qua.

Nhưng hắn ta không hài lòng.

"Cô có chắc không? Nó trông giống như bị tổn thương. Điều quan trọng là hãy bôi một ít thuốc lên đó để nó không bị nhiễm trùng."

"Tất nhiên rồi! Tôi mạnh mẽ hơn anh nghĩ rất nhiều." Bạn mỉm cười rồi tính tổng số  tiền rau hắn ta mua của mình. Cuối cùng, nhà lữ khách trả tiền mua rau và cả hai rời đi, nhưng Zhongli vẫn quay lại liếc nhìn bạn thêm vài lần.

Khi hình bóng của hắn ta hoàn toàn biến mất, nụ cười của bạn tắt lịm.

Có vẻ như bạn đã ở lại Liyue hơi lâu.

Bàn tay run run thu dọn quầy hàng một cách vụng về khi bạn cố gắng đóng cửa hàng sớm và nhanh chóng về nhà trước khi Nhan Thần quyết định quay lại.

Trong lúc vội vã, bạn không để ý chiếc khăn tay nhỏ màu trắng rơi ra khỏi túi của mình. Bạn cũng không biết rằng mảnh vải nhỏ này sẽ là nguyên nhân sắp gây ra sự hỗn loạn khắp các quốc gia của Teyvat.

─── ・ 。゚✧: *.☽ .* : ✧.───

Đôi lời của người dịch

Sesilia Aster: Tôi đã cố gắng dịch nó nhanh nhất có thể.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro