CHƯƠNG 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trử San San vừa tan tầm về nhà, mới tắm rửa xong, đang chuẩn bị lên giường xem phim Hàn Quốc, hưởng thụ một ngày hạnh phúc nhất,chiếc di động bị cô vứt trên bàn đột nhiên vang lên, làm cô không tự chủ được nhíu mày. 

Rốt cuộc là ai vậy? Không biết hiện tại là thời gian cô đang xem phim Hàn Quốc sao? Thế nhưng đúng lúc này lại gọi điện thoại đến quấy rầy cô, thật sự là muốn chết! 

Thừa dịp phim vừa mới hát vào đề, cô nhanh chóng nhảy xuống giường đi tiếp điện thoại, tính lúc đang giới thiệu nghe qua loa điện thoại, ai biết được màn hình hiển thị người gọi đến lại thật ngoài ý liệu của cô. 

“Uy, chị cả.” Cô cầm điện thoại kêu lên, không biết chị cả như thế nào lại gọi điện thoại cho cô? 

Chị cả rất sớm liền đã kết hôn rời khỏi nhà , cho nên tuy rằng chị hai cùng cô cũng chỉ kém hai ba tuổi mà thôi, thậm chí là em út kém nhiều tuổi đi nữa, nhưng ba chị em cô cùng chị cả quả thực tình cảm đã phai nhạt rất nhiều. 

“San San, em đã…… tan tầm rồi sao?” 

Chị cả thanh âm không biết vì sao có chút do dự. 

“Tan tầm , làm sao vậy?” Cô hỏi, nhoài người lấy điều khiển từ xa đem tivi chuyển sang chế độ câm. 

“Vậy sao em còn ở bên ngoài ?” 

“Không có nha, em đã về nhà rồi.” 

“San San……” Chị cả trong điện thoại đầu kia muốn nói gì lại thôi. 

“Làm sao vậy, chị cả? Chị có phải hay không có chuyện gì muốn tìm em hỗ trợ ? Chị cứ nói thẳng đừng ngại nha.” 

Điện thoại đầu kia trầm mặc một chút, mới truyền đến thanh âm do dự của chị cả.“Chị hiện tại ở dưới lầu nhà em.” 

“Ở dưới lầu nhà em? Hiện tại?” Trử San San có chút há hốc mồm, còn tưởng rằng chính mình nghe lầm . 

“Ân.” 

Cô không có nghe sai, chị cả “Ân” . 

Thật là, chị cả làm sao có thể đột nhiên chạy đến dưới lầu nhà cô? Cô ngắm liếc mắt một cái ti vi đã hát xong màn dạo đầu, trong lòng buồn bực đến không được, xem ra đêm nay là không có biện pháp hảo hảo xem tivi , khóc. 

“Hảo, chị chờ em một chút, em hiện tại lập tức đi xuống.” Cô nói vào điện thoại với chị cả ở đầu kia, sau đó tắt tivi, khoác thêm áo, lại cầm lấy chìa khóa liền chạy xuống dưới lầu. 

Dưới lầu, chị cả một người cô linh đứng ở dưới đèn đường ngẩn người, bên chân còn để một va li hành lý rất to, làm cho cô thấy không khỏi nhíu mày, đầu nhanh chóng hiện lên cảm giác không ổn. 

“Chị cả.” Cô ra tiếng kêu lên. 

Trử Y Y nghe thấy tiếng em gái kêu lên, lúc này mới quay đầu nhìn về phía em gái, sau đó khóe môi nhếch lên thành một nụ cười miễn cưỡng .“San San.” 

“Chị cả, đã xảy ra chuyện gì?” Trử San San nhìn túi hành lý to đùng bên cạnh chị cả, không thể không hỏi. 

“Chị có thể tạm thời ở cùng em một thời gian được không?” Trử Y Y do dự hỏi. 

“Chị cùng anh rể cãi nhau à?” Trử San San trực giác hỏi. 

Trử Y Y trầm mặc lắc đầu. 

Rõ ràng là thế. Trử San San ở trong lòng nghĩ, lại không nói thêm cái gì nữa, chỉ nói:“Đi thôi, chúng ta trước lên lầu rồi nói sau.” 

Trở lại trên lầu vào trong căn phòng nhỏ đang thuê, Trử San San trước tùy tiện giúp chị cả tìm một chỗ ngồi xuống, hỏi xem chị đã ăn tối hay chưa, thấy chị gật đầu, lại hỏi chị có muốn uống nước không, thấy chị lắc đầu, liền nhất thời toàn bộ xấu hổ, không biết kế tiếp rốt cuộc nên làm cái gì. 

“Thực xin lỗi, trừ bỏ nhà của em, chị thật không nghĩ đến còn có thể đi nơi nào.” Trử Y Y đột nhiên mở miệng nói. 

Nhĩ Nhĩ cùng bạn trai ở chung, chị không thể đi tìm nó, lại không thể về nhà mẹ đẻ, cũng không có bạn bè gì có thể tạm ở cùng, lại càng không dám một mình đi vào khách sạn, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn đến nơi đây. 

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chị cả? Chị đến chỗ em, anh rể biết không?” Trử San San mày nhanh túc ôn nhu hỏi nói. 

“Hẳn là biết.” Trử Y Y trầm mặc trong chốc lát mới nói. 

“Cái gì kêu hẳn là biết?” 

“Anh ấy biết chị không có bạn bè, trừ nhà mẹ đẻ cùng mấy chị em mình, chị thực không có nơi nào khác có thể đi.” Trử Y Y nhẹ giọng nói. 

Trử San San hít sâu một hơi, tổng cảm thấy sự tình giường như rất nghiêm trọng . 

Bọn họ vợ chồng đôi bên cảm tình không phải rất tốt sao? Đã kết hôn mười năm , bình thường cũng rất ít thấy bọn họ cãi nhau, như thế nào nhất nháo liền nghiêm trọng đến mức làm cho chị cả rời nhà trốn đi nha? Thật sự là không lên tiếng thì thôi, bỗng nhiên thì rất nổi tiếng rồi. 

Nhưng là rốt cuộc là vì chuyện gì nha? 

“Hai người rốt cuộc là làm sao vậy? Chẳng lẽ là……” Trử San San không tự chủ được trợn to hai mắt, không chuyển mắt nhìn chằm chằm chị cả, nín thở hỏi:“Anh rể bên ngoài có người khác sao?” 

Trử Y Y lắc đầu. 

“Không phải?” Trử San San nhất thời thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng càng thêm mê hoặc.“Vậy rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Làm cho chị tức giận đến mức rời nhà trốn đi, ngay cả con cũng không cần, nhất định có nguyên nhân gì đó?” Cô nhíu mi hỏi. 

Trử Y Y như trước trầm mặc không nói. 

“Chị cả, chị không nói ra, em làm thế nào giúp chị?” 

“Em chỉ cần cho chị tạm thời ở lại đây thôi.” Trử Y Y biểu tình không rõ thấp giọng nói. 

“Cho chị ở lại không thành vấn đề, nhưng anh rể sẽ không trách em sao? Còn có, mẹ nếu biết chị rời nhà trốn đi sau lại ở tại nhà em, vậy em sẽ rất khó xử?” Cô nhất định sẽ bị mắng thật sự thảm, bởi vì không giúp thêm được thì thôi lại còn gây cản trở. 

“Chỉ cần chúng ta không nói, mẹ sẽ không biết chị ở nơi này.” 

“Anh rể chẳng lẽ sẽ không tìm chị sao? Nếu anh ý tìm được mẹ hỏi, mẹ lại tìm đến em nơi này, chị muốn em phải nói dối sao?” 

“Anh ấy sẽ tìm chị sao?” Trử Y Y thì thào tự nói. 

“Cái gì?” Trử San San không có nghe rõ ràng. 

Trử Y Y nhìn em ba liếc mắt một cái, nhẹ nhàng mà lắc lắc đầu, sửa lại nhẹ nhàng bâng quơ miệng nói:“Anh rể em sẽ không làm như vậy , cho nên em có thể yên tâm.” 

Muốn cô yên tâm, cô làm sao yên tâm nha? Trử San San có loại cảm giác không biết phải nói gì, lại không có cách nào bắt buộc chị cả nói cho cô…… 

Quên đi, không nói cũng tốt. 

Chính cái gọi là thanh quan nan đoạn việc nhà, nếu chị cả đem vấn đề nói ra, còn hỏi ý kiến của cô, trời biết cô có thể giúp được hay không, có khi lại đem sự tình càng thêm phức tạp hóa? Cho nên vẫn là nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện hảo. 

“ok, nếu chị nói thế thì có thể yên tâm?Chị cả, kia –” Cô cầm lấy điều khiển từ xa trên bàn, thật cẩn thận hỏi:“Em có thể được xem tivi không?” 

“San San, đây là nhà em, em muốn làm cái gì thì làm cái đó, không cần để ý chị.” Trử Y Y nói.

“Thật sự có thể chứ?” 

Cô gật gật đầu. 

“Vậy…… Chị cả, chị muốn làm gì thì làm cái đó đi, coi nhà em như nhà của chị, không cần câu nệ.” Trử San San nói.“Chị hẳn là chỉ mang vài món quần áo mà thôi, tủ quần áo của em chị đều có thể cầm mặc không quan hệ, vừa hay hai chúng ta dáng người không sai biệt lắm. Còn có đồ trang điểm trên bàn…… Tóm lại, chị cần cái gì đều có thể lấy dùng, không cần hỏi em, dùng là được rồi.” 

“Cám ơn em, San San.” Trử Y Y cảm kích nói. 

“Làm ơn đừng như vậy, chúng ta là chị em nha, không cần phải nói cám ơn đi?” Trử San San có chút xấu hổ. 

Trử Y Y khóe môi miễn cưỡng mỉm cười, sau đó đứng dậy nói:“Chị đi trước tắm rửa.” 

“Hảo, em lấy khăn mặt cho chị.” 

Thẳng đến khi cửa phòng tắm đóng lại, Trử San San lúc này mới chạy nhanh ra mở tivi, xem bộ phim HQ “Toà thị chính”. 

Nha, Triệu Quốc, Triệu Quốc của ta, anh làm sao có thể như vậy mê người, như vậy soái nha nha nha nha nha – 

Mọi người đọc xong thấy hay thì bình chọn và cmt cho Ad có động lực up nha yêu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro