Kiếp thứ ba (1-30)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


01. Tôi nghĩ, trên đời này, cái câu châm ngôn lừa đảo nhất chính là "người khi sắp chết, nói lời tốt đẹp".

02. Kì thực thì bản thân câu đó không lừa đảo lắm, nhưng nếu như mày nói lời tốt đẹp xong, người cũng toi rồi, kết quả một giây sau mở mắt ra lại phát hiện mình đã trùng sinh; hơn nữa, đối tượng nghe mày "nói lời tốt đẹp" có khả năng cũng sắp trùng sinh theo... Thật xấu hổ méo để đâu cho hết!

03. Ờm, khác với kiếp trước ngu lâu tưởng mình vừa xuyên không, kiếp này lần nữa trùng sinh vào nhị thiếu gia 7 tuổi nhà thừa tướng, tôi cũng tìm lại được kí ức của cả 2 kiếp trước. Vừa so sánh 2 kiếp, tôi lập tức khẳng định được Sở Duệ Uyên kiếp vừa rồi là trùng sinh, thời điểm trùng sinh áng chừng chính vào đợt ốm nặng sau khi hai chúng tôi gặp nhau lần đầu.

Kì thực không chỉ Sở Duệ Uyên, đến cả chị dâu, Phương Tuyết Oánh, thậm chí Độc Cô Yến đều dính nghi án trùng sinh. Kiếp vừa rồi, bốn người bọn họ đều ít nhiều có những hành động dính dáng đến ân oán kiếp trước nữa, chỉ có mình tôi là ngu ngơ tưởng mọi chuyện đều sóng yên biển lặng.

Đương nhiên, bọn họ dây dưa với nhau thế nào, không phải trọng điểm. Trọng điểm là, Sở Duệ Uyên kiếp trước nghe xong lời 'bày tỏ thâm tình' "ta chẳng qua thấy ngươi đẹp mã", có muốn bóp chết tôi tại chỗ hay không.

04. Nói một câu hơi ATSM: Tôi cảm thấy Sở Duệ Uyên có vẻ không hiểu ra chân tướng của kiếp trước nữa, nên kiếp vừa rồi dành tình cảm cũng thật là sâu nặng cho tôi. Tính đến trước khi tôi bị mẹ hắn vì nước trừ hại, hắn vẫn chưa lấy vợ sinh con, là một bậc đế vương, làm được thế thật không dễ dàng gì. Kiếp trước nếu không phải có cái thứ "Phá duyên" kia, không biết chừng tôi đã thực sự thích hắn, thậm chí yêu hắn luôn rồi. Cơ mà hiện tại... Nếu hắn cũng trùng sinh, không thẹn quá phát rồ mà hành tôi đến chết, đã coi như chân ái luôn rồi.

05. 3 ngày đầu sau khi xuyên việt/trùng sinh, tôi trà không uống cơm không ăn ngồi tìm đối sách, cuối cùng quyết định trước khi trùng phùng rồi đi làm bạn độc cho thái tử, cứ tiếp tục đi con đường công tử ăn chơi của hai kiếp trước. Nếu như hắn lại trùng sinh, tôi liền giả bộ không trùng sinh. Hắn làm vua hai kiếp, không biết tổng cộng đã bao nhiêu tuổi đầu, chẳng lẽ còn đi làm khó dễ một "đứa bé" như tôi.

06. Còn nếu như hắn không trùng sinh, tôi sẽ hết sức cố gắng thay đổi con đường vận mệnh của kiếp đầu tiên. Những chuyện khác không nói, riêng vụ phụ hoàng hắn cưng đệ đệ hắn, có đánh chết, tôi cũng không mang hắn xuất cung đi chơi giải sầu nữa. Còn nữa, chuyện chị dâu khó sinh mất sớm, kiếp trước Sở Duệ Uyên phái Giang thần y đến phủ thừa tướng cứu chị dâu tôi một mạng, chuyện này thực sự là phải cảm tạ người ta.

07. Trừ hai chuyện này, còn một chuyện quan trọng nữa, chính là cái tên tự của tôi. Nói gì cũng không thể để ông già tiếp tục đặt cái tên "Tử Hậu" nhọ nồi kia. Tôi thậm chí còn nghi ngờ hai kiếp trước mình chưa đến 30 tuổi đã hi sinh, chính là bị cái tên tự "Liễu Tử Hậu" nặng tựa ngàn cân kia đè cho đoản thọ.

08. Tôi ngầm quyết định, cứ tiếp tục ăn ngon ngủ kĩ chơi bời xả láng trong 3 năm đầu hệt như hai kiếp trước, chơi đến lúc ông anh lại đỗ thám hoa, đức kim thượng lại chỉ định tôi làm bạn độc cho thái tử. Trong 3 năm này, tôi đã xác minh được một chuyện, là chị dâu kiếp này không có trùng sinh. Nếu chị ấy trùng sinh, anh tôi hẳn đã lại đỗ trạng nguyên rồi, tôi hẳn cũng đã phải chịu một phen giáo dục aka tẩy não.

09. Kiếp trước, chị dâu tôi phòng Sở Duệ Uyên còn hơn phòng lũ.

10. Đáng tiếc là không phòng nổi, tôi và vị CEO máy to chạy tốt giá trị nhan sắc cao của bản triều cuối cùng vẫn dính lấy nhau. Chị dâu hẳn vô cùng hận sắt không thành thép, trong lòng chắc phải rủa thầm không biết bao nhiêu lần: rõ ràng là người một nhà, sao IQ của tôi và anh tôi lại cách xa nhau đến thế.

11. Nhưng lúc này, tôi cũng chẳng có tâm trạng nào đi băn khoăn chuyện kiếp trước. Bởi vì, sau lần đầu tiên gặp mặt, thái tử điện hạ lại phát sốt rồi.

12. Giống như kiếp trước, tôi lại bị kẻ thù sát thân là hoàng hậu nương nương gọi vào cung phạt quỳ một canh giờ. Người ta bảo, kẻ thù gặp nhau đều đỏ mắt, cơ mà trong lòng tôi lại vô cùng bình tĩnh. Một là bởi, kiếp trước tôi làm cho một tay hoàng đế như Sở Duệ Uyên không thể cưới vợ sinh con, sau khi giả chết thoát thân lại còn quay về làm hại người ta, người làm mẹ muốn dập chết tôi để cứu vớt quân vương cũng không phải là không thể hiểu được. Hai là bởi, bà ấy hiện giờ là vợ của người đàn ông tôn quý nhất bản triều, sau này là mẹ của người đàn ông tôn quý nhất bản triều, khác biệt thân phận lớn đến như thế, tôi không bình tĩnh thì cũng biết làm gì?

13. Nhưng ở nhà chờ suốt 3 ngày, đến ngày thứ tư thái tử khỏi bệnh, phải tiếp tục vào cung cùng học, tôi vẫn không nhịn được mà run rẩy. Tuy làm bộ thiên chân vô tà cái gì cũng hổng bít đã là nghề của chàng, nhưng dù sao cũng từng lừa đối phương suốt 2 kiếp, sau đó lại tự mình khai nhận, tôi vẫn hơi sợ bị hắn bắt thóp.

14. Sau khi gặp mặt, tôi cảm thấy hắn có vẻ không bắt được cái thóp gì.

15. Nhưng thái độ của hắn vẫn có gì đó không đúng. Sau khi tôi hành lễ xong, hắn bèn tươi cười nhìn tôi, cực kì hòa nhã thân thiện, hệt như ông già trên logo KFC, khiến tôi nổi cả da gà, định hỏi thẳng hắn lần này có phải không trùng sinh, mà là bị sốt đến ngu người rồi.

16. "Quân An, thái phó đang đợi chúng ta, ngươi mau đi cùng ta." Tên Sở Duệ Uyên không rõ trùng sinh hay ngu người kia cực kì tự nhiên thân mật mà kéo tay tôi, lôi tôi đến học quán. Trước hết, hắn lệnh cho người hầu ghép bàn của tôi và hắn sát vào nhau, bảo tôi ngồi xuống bên cạnh hắn, rồi bảo thái giám phân phó ngự thiện phòng làm một ít bánh trái điểm tâm mang vào cho tôi. Nhìn hắn như vậy, tôi không biết hắn có ý gì, chỉ có thể làm bộ ngoan ngoãn nghiêm túc ngồi nghe thái phó giảng bài. Kết quả hắn cứ liên tục ngoảnh mặt sang nhìn tôi với nụ cười như gió xuân.

17. Tôi cảm thấy nụ cười này của hắn có hơi quen thuộc, chính là cái kiểu cười của ông bà tôi ở thế giới hiện đại, hồi tôi còn học tiểu học, mang bài thi đạt 100 điểm về khoe. Chắc là ban sáng tôi ăn uống không đàng hoàng, mới sinh ra loại liên tưởng quái gở này.

18. Chờ mãi mới đến lúc tan học, tôi vừa định kiếm cớ chuồn vội về nhà, Sở Duệ Uyên lại than thở bên cạnh hắn không có ai chơi cùng rất rất cô đơn, bảo tôi ở lại cùng hắn một lúc. Vì thế, tôi chỉ đành ở lại trong cung chơi bổ quay cùng hắn.

19. Đúng vậy, hai thằng đàn ông tuổi linh hồn cộng lại tuyệt đối hơn 100 lại cùng nhau chơi-bổ-quay! Đến cả kiếp đầu tiên, hai chúng tôi cũng không chơi cái trò này, okay?! Thế mà hắn còn chơi cực kì nhiệt tình, đến tận lúc mặt trời lặn xuống núi tây mới thả tôi về nhà, khiến tôi thực sự lo hắn bị sốt cao bại não luôn rồi.

20. CEO tương lai của bản triều bị sốt đến bại não, đất nước này chắc phải đi về nơi xa lắm. Vì thế ngày hôm sau lúc tan học, hắn muốn giữ tôi lại, tôi không nói năng gì mà nhận lời luôn. Có điều, tôi bảo hắn, mùa hè chơi bổ quay ngoài trời hơi nắng, chi bằng hai đứa chơi cờ. Kì thực, tôi chơi cờ vây chả khác quái gì cờ năm quân, chỉ là muốn test xem IQ của hắn có còn online không nên đành phải vậy.

21. Ờm, online. Ít nhất sóng còn tốt hơn tôi. Từ hôm đó trở đi, hai chúng tôi chơi cờ suốt một tháng trời, tôi lúc nào cũng thắng. Nhưng mỗi lần đều thắng đúng một quân, lại còn lần nào cũng được khen kì nghệ cao thâm, tôi cảm thấy nếu không phải hắn cho rằng tôi đần, thì hẳn là đang giễu cợt tôi.

22. Không hổ là kẻ từng làm CEO hai kiếp, tâm tư đế vương nói chung không thể đoán được đâu.

23. Nhưng sau khi làm bạn độc cho hắn nửa năm, tôi bỗng nhiên không thể xác định được hắn có thực sự trùng sinh hay không. Bởi vì, mẫu hậu của Sở Duệ Uyên, thái hậu tương lai của bản triều, đã bị khó sinh mà qua đời khi trở dạ em trai hắn.

24. Kiếp trước, Sở Duệ Uyên rõ ràng đã cứu được hoàng hậu, khi tôi chết, em trai hắn đã là hoàng thái đệ rồi. Sao kiếp này, hoàng hậu lại nói đi liền đi như vậy.

25. Tôi tỉ mỉ quan sát Sở Duệ Uyên 3 ngày, thấy vẻ đau buồn của hắn không phải là đóng kịch. Mấy ngày nay, sau khi thái phó giảng bài xong, hắn đều không giữ tôi lại chơi cùng, mà đi canh linh cữu cho mẫu hậu, còn chép kinh thư cầu phúc cho một thây hai mạng. Hắn như vậy khiến tôi thấy mịt mờ, không thể đoán định hắn có trùng sinh hay không.

26. Nhưng bất luận thế nào, không còn vị boss cuối hoàng hậu nương nương kia, trong lòng tôi cũng được thả lỏng không ít. Ít nhất, ở kiếp trước nữa, tôi chơi ngu bị tình cổ phát tác mà chết còn có thể gọi là âm sai dương thác; mà kiếp vừa rồi, hoàng hậu nương nương sai người ép tôi uống thuốc độc, đây gọi là cố ý giết người. Hơn nữa, bà ấy có thể khiến tôi chết một lần, khó đảm bảo không có lần thứ hai. Chỉ là, bề ngoài tôi vẫn phải duy trì dáng vẻ "đau xót tưởng nhớ đồng chí hoàng hậu vừa qua đời", mỗi lần gặp Sở Duệ Uyên đều tỏ vẻ chia buồn cùng gia quyến. Chuyện này cũng không liên quan gì đến thân phận đế vương, ngay cả đổi thành bạn học thông thường, nhà người ta vừa có trở, mày cả ngày mở "Hi la la" (*), xem nó có oánh chết mày không?

(*) 嘻唰唰 là ca khúc nổi tiếng của nhóm Hoa Nhi Nhạc Đội, tiết tấu sôi động, rất được ưa chuộng ở các phòng karaoke. Nghe thử .

27. Sau 7 ngày quàn, bà được đưa vào chôn cất ở mộ hoàng hậu – bà là kế hậu, không phải nguyên phối, nên không đủ tư cách đưa vào lăng chờ hợp táng cùng hoàng đế. Ngày hôm sau lễ tang, khi tôi vào cung, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn còn mang vẻ ưu uất của Sở Duệ Uyên, thực sự có chút đau lòng. Tuy khuôn mặt của hắn tôi đã nhìn suốt hai kiếp, lại còn có thiếu niên trung nhị nhan sắc vượt trội hơn làm đối trọng, nhưng bình tâm, bình t(r)ym, bình đủ thứ mà xét, Sở Duệ Uyên thực sự đẹp dzai méo thể nào chịu nổi. Một thằng nhan khống như tôi, thấy hắn buồn, sao có thể không đau lòng cho được.

28. Cũng giống như các cô gái dù đã có cả tủ quần áo đẹp, nhưng thấy look mới sao có thể không muốn mua cho được.

29. Tủ áo đầy lèn không ngăn được cái tay mua mua mua. Thẩm mĩ no đủ, không ngăn được troái tim nhan khống.

30. Huống chi bất luận là bởi nguyên nhân gì, hơn nửa năm nay Sở Duệ Uyên thực sự rất tốt với tôi, tốt đến mức lắm lúc tôi có ảo giác "bé cưng, cháu ngoan, cục vàng của ông bà". Nồ nồ, tôi không phải nói bản thân mình là cháu hoặc cosplay cháu hắn. Tôi chỉ dùng một phương thức tương đối trực quan để mô tả cảm nhận của mình thôi.

Nếu ai không nhớ, thì kiếp trước bạn Uyên sống đến 60 tuổi, lên chức ông vừa đẹp =]]]]]]]]]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro