[Oscar x Diệp Thao] Jeunesse - Part 6 (H) (END)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Lãnh Phi Tuyết – L.P.T

Nhân vật chính: Oscar x Hồ Diệp Thao.

Nhân vật phụ: Trương Hân Nghiêu x Tỉnh Lung

Thể loại: Nam x nam; Học đường; Tình cảm; Hài hước; HE.

Tóm tắt: Từ sau khi lớp phó thể dục bị lớp phó học tập đánh, hai người kết thù với nhau. Lạng quạng thế nào lại trở thành bạn cùng bạn. Sau đó dùng cả thanh xuân để đi gây sự với đối phương, trong mắt… cũng chỉ có mình đối phương.

Link Wattpad: https://www.wattpad.com/story/268666108-chuang-2021-%C4%91o%E1%BA%A3n-v%C4%83n

Link Wordpress: https://shielfcasskute.wordpress.com/chuang-2021-doan-van/

Link Facebook: https://www.facebook.com/thiendingoctruc

Note: Like, share và comment của mọi người là động lực cho tác giả ngày ngày bung lụa. Yêu thương <3

Quà tặng dành cho em iu Quỳnh Vũ. Thương em =))

WARNING: CÓ H, H HÀNG THẬT GIÁ THẬT, KHÔNG KÉO RÈM, AI CHỊU KHÔNG NỔI NHIỆT THÌ LƯỚT QUA!

-----

28.

Kể từ lúc hai người chính thức xác lập quan hệ, câu chuyện cuộc sống dường như vẫn diễn biến như cũ. Chỉ khác một cái là từ giờ lớp phó thể dục có thể danh chính ngôn thuận mà thân mật với người ta. Từ ngày thăng chức thành bạn trai, Oscar càng phát huy bản tính ăn vạ và làm nũng của mình. Đi học về hôn một cái, rửa chén xong hôn một cái, trước khi học bài hôn một cái, học bài xong hôn một cái, lên giường ngủ liếm vài cái.

Hồ Diệp Thao lại chiều người yêu còn hơn chiều vong. Hầu như không từ chối bất cứ yêu cầu gì của hắn, thỉnh thoảng quá đáng lắm thì cũng chỉ nhéo mũi như là cảnh cáo.

Dưới sự đốc thúc và cưng chiều của Hồ Diệp Thao, thành tích của Oscar giữ vững top đầu. Lên lớp 12, giữa lúc dân chúng Lục thị sắp chết trong đống đề thi, cặp thì nặng và mắt kính thì dày, lớp phó thể dục vẫn phơi phới như được tắm gió mùa xuân.

Mẹ nó, ở chung với bồ 24/7 nó thế đấy!

Tụi tao có ánh sáng của Đảng soi rọi là đủ rồi, không cần ánh sáng hồng phấn của tình yêu phàm tục, ok?!

Lớp trưởng Trương Hân Nghiêu nhìn lại mình, lớp phó văn nghệ bảo phải lên Đại học hai đứa mới ở chung. Rồi lại nhìn qua ‘con gái’ và ‘con rể’, tự nhiên thấy răng mình cũng hơi ngứa.

29.

Sáng hôm nay, như thường lệ, Hồ Diệp Thao đứng trong bếp làm đồ ăn sáng. Đột nhiên có một bàn tay thò đến bóp mông cậu, còn vô sỉ mò vào trong mà xoa nắn. Không cần quay đầu cũng biết là ai.

Lớp phó học tập chậc lưỡi, gắp một viên thịt thổi thổi cho nguội bớt, rồi đút cho người phía sau. Nhân tiện gõ nhẹ lên bàn tay đang làm loạn.

“Ngoan, để yên em nấu đồ ăn. Quậy nữa là cho anh nhịn đói đấy!”

Lớp phó thể dục biết người ta thương mình muốn chết, sao mà nỡ được, nên xem lời uy hiếp chẳng có tí sát thương đó như gió thoảng qua tai.

Hồ Diệp Thao đảo đũa thêm vài cái rồi tắt bếp. Xoay người lại vòng tay qua cổ người yêu, chủ động hôn hắn. Oscar nhấc cả người Hồ Diệp Thao lên, để chân cậu quấn lên eo mình. Vừa hôn vừa bế, cuối cùng đè cậu lên bàn ăn gặm cắn nồng nhiệt.

“Nhẹ thôi, hôm trước để lại dấu bị mẹ Lung mắng một trận anh không nhớ hả?” Hồ Diệp Thao nghiêng đầu, lộ ra một bên cổ trắng nõn bị người liếm mút kịch liệt.

Oscar bĩu môi, lần nữa chặn miệng cậu. Đầu lưỡi quét qua hàm trên như trừng phạt, cảm nhận lưỡi cậu dịu ngoan đáp lại mình mới bớt hờn dỗi.

Hắn còn chưa quên chuyện hai người lén lút ‘hẹn hò’ ngoài nhà vệ sinh đâu!

Thân dưới chợt mát lạnh, quần bị người yêu tuột xuống. Hai cánh mông trắng trắng tròn tròn núng nính áp lên mặt bàn kính. Dây tạp dề sau lưng cố tình bị kéo qua kẽ mông, cọ lên nếp hoa vừa tê vừa ngứa. Hồ Diệp Thao cắn môi thở dốc. Cậu liếc nhìn đồng hồ, nhẩm tính, đẩy đẩy Oscar.

“Mười lăm phút nhé! Trễ giờ học rồi! A…” Bờ môi nuốt xuống tiếng rên rỉ khi bị xâm phạm bất ngờ.

Cùng nhau nhiều lần như vậy, dù Oscar chưa từng tiến vào, nhưng nơi nhạy cảm giờ đã dễ dàng nuốt hai ngón tay. Giọng Oscar trầm hơn, khều qua màng tai mỏng manh đầy gợi cảm.

“Cục cưng, nơi này đã mềm xốp như vậy, còn ngậm chặt ngón tay anh không chịu nhả, có khi anh nhấn hai cái thôi cũng đủ khiến em bắn ra rồi.” Như để chứng minh, Oscar cong ngón tay, cắm sâu vào trong, đổi lấy tiếng nức nở của đối phương. “Sau này khi anh cắm vào, có phải em cũng sẽ hút chặt nhưng hiện tại không? Vừa chặt lại còn nóng.”

Hồ Diệp Thao nhếch môi, luồn tay vào lưng quần người yêu, vuốt ve thằng nhỏ đang bừng bừng khí thế. Đỉnh đầu được cảm nhận sự âu yếm quen thuộc mà hài lòng nhả nước.

“Không những hút chặt, mà còn có thể ép khô anh, khiến anh vừa vào liền bắn, có tin không?”

“Yêu nghiệt!” Oscar nghiến răng, động tác tăng nhanh. “Hôm nay dù có phải cúp học anh cũng không tha cho em!”

30.

Quả nhiên, lớp phó thể dục nói được làm được.

Đối diện với cổng trường đóng kín, như đang cười hả hê vào bản mặt hai đứa đi học muộn, sắc mặt lớp phó học tập lạnh tanh.

Cưng chiều gì đó, yêu thương gì đó, dẹp hết đi! Giờ cậu chỉ muốn đá văng tên đơn bào này lên đọt ổi.

Yêu nhau cau sáu bổ ba,

Ghét nhau cau sáu bổ ra làm mười.

Bổ cau làm gì, bổ cái tên tinh trùng thượng não này mới đúng!

“Bé ơi, cục cưng ơi…” Lớp phó thể dục rụt rè kéo kéo ngón tay người yêu.

“Nếu tôi bị ghi tên, thì tháng này cậu cút ra hành lang mà ngủ.”

Đấy, đến cả xưng hô cũng thay đổi rồi!

“Không, tuyệt đối sẽ không! Anh có cách!” Vì để cuộc tình không đi đến hồi kết một cách lãng nhách, đầu Oscar nảy số tạch tạch.

Hai người gửi xe ở ngoài trường, sau đó Oscar kéo cậu đến một con hẻm cạnh trường.

“Gì đây? Muốn em leo tường hả?” Ngoại trừ leo tường, cậu không nghĩ ra cách nào khác.

“Gần như vậy.” Bộ dáng Oscar rất thần bí. Hắn dừng lại trước một căn nhà nhỏ hai tầng, đứng từ bên ngoài gọi vọng vào. “Chú Sáu!! Chú Sáu ơi!!!”

“Thằng nhóc này! Lại đi trễ nữa đúng không?” Một người đàn ông xoa đôi mắt kèm nhèm vì buồn ngủ. “Á à, nay còn dạy hư con nhà người ta nữa à? Có ngày tao méc mẹ mày nha con!”

“Hì hì, ba con mới gửi về mấy chai rượu. Có điều con không biết uống, để hôm sau con mang sang biếu chú ạ!” Oscar cười nhăn nhở.

“Cút cút cút! Có chiêu hối lộ xài hoài! Cẩn thận một chút, đừng để bạn bị thương! Tao đi ngủ tiếp đây!”

Oscar quen đường quen nẻo dắt Hồ Diệp Thao còn đang hơi ngơ lên lầu hai, đi thẳng vô sau nhà.

“Chú Sáu là bạn cũ của ba anh, cũng xem như nhìn anh lớn lên. Tình cờ nhà ổng kế sát trường, nên anh tận dụng luôn.”

Hóa ra ban công lầu hai vừa vặn vượt qua bờ tường trường học, lại không cao mấy. Từ đây nhảy xuống thì đúng là tiện hơn leo tường nhiều.

Lớp phó thể dục cầm hai cái cặp, nhẹ nhàng đáp đất. Xoay người nhìn lớp phó học tập vẫn còn đang do dự, hắn dang rộng tay, khóe môi mỉm cười:

“Anh đỡ em.”

Hồ Diệp Thao không chần chờ nữa, cậu giẫm lên lan can, bật người nhảy xuống, lao vào vòng tay vẫn luôn chờ đợi cậu.

Oscar giữ chặt người trong lòng, theo quán tính lùi lại hai ba bước mới ổn định được cơ thể.

“Bắt được em rồi!”

“Đồ ngốc, là em bắt được anh.”

31.

Hai thiếu niên băng qua hành lang, lén lút ngồi xổm ở một góc cầu thang.

“Alo! Chim sẻ gọi đại bàng. Cíu con ba ơi!”

“Đi học trễ? Đang đâu đấy?” Trương Hân Nghiêu bắt điện thoại hơi lâu, hình như là phải giả vờ xin đi vệ sinh.

“Con ở cầu thang ở cửa sau lớp nè! Ba nghĩ cách tuồn hai đứa con vô mà không bị ‘Chủ tich’ phát hiện đi!”

‘Chủ tịch’ tức giáo viên Toán đồng thời cũng là Chủ nhiệm lớp 12A6.

“Hai đứa con? Mày với con gấu kia làm gì ở nhà mà đi học muộn? Đáng đời! Không cứu!”

“Con giúp ba thuyết phục mẹ cuối tuần này đi hẹn hò.” Tiết mục ‘Đứa con hiếu thảo’ xin được phép bắt đầu.

“…”

“Đi chơi đến tối.”

“…”

“Ngủ lại qua đêm.”

“Deal!” Trương Hân Nghiêu dứt khoát chốt đơn. “Ngồi sẵn ở cửa sau đi. Nhận được tín hiệu thì bò vào.”

“Ok ba!”

Trương Hân Nghiêu quay về lớp, mọi người đều đang tự làm đề, cả lớp im phăng phắc, chỉ có tiếng bấm máy lạch cạch và tiếng bút quẹt liên tục lên giấy. Hắn lấy một cuốn Toán nâng cao, lật qua trang nào có vẻ khó, bình tĩnh đem lên bàn giáo viên hỏi bài, không biết vô tình hay sao mà vừa khớp chắn ngang tầm nhìn của cô đến cửa sau.

Cửa sau chầm chập hé mở, hai vật thể lạ len lỏi qua dãy bàn cuối. Đám học sinh nhìn bộ dạng như đi ăn trộm của cán bộ lớp mà đứa nào đứa nấy nhịn cười muốn thắt ruột. Tiếng cười như tiếng dầu sôi xì xèo, không to, nhưng đầy lao xao và chộn rộn.

Oscar trừng mắt nhìn mấy đứa phá đám, hộ tống người yêu về bàn. Hai thiếu niên thông qua trót lọt, thở phào nhẹ nhõm, lấy sách vở ra giả bộ mình vẫn là học sinh chăm ngoan.

Cô Chủ nhiệm kiểu: “Chắc tôi mù?”

32.

Năm cuối trôi qua trong áp lực nhưng cũng đầy vội vã, mới đó mà nghỉ Tết xong, bắt đầu vào hè. Và dàn học sinh khối mười hai chuẩn bị bước lên chiến trường quan trọng nhất nhì của cuộc đời.

Thi Đại học!

Những ngày thi căng thẳng cứ thế lướt qua như một cơn mơ. Đến lúc bước ra khỏi phòng thi, rất nhiều người vẫn không tin được mình đã vượt qua môn cuối cùng.

12A6 lần nữa tụ tập với nhau, xem như là xả stress chờ kết quả, cũng là tiệc chia tay trước khi chính thức mỗi người mỗi ngả. Sau này trời Nam biển Bắc, e là khó mà được đông đủ như thế này.

Cả bọn đứa nào đứa nấy high hết nấc, ban cán sự là bị mời uống nhiều nhất. lớp trưởng xả thân bảo vệ vợ con nhưng lực bất tòng tâm, chơi dơ ôm vợ lủi ra một góc, đá ‘con rể’ lên thế mạng.

Điên đến nửa đêm, có lưu luyến mấy rồi cũng đến lúc tạm biệt. Tiếng khóc rưng rức như lá bàng rơi xuống mặt hồ, chạm thành từng vòng nước, khiến cảm xúc mọi người lây nhiễm cho nhau.

Những thứ ngày hôm nay, sẽ chỉ còn là kỷ niệm. Có thể một lúc nào đó, vô tình nhớ lại, mình từng khóc, mình từng cười, mình từng là tuổi trẻ.

Vụn dại và ngây ngô, trưởng thành và nhiệt huyết.

Mình của tuổi 18, không hẳn là tươi đẹp, nhưng đủ để nhớ và thương.

“Sau này gặp lại!”

“Sau này gặp lại!”

“Chừng nào đi ra ngoài đó thì báo một tiếng.”

“Không được out group lớp!”

“Không được quên tôi!”

“Không được quên nhau!”

“Phải trở thành người tốt!”

Từng lời dặn dò theo cơn gió bay đi, gửi lên màn trời đêm thăm thẳm, để những vì sao thay họ ghi nhớ phút giây này.

33.

Oscar đỡ Hồ Diệp Thao vào nhà. Hồ Diệp Thao mỗi lần uống vào là như mèo con dính người, ôm rịt Oscar không chịu buông. Cái lưỡi đo đỏ liếm liếm yết hầu hắn.

Oscar bị liếm đến nóng cả người. Xốc cậu đè lên cửa hôn sâu, Hồ Diệp Thao nhiệt tình câu cổ hắn đáp lại.

“Em đi tắm.” Hồ Diệp Thao cười đẩy hắn ra, ngón tay mờ ám khều lên thằng nhỏ bán cương của người yêu. “Anh đi sang phòng tắm phụ, không được theo em.”

Oscar bình tĩnh hít sâu, bé mèo này, đúng là muốn mạng của hắn mà.

Khi Oscar mang tấm thân còn chưa tan hơi nước ra khỏi phòng tắm, lại không thấy mèo nhà hắn đâu.

Không lẽ chạy rồi?

Cánh cửa phòng game khép hờ, Oscar nheo mắt, đấy cửa bước vào.

“Anh yêu, chúc mừng sinh nhật.”

Hồ Diệp Thao đứng dựa vào ghế gaming, tay cầm bánh kem tự làm. Đôi chân thon dài bắt chéo, trên người duy nhất một cái áo hoodie đen của người yêu vừa che được bộ phận bên dưới.

Hiện tại vừa qua 12 giờ, vừa đúng ngày sinh nhật Oscar. Hắn vốn không định nhắc, để Hồ Diệp Thao yên tâm thi xong Đại học rồi ăn một bữa cho có hình thức là được. Nhưng không ngờ Hồ Diệp Thao vẫn nhớ, còn cố tình chuẩn bị bánh kem cho hắn.

“Cầu nguyện nào.” Ánh nến hắt lên đáy mắt Hồ Diệp Thao một mảnh dịu dàng, chứa đựng tình yêu của riêng cậu.

“Được.” Oscar bước đến, nắm lấy bàn tay Hồ Diệp Thao, nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên ngón tay thon dài “Nguyện cho người anh yêu, bình an hạnh phúc có anh sẻ chia, khó khăn giông bão có anh ở bên, năm dài tháng rộng có hình bóng của anh, chân trời rộng lớn có tương lai của đôi ta.”

Là ước nguyện, cũng là hứa hẹn.

Đôi môi thuận theo tiếng lòng mà tìm đến nhau, bánh kem bị đẩy sang một bên. Hồ Diệp Thao dựa nửa người vào máy, một chân vòng qua eo hắn, áo bị vén lên, cảnh xuân mơn mởn lộ ra không sót chút nào. Oscar khẽ nuốt nước miếng, không một thằng con trai nào chịu được cảnh người yêu mặc đồ của mình, mà còn cố tình quyến rũ như vậy.

“Cục cưng, anh bóc quà nhé?”

“Đã sớm chuẩn bị xong rồi.” Vành tai Hồ Diệp Thao hơi đỏ, cậu nắm tay hắn chạm đến phía sau. Cảm nhận sự trơn ướt quen thuộc của dầu bôi trơn, Oscar khẽ nhướng mày ngạc nhiên.

“Tự mở rộng luôn rồi?”

“Em muốn, lần đầu tiên… khiến anh thoải mái.”

“Em đúng là… đáng yêu muốn chết!” Oscar liếm răng nanh, dồn cậu vào nụ hôn sâu, môi lưỡi chạm vào nhau mang theo mùi vị tình dục nóng bỏng. Ngón tay bên dưới cũng không rảnh rỗi, thuận theo dịch bôi trơn mà đi vào, mở rộng từng nếp thịt mềm mại. Vách thịt theo thói quen co thắt, quấn chặt ba ngón tay không chịu nhả ra

“Ưm… chậm một chút…” Hồ Diệp Thao run rẩy xoay mông, tiếng rên rỉ ngắt quãng thoát ra giữa lúc hôn nhau.

Oscar đánh cái bốp lên bờ mông căng tròn, trái đào núng nính in năm dấu tay đỏ lựng. Hồ Diệp Thao nức nở nép vào lòng hắn, bộ dạng vừa thuận theo vừa ấm ức làm nũng như muốn câu linh hồn hắn ra ngoài.

Oscar rút tay, đổi lấy giọng mũi ngọt ngào của người yêu. Hắn ngồi vào ghế gaming, lười nhác chống cằm, chân mở ra, dưới lớp áo choàng tắm là con quái vật thức giấc một nửa tỏ ra sức uy hiếp.
“Liếm nó đi, cục cưng. Liếm cứng rồi anh mới chơi cưng được.” Oscar như một con sói cao ngạo, rút sạch dáng vẻ khờ khạo của chó ngốc cậu thường thấy.

Hồ Diệp Thao ngoan ngoãn quỳ trước mặt hắn, chóp mũi ngửi thấy mùi nam tính đặc trưng càng khiến bên trong cậu ngứa ngáy hơn. Đầu lưỡi đỏ tươi vươn ra, liếm nhẹ lên phần đỉnh rỉ nước, đánh một vòng khiến cây gậy run lên, liếm dọc thân gậy khiến nó ướt đẫm. Lấy lòng ngậm lấy quả bóng bên dưới, ánh mắt ngước lên đầy câu dẫn.

Hô hấp Oscar nặng hơn, hắn không nói gì, vỗ vỗ thằng em lên má cậu ra hiệu, chờ đợi sự phục vụ của người yêu.

Hồ Diệp Thao nghe lời, hé miệng nuốt toàn bộ vật to lớn ấy, cuống họng bị chèn ngang khiến khóe mắt cậu đỏ lên, nước bọt tiết ra càng làm nơi đó nhớp nháp hơn. Cậu ra sức liếm láp, liên tục nhả ra nuốt vào. Cây gậy tím đỏ sưng cứng, Hồ Diệp Thao nhõng nhẽo nhả ra, xoa xoa quai hàm của mình.

“Chồng ơi ~”

Oscar nhếch môi, kéo cậu ngồi lên người mình, cởi áo cậu ra, tiếp tục hành hạ đôi môi đáng thương.

“Xoay lưng lại, chồng từ phía sau chơi em, chịu không?”

Hồ Diệp Thao dịu ngoan làm theo, đầu ngực dựng đứng áp lên mặt bàn kim loại lạnh lẽo khiến cậu rùng mình. Hồ Diệp Thao ngoái đầu nhìn người yêu, lỗ nhỏ mấp máy như muốn nuốt thứ kia vào, lại bị trêu chọc cho ngứa ngáy.

“Anh ơi, đừng đùa nữa! Hưm ~”

Cảm giác bị xâm lấn một cách chậm rãi khiến cậu chợt ngưng thở, nước mắt sinh lý chảy ra, lại bị Oscar dịu dàng liếm sạch.

“Đau không em?”

“Đau, nhưng thích nhiều hơn.” Lần làm tình đầu tiên của bọn họ, vào ngày sinh nhật của người yêu, cùng với mối tình đầu. Sự hạnh phúc lan tràn trong tim khiến tình dục thăng hoa hơn bao giờ hết. Cảm giác trọn vẹn lấp đầy từng tế bào, yêu thương chạm đến cõi lòng mềm mại.

Oscar thở dốc, bên dưới cứng rắn tiến vào nơi chật hẹp nóng hầm hập. Cảm giác còn tuyệt vời hơn cả tưởng tượng. Hắn cúi người gặm cắn sau cổ người yêu, hông nhẹ nhàng di chuyển, ma sát nơi bó chặt mềm xốp kia.

Động tác từ chậm biến thành nhanh, thứ cứng rắn mạnh mẽ xỏ xuyên cơ thể khiến Hồ Diệp Thao run lên nức nở. Trước sau nóng lạnh đối nghịch làm đầu óc cậu chìm sâu trong cơn mây mưa mơ màng.

“Chồng ơi… từ từ… sâu quá!”

Cả người bị kéo ngược ra sau, Hồ Diệp Thao nằm ngửa trên người Oscar, tựa như lúc bình thường cậu vẫn nằm trên người hắn chơi game, mỗi cú thúc từ dưới lên đâm thẳng vào nơi sâu nhất. Sống lưng cong thành vòng cung quyến rũ, cậu cảm nhận rõ ràng từng nụ hôn chạm lên lưng, xương sống, phía sau vai, cuối cùng hút lấy toàn bộ âm thanh rên rỉ của Hồ Diệp Thao.

Oscar khởi động máy, chỉnh độ nhạy chuyển động lên cao nhất, sau đó chọn một game bắn phi thuyền cấp độ khó.

“Vợ à, anh muốn thử trò này lâu rồi.” Thanh âm khàn khàn vang nhẹ bên tai cậu.

Cái hắn muốn thử, tất nhiên không phải game.

Màn hình trước mắt chiếu những gì Hồ Diệp Thao không nhìn rõ được. Cậu chỉ biết người mình đang rung lắc dữ dội, nếu không có vòng tay đang giữ chặt thì cậu đã ngã từ lâu. Bên dưới bị thứ cứng nóng như sắt nung nhấp liên hồi đến chín rục. Chất lỏng nhớp nháp chảy ra từ nơi kết hợp, nhỏ tách tách xuống sàn, tụ lại thành một vũng.

“Oscar~ Ưm… Đáng ghét… Anh ăn hiếp em! A!”

Trước ngực được bao phủ bởi bàn tay nóng ấm, xua đi hơi kim loại lạnh lẽo. Ngón tay chơi đùa hai quả anh đào khiến nó đỏ tấy lên, đầu nhọn nhạy cảm trượt vào kẽ tay, cọ xát tìm kiếm yêu thương. Đầu ngón chân co lại, cho thấy cậu đang chìm trong khoái cảm mãnh liệt như thế nào.

Cơ thể lần nữa bị nhấc lên, Hồ Diệp Thao đối diện với Oscar, cánh tay thon dài vô lực câu lên cổ hắn. Bất chợt Oscar ngừng lại, ôm người yêu cười xấu xa.

“Vợ ơi, anh muốn ăn bánh kem.”

Lúc này Hồ Diệp Thao mới nhớ đến cái bánh đã bị đẩy sang một bên. Tên đơn bào này…

Hồ Diệp Thao hờn dỗi cắn lên môi hắn, rồi mới chịu đựng cảm giác ngứa ngáy bên trong cơ thể, với tay lấy bánh kem.

Kem bơ trắng mịn quẹt lên đầu ngón tay. Hồ Diệp Thao thoa lên bờ môi đỏ mọng, trượt xuống cổ, quét qua xương quai xanh, cuối cùng bôi đầy lên hai đầu ngực, tựa như hai trái cherry ngập trong kem trắng.

“Ông xã, nếm thử kem của em đi!” Cậu ưỡn ngực mời gọi, dâng đến bên miệng hắn.

Oscar kéo khóe môi, hai bàn tay bóp mông người yêu rồi nhào nặn, há miệng ngậm lấy, rồi nhiệt tình cắn mút. Kem bơ nhanh chóng tan ra trong miệng, mùi hương ngọt ngào chiếm trọn khứu giác. Hai quả anh đào bị liếm ướt đến bóng nhẫy. Ngay cả đôi môi cũng bị liếm sạch kem.

Oscar nương theo lực rung của máy, dập người yêu sướng đến phát khóc. Nơi phía trước cọ lên phần cơ bụng rắn chắn, không cần chăm sóc cũng đứng thẳng.

Hồ Diệp Thao thấy nửa người dưới như tê dại, khoái cảm xông lên đỉnh đầu, cảm giác lạ lẫm báo hiệu cơn cực khoái, mà Oscar thì vẫn miệt mài cắm rút.

“Chồng ơi, em sắp rồi… A… Anh đừng… Ưm…”

“Ngoan, anh cũng bắn cho em… Bắn đến bụng em phình to… Từ trong ra ngoài đều nhiễm hương vị của anh. Toàn bộ thể xác lẫn linh hồn đều giao hết cho anh.” Oscar ghé vào tai cậu nói những câu tràn đầy nhục dục.

“Được… ông xã, cho em đi!”

Oscar đè cậu lên bàn nhấp mấy chục cái, phần eo rắn chắc bị đôi chân thon dài quấn lại không muốn rời xa. Hắn đâm mạnh vào trong, ở nơi sâu nhất mạnh mẽ co giật, phóng ra xối xả, trút toàn bộ nóng bỏng vào người cậu.

Trước mắt Hồ Diệp Thao mờ đi, nức nở mấy tiếng, dưới cơn khoái cảm tột độ mà tiết ra trong tay người yêu.

Lồng ngực áp sát vào nhau, nhịp tim va chạm trìu mến. Oscar hôn lên thái dương đẫm mồ hôi, hôn lên gò má, sống mũi, hôn lên từng tấc da thịt của người mà hắn yêu. Hồ Diệp Thao hưởng thụ sự âu yếm của hắn, tay chân thân mật quấn lấy nhau.

“Thao Thao.”

“Ừm.”

“Cục cưng.”

“Ừm.”

“Lớp phó học tập.”

“Ừm.”

“Vợ ơi.”

“Em đây.”

Oscar ở bên tai cậu gọi từng cái từng cái biệt danh, mà Hồ Diệp Thao cũng kiên nhẫn đáp từng cái một. Niềm hạnh phúc khi ở bên người yêu lớn như muốn trào ra khỏi lồng ngực, chỉ biết dùng những hành động ngốc nghếch để cảm nhận sự tồn tại của đối phương.

34.

Hồ Diệp Thao mở đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, nhìn bạn trai vẫn đang ngủ say. Máy lạnh mở 20 độ, tấm chăn dày và vòng tay của người yêu. Quá đủ lý do để lười biếng.

Cậu ngáp một cái, nhích người ôm lấy đối phương, lần nữa nhắm mắt, tiếp tục chìm vào đám mây bồng bềnh trôi nổi giữa bầu trời trong veo.

Thanh xuân của em có anh.

Thanh xuân của anh là em.

-----

Cục Tuyết có lời muốn chíp chíp:

Part 1 đến part 5: Không có H, hai chẻ còn bé bỏng lắm, tuyệt đối không có H.

Part 6: Mấy bồ muốn play phòng bếp hay phòng game =))

Mày kiên định thêm tí được không hả Tuyết?!

Đáng lẽ dừng ở chương trước được rồi, nhưng ham hố viết thêm mấy thứ hỏ ny =.=

Tạm biệt A6, tạm biệt lớp phó học tập, lớp phó thể dục, lớp trưởng, lớp phó văn nghệ. Còn nhiều điều chỉ mới kịp kể trên nháp, ví dụ như hội trại xuân, hội diễn văn nghệ, rồi mấy trò mèo bị giám thị và cô Chủ nhiệm túm cổ nữa. Nhưng thôi, tạm dừng ở đây, hẹn mọi người ở một hố khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro