Chương 87

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 87:

Editor: Lâm Betty

Tiếu Dương đóng cửa phòng, xoay người nắm cổ áo Cảnh Hành, hung tợn nói: “Các cậu bắt đầu khi nào! Chết tiệt, đã làm tới phòng tắm luôn rồi, quá không xem trọng người anh em này mà. Mới vừa khoe khoang với tôi cái gì mà không nghĩ tới việc này, xoay người liền cùng tên đó làm tới bến rồi.”

Cảnh Hành tức giận đánh lên tay hắn “Buông ra buông ra, cậu có thể đừng nghe đồn bậy bạ được không hả.”

“Tôi chính là tận mắt nhìn thấy, hai người quần áo hỗn độn, mặt đỏ rần, liếc mắt đưa tình cùng nhau từ phòng tắm đi ra, ai nhìn mà không hiểu sai cho được. Mới nãy Ngô Dung cùng tôi còn cãi nhau nói hai người đã về với nhau rồi, hắn còn không cần lên sân khấu, còn nói tôi mắt mù nữa chứ.”

Lúc này đến lượt Cảnh Hành bùng nổ “Hai người các cậu thành một cặp rồi?”

Tiếu Dương đặc biệt soái khí hất hất đầu nói “Không đâu, bất quá cũng sắp rồi.”

Cảnh Hành trực tiếp nghẹn họng, tuy nói hai người nhìn vừa mắt nhau thì có thể trực tiếp ở cùng nhau, điều đó cực kì bình thường, nhưng hắn vẫn là không thể tiếp thu nổi. Rõ ràng không lâu trước đó hai người còn như oan gia trừng nhau suốt, sao chưa gì đã nhìn vừa mắt rồi?

“Cậu không phải tự xưng thẳng nam đệ nhất vũ trụ sao? Bị bẻ cong cũng nhanh quá đi? Dương Tử, đừng bởi vì tôi là cong mà cậu có ý nghĩ muốn thử xem sao, con đường này không dễ đi, cậu nên suy nghĩ cẩn thận.”

Tiếu Dương trừng hắn một cái, “Đừng có việc gì cũng ôm vào mình, cho dù tôi cong có thể do ảnh hưởng từ cậu thì cũng không phải lỗi tại cậu. Cậu nghĩ rằng chuyện tình của mình trải qua nhiều trắc trở, làm người ta hâm mộ muốn thử xem, nhưng cũng có trường hợp có thể đem người từ cong biến thẳng. Tôi thuần túy là cảm thấy ở cùng anh ta rất thoải mái, anh ta thì lại có ý với tôi, nên cứ thử xem sao. Dù sao với tôi mà nói nam nữ đều không khác nhau lắm, chỉ tiếc tôi không lên nổi với cậu, nếu không chúng ta đã bên nhau, cả nhà đều vui.”

Cảnh Hành trầm ngâm một hồi, mới chậm rãi mở miệng: “Trên đời này có rất nhiều nữ nhân đều không tồi, cậu cũng không phải cong bẩm sinh, không cần thiết bởi vì một hai người mà không còn tin vào nữ nhân, cố tình thay đổi tính hướng chính mình……”

Tiếu Dương ôm bả vai Cảnh Hành, "Tính hướng cũng đâu phải cao su có thể muốn nhào nặn thế nào thì nhào nặn, tôi thừa nhận mình có bị mẹ ảnh hưởng, nhưng không đến mức cảm thấy nữ nhân trên thiên hạ không ai tốt cả, cho nên mới cong. Không nói bà Khương và má Khương đều là nữ nhân tốt, mà còn có tiểu Thu lúc trước mình gặp và Giang Lệ Trân vân vân, đều là những cô gái phi thường ưu tú. Có lẽ tôi vốn dĩ có tiềm chất cong, lại bị ảnh hưởng, cho nên tương đối dễ dàng tiếp thu.”

“Cậu thực sự nghĩ thông rồi?”

"Thuận theo tự nhiên đi, nếu thật sự thích hợp, quản hắn là nam hay nữ. Dù sao cậu không chê tôi, tôi cũng không quan tâm người khác nghĩ gì, xuất quỹ (come out) với tôi căn bản không phải việc gì lớn.”

Cảnh Hành nghe vậy cũng không khuyên nữa, đều là người trưởng thành, sẽ không vì loại sự tình này mà làm bậy, “Vậy Ngô Dung……”

“Trước mắt biểu hiện rất tốt, tương lai thì chỉ có trời biết. Tôi cũng hy vọng hắn là người thích hợp của tôi, ta là người thích hợp của hắn. Dù sao hiện tại chúng tôi ở cùng nhau rất vui vẻ, cứ thử bên nhau xem thế nào, chỉ có tiến lên một bước, thì mới biết khả năng thành công đến đâu.”

Cảnh Hành trầm mặc, tự hỏi hàm nghĩa trong lời này.

“Trên đời này không có chuyện thiếu đi ai đó thì ta không sống nổi, tuy cậu ở bên Lương Hạo Quyền nhiều năm như vậy, không thể nào nói dứt bỏ liền dứt bỏ được, nhưng nếu không phải hiện hắn dây dưa với cậu, phỏng chừng cậu đã quên người này. Kỳ thật chỉ cần qua đoạn thời gian đó, không có gì là không dứt ra được. Vẫn là câu nói kia, không cần xem tình yêu là tất cả, như vậy một khi mất đi tuy sẽ đau nhưng sẽ không cảm thấy như toàn bộ thế giới đều sụp xuống, sau khi thống khổ đã qua, cái gì đều sẽ qua đi. Cho nên tôi, không thấy có gì phải sợ.”

Cảnh Hành nở nụ cười, “Cậu cũng đi làm thuyết khách rồi? Không phải cậu chán ghét hắn sao, như thế nào cũng quanh co lòng vòng giúp hắn nói chuyện?”

Tiếu Dương kiên quyết phủ nhận, “Không phải giúp hắn nói chuyện, mà là hy vọng cậu có thể tự tin tìm kiếm hạnh phúc của chính mình. Chỉ cần tiến về phía trước một bước, mặc kệ là bởi vì Lương Hạo Quyền hay là ai khác. Trước kia là cảm thấy cậu quá nặng tình, cho nên tôi không tán thành, sợ cậu sẽ lại bị thương tổn lần nữa. Hiện tại cuộc sống của cậu phong phú hơn, mà cậu cũng không còn gò bó chính mình, nên tôi cũng không cần thiết phải lo lắng nữa.”

Cảnh Hành nở nụ cười, “Được rồi, tôi cũng không phải dạng không có đầu óc, cậu không cần phải mở chương trình gì mà canh gà cho tâm hồn, muốn người ta nghe xong nổi da gà à. Tôi không yếu ớt như cậu nghĩ, cũng không cố tình trốn tránh cái gì. Chẳng qua tôi cũng nghĩ giống cậu, thuận theo tự nhiên mà thôi.”

Tiếu Dương vừa lòng gật gật đầu, “Đúng rồi, mấy ngày nữa tôi không ở nhà, có thể phải đi một tuần, cậu một mình chăm Thần Thần không thành vấn đề chứ?”

Tiếu Dương từ khi cùng hắn về thôn Thọ Hà thì chưa từng rời đi quá lâu, Cảnh Hành không khỏi nghi hoặc, "Cậu muốn đi đâu?”

Tiếu Dương đắc ý nói: “Cùng Ngô Dung đi thám hiểm, thế nào, hâm mộ ghen tị hận chưa.”

Cảnh Hành không quen nhìn hắn như vậy, không chút khách khí hất một chậu nước lạnh, “Gan nhỉ, không sợ hắn ở dã ngoại làm cậu à, lúc đó làm được một nửa coi chừng rắn rết gì đó chui vào nha, ha ha.”

Tiếu Dương cúc hoa căng thẳng, trực tiếp từ ghế bắn lên, “Chết tiệt, cậu không thể nói lời nào dễ nghe chút được à. Không đúng, sao tôi phải nằm dưới, mà không phải, chúng tôi là đi thám hiểm chứ không phải đi chơi trò kích thích gì mà dã ngoại play, nói bậy bạ không.”

Cảnh Hành ung dung, “Ý tôi là lúc ở trong lều trại, cậu nghĩ đi đâu vậy? Tôi đã bảo cậu nghe sao hiểu vậy thôi, cậu không chịu. Giờ thì tốt rồi, toàn suy diễn lung tung. Đừng để Ngô Dung biết cái ý nghĩ này của cậu, không đến lúc đó cho rằng cậu thích như vậy thật rồi cho cậu lăn lộn vài lần, cái thân này của cậu coi như xong.”

“Xì, mơ đẹp ghê, đừng có hòng.Với lại, chuyện trên giường nhất định phải theo ý của tôi, đừng mơ cái tên vai u thịt bắp đó muốn làm gì thì làm, tôi còn muốn sống lâu thêm vài năm nữa.”

Cảnh Hành vẫn luôn cảm thấy với tính cách Tiếu Dương sẽ tìm một người phụ nữ, bây giờ ở bên một người đàn ông mà vẫn có thể suy nghĩ thoáng như vậy, nghe hắn nói đùa về chuyện này, Cảnh Hành cảm thấy không quen cho lắm. Vội vàng nói sang chuyện khác: “Bọn họ là đi làm chính sự, cậu đi theo nhớ đừng làm cản trở.”

Tiếu Dương tức giận trừng mắt liếc mắt hắn, “Đừng xem thường tôi, tôi cũng không vô dụng như vậy. Nếu là năm ngoái thì không dám chắc, nhưng trong khoảng thời gian này thỉnh thoảng tôi cũng có trèo đèo lội suối rèn luyện qua, nói chi đi đường núi cũng như đất bằng, khẳng định sẽ không kéo chân bọn họ. Hơn nữa cũng không phải tôi đòi đi, là Ngô Dung muốn tôi đi cùng, nói là vị bác sĩ trong đội ngũ của bọn họ trong nhà có việc không đến được, nên nhờ tôi đi cùng để có thể chiếu ứng lẫn nhau. Nếu không phải hắn đau khổ cầu xin, tôi cũng không thèm đi đâu.” (Editor: Biệt nữu thụ =)))

Cảnh Hành mới không tin lời nói nghĩ một đằng nói một nẻo kia của Tiếu Dương, mỗi người đặc biệt là nam nhân trong lòng đều có mộng thám hiểm, Tiếu Dương vẫn luôn thích hoạt động bên ngoài, muốn đi theo cũng bình thường. “Nói, hai người các cậu thông đồng với nhau từ khi nào? Tôi nhớ rõ lúc trước khi hắn tới đây, cậu cũng ý kiến dữ lắm mà, chưa được bao lâu đã nhanh chóng tiến triển?”

Tiếu Dương quẫn bách khụ một tiếng, có chút hàm hồ nói: “Thì, thì trước có quen trên WeChat, lúc đó thấy hắn khá thú vị, cũng không tệ lắm, sau đó hắn tới đây, chuyện sau đó, cậu biết rồi đó.”

Cảnh Hành đỡ trán, “Lúc trước ai nói bạn bè trên mạng không đáng tin, còn đặc biệt khinh bỉ cái gì mà WeChat Weibo, còn nói trên đó toàn mấy tên lừa tình.”

Tiếu Dương cãi lại, “Đâu, đâu có giống, chúng tôi là quen biết từ trước, chứ không phải tùy tiện quen cái liền thông đồng. Aiz, nói nghiêm túc, cậu biết hắn lâu như vậy, cảm thấy hắn là người thế nào? Có đáng tin không, trước kia có từng làm chuyện xấu gì không.”

“Hắn à ——” Cảnh Hành bất ngờ kéo dài giọng, nhưng không nói tiếp, làm Tiếu Dương sốt ruột muốn chết, “Đừng có thừa nước đục thả câu, nói mau.”

“Không phải cậu nói thích hợp là được sao, con người thì phài nhìn về phía trước, cậu hỏi nhiều như vậy làm gì?”

Tiếu Dương trừng hắn một cái, “Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, dù là trong chuyện yêu đương hay là trong cuộc sống, không thể để mờ mắt. Muốn bên nhau cũng phải có phương pháp, này là lo trước khỏi hoạ.”

Cảnh Hành khóe miệng khó nén ý cười, ra vẻ nghiêm túc nói: “Hắn à, nổi danh là hoa hoa công tử.”

Răng rắc ——Đồ chơi của Thần Thần trực tiếp bị bóp nát trong tay Tiếu Dương.

Tiếu Dương xanh mặt, nghiến răng nghiến lợi: “Tôi biết ngay tên đó một giuộc với Lương Hạo Quyền thì cũng không tốt đẹp gì mà, tiếp.”

Cảnh Hành nén cười, nghiêm trang nói: “Hắn khi đó thích đùa nghịch hoa cỏ, cả ngày cùng hoa cỏ làm bạn. Lễ Tình Nhân còn trồng không ít hoa hồng, không chỉ xinh đẹp mà giá cả còn hữu nghị hơn so với những người khác. Nhờ vậy mà kiếm được không ít, hơn nữa thanh danh vang dội, sau này được người ta phong làm hoa hoa công tử.” Cảnh Hành nói xong không quên cầm lấy món đồ chơi bị làm hư, “Ê, nhớ bồi thường cho Thần Thần nha, cái này cũng mắc lắm đó.”

……

“Mẹ nó cậu chơi tôi!” Tiếu Dương xoay người áp sát Cảnh Hành, bóp cổ hắn, hai người cứ vậy đùa giỡn. Nhưng sợ đánh thức Thần Thần cách vách, nên chỉ dám cào nhau, không dám gây ra động tác gì quá lớn.

Nhưng hai người ầm ĩ một hồi, Tiếu Dương đã bị xách lên, vừa thấy là Lương Hạo Quyền, định phát hỏa lại nhìn thấy vẻ mặt âm trầm của Ngô Dung. Tiếu Dương sờ sờ mũi, “Đi kiểu gì không nghe tiếng gì hết vậy.”

Tiếu Dương bị Ngô Dung kéo ra ngoài, lưu lại Cảnh Hành cùng Lương Hạo Quyền hai người đơn độc trong phòng. Cảnh Hành nhìn thấy Lương Hạo Quyền không khỏi nhớ tới video kia, bộ dáng hắn tự thẩm, không khỏi phụt cười, sợ đánh thức Thần Thần nên chỉ có thể che miệng lại, bả vai run run.

Lương Hạo Quyền bỗng thấy sau gáy nhột nhột, dùng đầu gối nghĩ cũng biết Cảnh Hành hiện đang nghĩ cái gì. Bởi vì cái video đó, hắn lúc trước suốt ngày bị Matt cười nhạo, nói hắn không ai muốn chỉ có thể tự giải quyết. Khi đó tuổi trẻ da mặt mỏng, dễ dàng bị chọc giận, cho nên vẫn luôn cố nhịn không bao giờ thủ dâm, có đôi khi hứng lên, thà tắm nước lạnh cũng không dùng đến năm ngón tay an ủi đệ đệ. May mà không bị liệt, nếu không dù cha tên Matt là ai, hắn cũng nhất định phải đập chết tên đó.

Khi đó cứ tưởng đã xóa hết rồi, đáy lòng cũng đã đem cái lịch sử đen tối này cho vào dĩ vãng. Không nghĩ tới tên chết tiệt Matt thế nhưng lưu lại một bản, còn chia sẻ cho Cảnh Hành, trong lòng lửa giận bắt đầu bốc lên.

Lương Hạo Quyền bước tới gần, biểu tình âm trầm, hạ thấp giọng nói, “Em thích xem như vậy, tôi cũng không ngại mỗi ngày đều làm cho em xem. Nếu em có thể giúp tôi thì càng tốt.”

Cảnh Hành lập tức dừng cười, lảo đảo lui về sau, “Đừng, tôi cũng không phải tên Matt biến thái kia.”

“Nếu không, để tôi giúp em?” Lương Hạo Quyền khóe miệng nhẹ cười, hà hơi bên tai Cảnh Hành, thanh âm trầm thấp mang theo từ tính, tràn ngập dụ hoặc. Cảnh Hành lông tơ đều dựng lên, rùng mình.

“Không cần, cảm ơn. Anh tránh ra một chút, Thần Thần sắp tỉnh rồi, tôi phải cho nó uống sữa.”

Lương Hạo Quyền chậm rãi áp thân thể lên Cảnh Hành, mùi hương đàn ông cùng dục vọng chiếm hữu toát ra trên người anh làm thần kinh hắn run lên, “Hôm nay không phải em xem đến thật cao hứng sao, kỹ thuật của tôi cũng không tệ đâu, rất thoải mái, không tới thử một phát sao?”

Trong đầu Cảnh Hành đột nhiên lóe ra cảnh kích thích mãnh liệt trong video kia, hương diễm, trần trụi, tình cảm mãnh liệt bắn ra bốn phía. Nháy mắt cả người Cảnh Hành giống như bị quăng vào lò lửa, mặt đỏ bừng, hô hấp dần dần dồn dập, Lương Hạo Quyền cũng bị hắn ảnh hưởng ánh mắt ám trầm. Ban đầu chỉ là trêu chọc, nháy mắt bỗng trở nên ái muội lên.

Lương Hạo Quyền lâm vào rối rắm, nên tiếp tục hay là dừng lại?

Nhưng không chờ hắn nghĩ ra, oa một tiếng, hoàn toàn đánh vỡ không khí ái muội dụ hoặc này, Cảnh Hành cảnh giác trở lại, vèo một cái biến mất. Cách vách truyền đến âm thanh Cảnh Hành dỗ Thần Thần, không khí ái muội vừa rồi không còn chút gì.

Lương Hạo Quyền tựa đầu vào vách tường, còn chưa đem được vợ con về, đã bị con trai mình đoạt mất cơ hội tính phúc, tiền đồ thật mờ mịt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro