Chương đặc biệt : Mừng Tết Nguyên Đán

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

– Tết đến rồi! Tết đến rồi a! – Trịnh Hải Yến vui sướng kéo Phác Bạch Chân chạy xung quanh hai cây mai, đào ở sân tập thể khu chung cư EXO. Mọi người trông thấy mà cũng vui theo. Lộc Hàm cùng Thế Huân bày đồ ăn ra bàn. Độ Khánh Thù bận bịu làm mấy món nướng, Kim Chung Nhân thấy vậy liền chạy ra phụ giúp vợ yêu. Cặp đôi Su Hào với Hưng ngơ thì đang vừa âu yếm vừa trông bánh trưng. Còn đôi "Bánh bao nhân cam" thì vui vẻ cùng nhau trang trí hai cây mai đào. Hoàng Tử Thao cùng Ngô Diệc Phàm thì chụp ảnh không ngừng, họ muốn lưu lại khoảnh khắc quan trọng này a!

Mọi người hứng hởi chuẩn bị cho buổi ăn tất nên. Ai ai cũng háo hức chờ đến thời khắc giao thừa. Tất nhiên mà, Tết sắp đến rồi mà.

Bạch Hiền cùng với Xán Liệt từ trong nhà chạy ra, trên tay cầm thêm một túi pháo, cười tươi roi rói, đồng thanh nói với mọi người:

– Bắn pháo bông a!!!

Vừa nghe câu đó, Trương Nghệ Hưng, Kim Chung Đại, Kim Tuấn Miên thì chẳng có phản ứng gì, thậm chí Hưng ngơ cùng Yến Yến của chúng ta lại còn ủng hộ nồng nhiệt ấy chứ:

– Đúng rồi! Tết rồi! Phải có pháo bông mới vui chứ!!!

– Yeah!!! Pháo bông!!!

Nhưng những người còn lại mặt mày ai ai cũng tái mét. Đột nhiên, Kim Mân Thạc hô to nghiêm cấm:

– KHÔNG ĐƯỢC!!!

– Tại sao?! – Cặp đôi Xán Bạch mắt rưng rưng nhìn Mân Thạc, trông cực kì đáng thương.

– Không nhớ chuyện năm ngoái à?!?

Nghe đến đây, mọi người cùng nhau hồi tưởng lại Tết Nguyên Đán năm ngoái.

– Chúng ta cùng bắn pháo bông a!!! – Xán Bạch hí hửng chạy ra cùng với chùm pháo trên tay.

– Được!!! Được đó!!! – Ai ai cũng nồng nhiệt ủng hộ.

Phán Liệt liền hí ha hí hoáy đốt đốt mấy cây pháo. Nhưng ai ngờ rằng, anh lắp kiểu gì pháo không hướng lên trời mà lại hướng vào chung cư EXO. Và rồi...

– Cháy!!! Cháy rồi!!!

– Nước đâu!!!! Á!!! Cháy lớn!!! Gọi cứu hỏa đi!!!

Kết quả, ngày hôm đó, Kim Mân Thạc từ Anh bay trở về để giải quyết vụ việc, cặp đôi Xán Bạch bị tống lên phường vì đốt pháo không được cho phép. Vài người không có chỗ ngủ, phải ra sân nằm. Rốt cục Tết năm ngoái quả là...một thảm họa.

...

– Năm đó chỉ là một chút sai lầm thôi mà! Làm gì ghê vậy? – Xán Liệt nhăn nhó đáp lại.

– Chỉ là sai lầm sao?!? – Mân Thạc trên trán nổi rõ gân xanh, trừng mắt nhìn anh – Sai lầm của cậu làm cháy cả một căn chung cư của tôi đấy!!!! Có biết không hả?!?

Bị mắng, Xán Liệt chỉ biết cắn môi chịu trận. Sai có tý làm gì ghê vậy?

Vậy là quyết định năm nay CẤM đốt pháo. Xán Bạch liền ỉu xìu ngồi một chỗ ăn mứt, uống trà. Nói vậy thôi chứ, lúc cái máy karaoke vừa được lắp xong, hai con người lại trở nên sung đến bất ngờ. Biện Bạch Hiền dành míc hát trước, chọn bài gì không chọn, lại đi chọn bài "Chiếc Khăn Tang", cuối cùng bị mọi người tẩn cho một trận, cấm hát luôn. Cậu ấm ức nhìn mọi người:

– Hát bài đó cho nó êm đềm lãng mạn có sao đâu!!!

– CÓ SAO ĐÓ!!! – Mọi người đồng thanh đáp trả lại.

Bị nhiều người đả đảo cùng lúc, Bạch Hiề liền òa khóc như một đứa trẻ, lăn ra đó ăn vạ. Bạch Chân thấy vậy chỉ nhẹ lắc đầu, thầm nghĩ: "Mẹ ơi! Khóc nhè là xấu lắm a!"

Nhưng rồi cuối cùng mọi người cũng cho cậu hát, lần này rút kinh nghiệm, cậu không chọn bài buồn nữa, mà chơi luôn bài rõ "bốc lửa": Con Bướm Xuân.

Con bướm xinh, con bướm xinh, con bướm đa tình ~~
Đùa vui với lũ hoa bó hoa mai lan đang hòa mình
Con én bay, con én bay, con én la đà
Tựa bầy tiên nữ trong khúc nhạc tình cha cha cha

Xuân ngất ngây, xuân ngất ngây , xuân có hương hoa
Nàng xuân đến với bao nhiêu say mê yêu đương đậm đà
Tia nắng mai, tia nắng mai, tia nắng chan hòa
Bầy lộc non biếc xanh trên cây cành cha cha cha

Phác Xán Liệt cũng góp vui, hò hét chung luôn, thậm chí còn cởi áo khoác quay quay một hồi rồi tung lên trời, sau đó còn dẫm lên bàn, giật giật theo điệu. Cặp đôi này trở thành cặp đôi ồn ào nhất Tết này. Cuối cùng bị khu bên cạnh qua kiện vì quá ồn. (=]]) Tiếp đó, đến Lộc Hàm cùng Thế Huân, hai người cứ e dè, sau đó cuối cùng cũng chọn bài "Ngày Xuân Long Phụng Sum Vầy".

Hai người rất ăn ý, người này dừng là người kia hát, như thể đã tập trước rồi. Mà cũng thật không ngờ chàng nhà văn cùng với tổng tài hát hay quá a! Ai nghe cũng mê li, cặp đôi Xán Bạch thấy vậy lại định lên hát tiếp, nhưng Mân Thạc quay sang: "CẤM HAI NGƯỜI ĐỤNG VÀO CÁI MÍC!!!"

Không công bằng a!!!

Sau đó, mọi người cùng nhau tụ vầy lại...đánh bài. Đùa chứ!!! Riêng cái này thì Kim Tuấn Miên chấp hết. Hắn cực kì may mắn và giỏi giang a, năm nào đánh bài với mấy cụ mấy bác kinh nghiệm sâu sa ở quê mà còn thắng to, nói chi đến với mấy người ngơ ngơ ngác ngác ngố ngố tồ tồ ở đây chứ. Nói vậy thôi vẫn còn có Kim Chung Đại cũng không thua kém gì, dù sao thì ngày xưa cũng một thời làm "dân chơi" mà. Hai người này bất phân thắng bại cả mấy ván liền, người này thắng rồi lại người kia thắng. Hai người nhìn nhau đến bắn ra tia lửa.

– Cậu chơi được đấy Kim Chung Đại!!!

– Anh cũng không vừa đâu Kim Tuấn Miên!!!

Đang lúc bầu không khí căng thẳng thì một giọng nói trong trẻo cất lên:

– Có thể cho con chơi cùng được không? – Phác Bạch Chân không biết từ bao giờ đã chen vào trong bàn bài ngồi nhìn trân trân hai người đang "xòe quạt". Kim Tuấn Miên nghe vậy không khỏi bật cười, xoa đầu nhóc rồi nói:

– Được! Có triển vọng! Ra đây chú chỉ cho.

Gã dạy qua cho Bạch Chân những cái cơ bản của bài tiến lên. Sau đó, Nghệ Hưng đứng dậy, cầm xấp bài lên xáo rồi bắt đầu chia cho ba người. Điều không ngờ là, nhóc Bạch Chân mới lần đầu chơi bài vậy mà lại có thể đánh thắng được hai cao thủ chúng ta ngay lần ván đầu tiên. Cứ nghĩ là may mắn, nhưng ai dè mấy ván tiếp theo cũng vậy nốt. Tuấn Miên cùng Chung Đại thua thảm bại dưới tay một đứa nhóc. Nói thật là không còn gì để nhục hơn a!

Còn Yến Yến, trông thấy Bạch Chân thắng lợi vẻ vang không khỏi ngưỡng mộ, lao lên ôm nhào lấy nhóc, mi nhẹ lên má rồi khen:

– Anh giỏi quá à!

Mọi người thấy vậy mí mắt không khỏi mà giật giật, thầm nghĩ: "Trẻ con dạo này bạo dạn thật. Chẳng ngại chuyện hôn hít gì cả... Còn mình ngày bé thì..."

Thực ra, ban đầu Bạch Chân cũng chẳng hứng thú gì với bài bạc đâu. Nhưng khi vừa trông thấy ánh mắt đầy ngưỡng mộ của tiểu Yến đối với Tuấn Miên và Chung Đại, không khỏi ghen tị với hai người. Thế là nhóc nổi hứng dấn chân vào cờ bạc.

Nhất định phải khiến cho Yến Yến nhìn mình bằng ánh mắt đó.

Và cuối cùng, nhờ sức mạnh của tình yêu, nhóc đã thắng lợi vẻ vang trong cuộc đấu bài này, khiến Hải Yến cùng bao người lớn không khỏi bái phục a!

Đang chơi vui vẻ, chợt ở cổng có hai bóng người quen thuộc từ từ tiến vào, một trong hai hô to:

– Màn Thầu, Su Hào!!! Ba cùng bố đến thăm hai đưa nè!

Nghe vậy, Mân Thạc cùng Tuấn Miên chạy ra bê đồ phụ cho hai người. Kim Tuấn Tú hớn hở như con nít, chạy vào chào mọi người, rồi quay sang bẹo má hai đứa "con dâu". Đột nhiên, y trông thấy hai bé nhỏ Hải Yến và Bạch Chân, mắt liền sáng ngời, ôm chầm lấy hai bé, liên tục khen dễ thương! Sau đó, y quay sang nói với Tuấn Miên và Mân Thạc:

– Mấy đứa thấy chưa? Nhà người ta đã có con rồi kìa! Mấy đứa cũng mau sinh cho ba cháu nội đi chứ a!

Phác Hữu Thiên cũng gật đầu làm vẻ đồng ý.

Nghe vậy, mặt Chung Đại liền đỏ ửng, ngại ngùng trốn đằng sau Mân Thạc. Còn Tuấn Miên thì quay sang Nghệ Hưng mà nói:

– Nghe chưa?!? Bố ba anh muốn cháu nội a! Chúng ta có nên...đêm nay...

Bốp...

Chiếc đĩa nhựa trên tay cậu liền bay thẳng vào mặt gã. Cậu ngượng đến chín mặt, không dám đối diện thẳng với mọi người, mà chỉ quay mặt đi, để lộ ra cái tai đỏ ửng. Phác Hữu Thiên thấy cảnh nay liền bật cười ha hả, rồi nói:

– Rất giống với Kim Tuấn Tú a!

Mọi người cứ nói chuyện cười đùa cắt bánh chưng chia nhau, vui vẻ gắp đồ ăn. Thế Huân thương xót cho chàng nhà văn gầy nhom của mình, cứ ngồi đút đồ ăn cho cậu hoài. Ngô Diệc Phàm cũng lãng mạn không kém, liên tục gắp đồ ăn cho người yêu, khiến cho Tử Thao ăn đến no cả bụng. Kim Chung Nhân trông lãnh đạm vậy thôi chứ, thực chất cũng chỉ là một công siêu sủng thụ, hiện giờ hắn đang dùng điện thoại mà chụp lén Độ Khánh Thù a. Quả là một khung cảnh đầy lãng mạn.

Dần dần, khoảnh khắc giao thừa mong chờ cũng đến. Khi chuông vừa điểm đúng mười hai giờ, mọi người đột nhiên reo oà lên. Trên bầu trời, những chùm pháo bông không biết là từ đâu bắn lên, thắp sáng một bầu trời đêm, như muốn mừng một năm mới vừa đến. Bên dưới, những đứa trẻ vui mừng cầm các bao lì xì đỏ chói, chạy nhảy vui tươi.

Mong rằng, năm nay sẽ là một năm tràn ngập niềm vui cùng may mắn a! Tết Nguyên Đán vui vẻ nha mọi người!

...

Hết chương đặc biệt rồi! Một lần nữa, chúc các readers ăn Tết vui vẻ và tràn ngập niềm vui.

Và đừng quên Cmt & Vote cho au nha!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#cảm#ơn