Tôi không được phép thích cậu (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Anh hẹn tôi ra đây làm gì ?" Thảo Phương nhìn người đối diện vân vê ly cà phê cười mỉm, thấy người đối diện đang chăm chú nhìn dây chuyền mình đeo Thảo Phương càng ác ý trêu đùa hơn: " Không phải là tỏ tình với tôi chứ ? Trời ạ... anh yêu đúng người rồi đó, người hoàn mĩ như tôi yêu là đúng rồi "
Phong Bách nghe Thảo Phương nói xong nhíu mày " Cô... cái dây chuyền đó là của cô à..."
" Cái dây chuyền xấu xí này sao ? Là tôi nhặt được từ trong thùng rác. Anh thích nó không tôi có thể bố thí cho anh..."

Sợi dây chuyền đó là chính tay anh đem tặng Lão Hứa vào ngày sinh nhật của cô. Vậy mà lại nằm trong tay của Thảo Phương... Mặc dù anh không tin Lão Hứa có thể đem vứt đồ anh tặng nhưng anh tin Lão Hứa sẽ cho bạn thân nhất của mình mượn để đeo... Mặc dù biết là vậy nhưng vẫn rất đau lòng. Món đồ mình đem tặng... lại không có trọng lượng bằng cô bạn xảo trá này... Phong Bách cố gắng kiềm chế cảm xúc vẻ mặt điềm nhiên cười
"Thật ra là cô biết tôi hẹn cô ra đây làm gì đúng không ?"

" Ồ... tôi cần phải biết sao đàn anh"

" Cô biết tôi thích Lão Hứa..."

" Vậy sao ? Anh thích bảo bối nhỏ nhà tôi à ? Chúc mừng anh thích những thứ không bao giờ có được nha "

"Cho tôi một lí do..."

" Lí do là anh không xứng yêu cậu ấy..."

" Vậy cô xứng sao ?"

" Tôi đương nhiên phù hợp. Anh nên hiểu tính tôi chứ tiền bối, món đồ của tôi là của tôi, dù món đồ đó không thích tôi nhiều như tôi thích thì làm sao nào, anh nghĩ anh cướp được à ?"

" Cô điên rồi, Lão Hứa không phải vật sở hữu của cô "

" Cô ấy là của tôi !"

"Cô..."

" Tôi nhắc lại, cô ấy là của tôi, mãi mãi là của tôi, anh dám cướp tôi dám phá hủy nó "

" Tình yêu không phải như vậy, cô..."

" Được rồi, cảm ơn đã yêu thích đồ của tôi, tôi cảm thấy anh rất có mắt nhìn, nó rất xinh đẹp tuyệt vời, tôi sẽ giữ kĩ. Cảm ơn !"

***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro