chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chúng Ta Đã Gặp Nhau Ở Bắc Kinh

Chap 1.

Trong một lễ cưới trịnh trọng và tuyệt vời, khung cảnh được trang trí theo phong cách cổ điển kết hợp với màu nâu tối, vì hai nhân vật chính của đám cưới này đều có sở thích sưu tầm và chiêm nghiệm những tác phẩm lâu đời và cổ xưa.

Họ làm cùng ngành với nhau, gặp nhau, đi đến tình yêu, và kết thúc bằng một cuộc hôn nhân viên mãn. Trên cuộc đời này, nếu được gặp một người nào đó, và cùng họ đi theo lộ trình này một cách êm ái, thì bạn quả là đã được ban phước rất nhiều.

Có rất nhiều người đang vật lộn trong những mối quan hệ tình cảm, hẹn hò từ người này đến người khác mà cũng không tìm được bến đỗ của mình. Có người thì đã tìm được nửa kia của mình, tưởng như đã đi đến được hôn nhân, ai ngờ bị đối phương bỏ rơi trong chốc mắt và sau đó đối phương kết hôn với một người khác chỉ sau vài tháng. Có người thì đã cùng người mình yêu đi đến hôn nhân, sinh con đẻ cái, tạo ra một gia đình hoàn hảo, nhưng rồi cũng kết thúc bằng một tờ giấy ly hôn.

Tại đám cưới lộng lẫy này, những kiểu người kể trên, đều có đủ cả.

Nhân vật chính trong buổi lễ là Kim Minji và Kim Yoohyeon, hai người phụ nữ nổi tiếng trong làng người mẫu, đám cưới của họ nhận được rất nhiều chú ý, vì đây là một đám cưới giữa 2 người phụ nữ, và lý do thứ hai là vì họ rất đẹp.

Trước khi buổi lễ bắt đầu, bạn bè của cả hai người đã đến phòng riêng để chúc mừng.

- Ôi Susi, hôm nay con đẹp quá – cô dâu Kim Yoohyeon mỉm cười khi thấy một đứa bé gái 3 tuổi tiến về phía mình đòi bế.

- Susi, không được chạm mặt cô như vậy – có một đứa bé cấp 1, có vẻ như là chị gái của đứa bé kia, giở giọng phàn nàn, cô bé nhìn thấy em gái mình đang cố sờ mặt cô dâu, mà cô dâu thì đang có một lớp trang điểm khá dày.

- Ayeon, đừng quát em thế, em buồn đó, cô không sao mà – Yoohyeon cười hiền với đứa bé đang cuộn tròn trong lòng mình.

- Ayeon, mẹ con đâu? – người bên cạnh Yoohyeon, Lee Dami, một người bạn, cất giọng hỏi.

- Cô hỏi mẹ Siyeon hay mẹ Bora ạ?

- Con nói gì vậy, đương nhiên là mẹ Siyeon của con rồi, chẳng lẽ con đi đến đây với mẹ Bora chắc – Dami buồn cười.

- Đương nhiên là con đến đây bằng xe của mẹ Siyeon, nhưng mà con vừa thấy mẹ Bora đó.

- Cái gì? – Yoohyeon hoảng hốt.

- Ayeon, con nhìn thấy rồi con có làm gì không đấy? – Dami ngồi xuống để ngang mặt với đứa bé, hỏi han trong hồi hộp

- Dạ không, con định gọi mẹ Bora nhưng mẹ đứng xa quá, rồi mẹ Siyeon kéo con với Susi vào đây luôn, mà mẹ Siyeon đi đâu rồi không biết nữa – bé Ayeon ngoái đầu ngó nghiêng tìm mẹ.

- Sao cậu bảo Bora sẽ đến vào ngày mai mà – Dami quay sang hỏi Yoohyeon.

- Ừ thì rõ ràng mình mời Bora vào ngày mai tại Daejeon mà, cũng không hiểu sao nữa – Yoohyeon thở dài.

Minji và Yoohyeon tổ chức đám cưới 2 lần tại 2 nơi khác nhau, vào liên tiếp 2 ngày, một ngày ở Incheon, quê nhà của Yoohyeon, và một ngày ở Daejeon, quê nhà của Minji.

Minji, Yoohyeon, Bora, Siyeon, Dami đều là những người bạn thời thanh thiếu niên, họ từng tập luyện chung trong một ban nhạc ở trường khoảng 3 năm, rồi sau khi ra trường, mỗi người theo đuổi một con đường riêng. Minji và Yoohyeon cùng nhau làm người mẫu vì vóc dáng cao ráo và ngoại hình của cả hai. Bora kinh doanh khách sạn, cô có một khách sạn rất to nằm trên con đường đắt đỏ nhất Seoul, mang tên SuA, cái tên này do cô tự đặt, và không biết từ bao giờ, có rất nhiều người gọi cô là SuA.

Dami làm giảng viên đào tạo ca sỹ, còn Siyeon làm luật sư.

Trong nhóm, Minji và Bora là lớn tuổi nhất, rồi đến Siyeon, rồi đến Yoohyeon và Dami.

Trong nhóm của họ, toàn bộ là nữ, mà đã hình thành nên 3 cặp yêu nhau, trong đó có Siyeon và Bora, Minji và Yoohyeon. Siyeon và Bora sau khi lần lượt tốt nghiệp trường đại học, họ đi làm, chỉ sau 1 năm đã tiến hành kết hôn với nhau. Còn Minji và Yoohyeon đặt sự nghiệp lên trước, nên mãi đến tận bây giờ mới cưới.

Nhưng khi đám cưới của Minji và Yoohyeon được tiến hành, thì Siyeon và Bora đã không còn là vợ của nhau nữa rồi, tuy họ đã có tận 2 đứa con gái.

Giữa hai người phụ nữ, thì việc có con thực sự quý giá và đáng để trân trọng, và Siyeon với Bora đã có tận 2 đứa, dùng theo phương pháp thụ tinh nhân tạo, nửa trứng của Bora và nửa trứng của Siyeon, phước đức đã đến với họ quá nhiều, hai đứa con gái của họ, đều thừa hưởng những nét riêng của cả hai, nhưng chỉ sau 5 năm kết hôn, họ đường ai nấy đi, lúc đó đứa con gái út mới chỉ bước qua 1 tuổi, là bé Lee Susi.

Nếu một cuộc hôn nhân tan vỡ, thì cũng là một chuyện buồn, nhưng trên thế giới này, tỷ lệ ly hôn không hề thấp, con người ngày càng tự do và bình đẳng, thì hôn nhân không còn là rào cản quá lớn để ngăn cản việc họ sống là chính mình, cho nên việc Siyeon và Bora ly hôn, là chuyện bình thường.

Nhưng thứ đau thương nhất, đó là quá trình chia tay của họ, họ chia tay nhau không hề êm đẹp, đã có một trận cãi nhau đến mức tổn thương nặng nề, thậm chí có cả bạo lực nữa, họ đã tuyên bố không thèm nhìn mặt nhau đến cuối cuộc đời này.

Minji, Yoohyeon, hay cả Dami đều biết những chuyện đó, cho nên khi tiến hành tổ chức đám cưới, Yoohyeon đã khéo léo mời Siyeon và Bora dự đám cưới vào 2 ngày khác nhau, để họ không có cơ hội gặp mặt.

Nhưng cuộc đời này có vẻ như không thuận theo chiều gió cho lắm, thứ bạn muốn, chưa chắc là thứ bạn cần, và nó sẽ xảy ra theo cách của riêng nó, việc của bạn là phải chấp nhận, dù có trái ý.

- Siyeon….Siyeon? – Minji quơ tay liên tục trước mặt người đối diện, vì cô thấy cô ấy đang không tập trung vào cuộc nói chuyện này.

- À….chị vừa nói gì nhỉ? – Siyeon lắc nhẹ đầu, rồi hướng mắt nhìn thẳng vào Minji, cô và cô ấy đang nói về một khách hàng mà Minji đang tính giới thiệu cho cô.

- Chị bảo rằng lo xong xuôi đám cưới chị sẽ thiết lập cuộc hẹn cho em và giám đốc Park, mà em cứ nhìn cái gì vậy? – Minji vừa nói vừa quay đầu ra nhìn cái hướng kia với một sự tò mò kinh khủng.

Khi cô nhìn xong thì cô như muốn chết đứng, vì hướng nhìn xa xa kia, là người mà không nên có mặt trong lễ cưới này, Kim Bora.

Cô ấy từng có tên là Lee Bora, giờ gọi là Kim Bora thì nghe hợp lý hơn đúng không?

Minji nhanh chân dịch chuyển một bước sang phía bên trái để che tầm nhìn của Siyeon, cô và Siyeon đang đứng ở trong phòng chờ, phòng bên cạnh phòng mà Yoohyeon đang ngồi, và hướng nhìn phóng ra ngoài kia là bãi cỏ rộng, các vị khách đang đứng từng cụm ở đó giao lưu vui vẻ.

Minji tự trách bản thân mình, cô chợt nhớ ra cuộc gọi của mình với Bora ngày hôm qua, Bora nói rằng cô ấy có việc bận vào ngày mai nên xin lỗi vì không thể đến dự đám cưới được, và Minji đã vô tư nói rằng cô ấy có thể đến vào hôm nay ở Incheon. Khi cô nói chuyện, không hề nghĩ đến hậu quả này, rằng Siyeon và Bora sẽ có cơ hội gặp nhau.

- Ôi…Siyeon…chị xin lỗi, chị mời Bora đến vào ngày mai nhưng cô ấy bận nên chị lỡ mời sang hôm nay.

- Không sao, đám cưới của chị mà, không thể vì những chuyện cỏn con mà để chị phiền lòng được, nhưng có lẽ em và các con sẽ rời khỏi đây sớm – Siyeon nói xong thì chợt khựng lại, vì cô thấy ánh nhìn của Bora di chuyển, cô ấy nghiêng đầu và đã nhìn thấy cô, vừa nãy cô đã nghĩ rằng Bora không thấy cô, vì cô ấy đang mải nói chuyện với ai đó.

Hai người…..cứ vậy mà nhìn nhau…..không dám chớp mắt……khung cảnh như muốn tắt thở.

End chap 1.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro