Chap 1: Osin bắt đắc dĩ!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một cãn phòng rộng lớn có hai con ngýời ðang trong chãn ấm niệm êm say ngủ, thì bỗng tiếng nói cùng tiếng gõ cửa từ ngoài vọng vào phòng làm cho ngýời bên trong phải tỉnh giấc.

-" cốc...cốc...cậu chủ àh! Mau thức dậy ãn sáng ðể còn chuẩn bị ðến trýờng, hôm nay là ngày ðầu tiên cậu ðến trýờng ðó, ðến trễ sẽ không tốt ðâu"-tiếng bà quản gia Han vọng vào.

( Quản gia Han là ngýời ðã chãm sóc cho SoYeon từ nhỏ ðến lớn vì ba mẹ cậu rất bận với công việc của mình, nên lúc nào bà cũng quan tâm, lo lắng cho cậu. Từ khi cậu dọn ra ở riêng bà vẫn theo cậu ðến nhà riêng ðể tiện cho việc chãm sóc cậu vì bà biết tổn thýõng trong quá khứ ðã làm cho cậu thay ðổi hoàn toàn, không còn là ðứa trẻ vui vẻ hòa ðồng nhý trýớc mà duong nhý khép kín hoàn toàn. Và hầu nhý ðêm nào cậu cũng ðến bar tới thật khuya mới về nhà.)

-" Vâng! Con xuống ngay ðây"- tiếng trả lời của SoYeon vang lên khiến cho con ngýời kế bên phải tỉnh giấc.

Nghe ðýợc tiếng trả lời bà vội ðể lại câu nói sau ðó xuống nhà bếp dọn ðồ ãn sáng-" cậu mau nhanh lên nếu không sẽ muộn học ðó".

Ngýời con gái bên cạnh khẽ nhíu mày nhìn SoYeon giọng trách mắng:

-" Anh biết hôm nay phải ðến trýờng mà còn dỗ ngọt ngýời ta ðến ðây, còn cho ngýời ta ãn hành cả ðêm nữa chứ, bây giờ sắp muộn học ðến nõi rồi này"- Hwayoung quay qua nói thì thấy vẻ mặt thản nhiên của SoYeon.

-" Thôi ði tiểu làm nhý tôi không biết tiểu thý học hành ra sao vậy ở ðó mà còn sợ trễ. Mà ðêm qua chẳng phải em cũng không từ chối ðến ðây sao?"- nhuếch môi cậu nói với giọng khinh bỉ rồi býớc vào phòng tắm với chiếc khãn quấn quanh hông.

Nhìn bóng lýng SoYeon khuất sau cửa phòng, Hwayoung mới hậm hực býớc xuống giýờng nhặt quần áo mặc vào.

( Ryu Hwayoung tiểu thý tập ðoàn HR là bạn của SoYeon từ lúc học cấp 3 và cũng là ngýời tình hằng ðêm lâu dài nhất của cậu. Là một ngýời vô cùng gian xảo, tìm ðủ mọi cách ðể tiếp cận cậu khi cậu vừa trải qua một nỗi ðau ðớn tột cùng. Nhýng những công sức của cô bỏ ra ðiều không thể chiếm ðýợc trái tim cậu.)

~ 15'sau~

SoYeon cùng Hwayoung xuống phòng khách. Cô ấy cứ bám riết lấy cánh tay của cậu làm cho cậu có chút khó chịu mà gắt lên:

-" Nhiệm vụ của cô tới ðây là hết rồi, mau bỏ tay tôi ra và về ði ðể tôi còn ãn sáng"- SoYeon.

-" Làm gì mà ðuổi ghê vậy, bộ không ðịnh trả công bằng một bữa sáng ðýợc àh"- Cô ta vừa noi vừa vuốt ve cánh tay cậu.

-" Mau về ði và cũng không có bữa sáng nào cho cô ở ðây hết. Cầm tiền rồi biến ði"- Vừa nói SoYeon vừa lấy tiền trong bóp ra ðýa cho cô ta.

-" Thôi ðýợc rồi, về thì về làm nhý tôi cần tiền của mấy ngýời lắm vậy. Thứ tôi cần là cýng kìa. Có bữa sáng mà cũng keo kiệt. Vậy hẹn gặp cýng ở trýờng"- Cô ta quay ði không hề ngoảnh mặt lại nhìn SoYeon.

Bà Han từ nãy ðến giờ nhìn thấy hết tất cả, nhýng chuyện ðó cũng là hết sức bình thýờng. Vì mỗi tuần cậu sẽ dắt về hai ba cô ðể qua ðêm với cậu.

SoYeon ði về phía bàn ãn nhìn một lýợt rồi cầm miếng sanwich và xách balo ði học.

-" Sao cậu chủ không dùng bữa sáng"- bà Han hỏi khi thấy cậu không ngồi vào bàn ãn.

-" Ðến trýờng cháu sẽ ãn sau, bây giờ cũng trễ rồi cháu phải ðến trýờng. Tạm biệt bà"- SoYeon nói mà không hề quay lại. Cậu yên vị trên xe ðể tài xế Lee chở ðến trýờng.

~ Tại một khu nhà trọ nhỏ~

Tại một ngôi nhà xập xệ, một cô gái say ngủ ðến nỗi báo thức ðã vang lên tận 3 lần mà cô vẫn vùi ðầu vào chãn ngủ không còn hay biết trời chãng là gì nữa.

Bên ngoài vang lên tiếng của một ngýời phụ nữ ðó là tiếng của dì Song chủ của dãy nhà trọ này-" Qri àh chẳng phải hôm nay cháu bắt ðầu ði học sao? sao giờ này cháu còn chýa dậy sẽ trễ học ðó.

Nghe ðýợc tiếng gọi cô mới giật mình thức giấc. Với tay lấy chiếc ðồng hồ trên ðầu niệm, mắt nhắm mắt mở nhìn xem ðã mấy giờ thỉ cô mới giật mình chỉ còn 20' nữa là 7 giờ nếu không mau thức dậy sẽ muộn học. Vội ðứng lên chạy lại mở cửa.

-" Qri sao hôm nay cháu dậy muộn thế?"- Dì Song hỏi với giọng lo lắng-" Mà sao nhìn cháu uể oải vậy không khỏe ở ðâu sao?".

-" Dạ cháu không sao chỉ là tối qua quán khá ðông khách nên cháu về hõi trễ thôi ạh!"- Qri trả lời giọng ðầy mệt mỏi.

-" Thôi cháu mau vào chuẩn bị ði học ði không thôi trễ rồi lại khóc bù lu bù loa"- Dì Song vừa thúc giục vừa trêu Qri.

-" Vâng cám õn dì ðã gọi cháu dậy. Tạm biệt dì cháu vào chuẩn bị"-Qri.

-" Ừmk nhanh lên ðó" - Dì Song nói rồi bỏ ði.

Qri býớc vào nhà cầm chiếc ðồng hồ báo thức hình con sâu lên trách mắng-" Aish sao hôm nay mày không gọi tao dậy chứ? Tao mà trễ học là coi nhý mày bị sa thải rồi ðó, mau cầu cho tao ðừng trễ học ði".

Chẳng qua là tự mình thức trễ mà lại ðổ thừa cho cái ðồng hồ, rồi tự mình tự kỉ nói một mình.

Hôm nay ngày ðầu tiên vào ðại học cô ðã diện cho mỉnh một chiếc áo sõ mi trắng ðõn giản, cùng với chiếc quần jean ðen bó sát ðôi chân thon dài. Làn da trắng cùng với mái tóc màu hạt dẻ uốn nhẹ ở phía ðuôi, làm cho cô vô cùng xinh ðẹp. Mang chiếc balo ðen lên vai trông cô vô cùng cá tính.Ðúng là ðẹp không có chỗ chê luôn mà, ðặc biệt là nốt ruồi nhỏ trên chóp mũi lại càng tãng thêm phần ðáng yêu.

Ðang hì hục ðạp xe ðến trýờng, vì quá vội mà cô không chú ý nhìn ðýờng va:

-" Kétttt......t" . Tiếng thắng xe gấp khiến mọi ngýời phải nhìn theo hýớng ðó.

Xe của Qri ngã ra ðýờng, cô cũng cùng chung số phận với chiếc xe. Cô lồm cồm ngồi dậy ðỡ xe lên ðịnh chạy lại xin lỗi thì tài xế xe vội chạy xuống ðỡ giúp cô chiếc xe ðạp và cúi ðầu xin lỗi làm cô không khỏi bất ngờ với sự lịch sự của ngýời này. Cô nghĩ sau khi họ xuống xe thì sẽ chửi tới tấp vào mặt cô chứ ai ngờ lại trái ngýợc hoàn toàn những gì cô nghi.

-" Nèk cô gì õi cô có sao không, cho tôi xin lõi, tôi hõi vội và bất cẩn"- Ðỡ chiếc xe lên ngýời ðàn ông cúi ngýời xin lỗi rới rít.

-" Vâng, cháu không sao, cháu cũng có lỗi cháu xin lỗi chú"- Qri cúi ngýời.

-" Cô có cần ðến bệnh viện kiểm tra không?"- Ngýời tài xế hỏi.

-" Dạ không cần ðâu chú, cháu không sao hết"- Qri nhýng cố nhịn ðau vì chân cô ðang bị trật-" Thôi cháu có việc cháu ði trýớc"- Nói rồi cô ðạp xe ðến trýờng mặc dù chân rất ðau.

Ngýời tài xế quay lại nhìn chiếc xe sau ðó mở cửa ngồi vào ghế lái. Ngýời con trai ngồi phía sau luôn chú ý ðến Qri và bây giờ mới lên tiếng:

-" chú Lee cô gái ðó không sao chứ?"- Và ngýời con trai ðó không ai khác chính là SoYeon.

-" Dạ, tôi có hỏi nhýng cô ấy nói không sao. Nhýng chiếc xe của mình bị trầy ở phía trýớc ạk"- chú Lee kính cẩn trả lời.

-" Lát nữa chú mang ðến cửa hàng ðổi chiếc khác ði. Cháu thấy chiếc xe này xui quá mới sáng sớm ðã xảy ra tai nạn rồi"- SoYeon.

-" Vâng, thýa cậu chủ"- Chú Lee.

~ Tại trýờng ðại học QUEEN'S~

Ngôi trýờng này tập trung nhiều thiếu gia, tiểu thý con nhà giàu theo học.

Vừa ðến trýờng cho xe vào bãi ðậu, chân ði khập khiễng tìm ðến cãn tin mua một ly cà phê uống cho tỉnh táo mặc kệ xung quanh mọi ngýời ðang nhìn cô với những ánh mắt ngýỡng mộ xen lẫn ghen tị vì nét ðẹp của cô ðang thu hút những chàng trai xung quanh.

Trên hành lang lớp học, Qri ðang vội vã tìm lớp học của mình. Vì quá vội cùng với việc không dể ý phía trýớc chỉ lo nhìn lên bảng tên lớp nên cô ðã va vào một chàng trai ði ngýợc hýớng với cô. Ngýời cô tiếp ðất an toàn với cái butt tiếp xúc thân mật với mặt ðất. Ðứng lên ðịnh xin lỗi ngýời xấu số bị cô ðụng trúng nhýng chợt nhớ ra gì ðó cô nhìn xuống tay mình mới phát hiện ly cà phê ðã không cánh mà bay. Ngýớc lên nhìn ngýời trýớc mặt, Qri liền sa sầm mặt khi trên chiếc áo phông trắng của chàng trai kia là cả một tác phẩm nghệ thuật bằng cà phê của cô.

Chàng trai xấu số nhìn vết cà phê trên áo xong lại nhìn về phía Qri. Vâng và chàng trai ðó không ai khác ðó chính là SoYeon.

-" Xin lỗi! Cậu không sao chứ, do mình bất cẩn nên mới ðụng phải cậu! Cậu cho mình xin lỗi mong cậu bỏ qua!"- Qri sổ một tràng dài vừa xin lỗi vừa lấy khãn giấy lau ngýời cho SoYeon.

-" Ði ðýờng kiểu gì vậy hảk? Mắt cô ðể trang trí hay sao mà ði không biết nhìn ðýờng?"- SoYeon giận dữ quát lên.

-" Cậu ðừng quá ðáng chứ, mình ðã xin lỗi rồi còn gì"- Qri cố nén giận xuống vì cô là ngýời có lỗi.

-" Cô nghĩ xin lỗi là xong sao? Tôi không cần xin lỗi mà......."- SoYeon chýa nói hết câu thì Qri ðã bỏ ði -" Nè cô kia sao ðụng ngýời khác rồi bỏ ði nhý vậy chứ..."- Chýa nói xong thì cậu nhìn thấy Qri chân khập khiễng býớc mới chợt nhớ ra dáng ngýời này rất quen, suy nghĩ chớp nhoáng thoáng qua ðầu cậu búng tay một cái sau ðó chạy lại nắm chặt cổ tay Qri khiến cô thoáng giật mình mém tí nữa là ngã nhào vào lòng cậu rồi.

-" Tôi hỏi sao không trả lời hảk?"- SoYeon lớn tiếng quát.

-" Thì cậu nói không cần xin lỗi rồi còn gì"- Qri vừa trả lời vừa nhãn mặt vì chân lại ðau.

-" Cô nghĩ sao mà chỉ nói lời xin lỗi khi liên tiếp mang xui xẻo cho tôi chứ"- không hiểu sao cậu lại nhỏ giong5 khi thấy cô khó chịu.

-" Cái gì mà liên tiếp chứ? tôi chỉ mới gặp cậu thôi mà và cũng là lần ðầu tiên ðụng phải cậu"- Qri ðổi xýng hô vì dịu nhẹ thì con ngýời này sẽ càng lấn áp cô cho xem.

-" Vậy chýa ðầy một tiếng ðồng hồ ai ðã lao vào xe hõi của tôi làm nó trầy trụa ðến thảm thýõng, còn mới nảy ai ðã làm cho áo tôi trở nên nhý vậy. Là tại ai ha ?"- SoYeon kề mặt sát vào tai cô nói làm mặt cô nhý quả cà chua chín.

-" Tôi...tôi...thì ra cậu là chủ của chiếc xe ðó sao ?"- Qri lùi về sau khi cảm thấy mặt mình nóng ran-" Vậy thì tôi thành thật xin lỗi cậu vì tôi không biết cậu là chủ của chiếc xe ðó"- Qri cúi ðầu thành khẩn xin lỗi.

-" Tôi ðã nói là không muốn nghe lời xin lỗi"- Cậu thản nhiên nói.

-" Vậy cậu muốn sao mới chịu bỏ qua chứ ? "- Qri hỏi lại.

-" Ðể chuyện này dễ giải quyết thì cô chỉ cần ðền tiền cho tôi là ðýợc rồi"- SoYeon.

-" Cậu muốn tôi ðền bao nhiêu"- Qri.

SoYeon vờ xoa cằm suy nghĩ rồi ðýa ra giá làm cho Qri sa sầm mặt -" Cô chỉ cần ðýa tôi 5 triệu tiền cái áo và 10 triệu tiền bồi thýờng chiếc xe là ðýợc không cần phải nhiều".

Nghe xong cô muốn rớt cằm xuống ðất vì quá ngạc nhiên. Tiền lýõng cả nãm làm thuê của cô may ra mới ðủ trả, nhýng bây giờ lấy ðâu ra tiền ðây.

-" Cái gì chỉ có cái áo bình thýờng ðõn giản vậy mà 5 triệu, bộ nhà cậu bán dao hả muốn cắt cổ tôi ák"- Qri.

-" Bình thýờng ðõn giản nhýng nó là hàng hiệu ðó ðồ nhà quê. Tôi cũng ðính chính lại gia ðình tôi là tập ðoàn Park SY chuyên kinh doanh bất ðộng sản chứ không phải bán dao nghe rõ chýa ðồ ngốc"- SoYeon.

-" Cậu vừa phải thôi sao lại nói tôi ngốc chứ, tôi chỉ nói sự thật thôi mà"- Qri.

-" Thôi không ðôi co với cô nữa, bây giờ ðền tiền ði"- Cậu vừa nói vừa chìa tay ra ðòi tiền cô.

-" Nhýng... nhýng tôi không có tiền"- Qri nói vẻ mặt ủy khuất.

SoYeon chỉ muốn ðùa cô thôi vì số tiền ðó có là gì. Nhýng cậu khá bất ngờ khi cô nói nhý vậy vì theo nhý cậu biết thì ở trýờng này chỉ có thiếu gia, tiểu thý mới có khả nãng vào học, mà cô lại nói rằng cô không có tiền cộng với việc hồi sáng cô ði chiếc xe ðạp tồi tàn nữa chứ. Cậu cảm thấy cô gái này thật ðặc biệt và cậu muốn khám phá cô.

-" Vậy thôi không cần ðền tiền nữa"- SoYeon.

-" Thật hả vậy cảm õn cậu"- Qri gýõng mặt hớn hở nhýng lại nhanh chóng ỉu xìu khi nghe cậu nói.

-" Nhýng với một ðiều kiện"- SoYeon.

-" Biết ngay là cậu không dễ bỏ qua mà, ðiều kiện gì cậu nói mau ði"- Qri giọng ỉu xìu.

-" Cô phải làm osin cho tôi trong 1 tháng"- Soyeon ghé sát tai cô nói.

-" Cái gì ? cậu thật quá ðáng"- Cô hét lên làm cho cậu và ðám sinh viên nhiều chuyện nãy giờ bu lại xem phải giật mình.

-" Nếu không ðồng ý thì thôi ðýa tiền ðây"- SoYeon nói rồi cứ ngỡ Qri sẽ la toáng lên và không ðồng ý nhýng cậu lại ngạc nhiên khi cô lên tiếng.

-" Thôi ðýợc rồi tôi sẽ ðồng ý làm osin cho cậu, thôi tôi sắp trễ học rồi tạm biệt cậu"- Qri.

-" Lỡ cô trốn luôn rồi sao?"- SoYeon.

-" Tôi ðã hứa thì sẽ giữ lời"- Qri býớc ði ðể tìm lớp học của mình.

-" Tôi giúp cô"- Câu nói vừa dứt thì cô ðã thấy cả ngýời mình nhẹ bổng. Vì SoYeon thấy chân cô bị thýõng nên mới bế cô lên giúp cô ði tìm phòng.

-" Yah... cậu làm gì vậy hả?"- Qri cố vùng vẫy vì có vô số cặp mắt của mọi ngýời nhìn cô làm cô thoáng ðỏ mặt.

-" Tôi chỉ muốn biết lớp của osin mình ở ðâu ðể tiện quản lí thôi"-SoYeon.

-" Nhýng tôi có thể tự ði ðýợc mà"- Qri.

-" Vậy bây giờ cô muốn tiếp ðất an toàn phải không?"- SoYeon.

-" Ðến nõi luôn rồi kìa cậu mau bỏ tôi xuống ði"- Qri.

-" Thật trùng hợp tôi cũng học ở ðây, vậy càng dễ quản lí cô"- Cậu ðắc ý.

-" Tôi không ðôi co với cậu làm chi cho mệt tôi vào lớp trýớc"- Nói rồi cô býớc vào lớp.

______________________________________________________

End chap 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro