Chap 3: Gối ôm!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về ðến nhà Qri býớc xuống xe trýớc những con mắt tò mò sao cô lại býớc xuống từ chiếc xe sang trọng kia chứ. Cô thấy hõi khó chịu khi bị nhìn nhý vậy quay lại nói với chú Lee

-" Cảm õn chú ðã ðýa cháu về, bây giờ chú có thể về ðýợc rồi. Lát nữa cháu sẽ tự ðến ðó"- Qri.

-" Xin lỗi cô Lee nhýng cậu chủ có dặn tôi phải ðýa cô về và ðón cô trở lại biệt thự luôn ạh"- Chú Lee.

-" Vậy thôi mời chú vào nhà cháu lấy nýớc cho chú uống"- Qri.

Chú Lee theo Qri býớc vào nhà, mọi ngýời bên ngoài bàn tán về sự xuất hiện của ngýời ðàn ông lạ mặt này.

-" Cô Lee, cô thật là ðang sống ở cãn nhà này sao?"- Chú Lee ngạc nhiên cứ ngỡ Qri phải là một tiểu thý con nhà giàu mới có thể quen ðýợc cậu chủ và ðýợc cậu ta ðón về nhà ở.

-" Vâng, cháu ðang sống ở ðây nhýng chỉ là nhà thuê thôi ạh. Àh mà chú này chú cứ gọi cháu là Qri ði cho tự nhiên"- Qri.

-" Nhýng nhý vậy sao ðýợc chứ, cô là bạn của cậu chủ mà, tôi phải xýng hô cho ðúng mực"- Chú Lee.

Qri mang theo ly nýớc ðến cho chú Lee vừa cýời vừa giải thích-" Chú hiểu lầm rồi, cháu không phải bạn của cậu ấy mà cũng chỉ là osin của cậu ấy thôi".

-" Chuyện này là sao?"- Chú Lee ngạc nhiên tột ðộ.

-" Là do cháu bất cẩn làm ðổ cà phê lên áo cậu ấy, cậu ấy bắt cháu ðền tiền nhýng cháu không có tiền ðành phải làm osin ðể trừ nợ"- Qri kể vắn tắt cho chú nghe.

-" Àh ra là vậy"- Chú Lee dần hiểu ra nhýng cũng có phần khó hiểu khi mà cậu chủ vô cùng giàu có tại sao lại chấp nhất chuyện cái áo cỏn con nhý vậy chứ.

-" Àh chú cho cháu hỏi chiếc xe lúc sáng ðâu rồi ạh?"- Qri thắc mắc hỏi.

-" Lúc sáng cậu chủ bảo tôi ðổi chiếc mới vì chiếc cũ nó bị trầy ở ðầu xe"- Chú Lee.

-" Chắc là do cháu phải không?"- Qri nghĩ nếu nhý cậu ấy bắt mình ðền cả chiếc xe chắc phải làm osin cả ðời mất. Nghĩ lại thì thấy mình vẫn còn may mắn.

-" Không, không ðâu chỉ do tôi lái xe quá bất cẩn"- Chú Lee giải thích khi thấy cô thoáng buồn.

-" Cô Lee, àh không Qri cháu mau thu xếp hành lí ðể còn sớm về lại biệt thự nữa"- Chú Lee hối thúc.

-" Vâng ạh"- Qri.

Ðang soạn ðồ cho vào balo thì ðiện thoại rung lên. Nhìn tên ngýời gọi mà trán ðẫm mồ hôi vì quên mất một chuyện quan trọng.

-" Hy...HyoMin mình nghe ðây"- Qri giọng run run nói.

-" Yahhh...Cái con ngýời vô tâm kia có biết mình lo cho cậu thế nào không hả? Sao cả buổi trời mà không báo cho mình một chút tin tức nào hết vậy?"- HyoMin nổi trận lôi ðình cũng chỉ vì lo cho ðứa bạn ngốc nghếch dễ tin ngýời của cô bạn.

-" Cho mình xin lỗi, tại cái tên ác ma kia làm mình quên mất phải gọi báo cho cậu"- Qri vội giải thích vì màn tra tấn lỗ tai của cô bạn.

-" Ý cậu nói là cái tên mà cậu thiếu nợ hắn ðó hả? Hắn ðã làm gì cậu rồi mau nói cho mình biết ði"- HyoMin lo lắng.

-" Cậu bình tĩnh ði tên ðó không làm gì mình hết"- Qri.

-" Cậu gạt mình phải không, mau nói cho mình biết cậu ðang ở ðâu ðể mình ðến ðón cậu"- HyoMin.

-" A không cần ðâu, mình không sao thật mà. Vả lại hiện giờ mình ðang ở nhà"- Qri.

-" Thật không?"- HyoMin nghi ngờ hỏi lại.

-" Thật mà, ngay cả mình mà cậu cũng không tin sao?"- Qri.

-" Không phải không tin cậu, chỉ là không lẽ hắn ta dễ dàng bỏ qua cho cậu sao"- HyoMin.

-" Ai nói tên ðó bỏ qua cho mỉnh chứ, hắn không những bắt mình làm osin cho hắn mà còn..."- Qri không muốn nói cho cô bạn của mình biết những gì ghi trong tờ giấy ðáng xấu hổ kia.

-" Còn gì nữa nói mau ði làm mình sốt ruột lắm rồi ðó"- HyoMin.

-" Àh. Không còn gì nữa chỉ ðõn giản vậy thôi. Hình nhý là dì Song gọi mình có việc, có gì mình gọi lại cho cậu sau, tạm biệt"- Không ðợi HyoMin trả lời Qri ðã vội cúp máy ðể cô bạn không hỏi những vấn ðề khó trả lời nữa.

Qri ðeo chiếc balo to ðùng trong ðó toàn là sách vở, duy nhất chỉ có 5 bộ quần áo và vật dụng cá nhân. Cô nghĩ " Chỉ ðến ðó có một tháng chắc không cần mang gì nhiều".

-" Qri cháu ðịnh ði ðâu hay sao mà mang ðồ lỉnh khỉnh thế kia?"- Dì Song thấy Qri býớc tới liền hỏi.

-" Cháu tìm ðýợc công việc làm thêm mới, họ bảo dọn ðến ðấy ðể tiện làm việc"- Cô nói dối vì không muốn dì lo cho mình.

-" Vậy sao cháu không nói cho ta biết sớm, lúc nãy nghe mọi ngýời nói cháu ði cùng ngýời ðàn ông lạ mặt ra cứ týởng..."- Dì nói ðến ðây thì dừng lại vì biết suy nghĩ của mình ðã ði khá xa.

-" Cháu ðịnh nhờ dì giữ cãn nhà này lại ðừng cho ngýời khác thuê, sau này cháu lại còn dọn về"- Qri.

-" Sao lại vậy chẳng phải cháu nói..."- Dì Song.

-" Thật ra thì ngýời ta chỉ thuê cháu làm một một tháng thay cho ngýời làm ðang nghỉ phép của họ thôi"- Qri.

-" Vậy àh, vậy thì cháu cứ giữ chìa khóa nhà luôn ði khi nào về thì cháu cũng tiện mở cửa"- Dì Song.

-" Cảm õn dì, bây giờ cháu phải ði rồi dì ở lại giữ gìn sức khỏe, tạm biệt dì"- Qri ôm chầm lấy dì sau ðó mới rời ði và nhờ dì khóa cửa lại giúp.

Qri lên xe cùng chú Lee quay về biệt thự.

~ Tại biệt thự của SoYeon~

Tại phòng của SoYeon, cậu ðứng khoanh tay trýớc ngực và hýớng về cửa sổ. Vẻ mặt trông rất hút hồn nhýng lại mang vẻ gì ðó vô cùng cô ðõn. Chắc có lẽ quá khứ ðau buồn ấy lại ðang vây lấy trái tim vốn ðã tan nát của cậu, nỗi buồn, sự cô ðõn vẫn cứ chà xát vào trái tim ðã có vết thýõng kia ðể khi cậu cảm thấy ðau thì lại muốn chà ðạp lên thân thể của những cô gái lẳng lõ, tham tiền, cũng vì tiền mà phục vụ cho cậu.

-" Cốc..cốc..Cậu chủ"- Bên ngoài có ngýời mặc vest ðen gọi SoYeon phá ði không khí trầm ngâm nãy giờ.

-" Vào ði"- Giọng nói lạnh bãng lại vang lên.

-" Có kết quả rồi sao mau nói, nhanh gọn"- SoYeon.

-" Vâng thýa cậu chủ tôi theo lời cậu dặn ðã tìm hiểu ðýợc cô Lee Qri nãm nay 19 tuổi, quê ở Busan , ba mẹ ðều là nông dân. Cô ấy vào ðýợc trýờng Queen's ðều nhờ vào học bổng có ðýợc. Hiện giờ cô ấy sống một mình ở khu nhà trọ nhỏ. Trýớc khi vào học cô ấy làm thêm ở quán ãn nhanh Number Nine từ sáng ðến chiều, còn buổi tối thì làm ở quán cà phê Tiamo"- Ngýời ðàn ông ðứng cung kính nói nhý trả bài.

-" Ðýợc rồi, nếu cần gì nữa tôi sẽ gọi cho anh"- SoYeon vừa nói vừa ðýa cho anh ta một xấp tiền.

-" Cảm õn cậu chủ, tôi xin phép ði trýớc"- Ngýời ðàn ông chào rồi bóng lýng cũng khuất dần sau cánh cửa.

Dưới lầu Qri ðã ðến.

-" Cậu chủ, cô Qri ðến rồi ạh"- Bà Han thấy cửa phòng mở nên liền nói với cậu.

-" Ðýợc rồi, bà sắp xếp cho cô ấy một phòng ði, nhýng ðừng ðể chãn gối ở trong phòng"- SoYeon.

-" Nhýng cậu chủ àh! Nhý vậy thì làm sao cô Lee ngủ ðýợc, vả lại buổi tối trời còn rất lạnh nữa"- Bà lo lắng cho Qri nên lên tiếng vốn cậu chủ ðâu phải ngýời keo kiệt sao lại vậy ðýợc.

-" Bà không cần lo cháu tự có sắp xếp, hõn nữa cô ta cũng là osin có gì phải lo chứ"- SoYeon nói nhý vậy thôi chứ trong lòng lại nghĩ khác ðấy và không muốn mọi ngýời nhỉn ra ðýợc nên mới nói vậy.

-" Gì cõ, vậy cô Lee không phải bạn của cậu sao?"- Bà ngạc nhiên hỏi lại.

-" Sao bà lại biết họ tên của cô ấy?"- SoYeon không trả lời câu hỏi của bà mà trực tiếp hỏi lại.

-" Lúc nãy ở dýới lầu cô ấy nói cho tôi biết. Xem ra cô ấy rất dễ gần và thân thiện ðấy"- Bà cảm thán tính tình của Qri tuy chỉ mới gặp lần ðầu.

-" Bà xuống dýới ðýa cô ấy lên phòng ði"- SoYeon.

-" Àh khoan, bà gọi bác sĩ Lee Joon ðến xem chân của cô ấy giúp cháu"- SoYeon.

-" Vâng cậu chủ còn cãn dặn gì nữa không ạh?"- Bà Han.

-" Không còn gì nữa bà ði ra nhớ ðóng cửa lại giúp cháu"- SoYeon.

Qri ðýợc bà Han dẫn ðến cãn phòng trống cạnh phòng của SoYeon. Cô vô cùng sững sốt và không khỏi cảm thán cách trang trí không giống dành cho ngýời giúp việc ở. Nó lớn bằng với cãn nhà mà cô thuê.

-" Cô Qri àh, tôi xin lỗi cậu chủ bảo tôi phải mang hết chãn gối ra ngoài"- Bà Han vẻ mặt khó xử nói với Qri.

-" Hi không sao bà cứ làm theo lời cậu ấy ði cháu không ðể ý ðâu bà ðừng ngại"- Qri.

-" Vậy tôi ra ngoài"- Bà Han.

Tiến ðến chiếc tủ to lớn mở cửa tủ ra Qri tự cảm thấy xấu hổ và mặc cảm khi chồng ðồ bé tí của mình ðặt vào y nhý một hạt bụi nhỏ. Tiếp tục ngã ngýời ra chiếc giýờng êm ái, cô cứ ngỡ ðây là mõ nếu tỉnh lại sẽ trở về thực tại ðầy khổ cực. Nhýng nghĩ lại lại thấy tủi thân vì thực tại cô ðang là osin của cãn biệt thự này mà chỉ có ðiều là ðýợc ở trong cãn phòng rộng lớn thôi, chỉ khác nõi ở nhýng thân phận vẫn thấp hèn-" Cái tên cậu chủ nhà ðáng ghét này bộ muốn mình chết cóng hay sao mà chãn cũng không ðể lại cho ngýời ta, ðúng là ðồ keo kiệt".

-" Cô Qri, bác sĩ ðến rồi này chúng tôi vào ðýợc không?"- Bà Han.

Qri ði lại mở cửa ngạc nhiên hỏi-" Sao bà lại gọi bác sĩ, cháu ðâu có bị bệnh gì. Với lại cháu...cháu không có tiền trả ðâu"- Cô ấp úng nói.

-" Cậu chủ bảo tôi gọi bác sĩ ðến xem chân của cô. Còn chuyện tiền bạc cô không cần lo cậu chủ sẽ trả toàn bộ"- Bà Han.

-" Cô ngồi xuống ðể tôi xem"- Bác sĩ Lee Joon xem xét giúp cho Qri và dặn dò-" Cũng không có gì nghiêm trọng nhýng hình nhý từ sáng ðến giờ cô ði lại quá nhiều nên khớp chân nõi bị trật ðã sýng tím lên rồi. Cô dùng thuốc này xoa lên trýớc khi ði ngủ kèm với uống thuốc. Tránh ði lại nhiều nếu không sẽ nặng hõn ðó"- Lee Joon vừa nói vừa ðặt thuốc lên bàn cho cô.

-" Vâng tôi biết rồi cảm õn bác sĩ"- cô vừa cýời vừa nói làm ai ðó ngẩn ngýời.

-" Cô nghỉ ngõi ði ðể tôi tiễn bác sĩ Lee về"- Bà Han tiễn Lee Joon. Còn về phần Lee Jonn " sao lại cýời với mình chứ làm tim mình ôi... chẳng lẽ lần ðầu gặp lại rung ðộng sao, không thể nào chắc do mình nghĩ nhiều quá".

Cuối cùng cũng ðã xế chiều. Qri vì hôm qua thức khuya nên ðã thiếp ði trên giýờng ðến trời chập tối, bụng ðói meo nên cô mò xuống nhà bếp tìm gì ðó ãn ðỡ còn tới quán cà phê.

Býớc vào nhà bếp nhìn bàn ãn thịnh soạn , ðầy ðủ các món ãn ngon cô ngỡ mình vẫn còn mõ cho ðến khi bà Han lên tiếng.

-" Cô Qri mau ngồi xuống ãn tối ði từ chiều ðến giờ cô chýa ãn gì thì phải"- Bà Han vừa gọi vừa kéo ghế ra.

-" Nhýng cậu chủ cậu ấy không ãn sao bà?"- Qri.

-" Àh cậu ấy ãn rồi, lúc nãy tôi ðịnh gọi cô dậy xuống ãn nhýng cậu ấy bảo cứ ðể cô nghỉ ngõi và ðể lại phần ãn cho cô"- Bà Han.

-" Ở ðây nhiều thức ãn quá mình cháu ãn sẽ không hết hay bà cùng ãn chung với cháu ði"- Qri kéo tay bà ngồi cùng.

-" Thôi cô cứ ãn ði, ðể lát nữa tôi ãn sau cũng ðýợc"- Bà Han.

-" Thôi mà, bà cứ xem cháu là ngýời một nhà ði mà, ãn cùng cháu ði mà, ãn một mình sẽ buồn lắm, mà bà ðừng gọi cháu là cô này cô nọ nữa cháu sẽ ngại lắm, với lại cháu cũng chỉ là ngýời ở thôi mà có gì ðâu mà bà phải khách sáo"- Qri ánh mắt thắm thiết mời bà cùng ãn.

-" Ðýợc rồi, ðýợc rồi con bé này ðúng thật là"- Bà Han xoa ðầu Qri và theo cô ngồi xuống ghế. Bà cảm nhận ðýợc ở cô là sự chân thành chứ không phải loại giả tạo muốn lấy lòng.

-" Mà bà õi chú Lee ðâu rồi?"- Qri ngó xung quanh không thấy liền hỏi.

-" Chú ấy ðang ðậu xe vào gara"- Bà Han.

-" Gara ở ðâu vậy bà ðể cháu gọi chú ấy vào cùng ãn?"- Qri.

Và thế là cả ba ngýời vui vẻ dùng bữa tối. Qri cảm thấy hai ngýời này vô cùng thân thiện không giống nhý cậu chủ ác ma kia vừa ngang tàn lại vừa keo kiệt.

Ãn xong cô cùng bà dọn dẹp cũng ðã 7 giờ hõn nên vội trở về phòng ðể chuẩn bị ði làm. Chạy xuống nhà nhờ bà nhắn lại với cậu chủ là mình ði làm. Vừa ra khỏi cổng cô mới chợt nhớ ra một ðiều mà khiến cô muốn khóc không ra nýớc mắt chính là chiếc xe ðạp thân yêu bỏ quên ở trýờng mất rồi. Một trận gào thét ở trong lòng cô tự cảm thán trí nhớ mình " tốt" thật mới ra nông nỗi này.

Sợ trễ giờ làm nên cô dùng tốc ðộ ánh sáng ðể chạy thật nhanh mà quên mất lời dặn của bác sĩ nên chân cô bắt ðầu ðau trở lại và có dấu hiệu sýng lên nhýng cô vẫn cố ðến quán cà phê. Lúc cô ðến cũng ðã trễ ðến tận nửa tiếng, vì chị chủ quán dễ tính và dễ thýõng nên cô không hề bị mắng.

-" Sao hôm nay em tới trễ vậy, ngýời ðầy mồ hôi nữa, không khỏe ở ðâu sao?"- Boram lo lắng hỏi.

( Jeon Boram có gýõng mặt baby dễ thýõng là một cô chủ quán xinh ðẹp. Qri ðýợc HyoMin giới thiệu vào ðây làm việc. Chị biết rõ hoàn cảnh của cô nên ðặc biệt ýu ái hõn với cô).

-" Em vẫn ổn chỉ tại em ðể quên xe ở trýờng phải ði bộ ðến ðây mới trễ nhý vậy"- Qri vừa nói vừa ði tới.

-" Chân em bị sao vậy?"- Boram.

-" Chân em bị trật chút xíu, không có sao ðâu chị ðửng lo bây giờ em vào thay ðồng phục ðể làm ðây"- Qri không muống chị lo nên mới cắn rãng nói mình không sao.

-" Nếu có ðau nhiều thì em nên nghỉ ngõi ði chi sẽ không trừ lýõng ðâu"- Boram muốn ðùa một chút ðể cô vui.

-" Hihi...cảm õn chị em rất ổn chỉ là..."- Qri ấp úng muốn nói gì ðó.

-" Có gì em cứ nói không cần ngại"- Boram.

-" Em muốn xin chị cho tháng này em ðýợc về sớm vì em có việc nhýng em sẽ tới sớm hõn ðể làm"- Qri.

-" Chị biết mà cũng vào học rồi còn gì chắc em muốn về sớm ðể chuẩn bị bài vở chứ gì"- Boram xem ra rất hiểu tâm tý của Qri nhýng lần này trật lất rồi.

-" Dả, àh vâng, ðúng vậy ạh"- Qri vẫn không muốn nói cho chị biết việc mình bị bắt làm gối ôm nếu biết chắc cô phải ðộn thổ vì ngại mất.

-" Thôi em ði làm ðây"- Qri.

Kết thúc cuộc trò chuyện " ngắn ngủn" Qri bắt ðầu làm việc. Do chân ðau nên hiệu suất làm việc của cô cũng giảm ði một nữa. Nhận thấy ðiều bất thýởng ðó của cô nên Boram gọi cô lại bảo cô về sớm nghỉ ngõi. Boram cỏn muốn ðýa cô về nhýng Qri nhất quyết từ chối vì sợ chị sẽ biết chỗ ở hiện tại của mình. Boram cũng phải ðể cô tự về một mình vì ý ðịnh của cô rất kiên quyết.

Cuối cùng Qri lại phải lết xác mang cái chân ðau muốn chết về nhà cộng thêm trời tối lại rất lạnh nữa làm cô càng ðau hõn. Chịu không nổi ðôi mắt Qri ðã ðỏ hoe và sắp khóc ðến nõi rồi. Cô ðã mất hai tiếng ðồng hồ ðể từ biệt thự tới chỗ làm rồi lại từ chỗ làm về lại biệt thự. Về ðến cũng ðã gần 10 giờ cũng may là bà Han có ðýa chìa khóa cửa cho cô ðể mở cửa nếu không cô sẽ phải ngủ ngoài ðýờng vì sợ làm phiền ðến mọi ngýời.

Býớc vào phỏng vừa ðịnh lấy thuốc xoa chân và uống thuốc nhýng vừa tới bàn ðịnh lấy thỉ SoYeon tông cửa xông vào.

-" Á, làm hú hồn, bộ cậu không biết gõ cửa àh?"- Qri vuốt vuốt ngực vì tim cô nhém tí nữa là di cý chỗ ở rồi.

-" Cô quên ðây là nhà của tôi sao?"- SoYeon ngang ngýợc hỏi lại-" Nhà tôi cũng cần gõ cửa àh?".

-" Ngang ngýợc nhý cậu tôi không thèm cãi nữa có chuyện gì nói ði"- Làm nhý Qri quên mình là osin hay sao mà lên mặt hỏi.

-" Ði ngủ trễ rồi"- SoYeon ra lệnh.

-" Thì cậu về ngủ ði tôi có việc"- Qri quên quên cái gì ðó mà nói tỉnh bõ.

-" Chắc tôi phải tự tay mang cái gối ôm này về phòng quá"- SoYen làm mặt nguy hiểm tiến lại gần.

-" Cậu... tôi có chân tự ði ðýợc"- Qri lùi lại vài býớc.

-" Vậy ði thôi tôi buồn ngủ"- SoYeon býớc ði trýớc.

Qri ði sau nhá ðánh SoYeon và tự lầm bầm-" Cái ðồ ðáng ghét, ðồ hắc ám, sao số mình xui dữ vậy trời".

Vào phỏng của SoYeon nằm xuống sau ðó xoay lýng lại phía cậu. Cậu cũng ðâu chịu ðể cho co yên, vòng tay qua eo cô kéo cô vào lòng chân gác lên ðùi cô làm cô vô cùng khó chịu tim cô lại ðập nhanh vì bị ðụng chạm nhýng cô. Một lúc sau vì tý thế cứ nhý vậy nên cô không thể ngủ ðýợc liền có một ý nghĩ lóe lên trong ðầu ðó là... Cô gỡ tay và chan cậu ra khỏi ngýời mình sau ðó ngồi dậy mở cửa ði ra ngoài. Thực ra nãy giờ cậu cũng không ngủ ðýợc vì khi ôm cô tim cậu giống nhý bị loạn nhịp. Cảm giác này khác hoàn toàn so với lúc cậu ôm những cô gái kia. Rồi chợt bừng tỉnh khi cô mở cửa býớc vào tay ôm cái chãn. Cậu nghĩ chắc cô bị lạnh nhýng cái chãn ở ðâu ra chứ chẳng phải cậu dặn bà là mang cất hết hay sao. SoYeon một mắt nhắm một mắt mở nhìn cô thì nhíu mày khi thấy cô quấn chãn quanh ngýời nhý con sâu trong kén rồi nhảy nhý ma cà týng vật vã lại giýởng nằm xuống. Cậu ðã hiểu ra vì cô không ngủ ðýợc khi bị cậu ðụng chạm. Cậu cũng vờ ngủ say rồi chân tay lại gác lên ngýời cô. Lần này thì cô yên tâm rồi vì ðã ngãn cách bởi chiếc chãn dày cộm. Nằm hoài cô vẫn không ngủ ðýợc vì chân cậu gác ngay lên cái chân ðau của cô, cộng với việc lúc nãy chõi dại nhảy nhảy lại giýờng nữa làm cô ðau tới chịu không nổi.

-" Hic..hic...hức"- Cô khóc thút thít tránh làm cậu thức giấc. Nhýng cô nào biết cậu có ngủ ðýợc ðâu. Cậu cứ nghĩ là do mình quá ðáng nên làm cô ủy khuất ðến bật khóc.

-" Sao lại khóc?"- Cậu ôn nhu hỏi.

-" Không...không có gì"- cô lắp bắp trả lời vì nghĩ SoYeon ðã ngủ say nên mới dám khóc vì cô chịu ðau không nổi nữa rồi.

-" Thật không có gì?"- SoYeon nghi ngờ hỏi lại.

-" Thật"- Qri cắn rãng trả lời.

-" Vậy ngủ ði"- SoYeon nói rồi lại ôm cô lần nữa chân lại vô tình chạm vào chân cô làm cô nhãn mặt kêu lên một tiếng. Nhận ra diều bất thýờng cậu xuống giýờng bật ðèn lên và tốc chãn của cô ra quan sát từ ðầu ðến chân. Ðôi mày nhíu lại khi thấy chân cô sýng tấy lên, tay cầm chân cô lên xem xét.

-" A ðau"- Vì bất ngờ mà Qri kêu lên.

-" Nhý vậy mà nói không có gì"- SoYeon gằn giọng trách.

-" Tôi..."- Qri ðịnh giãi thích thì bị cậu ngắt lời.

-" Thuốc ở ðâu?"- SoYeon.

-" Ở...ở trong phòng của tôi"- Qri trả lời lí nhí.

SoYeon tức tốc chạy ði và nhanh chóng quay về trên tay có chai thuốc xoa, thuốc uống và nýớc.

-" Uống thuốc ði"- SoYeon ðýa mấy viên thuốc và cốc nýớc cho Qri. Cậu cầm chân cô lên ðịnh xoa bóp nhýng cô lại rụt chân về mặt ðỏ bừng nói-" Ðể tôi tự làm ðýợc rồi".

-" Ngồi yên nếu không ðừng trách tôi mạnh tay"- SoYeon ðe dọa làm cô ngồi im re. Mặt Qri ðỏ tới tận man tai vì sự dịu dàng của SoYeon làm quên luôn cõn ðau. Xoa xong cậu dọn dẹp sau ðó cho cô nằm ngay ngắn trên giýờng cỏn lấy gối ðặt dýới chân ðau của cô.

-" Ngủ ði mai còn phải ðến trýởng"- SoYeon ðắp chãn cho cô và cả cho mình. Cậu không dám ôm cô ngủ nữa vì sợ sẽ chạm vào chân cô.

Cả hai ðã thấm mệt nên nhanh chóng kết thúc một ngày dài chìm vào giấc ngủ.

Hai con ngýời hoàn toàn xa lạ gặp nhau cũng trong hoàn cảnh không mấy tốt ðẹp nhýng lại cùng nhau an giấc trên một chiếc giýờng cùng mõ về những giấc mộng ðẹp.

_______(-_-)___________

End chap 3.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro