Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ sau ngày Valentine, cả hai người đang sống trong những ngày tháng thật hạnh phúc đến nỗi Mai Anh cũng phát ghen với tình yêu của hai người. Cô không biết đến lúc nào cô và Hữu Nam mới được như hai người nhỉ. Trong ngày Valentine, khi từ nhà Gia An trở về nhà của mình, cô cũng có nói chuyện với Hữu Nam, cũng vui vẻ nhưng cũng chỉ là như những người bạn mà thôi, cô ước gì Hữu Nam tỏ tình với cô thì hay biết mấy. Khi nhìn thấy hạnh phúc của Gia An và Như Lan, cô cũng có chút tủi thân cho mình. Nhưng có lẽ Mai Anh sẽ không ngờ tới rằng tình yêu của hai người bạn thân nhất của cô lại gặp một sóng gió mà họ không thể nào vượt qua được sớm đến vậy để rồi phải chia tay trong nước mắt và nỗi đau của người trong cuộc.

Tối hôm ấy, Gia An chở Như Lan về nhà sau khi hai người đã đi chơi cùng nhau. Khi đến nhà Như Lan, cả hai người đã hôn nhau và việc mà họ không ngờ tới đó là mẹ của Như Lan đã nhìn thấy tất cả. Có lẽ do bà thấy trễ rồi mà sao Như Lan chưa về nên bà ra cửa để đứng trông. Khi của vừa mới mở thì bà gần như ngã quỵ khi con gái bà đang hôn Gia An, cố gắng lắm bà mới có thể đi tới ghế để ngồi. Bà ngổi phịch xuống ghế mà suy nghĩ, chẳng lẽ những gì bà đoán trước đây là đúng sao, chẳng lẽ Mai Anh đã nói dối với bà để bao che cho mối quan hệ của hai đứa sao. Bà không thể ngờ bà lại bị chính con bà qua mặt như vậy, và ngay cả bạn bè của nó cũng dối bà để bao che cho mối quan hệ bệnh hoạn này. Bà không chấp nhận loại tình yêu khác người như thế và bà càng không muốn nó xuất hiện trong cái nhà này. Bà phải bắt Như Lan chia tay với Gia An mới được, bà không muốn Như Lan giống như con gái của cô sáu bỏ cả cha mẹ của mình để mà theo một đứa con gái. Bà từng an ủi cô sáu thế mà giờ đây con bà lại dính vào vụ yêu đương này, thật con bà biết cách làm cho bà đau lòng thật, từ nhỏ đến lớn, nó luôn ngoan ngoãn mà chẳng bao giờ làm buồn bà, vậy mà giờ đây nó lại yêu đương theo kiểu chẳng ra làm sao cả, điều này giống như một cái tát vào niềm tự hào của bà đối với Như Lan. Trong khi Bà Hoa đang rất giận thì Như Lan đã chào tạm biệt Gia An để vào nhà. Khi bước vào nhà cô bất ngờ thấy mẹ đang ngồi trong rất giận, cô chưa bao giờ mẹ như vậy. Cô bước đến hỏi mẹ:

- Mẹ ơi có chuyện gì sao trông mẹ giận vậy mẹ.

- Con không biết vì sao hả Như Lan?

- Sao mẹ lại hỏi vậy, mà biết chuyện gì vậy mẹ. Như Lan không hề hay biết mẹ cô đã phát hiện mối quan hệ của cô vả Gia An.

- Bây giờ con còn muốn giấu mẹ chuyện của con và Gia An sao hả Như Lan?. Con còn coi bà già này là mẹ của con không hay là đã có Gia An rồi nên con không cần đến mẹ nữa phải không?

- Mẹ nói gì mà con không hiểu gì hết vậy mẹ, con và Gia An chỉ là bạn bè thôi mà,đối với con mẹ vẫn là quan trọng nhất.

- Con vẫn muốn giấu mẹ đến khi nào nữa Như Lan, vậy hồi nãy hai đứa đã làm gì hả. Hai đứa con gái mà hôn nhau giữa đường thì ra thể thống gì nữa chứ hả,nếu có ai nhìn thấy thì mẹ biết giấu mặt ở đâu đây hả Như Lan.

Như Lan tái mặt khi nghe mẹ nói vậy, chẳng lẽ lúc cô và Gia An hôn nhau mẹ đã nhìn thấy rồi sao. Cô liền ngồi xuống bên mẹ và nói:

_ Mẹ đã biết hết rồi sao mẹ

- Nếu hồi nãy mẹ không ra đứng trông con thì bà già nãy vẫn còn bị con lừa dối mà không hề hay biết. Hèn chi khi con nghe tin Gia An bị tai nạn máy bay,con lại kích động như thế. Mẹ đã ngờ ngợ rồi như Mai Anh nói là con với Gia An không có gì ngoài tình bạn nên mẹ không lưu tâm làm nhưng giờ khi tận mắt hai đứa như vậy thì mẹ thật thất vọng về con, con đã làm cho mẹ quá đau lòng.

- Con xin lỗi mẹ khi đã giấu mẹ chuyện của con và Gia An, con đã muốn nói nhưng con sợ mẹ sẽ không chấp nhận nên con im lặng đợi đến khi nào chúng con ra trường có nghề nghiệp ổn định mới dám nói với mẹ và xin mẹ chấp nhận cho chuyện tình cảm của con và Gia An.

- Vậy con nghĩ tới lúc đó mẹ sẽ chấp nhận cho con và Gia An sao hả Như Lan. Mẹ sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện con và Gia An yêu nhau dù bây giờ hay là sau này đi chăng nữa.

- Con xin mẹ hãy chấp nhận chuyện tình yêu của con và Gia An, từ nhỏ đến giờ con chưa bao giờ xin mẹ điều gì cả giờ xin mẹ hãy cho con được sống thật với con người mình và tình yêu của mình. Như Lan nói trong nước mắt.

- Mẹ sẽ không bao chấp nhận điều này,giờ con có hai lựa chọn. Đó là giữa mẹ và Gia An con chỉ được chọn một thôi. Nếu chọn mẹ thì con hãy lập tức chia tay Gia An, còn nếu con chọn Gia An thì từ nay mẹ coi như không đứa con như con.

- Mẹ ơi làm sao con chọn được đây khi cả mẹ và Gia An đều quan trọng với con hả mẹ. Mẹ ơi hãy thương con mà chấp nhận con và Gia An đi mẹ. Nước mắt cô lăn dài khi mẹ cô bắt cô phải chọn một trong hai người, làm sao cô có thể chọn đây khi cả hai người đều là những người mà cô không muốn rời xa

- Mẹ đã nói rồi không bao giờ thay đổi. Mẹ không bao giờ chấp nhận con gái của mình lại có tình yêu dị thường như vậy. Mẹ cho con 3 ngày để suy nghĩ về sự lựa chọn này. Mà trong 3 ngày này tuyệt đối con không được nói chuyện hay gặp gỡ gì với Gia An hết.Giờ khuya rồi,con đi ngủ đi. Nói xong bà bỏ đi vào phòng để lại Như Lan với niềm đau khôn dứt. Cô biết mẹ đã dứt khoát chuyện gì rồi thì không bao giờ lay động được mẹ. Cô bước từng bước nặng nề vào phòng của mình và ngồi phịch xuống giường, Cô nghĩ đến Gia An mà lòng cô quặn thắt, giờ cô như đứng ở ngã ba đường, không biết chọn con đường nào để mà đi tiếp. Nếu chọn mẹ cô sẽ làm cho Gia An đau lòng mà cô chọn Gia An thì cô sẽ mang tội bất hiếu với người đã sinh thành ra cô.Nội tâm như đang dằn xéo cô,giờ hiếu và tình cô không biết phải chọn ai. Nghĩ đến đó mà nước mắt cô tuôn rơi, cô khóc cho cô cho tình yêu trái ngang của cô. Cô ước gì mình có thể được chọn cả hai người thì tốt biết mấy nhưng giờ cô chỉ có thể chọn một trong hai người mà thôi.Cô cứ khóc mãi cho đến khi thiếp đi lúc nào không hay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#truyenles