MỞ ĐẦU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  
Lần đầu tiên của người con trai cậu bị Kim NamJoon dùng thuốc cưỡng bức trên đàn dương cầm. Nhục nhã trăm bề, y nhìn cậu giãy dụa trong đau đớn và giày vò, rồi y giứt bỏ rời đi, để lại cậu một mình nguyên vẹn. Cậu có tự trọng, cậu đã không chịu đầu hàng. Nhưng, số phận là cái gì ? Số phận là chiếc bàn xoay trên tay kẻ có tiền có thế, họ muốn chơi, cuối cùng thì ta vẫn phải chơi cùng họ. Rốt cuộc Kim SeokJin vẫn không tránh khỏi số phận tự mình đem dâng sự trinh trắng để hầu hạ y, đam mê tình dục của y vừa biến thái vừa cực đoan, y muốn cậu bất kể khi nào cậu cũng phải chấp nhận, mặc cho y chơi, mặc cho y tiêu khiển. . . . Một cuộc hôn nhân đổi lấy bàn tay tàn phế, kiếp này cậu chẳng còn có thể chạm vào dương cầm. Ngày rời khỏi NamJoon, cậu khao khát được sống, trốn vào vòng tay của một người đàn ông, người ấy chẳng những chấp nhận hết thảy quá khứ còn bằng lòng làm bàn tay còn lại của cậu. Chớ trêu thay, thêm một lần nữa kẻ tàn nhẫn Kim NamJoon lại xuất hiện, nghiền tan tương lai đẹp đẽ cậu hằng mơ ước. Y phá hỏng hôn lễ, làm nhục cậu trước mặt bao người: "Kim SeokJin, thằng đàn ông tôi chơi chán còn nằm mơ lấy chồng, cậu xuống khỏi giường tôi, còn muốn bò lên giường thằng khác sao?" Thêm một lần y khiến cậu phải tự dâng thân thể. "SeokJin, cơ thể chúng ta quá ăn ý, đã lâu như vậy mà tôi vẫn hưng phấn chưa này!" Y không hề biết rằng lòng cậu đã lạnh, đã chết. Y muốn dây dưa, chỉ bởi họ từng ngủ với nhau khiến y yêu thích đến mê mẩn. Nếu cơ thể này bị hủy hoại thì NamJoon, anh có còn muốn nó nữa không? Cậu cầm con dao nhỏ, từng nhát từng nhát đâm vào thân thể... Đời người nếu có thể quay trở lại, nếu không tuyệt vọng đến thấu tâm, tôi sẽ không bao giờ đi đến bước này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro