CHÚT TÀN ĐÔNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đông sang trong hơi sương.Gió se se mềm mượt.Đời sao phơi phới,tình sao chơi vơi.Hoa lá xanh non nụ chưa kịp mọc.Rét.Chóng mặt.

Sơn mê man mơ màng trong xúc động.Cảnh đẹp như mơ,lòng người say như mộng.Tinh hoa vũ trụ quây tụ quanh ta,gieo vào lòng người niềm tin vào cái gì xa vời và đẹp.

Mùa đông năm nay xa vời và đẹp.Thấm mướt hơi xuân và hương thu tàn úa.Lá bàng rơi đỏ rực lối đi về.

Lá rơi nhiều,nhưng trên cây vẫn xanh rì mơn mởn.Một tổ ong nho nhỏ nép mình giữa tán xanh đốm đỏ lá bàng.Một loài côn trùng thú vị.Người dang tay ôm hết lá bàng rơi,hơi tàn úa vương trên vai,tay áo.Ngước mắt nhìn lên,thấy sự sống tuôn trào trong huyết quản.

Hà Nội hôm nay tự nhiên xa vời và đẹp.Gió heo may lẩn quất ngõ vòng quanh.Tiếng khô xào xạc,bầu trời cao hơn,âm u sáng sủa.Chân trời trắng đục màu sữa non,không còn nhờ nhờ,tai tái.

Sự sống bùng lên mạnh mẽ.Khẽ đưa tay với lấy mọt nhành cây,nghe tiếng lòng tri ân mà không kìm lòng rơi lệ.Nước mắt khô ngay trên bờ mi.Mưa ơi đến bây giờ sao vẫn chưa nguôi lòng hờn giận,người yêu mưa nay đã khổ lắm rồi.

Chim sâu lích chích chuyền cành.Một con sâu xanh ngắt,nổi bật giữa nền xám gụ thô sơ,bền bỉ,đang nhẹ nhàng đóng kén.

Tự nhiên tuyệt diệu làm sao!Người không thể kìm lòng thốt lên như vậy.Có thể hòa mình vào tự nhiên chân thành,chung thủy,hai chữ con người ta hãy bỏ đi thôi.

"con người"!Ghê gớm sao hai tiếng"con người".Ta muốn vứt bỏ,nhưng không ai vì ta mà nhận lấy.

Kết thúc đi!

Ta mở rộng lòng ta chờ đời ta kết thúc1

Tại sao ta phải sống?

Đã bao lần ta hỏi đời ta câu ấy?

Tại sao?

Ta không muốn sống,nhưng không thể tìm được lí do để chết,nên ta vẫn phải sống.

Rời bỏ sự sống,dù theo phương cách nào,vì lí do nào,cũng thật là hèn nhát!

Trốn tránh ư?

Không.Không đời nào ta vì ta mà trốn tránh.

24/12/2009

thientai19

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro