Giữ lại đi em
Ráng chiều quay quắt nhớ!
Có gì đâu
Chiều gói những niềm riêng
Đừng khắc khoải
Mây bay về xứ khác,
Anh thờ ơ
Với da diết của riêng mình.
Chiều có nghĩa gì
Nếu chiều không biết nhớ.
Người một mình
Giữa phố
Có buồn không?
1.1.24
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro