em.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tỉnh dậy khi vẫn còn tiếng đàn khe khẽ bên tai, tiếng khóc thút thít, tiếng thở hổn hển. chẳng biết mình đang ở đâu, chẳng thấy hình bóng em, chẳng còn tiếng đàn, chẳng còn thứ gì.

mọi thứ khiến tôi chẳng buồn cũng chẳng vui, chỉ là nheo mắt nhìn rõ về những chuyện mà mình tiếc nuối, bỏ lại.
thật ra, là đang nghĩ tôi vì sao chẳng đưa em về hôm ấy. bỏ đi khi mất mát cận kề bên em, ngóng trước biển xanh.

chuyện cũng đã như vậy, ôm nỗi lòng trong suốt bốn năm ròng rã. mây trời có lúc đẹp, lúc không một áng mây, bản nhạc cho em vẫn để đấy, chưa được hoàn thành.

đang ngồi trên cỏ xanh, nắng len lỏi qua lá cây dào dạt.

và ra là thế.

từ khi nào, em đã đánh mất bản thân mình. hoàng hôn khuất sau biển đậm xanh, loài chim lượn lờ bay mất. ngày ấy, kết thúc một cuộc đời nhỏ.

hoa chút tàn đi trên tay mà vẫn chưa gửi trao em. cũng không biết, em có ở đây để nhận nó không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro