Chương 1: Khúc nhạc đệm trước lúc chuyển sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

PREQUEL

Chương 1: Khúc nhạc đệm trước lúc chuyển sinh

Ký kết khế ước đi! Ma pháp thiếu nam Hiro-chan!

Khi Morofushi Hiromitsu tỉnh lại, trước mặt y là một không gian trắng xóa. Dù y đã dùng súng kết thúc sinh mệnh của mình, nhưng giờ đây y vẫn còn sống. Y ngồi dậy, tiếng súng vẫn vang vọng trong đầu. Sau cơn choáng váng, y mới có sức để chú ý xung quanh và thấy hai người đáng lẽ ra đã không còn trên thế giới này nữa.

"Ô, chẳng phải là Hiro-danna đây sao? Sao mày cũng xuống dưới này thế này?" Matsuda Jinpei tay nghịch chiếc kính râm, miệng ngậm thuốc lá, tay còn lại vẫn nắm chặt cổ áo của người kia.

"Đã lâu không gặp, Morofushi-chan, ahahaha, chuyện này, Jinpei-chan, nới lỏng một chút, nới lỏng một chút, Kenji-chan không thở được, khụ khụ..." Người đang bị nắm cổ áo, Hagiwara Kenji, cười khổ sở, hai tay không biết làm sao mà bay múa loạn xạ bên cạnh.

Trên đỉnh đầu Morofushi Hiromitsu xuất hiện một dấu chấm hỏi, cả khuôn mặt viết hai chữ 'nghi hoặc'. Ở trong cái thế giới màu trắng không thấy giới hạn này, y thật sự gặp được hai thằng bạn đã hy sinh vì nhiệm vụ?

"Chắc mình đang mơ," Morofushi Hiromitsu lẩm bẩm rồi nhắm chặt mắt, yên tĩnh nằm xuống.

"Đừng thấy chết mà không cứu, Morofushi-chan! Nhanh nhanh, cứu Kenji-chan tội nghiệp đi! Á! Đau!" Tiếng kêu rên của Hagiwara Kenji truyền qua không khí mà đi vào lỗ tai, Morofushi Hiromitsu chỉ có thể ngồi dậy, đau đầu nhìn hai thằng bạn đang đánh nhau như học sinh tiểu học.

Có lẽ nào sau khi mình bị lộ thân phận, tổ chức liền nhốt mình lại rồi chế tạo ảo giác hay không? Trong lúc Morofushi Hiromitsu đang tự hỏi, một quả cầu với ánh sáng vàng liền xuất hiện cách ba người không xa.

"Các ngươi có vẻ rất sôi nổi nha~ Vậy ta yên tâm rồi~ Các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng để chào đón cuộc sống mới chưa nè?" Giọng nói của một bé trai phát ra từ quả cầu, quả cầu ánh sáng cũng không ngừng di chuyển lên xuống theo nhịp điệu của âm thanh.

Morofushi Hiromitsu bình tĩnh quan sát quả cầu, sau khi nghe xong cũng không có ngay lập tức lộ ra bất kỳ âm thanh nào. Nói thật, mắt thường cũng nhận ra rằng đây không phải thứ con người có thể tạo ra. Nó giống như một quả bóng tạo ra từ năng lượng hơn một thứ mà khoa học kỹ thuật có thể chạm đến. Chỉ nhìn vào quả cầu cũng có thể khiến cho con người ta choáng váng, âm thanh cũng giống như là trực tiếp truyền thẳng vào trong não, khiến cho Morofushi Hiromitsu, người đã nằm vùng nhiều năm, rất khó chịu.

"Ê, ý của mày là sao? Mày là cái quái gì?" Matsuda Jinpei bỏ tay ra khỏi cổ áo của Hagiwara Kenji, quay nửa người lại và nhìn chằm chằm vào quả cầu ánh sáng với vẻ cảnh giác.

"Hừm, nói cho dễ hiểu thì– các ngươi đã chết rồi, bây giờ sẽ chuyển sinh đến một cơ thể mới đi." Âm thanh của quả cầu nghe tràn tràn đầy sự vui sướng. Hagiwara Kenji vuốt cằm nghĩ, nếu dùng tiếng lóng internet để miêu tả thì, chắc là kiểu người tinh nghịch, yêu thích sự vui vẻ đấy (*).

"Chuyển sinh? Thứ như thế thật sự tồn tại sao?" Hagiwara Kenji tươi cười hỏi, thế nhưng ý cười lại không chạm đến đáy mắt.

"Đương nhiên là không rùi~ Trên thế giới nào có mấy chuyện như chuyển sinh chứ? Ta chỉ dùng một cái khái niệm mà các ngươi hiểu để giải thích mà thôi." Quả cầu chậm rãi bay quanh họ. "Mấy người các ngươi rất may mắn đó nha. Lúc đầu thế giới này chỉ là một thế giới cấp hai mà thôi. Chính là đúng lúc đó, năng lượng hứa nguyện của thế giới gốc lại vừa đủ, mà ta lại vô tình đi qua nơi này, lại vừa lúc thiếu hoạt động giải trí để giết thời gian. Vậy nên các ngươi mới có cơ hội được 'chuyển sinh' đấy~"

Đoạn hội thoại này tiết lộ ra rất nhiều tin tức, nhưng y lại không thể phân tích vì thiếu thông tin quan trọng. Tuy nhiên, có thể khẳng định một điều: ba người hiện tại có thể giao tiếp với nhau là nhờ vào 'năng lượng hứa nguyện' mà quả cầu đề cập.

Đại não của Morofushi Hiromitsu nhanh chóng hoạt động, y gạt bỏ một loạt giả thuyết trong đầu và cẩn thận hỏi: "Nếu vậy, về hoạt động giải trí mà mày nhắc đến, bọn này phải làm gì?"

Khái niệm này quá mơ hồ. Nếu như quả cầu có ý đồ xấu, muốn bọn họ giết người hay làm gì đó có hại với thế giới, y nên từ chối như thế nào bây giờ? Khi đối mặt với những thứ không bình thường, y phải nghĩ đến kết quả xấu nhất, cẩn thận bao giờ cũng không thừa. Cùng lắm thì y cũng chỉ lại chết một lần nữa rồi trở về với tử vong thôi.

Như thể đọc được suy nghĩ của Morofushi Hiromitsu, quả cầu bay tới trước mặt và nhìn thẳng vào mắt y, "Ta không độc ác như ngươi nghĩ đâu. Đây chỉ giống như là một bộ phim điện ảnh thôi. Ta sẽ cấp cho các ngươi mỗi người một thẻ nhân vật. Còn về nội dung hay tuyến tình cảm, các ngươi có thể tùy ý sáng tạo. Miễn là các ngươi có thể khiến cho ta hài lòng trong khoảng thời gian này và nghiêm túc sắm vai nhân vật, thì ta sẽ để cho các ngươi tiếp tục sống nha~" Quả cầu ánh sáng lập lòe, sau đó có ba tấm thẻ bay ra từ người nó. Cả ba tấm thẻ phân tán, từng tấm thẻ bay đến trước mặt ba người.

Hagiwara Kenji nhìn qua một lượt, thấy không có gì đặc biệt. Khi anh vươn tay bắt lấy tấm thẻ, từng dòng chữ mới dần dần hiện ra trên mặt thẻ. "Để xem nào, đây là thẻ nhân vật của bọn minh sao? Trông cũng không có gì đặc biệt... Hmm?"

Hagiwara Kenji đột nhiên ngừng nói, đem thẻ nhân vật lật qua lật lại, rồi lại lần nữa nhìn cẩn thận. Matsuda Jinpei và Morofushi Hiromitsu đứng ở một bên cũng bắt đầu bồn chồn, từng người cầm lấy thẻ nhân vật trước mắt mình, sau đó ba người liền cùng nhau hóa đá.

"Mày có chắc là mày không đưa thẻ cho nhầm người đấy chứ?" Matsuda Jinpei nhìn từng dòng chữ trên tấm thẻ, không nhịn được mà hỏi ra tiếng.

"Không có nha~" Thanh âm của quả cầu ánh sáng để lộ ra sự vui sướng khi được xem náo nhiệt. "Đảm bảo trăm phần trăm, ta hoàn toàn không có đưa nhầm thẻ nha~"

"Vậy thế quái nào tên của tao lại là "Edogawa Hiromitsu" hả!" Matsuda Jinpei nắm chặt chiếc thẻ trong tay, trong mắt ánh lên sự bối rối khó hiểu.

"Hể, quả nhiên là tên của Jinpei-chan cũng bị nhầm. À mà tiện thể thì, tên tao là là "Edogawa Jinpei" đó~" Đỡ hơn Matsuda Jinpei, Hagiwara Kenji rõ ràng là tiếp thu tốt hơn nhiều. Thậm chí bây giờ, anh đã đang xem mấy dòng ký tự ở phía dưới rồi.

"Nó viết ở đây tao là đứa nhỏ nhất trong cả ba anh em nè. Bởi vì tao có trí nhờ với con mắt tốt, nên là tao phụ trách việc quản lý sổ sách chi tiêu của cửa hàng, với lại mọi việc lớn bé trong nhà cũng đều do tao xử lý hết. Ô, thế chẳng phải tao to nhất cái nhà này rồi sao!" Hagiwara Kenji đột nhiên trở nên hứng thú. "Cả ba anh em chắc là chỉ ba đứa mình đấy! Hehe, vậy chẳng phải là Morofushi-chan và Jinpei-chan, hai bọn mày phải lấy lòng tao đấy nha~"

"Tưởng bở đi, Hagi. Trên thẻ ghi rằng tao là anh hai, phụ trách việc giao hàng của quán ăn, và giá trị vũ lực cũng cao nhất trong ba anh em. Cẩn thận không là tao đấm mày đấy." Matsuda Jinpei cười khẩy, nhìn chằm chằm những dòng chữ trên thẻ bài và từ từ suy nghĩ.

"Thế còn Morofushi-chan thì sao?"

"À, còn tao thì, thẻ nhân vật của tao là "Edogawa Kenji". Tao là đầu bếp của Quán ăn Edogawa, và cùng là anh cả của gia đình. Tao đã tham gia rất nhiều hoạt động của khu phố. Nhờ tính tình tốt và nấu ăn ngon, tao có một mạng lưới quan hệ rộng rãi trong cụm dân cư. Vì vậy, tao được ưu đãi rất nhiều giá tiền thuê nhà ăn và phí điện nước."

"Tsk, sao mấy tấm thẻ nhân vật của bọn mình quái thế nhờ, cứ như là đang trộn lẫn hai người vào với nhau vậy." Matsuda Jinpei nhíu mày. "Không chỉ thế, cái 'kỹ năng chuyên gia ngắm bắn' trong thẻ cũng quá mức rõ ràng đi!"

"Dù sao thì, như một cái giá cho việc chuyển sinh, thẻ nhân vật sẽ dựa hoàn toàn vào thế giới gốc và không thể thay đổi đâu nhé~" Sau khi quan sát sự thay đổi sắc thái của ba người, quả cầu từ từ giải thích. "Nhưng mà đừng lo, chỉ có thẻ nhân vật là không thể thay đổi thôi. Sau khi các ngươi đã quen (**), các ngươi có thể hoàn toàn quyết định diễn biến cốt truyện nha~ Trong lúc đó, ta sẽ không thu thêm bất kỳ phí nào khác, chỉ cần các ngươi làm ta hài lòng, vui vẻ là được. Có phải rất dễ chịu không nạ~"

Morofushi Hiromitsu hạ tay xuống và cho thẻ bài, thứ mà y đã ghi nhớ xong, vào túi quần. "Vẫn còn khó nói. Trở thành món đồ chơi trong tay người khác thì cũng chẳng phải chuyện tốt đẹp đối với bất kỳ ai."

"Các ngươi đã chết rồi. Các ngươi đã không còn sống nữa rồi. Ta sẽ tuân thủ lời hứa. Miễn là các ngươi hoàn thành kịch bản đầy đủ và sắm vai trên thẻ nhân vật cẩn thận, ta sẽ cho các ngươi được sống. Các ngươi vẫn còn điều muốn nói với gia đình và những tiếc nuối mà, đúng không?" Quả cầu thu hồi thái độ ban đầu, biểu đạt thành ý của nó đến ba người với tông giọng trầm thấp. "Nếu ta muốn hại các ngươi, ta cứ thế mặc kệ các ngươi là được rồi, đâu phải làm đến bước này làm gì."

"Vậy nếu như bọn tao không làm được thì sao?" Morofushi Hiromitsu nắm chặt nắm đấm, từng câu từng chữ nói ra vấn đề y vẫn luôn thắc mắc.

"Thì các ngươi sẽ trở về với cái chết thôi."

"Chỉ trở về với cái chết thôi?"

"Đúng rồi, chứ sao nữa, ta đã nói rồi mà, ta không phải là người xấu muốn hủy diệt trời đất gì đâu. Nhân tiện, việc ngươi lấy mạng ai trong diễn biến cốt truyện là tùy ý ngươi, ta không quan tâm đâu. Tất cả mọi thứ, ngươi đều có quyền tự quyết định hết."

Morofushi Hiromitsu nhìn về phía Matsuda Jinpei và Hagiwara Kenji, không một ai lên tiếng, nhưng hai người bọn họ đều đã biểu đạt qua ánh mắt của mình cho y rằng, họ ủng hộ quyết định cuối cùng của y.

Morofushi Hiromitsu bỗng nhớ đến sân thượng, những suy nghĩ cuối cùng của y về những điều chưa kịp nói với Zero, những tiếc nuổi vì chưa thể gặp lại anh trai lần cuối, chưa kịp truyền đạt thông tin cho cấp trên, và chưa chứng kiến khoảnh khắc tổ chức bị tiêu diệt bằng chính đôi mắt của mình. Y cũng nghĩ đến những bông cúc trắng của người khác mà y thường thấy trên mộ Hagiwara mỗi năm, và về cha Matsuda, người đã rơi nước mắt trong tang lễ của Matsuda cách đây một tháng. Cuộc sống của họ chưa kịp bắt đầu đã phải kết thúc trên những tấm bia mộ.

"Hy vọng rằng mày nói được thì làm được, cũng hy vọng tao sẽ không hối hận lựa chọn của tao hôm nay." Morofushi Hiromitsu đưa ra quyết định. Dù sao thì có tệ đến thế nào, cũng không thể tệ hơn cái chết được.

Matsuda Jinpei và Hagiwara Kenji mỗi người đặt tay lên hai bên vai của Morofushi Hiromitsu, "Nếu mày dám gạt tao, vậy tao sẽ xé xác mày ra và hiến tế mày cho Hiro-danna đấy." Matsuda Jinpei ngậm cây thuốc lá, trong mắt xẹt qua một tia sáng lạnh. "Có là Kenji-chan thì cũng sẽ trả thù những ai lòng dạ độc ác đấy nhé, nhưng mà chắc là quý ngài quả cầu ánh sáng đây sẽ không làm thế đâu nhỉ." Hagiwara Kenji vừa cười vừa nói.

"Nếu vậy, khế ước đã được thành lập. Các ngươi có cần ta cho một khoảng thời gian để 'giảm xóc' trước khi đưa các ngươi tiến vào thế giới không?"

"Ngay bây giờ đi." Morofushi Hiromitsu vỗ vỗ hai bàn tay ở trên vai y, "Còn cái gì cần lưu ý thì nói ngay đi, đừng để lúc đó mới nói."

"Được rồi, vậy để ta nhắc lại tất cả những việc cần chú ý nào~" Quả cầu ánh sáng dần bay lên, từng dòng chữ chiếu lên không khí.

Đầu tiên, với tư cách là diễn viên, không được chủ động lộ ra thông tin về việc chuyển sinh hay thẻ nhân vật.

Thứ hai, diễn viên phải tuân theo thiết lập của thẻ bài nhân vật để thúc đẩy diễn biến cốt truyện. Nếu như màn trình diễn bị đánh giá tiêu cực hay nhân vật OOC, nhẹ thì chịu hình phạt, năng thì tư cách sống lại sẽ bị hủy bỏ.

Thứ ba, diễn viên không được ra khỏi bản đồ trước khi hoàn thành cốt truyện của bản đồ đó.

Thứ tư, trong lúc biểu diễn, nếu diễn viên hoàn thành cốt truyện chính (***) trước thời hạn, họ có thể trực tiếp đạt được cơ hội để sống lại hoàn toàn (****).

"Oke, đại khái thì hết rồi đó. Còn những vấn đề khác thì các ngươi có thể hỏi ta lúc nào cũng được. Còn giờ thì, hãy tiến vào thế giới thôi nào~"

—————

Lời Tác giả:

Đọc phải biết:

1. Tất cả giả thuyết đều là dựa theo cốt truyện mà tạo, nên là phần trước và phần sau có thể khác nhau. Mong mọi người tích cực nhắc nhở.

2. Thành phố của ta là không có thật, được lấy cảm hứng từ nhiều bộ phim điện ảnh.

3. Tớ không giỏi viết drama cảm động, nên tớ sẽ không cố viết drama cảm động.

4. Dự tính sẽ viết rất dài, cốt truyện có thể tiến triển đến mức mà tớ cũng không biết được.

5'.Nhân vật chính là Morofushi Hiromitsu, Hagiwara Kenji, Matsuda Jinpei. Nếu như có OOC, vậy thì là vấn đề của tác giả.

6. Hiện tại, tiến trình bản nháp đã có hơn 20 chương so với tiến trình update truyện, nên mấy bạn độc giả có thể yên tâm nha.
7. Sẽ cố update 3k từ mỗi ngày

Lời Editor:

(*)Ở đây, trong bản QT Việt là "việc vui người", Anh là "fun-loving person", vì tớ chưa nghĩ ra có từ tiếng Việt nào phù hợp và đúng nghĩa mà tờ muốn, nên xin tạm dịch thế này ạ.

(**)Ở đoạn này, bản QT Việt là "Chờ đến các ngươi thêm tái hảo về sau,..."; còn bản QT Anh là "After you have loaded it,...". Cả hai đoạn này tớ chỉ hiểu được mơ hồ mà thôi, nên ghi như thế này. Nếu ai hiểu thì xin hãy nói lại với tớ nhé.

(***)Cốt truyện chính (cốt truyện vị diện): là cốt truyện chính của cả cái thời không đấy, tức là cốt truyện của Conan.

(****)Ở trong bản QT cả Anh lẫn Việt thì đoạn này được dịch là "...cơ hội chuyển sinh cuối cùng". Ở đây, đoạn này được tớ hiểu rằng: nếu như cả ba người hoàn thành cốt truyện chủ tuyến (Conan) trước thời hạn, thì sẽ có thể được sống bằng tên thật và được tự do, chứ không phải sắm vai thẻ nhân vật nữa. Vì vậy, ở đây tớ dịch là 'cơ hội sống lại hoàn toàn' thay vì 'cơ hội chuyển sinh cuối cùng'.

Nếu như mọi người có cách nghĩ hay dịch khác thì hãy nói lại với tớ, để tớ còn sửa nhé! Cảm ơn mọi người đã đọc.

(3k từ, 6 trang docs của tôi, mỗi ngày. Tác giả sao nghị lực quá vậy!)
(Vãi, Watt ăn bớt từ hả, 60 từ ở bên Docs của tao bay đâu rồi???)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro