#bf

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

đùng

cô mở mắt vì giật mình, quả tim trong lồng ngực vẫn còn đập rất nhanh

lại là mưa lần nữa, trời rầm như muốn xé toạc bầu trời còn đọng vị mưa đêm. bóng lưng của cô gái đôi mươi run lên vì lạnh, cô hiện tại cần một thứ đồ ăn nóng

"vẫn chưa xong bản vẽ"

thở một hơi dài, cô liếc mắt sang cửa sổ, trời cứ tối rồi sáng theo từng đợt rầm của sét. bản tính sợ đủ thứ của cô làm cô rùng mình, ở nhà một mình đôi khi cũng không quá tốt, những lúc như thế này có ai đó ở cạnh sẽ đỡ sợ hãi hơn

cộc cộc

cô chạy tót ra mở cửa, đứng ở cửa là jungkook ướt như chuột lột đang mỉm cười cầm một bịch đồ ăn còn bốc khói

"tao biết mưa lạnh mày thèm đồ nóng, ăn không?"

2.

ngồi không ở lớp cũng chán, cô chắp tay vẽ thử một bức tranh theo quán tính. để đầy đủ dụng cụ trước mặt, cô nhắm mắt lại và xem lại mình đang nghĩ gì trong đầu, tay vẫn hoạt động trong khi nhắm mắt

tự dưng mùi hương dịu dàng của jungkook thoang thoảng đâu đó rồi lại nhẹ nhàng tựa đầu cô vào vai cậu

"vẽ mà cũng ngủ quên"

"tao có ngủ đâu"

"trời mẹ hết hồn, thấy nhắm mắt cứ tưởng mày ngủ"

"tao đang nhắm mắt lại để cho mình nghĩ gì thì sẽ vẽ cái đó"

"chưa gì mà tao thấy mặt tao trên bản vẽ rồi kìa"

3.

đêm khuya khoắt cứ ngỡ rằng thành phố đã rơi vào giấc ngủ, thì lại có một người phòng vẫn sáng đèn, laptop vẫn làm việc, mắt sáng trưng trưng, muốn ngủ lại không ngủ được

webtoon, wordpress, nexflix cũng đã lướt qua hết, chăn còn quấn quanh người, người ngồi trong chăn vẫn chưa có ý định đi ngủ

liếc mắt lên đồng hồ mới biết, ngồi không cạnh cái laptop đến nửa đêm rồi, bây giờ muốn ngủ cô cũng không dám, thường cô hay ngủ sớm vì cái tính nhút nhát sợ ma, hôm nay chơi liều thức tận nửa đêm

ê bánh, ngủ chưa tao sợ quá

không một tin trả lời, cô như chìm vào tuyệt vọng, chẳng lẽ lại thức luôn đến sáng ngủ bù. cô lướt web thêm một lúc thì có tiếng mở cửa phòng

chầm chậm quay đầu lại, jungkook bằng xương bằng thịt đang cười với cô

"qua rồi nè, ngủ đi"

4.

anh ta đá tao rồi

một tin nhắn ngắn củn từ t/b, không cần nói tên cậu đủ biết "anh ta" là ai, min yoongi cái anh chàng đào hoa mà cô lỡ thương, nói ra thì hơi quá đáng nhưng cậu biết rồi có ngày anh ta cũng bỏ cô, kẻ đào hoa thì mãi mãi vẫn đào hòa

cậu không trả lời tin nhắn, vội khoác áo dựng xe chạy một mạch đến nhà cô

191997

mật khẩu này luôn đúng, dù là thương yoongi nhưng cô chưa từng đổi mật khẩu nhà thành sinh nhật của anh

bước vào phòng là một cục chăn cứng đơ trên giường, màn hình laptop gập lại chứ không mở như mọi khi

"mày đến rồi"

thấy bóng dáng jungkook, cô mới chịu bật khóc

"mặc kệ anh ta, anh ta đá mày thì tao nhặt lại, tao đã bảo rồi chẳng ai thương mày như tao mà"

5.

bạn bánh ơi tui đói pụng (~ ¯ ▽ ¯)

ăn bánh không?

ănnnnnnn

ừ đợi tí

"bánh đến rồi nè ahihi"

6.

bánh ơi đi chơi hong tao chán

thay đồ lẹ nếu không tao xông vào phòng mày đấy

eo ui jeon biến thái (*≧∀≦*)

cô thoải mái chọn cho mình một bộ đồ rộng thật thoải mái để ngày hôm nay quẫy hết mình sau đó sẽ nghỉ ngơi ở một quán nước

nghe tiếng nhập mật khẩu nhà ở dưới thì cô biết cậu đến rồi, nhét chút tiền vào túi phòng hờ thiếu thì đắp vào, hầu hết những lần đi chơi là do jungkook trả

"xong nhanh nhỉ, đi lẹ nào"

cậu quàng tay qua vai cô, vì cậu rất cao nên cô luôn bị cậu đè đầu cưỡi cổ như vậy. cô né cậu ra để khóa cửa rồi leo tót lên con xe hai người

"e hèm, tài xế jeon cho tôi đến bất cứ nơi nào"

"đã nghe rõ lệnh cô park, cô hãy đội mũ vào và đi thôi"

đùa thì đùa, cậu không quên nhắc cô đội mũ bảo hiểm. thấy cô loay hoay phải dựng xe xuống đội vào cho cô rồi mới yên tâm mà vặn ga

khu nhà cô ở vắng xe, đường lại rộng khiến hai người như chủ của con đường, gió phật vào người rất hảo thanh bình. cậu vặn ga nhanh hơn thì tay cô ôm chặt eo cậu hơn

"ù uôi, dạo này có múi mà không khoe"

cô sờ sờ vào cái bụng dưới lớp sơ mi có múi nào ra múi nấy của cậu mà xuýt xoa

"chỉ có duy nhất mày mới được đụng vào nó thôi, tận hưởng đi"

"xùy, chả phải mày dành cho người mày thích à"

cậu cười nhạt

"tao hết tình cảm với người đó rồi"

"hả? sao lại vậy"

"mẫu người đó là mẫu người của bao nhiêu thằng con trai muốn, đến khi lại gần mới biết, mình đã nhầm tưởng tình cảm của mình, thực ra con tim mình trao cho người khác"

cô bụm môi khúc khích cười

"cậu jeon biết yêu nên lãng mạn phết"

"này, mày hiện tại đã quên được yoongi chưa"

"rồi, yoongi là thương, trước khi thương yoongi tao đã trót yêu một người mà không biết"

hai người đều cười, nụ cười trào phúng không lý do, chỉ vì thấy tự dưng hai đứa giống nhau một cách lố bịch như vậy. xe vẫn chạy đều đều mà chưa dừng, jungkook thắng lại ở một tiệm tạp hóa vắng người. cậu lững thững mua hai hộp sữa chuối, hai hộp kem và vài bịch snack

"jungkookie là nhất"

jeon97 yum yum @bananamilk

bạn và 247 người thích điều này

7.

hú hú đi dự lễ hội hoa không

mù đường rõ ra
mà đòi đi nơi đông đúc

đi đi zui mà( ´∀`)

bananamilk sợ tui lạc nên dắt tui đi huheo bạn bánh thật là đáng yêu (⁎˃ᆺ˂) @jeon97

bạn và 279 người khác thích điều này

jeon97 =))) nãy mua trà sữa cho uống nên giờ nói chuyện cute nhờ
-> bananamilk @jeon97 mày câm mồm

insta_name1 troidou dễ thương như này mà vẫn là bạn bè

insta_name2 ông kia bị friendzone à ㅠㅠ

insta_name3 ship hai người này có vẻ hợp lý :33

hiển thị thêm các bình luận...

8.

trên lớp, màu nắng còn rất chói chang xuống mặt bàn, cô hơi ngẩng đầu, tay che khuất một khoảng tầm mắt để không bị nắng chiếu vào, trời hôm nay khá đẹp, cô tự dưng lại nghĩ đến jungkook, happy virus của cô hôm nay nghỉ học vì sốt

thường nếu có cậu ở đây, cậu sẽ mua cho cô hộp sữa chuối và chọc tức cô chỉ để cô đuổi cậu khắp sân trường. với thể trạng của cả hai, cô mệt chứ cậu rất vui tươi, thế mà hôm nay lại sốt

không có cậu thật chán

cô ngóng từng kim giây kim phút nhảy để bay đến thăm cậu, thiếu cậu như khi ăn bánh quy không chấm sữa vậy, rất nhạt nhẽo. liều một phen, cô nhắn tin cho cậu

bánh, mày khỏe hơn chưa
tao ngồi học thiếu mày thấy chán quá

tao biết mà
tao gần khỏe rồi
t/b đến nhớ mua sữa chuối
:3

thằng cơ hội :)

cô cười khúc khích mà quên mất mình còn ngồi sờ sờ trong lớp học, giảng viên rất nhẹ nhàng bước xuống và giở giọng trách mắng

"em học đại học không có nghĩa rằng em đủ giỏi để không nghe giảng mà nghịch điện thoại, giỏi thì về nhà mà nghịch"

"vâng, em cảm ơn giảng viên"

cô xách balo lên vai, cúi đầu và rời đi. cô đợi câu đấy nãy giờ rồi, được phép thì cô về thôi. giảng viên ngoái đầu nhìn cô thở dài

"bánh ơi tao tới rồi nè"

cô cầm hai hộp sữa chuối còn lạnh ịn vào hai má của cậu, cậu cười cười, đúng là cậu khỏe hơn thật, mặt hồng hào hơn hẳn

"mày đem sữa chuối thiệt nè"

"mày bệnh tao không nỡ lòng nào mà để mày chết thèm được"

jungkook giả vờ mếu, làm ra vẻ mình cảm động lắm

"yêu mày nhiều lắm t/b ạ"

"hết bệnh xong nhớ chở tao đi chơi"

"chở mày đi khắp năm châu còn được mà"

9.

"sắp tạm biệt đại học rồi"

cậu cười hí hửng khoác vai cô đi dọc đường vào trường

"trời mày đang buồn hay vui đó"

"ra trường rồi, mày làm gì?"

"tao chưa biết"

"nếu chưa biết thì làm vợ tao đi, ở nhà tao nuôi"

"h-hả?"

"ừ, làm-vợ-tao-đi"

10.

"mẹ ơi, ăn cơm chưa ạ?"

"con vào gọi bố đi"

jeon kimchi chạy lon ton vào phòng, cất cái chất giọng trẻ con còn thoang thoảng mùi kẹo ngọt gọi bố

"mẹ ơi, vì sao mẹ lại lấy bố và sinh ra con?"

"vì mẹ bị dụ"

"con gái biết không, hồi đấy bố và mẹ rất thân thiết, cứ tưởng là bạn, ai ngờ lại thành yêu"

"vậy giờ mẹ có hối hận về quyết định của mẹ không?"

"điều hối hận cuộc đời mẹ luôn luôn là chấp nhận lời cầu hôn của bố"

"em yêu, có lẽ tối nay mình nên cho kimchi một đứa em"

-end-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jungkook