Nó-1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên con đường đá gồ ghề, nó bước đi vô lực như mới vừa trong lò mổ ra vậy. Không, thậm chí còn hơn thế, tình trạng của nó bây giờ còn thảm hơn cả những tên ăn mày: tóc tai bù xù như ổ quạ, mặt thì lấm tấm bùn đất còn vương cả máu và mồ hôi làm nó thêm phần tanh tưởi, quần áo còn chả được đàng hoàng chi bằng nói đấy là miếng giẻ rách quấn lên người thì đúng hơn, thứ duy nhất còn lành lặn trên người nó bây giờ là đôi giày cao cổ mà hồi nãy nó nhặt được. Nhưng nó không quan tâm những thứ đó, quan trọng là giờ nó đã thoát ra khỏi cái "chuồng" ấy nên nó phải cố chạy càng xa càng tốt.

Đến một gốc cây bên đường, nó ngã khuỵu xuống, cố gắng lắm mới lết lại đấy để ngồi dậy. Hai chân nó giờ đây gần như tàn phế, tình cảnh thảm sầu làm sao. Khi nãy chạy trốn nó đã cố gắng nén đau dữ lắm mà liều mạng chạy, nhưng giờ nó biết nó hết chạy được nữa rồi. Cơn đau từ đôi chân cũng đã hết nhưng đồng nghĩa với việc chân nó đã tàn phế, ngồi lặng yên một hồi nó từ từ cởi đôi giày đang mang. Cởi cả đôi vớ rách rưới, lộ ra đôi chân chằng chịt những vết khâu kèm theo những vết sẹo hay bỏng gì ấy mà nó quên rồi. Nhìn chúng, nó chỉ chậm rải vuốt ve như đang xoa bóp, vì không chỉ chân mà cả thân thể này của nó cũng đầy những vết khâu, vết sẹo như thế. Từ lâu nó đã quen với những cơn đau mà chúng mang lại, nhưng không hiểu sao khi mà chạy khỏi "chuồng" cơn đau ấy lại mãnh liệt hơn thường ngày, nó nghĩ có lẽ tại nó tưởng tượng thôi chứ làm sao mà đau hơn được chứ vì nó đã quen rồi mà. 

Tới đây nó ứa nước mắt, nó muốn khóc, khóc thật to để khuây khỏa tâm hồn này. Nhưng nó không được khóc, nếu khóc nó sẽ lại bị "họ" tìm ra rồi lại nhốt vào "chuồng" và bị lôi ra làm thí nghiệm. Nó không muốn ! Nó thà chết với đôi chân tàn phế mà tự do còn hơn sống trong nơi ngục tù ấy ! Nghĩ vậy, nó nuốt nước mắt vào trong. Cho dù đã mệt nhoài vì cả ngày chạy trốn, nhưng  nó vẫn không muốn ngủ, nó tự dặn lòng vậy đấy... nhưng cuối cùng màn đêm buông xuống, ánh trăng nhòm qua khe lá, thấy nó đang nhắm mắt mà mơ mộng đẹp - giấc mộng bình yên đầu tiên của nó.

--------------------------

{432022}

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro