Thế giới 1: Nam thần vườn trường cao lãnh (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【 Hệ thống 06 nhắc nhở, đang tải xuống thế giới… Tư tư…Tải xuống thất bại, thế giới từ chối tiến vào…】

【Hệ thống 01 nhắc nhở, tải xuống thế giới … Từ chối tải xuống…】

【Hệ thống 07 nhắc nhở, thế giới… Hệ thống đã bị tấn công, cảnh báo…】

【Hệ thống 521 nhắc nhở, đang tải xuống thế giới, tải xuống thành công, đang truyền thông tin…】

Tháng chín thu vàng, lẽ ra nên là một ngày cuối thu mát mẻ, nhưng ánh mặt trời gay gắt trên đỉnh đầu vẫn thiêu đốt mặt đất, cảm giác nếu bây giờ có đập một quả trứng ra mặt đất cũng có thể bị chiên chín, người nóng đến mức mồ hôi ướt đẫm, thỉnh thoảng tiếp xúc với ánh nắng một chút thôi là chỉ muốn quay trở vào tránh dưới bóng râm ngay lập tức.

Rất ít người nguyện ý ra ngoài trong thời tiết thế này, thế mà trải rộng bóng râm khuôn viên trường lại rộn ràng náo nhiệt, người đến đây có già có trẻ, người đi từ cổng trường vào đa số đều xách theo vali hành lý, tiếng bánh xe lăn long lóc càng tăng thêm vài phần nôn nóng dưới thời tiết nóng bức này.

“Xin chào, cho em hỏi học viện công thương ở đâu vậy?”

“Đây là bản đồ, ở chỗ này này, cậu cầm lấy đi.”

“Cảm ơn.”

“Đồ đạc của cậu nhiều vậy, để tôi cầm giúp cho…”

“Khoa Tiếng Trung ở bên này, bạn học cậu đi sai hướng rồi…”

Tân sinh viên của Đại học A bắt đầu khai giảng, nói một câu biển người tấp nập cũng không quá. Trải qua kì thi đại học vào tháng sáu, lại trải qua quá trình chờ đợi thành tích, nhận được thư thông báo trúng tuyển, sau đó bước vào trường đại học xếp hạng hàng đầu cả nước này, tất cả đều giống như đã được định trước.

“Thời tiết này cũng quá nóng đi.” Một nam sinh tiếp đón tân sinh nói.

“Chú ý hình tượng, học trưởng, đừng để lại ấn tượng không tốt cho học muội mới tới.” Một nữ sinh mặc đồng phục ngắn tay đứng bên cạnh dùng bản đồ giấy để quạt gió nói, “Đến lúc đó thì hết bốn năm đại học cũng không có cơ hội thoát ế đâu đó.”

Tay áo đồng phục ngắn tay cùng một cỡ, có in tên Đại học A ở phía trên, tân sinh viên liếc mắt một cái cũng có thể nhận ra ngay.

Nam sinh khụ một tiếng, cố nhịn không lấy bản đồ làm quạt gió, nhìn qua thấy một sinh viên năm nhất đang đi tới ngăn động tác của nữ sinh lại và nói: “Nào, chú ý hình tượng, học muội, nếu không bốn năm đại học của em cũng không có hi vọng thoát ế đâu.”

Hành động quạt gió trên tay của cô gái cũng không dừng: “Em không sao cả, chỉ cần không giống như Tạ Bách Viễn là được, những chuyện còn lại em đều không để bụng.”

“Được rồi, cơ bản xác định em muốn cô độc sống quãng đời còn lại luôn, cần bao nhiêu người mới có được một người như hội trưởng chứ, lần này có vẻ rất khó…” Nam sinh đưa bản đồ cho sinh viên mới, thuyết minh địa điểm, nhỏ giọng trêu ghẹo hai câu để giảm bớt cơn bức bối do nóng bức mang đến. Đưa mắt nhìn lướt qua một  vòng, ánh mắt lập tức dừng trên người vừa kéo rương hành lý bước vào sân trường.

Mặt trời lên cao, trên người khó tránh khỏi đổ mồ hôi, người mặc quần áo sáng màu còn đỡ, người mặc màu tối một chút, bị mồ hôi dính ở trên người, áo ướt một mảng giống như mang theo mùi mồ hôi, khiến người khác không muốn tới gần.

Có thể thi đậu Đại học A, phần lớn sinh viên đều trong trạng thái học tập, không để ý đến chuyện bên ngoài, không đem tâm tư đặt ở trên việc trang điểm, cộng thêm biểu cảm ngây ngô, nhìn thoáng qua là có thể phân biệt được họ với các học trưởng, học tỷ đã ở học ở đây hơn một năm.

Nhưng mồ hôi ướt đẫm lại giống như không dính chút nào lên người cậu thanh niên kia vừa mới bước vào sân trường, khiến cho rất nhiều người âm thầm đánh giá cậu.

Giày thể thao trắng, quần dài màu nhạt, khoác ngoài một chiếc áo khoác mỏng màu trắng , để lộ ra áo thun màu nhạt bên trong, nhìn cậu rất cao, khoảng trên 1m80, nhưng mà đây chưa phải điểm dẫn người chú ý nhất.

Thứ thật sự hấp dẫn sự chú ý của mọi người chính là gương mặt như tranh vẽ của cậu, tuy rằng lông mày rất đen, lại không có một chút cảm giác nặng nề, ngược lại giống như là được ngọn bút phác họa tinh tế, mỗi một điểm trên gương mặt thập phần hợp ý người nhìn, môi hồng răng trắng, mang vẻ đẹp rực rỡ. Thời tiết nóng bức thế nhưng cậu dường như không hề đổ mồ hôi, nhìn qua vô cùng thoải mái thanh mát, làm cho những người đang trộm đánh giá cũng nhiệt tình hơn một chút.

“Đừng trách anh không nhắc nhở, em chú ý hình tượng đi.” Nam sinh đang đón sinh viên mới kia kinh ngạc trong  nháy mắt, bỗng lại nhớ đến câu "hạc giữa bầy gà", anh thu lại suy nghĩ, cúi đầu mang theo vài phần ác thú vị đối nữ sinh đang quạt gió bên cạnh mà nói.

“Nóng muốn chết, chú ý cái rắm, cứ tiếp tục như vậy lớp trang điểm cũng sẽ trôi mất luôn …” Lời phàn nàn của nữ sinh đột nhiên im bặt khi nghe  một câu hỏi trầm thấp.

“Xin chào học trưởng, có thể cho em một tấm bản đồ không?” Thẩm Thuần nhìn nam sinh mặc quần áo chiêu sinh hỏi.

“Em ở khoa nào?” Ánh mắt nam sinh liếc qua nữ sinh giống như bị tua chậm chuyển động bên cạnh mình một cái, cố nhịn cười rồi nhìn về phía nam sinh đang kéo vali hành lý trước mặt, trong lòng cảm khái một câu người này thật dễ nhìn.

Nhìn xa thì cảm thấy đẹp trai lạnh lùng, đường nét khuôn mặt hoàn mỹ, nhìn gần xem mới phát hiện không nhìn lầm, chưa nói tới những mặt khác, chỉ nói đôi mắt hoa đào kia như trời sinh mang theo ý cười, liền biết lần này học muội chắc sẽ không để ý học trưởng, nói không chừng ngay cả các học tỷ cũng đều không thèm để ý tới học trưởng.

Đúng là tạo nghiệt a, có một tên Tạ Bách Viễn còn chưa đủ, hiện tại lại nhiều thêm một học đệ "hạc giữa bầy gà", đúng là muốn tuyệt đường sống của các học trưởng bọn họ mà.

Chung quanh có vô số ánh mắt như có như không đánh giá mình, Thẩm Thuần chỉ xem như không thấy, mở miệng nói: “Khoa quản lý kinh doanh.”

“Em cũng học khoa quản lý kinh doanh sao ?!” Cuối cùng nữ sinh bên cạnh cũng dừng lại động tác tua chậm, kinh ngạc hỏi.

Thẩm Thuần nhìn về phía cô, cười nói: “Học tỷ cũng vậy sao?”

“A, không phải, chị học khoa tiếng Anh…” Nữ sinh vò nát bản đồ đem quạt gió cẩn thận giấu ở dưới xấp giấy, trong giọng nói mang theo vài phần nhiệt tình nói, “Nhưng mà chị  biết chỗ, có thể dẫn em qua đó.”

Trong hàng ngàn người mới có một hạt giống tốt,ngây ngô, non nớt, lại đang trong giai đoạn phát triển như thế, vậy đừng trách học tỷ vươn móng vuốt.

“Có làm phiền học tỷ không?” Thẩm Thuần nói.

Tân sinh nhập học, có người hướng dẫn sẽ tiện hơn nhiều so với tự mình xử lý, đây là chuyện mà ai cũng biết.

“Không phiền, không phiền.” Nữ sinh đem bản đồ trong tay cho nam sinh bên cạnh, cười nói: “Đi theo chị.”

“Cảm ơn.” Thẩm Thuần khách khí trả lời một tiếng, sau đó đi theo cô.

“Cần chị xách hành lý giúp không?” Nữ sinh hỏi.

“Không cần, em tự xách được rồi.” Thẩm Thuần cười nói.

Mặc dù cậu là đồ cơ hội, nhưng mà có một số việc, tự mình làm vẫn tốt hơn.

Hai người một trước một sau cười rời đi, nam sinh chiêu tân nhìn xấp bản đồ trong tay, khóe miệng giật giật: “Có người khác phái đến liền vô nhân tính a.”

Học đệ đẹp trai đã tới, học muội xinh đẹp chắc hẳn cũng sắp xuất hiện rồi.

Sân trường vẫn là biển người tấp nập, cãi cọ ầm ĩ, nhưng những nơi Thẩm Thuần đi qua luôn là sẽ mạc danh yên tĩnh trong nháy mắt, sau đó xuất hiện  không ít ánh mắt xem xét đánh giá.

“Nam sinh đó cũng là tân sinh Đại học A sao? Đẹp trai quá đi.”

“Người đẹp trai như vậy, thông thường đều có bạn gái rồi.”

“Ngắm thôi cũng được, cảm ơn nỗ lực trước kia, giúp mình có thể thi đậu trường đại học này.”

“Cậu nói xem nếu mình lại xin phương thức liên lạc, cậu ấy có cho không?”

“Tỉ lệ từ chối rất cao.”

“Cũng không biết là người thuộc khoa nào nhỉ?”

“Đẹp trai như vậy, khẳng định sau này trên Tieba sẽ có tin tức.”

【 Ký chủ, ngài rất được hoan nghênh đó. 】521 lắng nghe những lời này, nói.

【 Loại chuyện xem mặt này. 】 Thẩm Thuần cười nói.

Người thích đồ vật đẹp là bản tính trời sinh, mà cậu chỉ là vừa lúc có được ưu thế này mà thôi.

Khao quản lý kinh doanh cách cổng lớn cũng không xa, nhưng mà phải đi hơn mười phút mới thấy được chỗ đón tân sinh viên.

Bóng cây che chắn, khu chào đón tân sinh có một khoảng râm mát, nhưng mà khi bóng cây lay động, vẫn sẽ có những tia nắng chiếu xuống mặt đất, mang đi mấy phần cảm giác trong sáng trên người cậu thanh niên đang ngồi viết gì đó ở chỗ kia.

Cùng là áo thun màu trắng, chỉ là trên ngực áo có thêm mấy chữ " Quản lý kinh doanh", nhưng mà mặc trên người của người đang ngồi thẳng lưng ngay ngắn ở đằng kia, lại giống như ngày mùa hè sau cơn mưa gió mát, làm người cảm thấy mát mẻ.

Ngón tay thon dài đang cầm bút, lông mày khẽ hạ xuống, trên mặt không có chút ý cười nào, nhưng người trước mặt anh ta vẫn xếp một hàng dài.

“Bên cạnh cũng có thể xử lý.” Nam sinh buông bút xuống, nhìn đội ngũ xếp hàng dài trước mặt, mở miệng nói: “Không bắt buộc phải xếp hàng bên này.”

Có một nhóm rõ ràng là hướng về phía anh ta đi, cũng có những người chỉ là theo số đông mà xếp hàng, khi nghe anh ta nói có thể chia ra, thật sự giúp đội ngũ ngắn lại một đoạn.

“Học trưởng, em có thể xin phương thức liên lạc của anh không?” Một nữ sinh vừa lấy xong thẻ sinh viên, ngượng ngùng hỏi.

“Ở đây.” Nam sinh dùng bút chỉ chỉ thẻ sinh viên ở bên cạnh, bên trên có số điện thoại.

“Cảm ơn học trưởng.” Nữ sinh dùng di động chụp, đỏ mặt đứng dậy rời đi, lúc xoay người đi trong mắt mang theo cao hứng cùng kích động.

“Lá gan của tân sinh viên bây giờ lớn thật.” Nữ sinh đưa Thẩm Thuần đến cảm khái nói.

Thẩm Thuần khẽ cười một tiếng, nữ sinh kia ngẩng đầu hỏi cậu: “ Cậu cười gì vậy?”

“Không có việc gì, đến nơi rồi, cảm ơn học tỷ.” Thẩm Thuần cười nói.

Người đẹp xin phương thức liên lạc là chuyện rất bình thường, nhưng số điện thoại được cho chưa chắc là số hay sử dụng, không cần nói lời từ chối mà sau này cũng không bị làm phiền, đẹp cả đôi đường.

Vai chính công Tạ Bách Viễn, bước vào Đại học A, cuối cùng anh ta cũng nhìn thấy một đối tượng nhiệm vụ khác.

“Không cần khách sáo, cái kia, học đệ, có muốn thêm phương thức liên lạc, sau này có chuyện gì đều có thể hỏi chị.” Học tỷ cười nói.

“Được, cảm ơn học tỷ.” Thẩm Thuần lấy di động ra thêm số điện thoại.

Nữ sinh cầm phương thức liên lạc rời đi, Thẩm Thuần ở lại chọn một hàng ngắn một chút, một số ánh mắt nhìn về phía người xếp hàng ở đằng sau, ánh mắt như có như không dừng ở trên người Tạ Bách Viễn.

Tạ Bách Viễn, sinh viên năm 3 khoa quản lý kinh doanh, kiêm nhiệm chức hội trưởng hội học sinh, thành tích học tập tốt, giỏi thể thao, đẹp trai, gọi là giáo thảo* của Đại học A cũng không quá.

*Giáo thảo: Nam sinh vừa đẹp trai, vừa học giỏi.

Anh ta cùng vai chính thụ Hứa Trạch cũng quen biết trong lần đón tân sinh này. Khi mới gặp Tạ Bách Viễn đối với  Hứa Trạch không có ấn tượng gì, nhưng Hứa Trạch lại đối Tạ Bách Viễn nhất kiến chung tình*.

*Nhất kiến chung tình: Yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên

Học đệ bình thường lại thích nhân vật làm mưa làm gió trong trường, yêu thầm, nhìn lén, sau đó là theo đuổi, cho dù bị từ chối cũng không hề nhụt chí, cuối cùng Tạ Bách Viễn đồng ý  rồi cùng cậu ta ở bên nhau.

Nếu câu chuyện kết thúc ở đây, thì nó quả thật là một mối nhân duyên không tồi.

Nhưng mọi chuyện lại không phát triển theo suy nghĩ của tất cả mọi người, Tạ Bách Viễn quá ưu tú, anh luôn là tâm điểm chú ý của rất nhiều người, nhìn lên, theo đuổi. Cho dù Tạ Bách Viễn đã từ chối hết tất cả mối quan hệ mập mờ, nhưng Hứa Trạch vẫn cảm thấy lo lắng bất an.

Người có thể bước chân vào Đại học A ít nhiều đều được người chung quanh khen một câu thông minh, khen một câu thiên chi kiêu tử, nhưng khi cùng những người nổi bật đều hội tụ ở một chỗ, thì những người đã từng nổi bật dường như cũng trở nên bình thường.

Kiểm tra điện thoại, kiểm tra hành tung trở thành chuyện thường ngày, thậm chí Hứa Trạch còn cảnh giác với từng người tới gần Tạ Bách Viễn, hương vị tình yêu dường như đã thay đổi, cọng rơm cuối cùng khiến Hứa Trạch suy sụp Hứa chính là Tạ Bách Viễn đề nghị chia tay, nhất thời xúc động, máu tươi đầm đìa, cuối cùng hại chết cả hai.

Duyên phận như vậy đưa về tổ Đoạn Duyên của thế giới ban đầu, mà mục đích Thẩm Thuần đi vào thế giới này là để cắt đứt tơ hồng này.

【 Lần đầu tiên làm loại nhiệm vụ này, có thể cung cấp kinh nghiệm của các tiền bối không? 】 Thẩm Thuần ngồi xuống đối diện với Tạ Bách Viễn, hỏi.

【 Đang tìm kiếm cho ngài đây. 】521 tận chức tận trách nói, 【 Kiểm tra thấy một ký chủ được cho điểm rất cao, trong đó dùng tiền để trở thành ân nhân, dùng tiền đưa người ra nước ngoài, dùng tiền…】

【 Cảm ơn, không có giá trị tham khảo gì cả. 】 Thẩm Thuần cười nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro